Hôn nhẹ? Khuôn mặt nhỏ nhắn của Y Y đỏ hồng, lần đầu tiên nghe được
hắn nói lời thân mật như vậy, ngược lại có chút bất ngờ, nhưng lại phát
giác vẻ mặt người nào đó đang tái đi thì cảm thấy có chút không thích
hợp.
Tay nhỏ bé nhẹ nhàng đặt lên trán hắn, quả thực, nóng đến dọa người.
“Muốn hôn, muốn hôn, không hôn sẽ không cởi.” Hắn tựa như một tiểu
nam hài làm nũng, rất là ủy khuất mím chặt môi, hai mắt tội nghiệp nhìn
nàng.
Dở khóc dở cười nhìn Phù Vân Khâu Trạch biến thành hài đồng, nàng
không thể không cúi đầu, ở trên khuôn mặt đỏ bừng vì sốt cao của hắn nhẹ nhàng in xuống một nụ hôn.
Mà hắn, cũng mềm mại nâng lên song chưởng, đợi nàng cởi áo khoác.
“Ngươi, tự mình thoát.” Nàng xấu hổ liếc liếc mắt nhìn hắn sắc mặt đỏ bừng, xoay người sang chỗ khác, che dấu khuôn mặt cũng đỏ chói của
mình, lại cho thêm vào một ít củi.
“Trẫm không biết, mỗi ngày đều do cung nữ giúp trẫm mặc quần áo,
ngoại trừ quần áo của nàng, trẫm thật không biết cởi cái nào nữa.” Hắn
hoang mang cúi đầu, lấy tay đặt lên vạt áo sờ loạn một hồi, ủ rũ cúi
đầu, tựa như hài đồng đã làm sai chuyện gì, thành thành thật thật giảo
hai tay.
“Sao quần áo của ta lại biết cởi?” Nghe được lời này, nàng nhất thời kích động, thiếu chút nữa đem lửa châm lên cả người mình.
“Bởi vì mỗi lần nàng ở thay quần áo, trẫm đều nhìn rất chăm chú, cho
nên trẫm biết cởi thế nào. Nhưng mỗi khi cung nữ giúp trẫm mặc quần áo,
trẫm đều để mặc bọn họ muốn làm gì thì làm, nên trẫm không biết phải cởi quần áo của mình như thế nào a” Ủ rũ đá một cước vào vài cọng cỏ dại
mọc bên cạnh, vô tình làm động đến miệng vết thương, hắn không khỏi nhăn lại khuôn mặt tuấn mỹ,“Đau!”
Vốn là bị lời nói của hắn biến thành mặt đỏ tai hồng, nhưng khi nghe
đến tiếng kêu rên đau đớn của hắn, Y Y cuống quít quay người lại, chỉ
thấy hắn ôm đầu gối ngồi ở kia nhẹ nhàng thổi khí, trong mắt, nước mắt
lại một giọt tích hạ.
Xong rồi, hắn sẽ không lại biến thành hài tử khi phát sốt chứ? Y Y
nghĩ đến, mười bảy năm nay, các cung nữ đều đem hắn chiếu cố cẩn thận,
hơn nữa hắn có luyện võ cường thân kiện thể, cũng rất ít sinh bệnh, có
lẽ chưa từng phát sốt, chẳng lẽ, đây là bệnh trong truyền thuyết “phát
sốt biến tính” sao?
“Hảo, đừng lộn xộn , ta giúp ngươi cởi quần áo.”
Thật sự không đành lòng nhìn quần áo ướt mem dán sát lên thân thể của hắn, nàng đành phải kiên trì giúp hắn cởi bỏ y phục. Ngoại bào vừa cởi, đã lộ ra cơ ngực săn chắc, trường kiện, tuy là da thịt trắng noãn, trơn mịn, nhìn có vẻ “nữ tính”, nhưng vẫn làm cho nàng tâm thần nhộn nhạo
“Chưa cởi xong……” Đô khởi miệng, hắn chỉ chỉ vào thục khố phía dưới,
giống như cũng có chút ngượng ngùng, lại tiếp tục cụp mi mắt, hai ngón
tay trỏ đâu đâu vào nhau.
Không có việc gì, coi như là giúp đứa nhỏ cởi quần đi tiểu là được! Y Y hít sâu một hơi, quay đầu đi, bắt lấy quần trong của hắn, kéo mạnh
xuống, chỉ nghe “A a, đau quá a!” Một tiếng, mới nhớ tới vết thương trên chân hắn, lưng chợt lạnh, cuống quít quay đầu lại, vừa vặn đối mặt với
tiểu huynh đệ của hắn.
“Oành!” Nàng chỉ cảm thấy máu trong đầu sôi trào, giống như bị người
ta nả một phát súng vào đầu, mơ mơ màng màng cúi đầu, liếc qua miệng vết thương, nơi đó, quả thực đang bị vải dệt vô tình kéo lê qua, mang theo
một lớp da, máu tươi lại trào ra, giật mình một cái, đầu óc khôi phục
bình thường, cẩn thận nâng chân hắn lên, đem quần đặt ở một bên.
