Ngươi có thể buông tay rồi.” thanh âm lạnh lùng của nàng vang lên.
Trong phòng, cung nữ đều đã bị nàng cho lui xuống hết, nhưng hắn vẫn
giúp đỡ đỡ lấy tay nàng, muốn rút về, lại bị hắn dùng sức chế trụ, khẩu
khí không khỏi không tốt, cộng trừng mắt, hung hắn liếc một cái.
Do dự buông lỏng tay ra, Mẫn Hách chua sót cười, đi đến một bên, bỏ
chút huân y thảo vào lư hương, nháy mắt, mùi thơm ngát mà trang nhã ý
nhị tràn ngập toàn bộ trong phòng.
“hảo hảo nghỉ ngơi một đêm, ngày mai chúng ta lại cùng nhau dùng điểm tâm, bổn vương mang nàng ra toà viện bên ngoài tản bộ.” Hắn bắt đầu cởi bỏ vạt áo, tính tắm rửa bằng nước ấm đã sớm chuẩn bị tốt.
Y Y nghiêng mặt muốn cự tuyệt, vừa đúng lúc nhìn thấy thân hình của
hắn, xấu hổ làm trên mặt phiêu khởi một đóa mây tía, rất nhanh đi vào
trong phòng.
Mà người nào đó lại nổi lên một tia ý cười, đúng vậy, hắn là cố ý!
“Mẫu tử các người tính nhốt ta hay là giết ta?”
Bát lộng bức rèm che, sắc mặt của nàng trở nên lạnh nhạt, ánh mắt
thẳng tắp xem xét những hạt châu đủ mọi màu sắc, nhẹ nhàng mà va chạm,
lại phát ra tiếng vang thanh thúy, giống như một nhạc khúc hiếm có người có thể thưởng thức được cái hay của nó, làm nàng thật sâu say mê.
Bước vào thủy bồn, để dòng nước ấm áp vỗ về da thịt, hắn nhìn bóng
dáng của chính mình mơ hồ không rõ dưới mặt nước, nhưng bên đau đớn
trong đôi mắt lại có thễ thấy được rất rõ ràng.
“Bổn vương chưa từng nghĩ tới muốn nhốt nàng, cũng không nghĩ tới
muốn giết nàng, nàng vẫn là Vương phi của bổn vương như trước, là Vương
phi của Mẫn Hách vương phủ, có thể làm chuyện mà nàng muốn.” Hắn nhẹ
nhàng nói, vạn phần mệt mỏi, đem thân hình nằm ngửa ở phía trên mộc
dũng.
Da thịt được làm nước ấm áp bao phủ, hắn thoải mái nhắm mắt lại, đột
nhiên nghĩ tới cái gì, sắc mặt cả kinh, cuống quít từ trong nước đứng
lên, vội vàng mặc quần áo vào.
“Nói thật là dễ nghe, ta đây phải về Long Quân điện ngay bây giờ,
ngươi cho phép sao?” Nàng cười nhạo vài tiếng, tươi cười ngạc nhiên cứng đờ, nhìn đôi chân to đột nhiên xuất hiện dưới tấm mắt, hơi lười nhác
nâng tầm mắt lên nhìn.
Chậm rãi ngẩng đầu, nàng có chút mê hoặc nhìn về phía hắn.
“Có phải rất đau hay không?”
Hắn vươn tay ra, muốn chạm vào miệng vết thương trên cổ nàng, ánh mắt lại thoáng nhìn thấy vết thương đã biến mất, làn da hoàn hảo như lúc
ban đầu, không khỏi sửng sốt, “Tiểu lục ở trên người nàng?”
Không tự giác lui về sau một bước, nàng che cổ áo, nhẹ nhàng gật đầu, cũng thấy một chút đau xót lướt qua đáy mắt hắn, có chút kinh ngạc:
người luôn luôn tự kỷ tự tin, cũng sẽ có biểu tình như thế này sao, dưới khuôn mặt yêu dã, cũng sẽ thương tâm, cũng sẽ khổ sở sao? Từ trước đến
nay, hắn đối với nàng cũng chỉ có không ngừng đoạt lấy, chưa bao giờ ở
trước mặt nàng biểu lộ qua một mặt như thế.
“Đáng tiếc, tiểu lục giải không được cổ độc.”
Nàng cười cười, rất là miễn cưỡng liệt khai thần, “Chúng ta lúc nào
cũng phải đối chọi với nhau như thế sao? Nhiều năm qua, ngươi từng giết
ta, cứu ta, hiện tại lại giam cầm ta, rốt cuộc, khi nào mới chịu buông
tha cho ta, để ta có được tự do chân chính?”
Đôi mắt Mặc sắm ảm đạm xuống, tú bào khinh thùy, cả người tựa hồ mất
đi cái vui trên đời, cách bức rèm che, hắn đánh giá cái bụng bằng phẳng
của nàng.
