chương 423/ 624

Nhìn Y Toa Bối Nhĩ có bộ dáng như vậy, trên khuôn mặt già nua của Cừu Đức Nhĩ nổi lên nụ cười: "Không cần thiết nghiêm chỉnh như vậy, ta nói ngươi nghe là được rồi."

Y Toa Bối Nhĩ ngại ngùng cười cười, thoáng buông lỏng một chút.

"Chúng ta là Thủy hệ võ sĩ, cho nên ngươi nhất định phải hiểu rõ nước, cùng với nước tạo thành như thế nào."

Y Toa Bối Nhĩ còn tưởng rằng vị đạo sư thần bí này có thể nói ra lý luận dao động tâm can gì gì đó, không nghĩ tới lại là luận điệu cũ rích. Mấy thứ này Thánh Đế Tư học viện cũng có, trong lòng bắt đầu cảm thấy thất vọng.

Cừu Đức Nhĩ tựa hồ đoán được Y Toa Bối Nhĩ nghĩ gì, cũng không so đo với hắn. Chỉ nhếch miệng mỉm cười đưa tay lên, một quả Thủy Cầu từ trong hồ nước bay ra lơ lửng trên bàn tay của hắn. Thủy Cầu phảng phất như có tính mạng vậy, không ngừng biến hóa đủ loại hình dáng, dưới ánh mặt trời chiếu sáng chiết xạ ra ánh sáng năm màu huyễn lệ, trong lúc nhất thời Y Toa Bối Nhĩ nhìn thấy cũng phải mê mẩn ngây dại.

"Cho dù là nước hay là băng, cho dù là sương mù cũng vậy, chỉ cần vận dụng đến cực hạn, ngươi có thể dùng nó giết chết bất cứ địch nhân nào."

Kèm theo tiếng Cừu Đức Nhĩ vang lên, quả Thủy Cầu bỗng nhiên xoay tròn thật nhanh, từ từ kéo dài biến thành hình dáng con quay hai đầu nhọn hoặc. Sau đó quả Thủy Cầu chậm rãi bay về một cây đại thụ bên ngoài viện, tốc độ con quay phi hành rất chậm nên Y Toa Bối Nhĩ có thể thấy rõ ràng, đồ vật do nước tạo thành chui vào trong thân cây nhẹ nhàng như đâm vào đậu hũ, không qua bao lâu đã xuyên thấu cả thân cây đại thụ.

Y Toa Bối Nhĩ há to miệng kinh hãi, điều này sao có thể? Để cho nàng kinh ngạc chính là trong cả quá trình nàng không cảm nhận được nguyên lực dao động. Điều này nói rõ người nọ chỉ vận dụng một lượng nguyên lực cực nhỏ để làm chuyện đó.

"Đây chính là lực lượng của nước, nó là thứ mềm mại nhất, đồng thời cũng có thể biến thành cứng rắn nhất." Người nọ duỗi ngón tay ra, con quay lại khôi phục thành hình dáng Thủy Cầu bay trở lại, lúc bay đến gần đỉnh đầu Y Toa Bối Nhĩ bỗng nhiên nổ tung mạnh mẽ, hóa thành vô số giọt nước văng khắp không gian. Sau đó mỗi giọt nước tiếp tục nổ tung phân liệt, cứ như thế vài lần, chốc lát sau xuất hiện ở trước mắt Y Toa Bối Nhĩ là một mảnh sương mù quay cuồng vần vũ.

Y Toa Bối Nhĩ chưa từng có nhìn thấy cảnh tượng như vậy, sương mù được tạo thành như vậy? Vô số giọt nước bay múa phảng phất như trân châu lóe sáng đầy trời. Vào giờ khắc này Y Toa Bối Nhĩ đột nhiên cảm giác được kiến thức của mình quá nhỏ bé. Bởi vì nàng căn bản nghĩ không ra nên hình dung cảnh tượng dao động tâm can này như thế nào.

"Thủy hệ võ sĩ cường đại là ở chỗ có thể giết người cũng có thể cứu người, chỉ cần ngươi nghĩ tới, không có chuyện ngươi làm không được." Nghe tiếng nói Cừu Đức Nhĩ nhàn nhạt, Y Toa Bối Nhĩ mất tự chủ dựng thẳng sống lưng lên.