“Đau quá a, Y Y, ngươi đối với trẫm không tốt, vì trẫm làm nàng buồn, cho nên muốn trả thù.”
Biết rõ hắn hiện tại lời nói ngây ngô, chính mình cũng không kiểm
soát được, nhưng thấy hắn câu được câu không, bộ dáng khụt khịt, rốt cục nhịn không được ôm bụng cười ha ha.
“Ngươi, ngươi… bộ dáng này, nếu sau này ngươi tỉnh lại, chỉ sợ sẽ đem toàn bộ hoàng cung đều cấp đông lạnh.” Nghĩ đến khi đó, gương mặt hắb
sẽ vặn vẹo đến thật khó coi, Y Y cơ hồ cười đến gập cả thắt lưng.
Nhưng nàng vẫn nhớ õ vết thương trên người hắn cần được xử lý, vì
thế, nàng đi đem tiểu lục đang cuộn tròn nằm trong một lỗ nhỏ trong hang động ra, để nó liếm liếm vết thương cho hắn, lại đem nó về chỗ vừa rồi.
“Nàng không thương trẫm, còn cười nhạo trẫm, không máu, không tim,
không phổi!” thấy miệng vết thương rốt cục không chảy máu nữa, hắn giận, đứng lên, muốn đè lại nàng, cắn thượng một ngụm.
Mà “công phu” này, dĩ nhiên là học theo, học của nàng.
Mới đứng lên, chỉ trong nháy mắt, hắn rầm rì một tiếng, toàn thân vô
lực ngã xuống, ôm lấy bả vai của nàng, cơ hồ đem sức nặng toàn thân đều
tựa vào người nàng.
“Ngươi, ngươi mau nằm xuống nghĩ ngơi.” Nàng ôm hắn cũng không phải,
không ôm cũng không phải, tuy rằng cùng nhau ngủ trên cùng giường suốt
ngần ấy năm, nhưng chưa bao giờ cùng hắn đụng chạm da thịt thân thiết
như vậy nha.
“Trẫm không có khí lực ……” Hắn yếu ớt nói vài chữ, nằm úp sấp lên vai người nào đó, không nhúc nhích.
Không khí lực còn có thể đứng dậy! Y Y không có cách nào, đành phải
ôm hắn, giúp đỡ hắn nằm xuống, không dám liếc mắt một cái, mà hai tay
chạm vào người hắn, liền cảm nhận được da thịt nóng như lửa, ngày thường cả người lạnh như băng nay lại nóng như vậy, chắc là rất khó chịu?
Tùy tiện lấy vải nhánh cây khô làm thành cái giá gỗ, đem quần áo của
hắn treo lên hong khô, nàng mới phát giác chính mình cũng ướt đẫm, do do dự dự nhìn thoáng qua Phù Vân Khâu Trạch đang khép hờ mắt nằm bên cạnh, đem áo khoác cởi xuống, cũng đem đi hong khô.
“Y Y, trẫm rất lạnh, nàng tới ôm trẫm một cái được không?” Hắn nghiêng mặt, nhỏ giọng mở miệng.
Lạnh? Rõ ràng nhiệt độ trên người hắn có thể làm người ta bỏng nha, như thế nào còn nói lạnh?
Dùng tay phải che tầm mắt của người bên cạnh, tránh cho hắn nhìn thấy những cái “không nên xem”, nàng ngồi xuống bên cạnh hắn, sờ sờ trán
hắn, vốn là cực nóng không biết tự khi nào lại biến thành lạnh như băng, nếu như cứ tiếp tục lạnh như vậy, tình huống sẽ càng lúc càng tệ?
“Ngươi chỉ thích sờ trán của trẫm, không ôm trẫm, vậy để trẫm ôm nàng đi.” Nói xong, hắn lại muốn đứng dậy, nhưng bị Y Y sốt ruột đè lại,
nàng sợ hắn lại làm động đến vết thương.
“Hảo hảo hảo, ôm ngươi, nằm yên, không được lộn xộn, nếu còn lộn xộn, ta cũng không cam đoan chính mình có thể hay không đá ngươi.” Mặt đỏ
hồng, Y Y nghiêng người nằm xuống, vươn tay ôm lấy hắn.
“Rất lạnh, trên người nàng rất lạnh, quần áo Y Y rất ướt, rất lạnh,”
Phù Vân Khâu Trạch hướng bên trong vách tường rụt lui, nhất thời trên
người nổi lên một tầng da gà,
“Nàng biết rõ trẫm sinh bệnh , còn như vậy đối với trẫm..Y Y, cời hết y phục ra đi, giống như trẫm vậy, ôm ấm áp nha.” Hắn đáng thương cắn
môi dưới, tựa hồ lại lả “chiêu” học được từ người nào đó.
Cởi hết rồi ôm hắn?
Nàng thật muốn ngất xỉu nha, aiz, quên đi, tay run lên, từ từ cởi bỏ
vạt áo, nhìn hắn thỏa mãn tiến sát lại, nhưng ngay sau đó, hắn lại đem
mặt chôn vào trong lòng nàng.