“Bổn vương chưa bao giờ muốn cùng nàng đối chọi, bổn vương cũng có lý do của riêng mình, chính là, nó đối với nàng mà nói, chỉ mang lại đau
khổ, thậm chí là thật sâu chán ghét.” Hắn thở dài, từng bước đi đến
nhuyễn tháp, suy sụp nằm xuống,“Thôi, cho dù là Long Quân điện, cũng đã
nằm trong tầm khống chế của bổn vương, nàng muốn trở lại liền trở lại
đi, nhưng bổn vương có một điều kiện.”
“Điều kiện gì?” Nàng nhất thời vui sướng hỏi, không ngờ Mẫn Hách yêu
nam này còn có một ngày sẽ dễ dàng thương lượng như vậy, xem ra mặt trời sắp mọc đằng tây rồi .
“Bổn vương cùng nàng cùng nhau ở trong Long Quân điện.” Hắn bất hảo nói.
Mặt Y Y nháy mắt run rẩy vài cái, hiểu được, thái dương vĩnh viễn
cũng không có khả năng mọc lên từ phía Tây rồi, chính mình bất quá chỉ
là si tâm vọng tưởng.
“Ngươi đang đùa giỡn ta? Long Quân điện, ai cũng biết nơi đó là tẩm
cung của hoàng phi, ngươi cũng muốn ở đó, nghĩa là muốn thể hiện quyền
uy của ngươi, vẫn là nói, ngươi muốn ngồi lên vị trí Hoàng Thượng?”
“Cái gì cũng không phải, chính là muốn đơn thuần bồi cùng nàng.” Hắn
nghiên người, gương mặt thẳng tắp nhìn về phía thân ảnh sau bức rèm che, vì sao, nàng cho tới bây giờ cũng không hiểu được tâm của mình?
Một mảnh trầm mặc, sau bức rèm che truyền đến thanh âm cởi giày, sau
đó không còn tiếng vang gì khác, hắn thoáng thất vọng hạp thượng mi mắt, một tia ngân nga thở dài dật ra.
Không gian ngập tràn mùi huân y thảo, từ trong bóng đen đột nhiên
xuất hiện một thân ảnh quỷ dị, quấy rầy, lại chậm rãi khuếch tán mở ra,
giống như một cơn gió, không một tiếng động tiếp tục phiêu tán.
“Vương gia!” Sét quỳ trên mặt đất, liếc mắt nhìn về phía sau bức rèm che một cái.
“Nói đi, bổn vương chính là muốn nàng biết, để có thể hảo đề phòng.”
Đưa tay ngăn lại, hắn nhìn như đã ngủ say từ từ mở ra mắt, nhìn thấy vẻ
hơi ngạc nhiên của Sét, không khỏi mỉm cười.
Thì ra là như vậy…… Sét yên tâm, nghĩ đến việc hoàng thục phi cùng Chính vương mới đàm xong, da đầu một trận run lên.
“Mấy ngày gần đây, hoàng thục phi tính nhân cơ hội bức Vương gia đi
lên ngôi vị hoàng đế, độc chết Vương phi, kể từ đó, liền có thể nhất
tiễn song điêu, chính là, ngại việc Vương gia đối với Vương phi quá
chiếu cố, khó có thể tìm được cơ hội xuống tay, tựa hồ đang suy nghĩ mưu kế gì, sau đó bởi vì hai người bọn họ đè thấp thanh âm, thuộc hạ không
thể thể biết được, thỉnh Vương gia thứ tội!” Đem nửa người quỳ sát phía
trên mặt thảm, mặt Sét có một tia khẩn trương.
Nghe được tiếng xoay người thật nhỏ phía trên giường, Mẫn Hách hiểu
được nàng đều đã nghe được những lời này, yêu mị cười, hắn nằm thẳng
xuống, cánh môi đỏ mọng cong cong, tiên diễm ướt át, giống như một đóa
hoa anh túc nở rộ, yêu mỵ mà mang theo tà khí.
“Ngươi làm gì có tội, mẫu hậu đương nhiên sẽ đề phòng bất luận kẻ
nào, ngươi có thể thám thính đến đây đúng là không dễ, đúng rồi, dược
liệu này ngươi tự mình thay bổn vương chuẩn bị, sáng sớm ngày mai liền
đưa tới, nhớ rõ, mỗi thứ dược liệu ngươi cũng không được mượn tay người
khác làm giúp, phải tự mình lấy đến.” Nghĩ nghĩ, mặc dù là trảo dược của ngự y, chỉ sợ cũng không thể tín nhiệm, từ trong tú bào lấy ra phương
thuốc, để vào trong tay Sét.
“Đây là?” Sét mở phương thuốc ra, nhìn dược liệu được ghi bên trong,
nói như thế nào, hắn đối với y dược cũng lược biết một chút, Vương gia
muốn những thứ dược liệu này làm cái gì?
“Thuốc dưỡng thai.” Mẫn Hách cố ý đem thanh âm lạp đại, giờ phút này
rất là vừa lòng câu hỏi của Sét, “Tốt lắm, chớ hỏi nhiều, chỉ cần dựa
theo phân phó của bổn vương làm việc là tốt rồi, chớ để mẫu hậu biết,
coi tính tình của người, muốn cứu một người thì phải trả giá rất lớn.”
“Dạ, thuộc hạ tuân mệnh, có cần thuộc hạ nấu dược xong rồi mới đem
đến hay không?” Sét nghĩ nghĩ, hỏi, trong lời nói không phải không có ý
lấy lòng.
“Không được, chuyện này bổn vương sẽ tự tay làm, ngươi chỉ cần đem dược liệu đưa lại đây là được rồi.”
“Thuộc hạ cáo lui!” Có chút kinh ngạc, nhưng rất thực thức thời khom người, lắc mình biến mất vào trong bóng đêm.
Sau bức rèm che, thanh âm xoay người lại vang lên, Mẫn Hách câu thần cười, chậm rãi nhắm lại mi mắt……
Bình luận
- Chương 247
- Chương 246
- Chương 245
- Chương 244
- Chương 243
- Chương 242
- Chương 241
- Chương 240
- Chương 239
- Chương 238
- Chương 237
- Chương 236
- Chương 235
- Chương 234
- Chương 233
- Chương 232
- Chương 231
- Chương 230
- Chương 229
- Chương 228
- Chương 227
- Chương 226
- Chương 225
- Chương 224
- Chương 223
- Chương 222
- Chương 221
- Chương 220
- Chương 219
- Chương 218
- Chương 217
- Chương 216
- Chương 215
- Chương 214
- Chương 213
- Chương 212
- Chương 211
- Chương 210
- Chương 209
- Chương 208
- Chương 207
- Chương 206
- Chương 205
- Chương 204
- Chương 203
- Chương 202
- Chương 201
- Chương 200
- Chương 199
- Chương 198
- Chương 197
- Chương 196
- Chương 195
- Chương 194
- Chương 193
- Chương 192
- Chương 191
- Chương 190
- Chương 189
- Chương 188
- Chương 187
- Chương 186
- Chương 185
- Chương 184
- Chương 183
- Chương 182
- Chương 181
- Chương 180
- Chương 179
- Chương 178
- Chương 177
- Chương 176
- Chương 175
- Chương 174
- Chương 173
- Chương 172
- Chương 171
- Chương 170
- Chương 169
- Chương 168
- Chương 167
- Chương 166
- Chương 165
- Chương 164
- Chương 163
- Chương 162
- Chương 161
- Chương 160
- Chương 159
- Chương 158
- Chương 157
- Chương 156
- Chương 155
- Chương 154
- Chương 153
- Chương 152
- Chương 151
- Chương 150
- Chương 149
- Chương 148
- Chương 147
- Chương 146
- Chương 145
- Chương 144
- Chương 143
- Chương 142
- Chương 141
- Chương 140
- Chương 139
- Chương 138
- Chương 137
- Chương 136
- Chương 135
- Chương 134
- Chương 133
- Chương 132
- Chương 131
- Chương 130
- Chương 129
- Chương 128
- Chương 127
- Chương 126
- Chương 125
- Chương 124
- Chương 123
- Chương 122
- Chương 121
- Chương 120
- Chương 119
- Chương 118
- Chương 117
- Chương 116
- Chương 115
- Chương 114
- Chương 113
- Chương 112
- Chương 111
- Chương 110
- Chương 109
- Chương 108
- Chương 107
- Chương 106
- Chương 105
- Chương 104
- Chương 103
- Chương 102
- Chương 101
- Chương 100
- Chương 99
- Chương 98
- Chương 97
- Chương 96
- Chương 95
- Chương 94
- Chương 93
- Chương 92
- Chương 91
- Chương 90
- Chương 89
- Chương 88
- Chương 87
- Chương 86
- Chương 85
- Chương 84
- Chương 83
- Chương 82
- Chương 81
- Chương 80
- Chương 79
- Chương 78
- Chương 77
- Chương 76
- Chương 75
- Chương 74
- Chương 73
- Chương 72
- Chương 71
- Chương 70
- Chương 69
- Chương 68
- Chương 67
- Chương 66
- Chương 65
- Chương 64
- Chương 63
- Chương 62
- Chương 61
- Chương 60
- Chương 59
- Chương 58
- Chương 57
- Chương 56
- Chương 55
- Chương 54
- Chương 53
- Chương 52
- Chương 51
- Chương 50
- Chương 49
- Chương 48
- Chương 47
- Chương 46
- Chương 45
- Chương 44
- Chương 43
- Chương 42
- Chương 41
- Chương 40
- Chương 39
- Chương 38
- Chương 37
- Chương 35
- Chương 34
- Chương 33
- Chương 32
- Chương 31
- Chương 30
- Chương 29
- Chương 28
- Chương 27
- Chương 26
- Chương 25
- Chương 24
- Chương 23
- Chương 22
- Chương 21
- Chương 20
- Chương 19
- Chương 18
- Chương 17
- Chương 16
- Chương 15
- Chương 14
- Chương 13
- Chương 12
- Chương 11
- Chương 10
- Chương 9
- Chương 8
- Chương 7
- Chương 6
- Chương 5
- Chương 4
- Chương 3
- Chương 2
- Chương 1