Cọ mềm mại, phát ra một tiếng thỏa mãn thở dài.
“Ngươi, ngươi đừng lộn xộn.”
Tay nàng nhẹ nhàng ôm hắn, vòng ra phía sau lưng, cảm nhận được một
mảnh lạnh như băng, không khỏi chậm rãi xiết chặt cánh tay, muốn đem độ
ấm của mình san sẽ cho hắn.
“Ân, trẫm không làm loạn, chỉ cần ôm chặt, trẫm sẽ không lộn xộn.”
Hắn gây sự bình thường, vừa nói, một bên nhéo hai hạ thân khu thiếp đi
qua.
Bình luận
- Chương 247
- Chương 246
- Chương 245
- Chương 244
- Chương 243
- Chương 242
- Chương 241
- Chương 240
- Chương 239
- Chương 238
- Chương 237
- Chương 236
- Chương 235
- Chương 234
- Chương 233
- Chương 232
- Chương 231
- Chương 230
- Chương 229
- Chương 228
- Chương 227
- Chương 226
- Chương 225
- Chương 224
- Chương 223
- Chương 222
- Chương 221
- Chương 220
- Chương 219
- Chương 218
- Chương 217
- Chương 216
- Chương 215
- Chương 214
- Chương 213
- Chương 212
- Chương 211
- Chương 210
- Chương 209
- Chương 208
- Chương 207
- Chương 206
- Chương 205
- Chương 204
- Chương 203
- Chương 202
- Chương 201
- Chương 200
- Chương 199
- Chương 198
- Chương 197
- Chương 196
- Chương 195
- Chương 194
- Chương 193
- Chương 192
- Chương 191
- Chương 190
- Chương 189
- Chương 188
- Chương 187
- Chương 186
- Chương 185
- Chương 184
- Chương 183
- Chương 182
- Chương 181
- Chương 180
- Chương 179
- Chương 178
- Chương 177
- Chương 176
- Chương 175
- Chương 174
- Chương 173
- Chương 172
- Chương 171
- Chương 170
- Chương 169
- Chương 168
- Chương 167
- Chương 166
- Chương 165
- Chương 164
- Chương 163
- Chương 162
- Chương 161
- Chương 160
- Chương 159
- Chương 158
- Chương 157
- Chương 156
- Chương 155
- Chương 154
- Chương 153
- Chương 152
- Chương 151
- Chương 150
- Chương 149
- Chương 148
- Chương 147
- Chương 146
- Chương 145
- Chương 144
- Chương 143
- Chương 142
- Chương 141
- Chương 140
- Chương 139
- Chương 138
- Chương 137
- Chương 136
- Chương 135
- Chương 134
- Chương 133
- Chương 132
- Chương 131
- Chương 130
- Chương 129
- Chương 128
- Chương 127
- Chương 126
- Chương 125
- Chương 124
- Chương 123
- Chương 122
- Chương 121
- Chương 120
- Chương 119
- Chương 118
- Chương 117
- Chương 116
- Chương 115
- Chương 114
- Chương 113
- Chương 112
- Chương 111
- Chương 110
- Chương 109
- Chương 108
- Chương 107
- Chương 106
- Chương 105
- Chương 104
- Chương 103
- Chương 102
- Chương 101
- Chương 100
- Chương 99
- Chương 98
- Chương 97
- Chương 96
- Chương 95
- Chương 94
- Chương 93
- Chương 92
- Chương 91
- Chương 90
- Chương 89
- Chương 88
- Chương 87
- Chương 86
- Chương 85
- Chương 84
- Chương 83
- Chương 82
- Chương 81
- Chương 80
- Chương 79
- Chương 78
- Chương 77
- Chương 76
- Chương 75
- Chương 74
- Chương 73
- Chương 72
- Chương 71
- Chương 70
- Chương 69
- Chương 68
- Chương 67
- Chương 66
- Chương 65
- Chương 64
- Chương 63
- Chương 62
- Chương 61
- Chương 60
- Chương 59
- Chương 58
- Chương 57
- Chương 56
- Chương 55
- Chương 54
- Chương 53
- Chương 52
- Chương 51
- Chương 50
- Chương 49
- Chương 48
- Chương 47
- Chương 46
- Chương 45
- Chương 44
- Chương 43
- Chương 42
- Chương 41
- Chương 40
- Chương 39
- Chương 38
- Chương 37
- Chương 35
- Chương 34
- Chương 33
- Chương 32
- Chương 31
- Chương 30
- Chương 29
- Chương 28
- Chương 27
- Chương 26
- Chương 25
- Chương 24
- Chương 23
- Chương 22
- Chương 21
- Chương 20
- Chương 19
- Chương 18
- Chương 17
- Chương 16
- Chương 15
- Chương 14
- Chương 13
- Chương 12
- Chương 11
- Chương 10
- Chương 9
- Chương 8
- Chương 7
- Chương 6
- Chương 5
- Chương 4
- Chương 3
- Chương 2
- Chương 1