Sương mù lan tràn ra bốn phía cuối cùng hóa thành một tấm chắn to lớn lơ lửng trên không trung, Cừu Đức Nhĩ phất phất tay hời hợt. Từ trong hồ nước bay ra vô số Thủy Tiễn đánh lên tấm chắn như mưa rơi.

Chuyện tình kỳ lạ xảy ra, vô số Thủy Tiễn đánh lên trên tấm chắn nhưng nó vẫn giữ vững hình thái như cũ. Khác biệt duy nhất chính là độ dầy của tấm chắn tiếp tục gia tăng bằng tốc độ mắt thường có thể thấy được. Còn những đạo Thủy Tiễn biến mất vô tung vô tích, hiển nhiên đã bị tấm chắn hấp thu sạch sẽ.

Sương mù còn có thể sử dụng như vậy? Y Toa Bối Nhĩ mở to hai mắt nhìn, quả thực không dám tin vào hai mắt của mình nữa.

"Năng lực phòng ngự của Địa hệ võ sĩ quả thật rất cường đại, nhưng Thủy hệ võ sĩ chúng ta cũng không kém. Chỉ có điều trên thế giới vốn không có phòng ngự mạnh nhất, phòng ngự tốt nhất chính là tiến công."

Sương mù tạo thành tấm chắn từ từ thu nhỏ thể tích, hơn nữa càng thêm rõ ràng. Dưới ánh mặt trời chiếu rọi phát ra ánh sáng như ngọc lưu ly. Y Toa Bối Nhĩ giật mình, đến lúc này nàng mới phát hiện màn sương mù chẳng biết từ lúc nào đã biến thành vô số bông tuyết cực nhỏ.

"Ngươi là Quang Mang võ sĩ, quen thuộc nhất phải là Băng Tinh Phong Bạo và khí lạnh, đúng không? Nhưng ta muốn ngươi biết uy lực Băng Tinh Phong Bạo tuyệt đối không yếu ớt như tưởng tượng của ngươi." Cừu Đức Nhĩ vung tay lên, tấm chắn nhất thời phân giải thành vô số mảnh Băng Tinh, nhanh chóng bắn về phía mấy tảng đá ở giữa hồ.

Sau một trận thanh âm dày đặc, trên mặt đá lớn xuất hiện vô số lỗ nhỏ. Chốc lát sau, tảng đá đột nhiên nổ tung, ở bên trong cát đá đầy trời là một đám bông tuyết bay hỗn loạn.

Từ đầu tới cuối Cừu Đức Nhĩ không có sử dụng bí kỹ cao cấp. Nói nghiêm khắc thì thủ đoạn của hắn chưa tính là bí kỹ, mà chỉ là kỹ xảo, hiểu rõ nước đến mức tận cùng sinh ra kỹ xảo.

Y Toa Bối Nhĩ thấy vậy tâm thần rung động từng cơn, nhìn say mê không dứt, đây mới thực sự là cường giả. So sánh với lão nhân Cừu Đức Nhĩ này, đám đạo sư ở Thánh Đế Tư học viện lập tức ảm đạm mất sắc. Cho dù là Nhã Duy Đạt viện trưởng cũng không được, đây không phải là thực lực đối lập, mà là trình độ lĩnh ngộ Thủy hệ bí kỹ. Truyện Tiên Hiệp - Truyện FULL

"Mới vừa rồi cái gì lưu lại cho ngươi ấn tượng sâu nhất?" Không thấy Cừu Đức Nhĩ có động tác gì, một tầng nước trong suốt đã bao phủ Y Toa Bối Nhĩ ở bên trong, ngăn cản toàn bộ cát đá rơi xuống.

Y Toa Bối Nhĩ ngẩn ra, nàng không rõ tại sao đối phương lại hỏi vấn đề này, nhưng vẫn đàng hoàng hồi đáp: "Ấn tượng sâu nhất chính là quá trình nước biến thành sương mù, thật sự là quá đẹp."

Người dẫn nàng vào thôn dùng giọng buồn bực nói: "Ngươi rốt cuộc tới tiếp nhận phụ đạo hay là du sơn ngoạn thủy? Cừu Đức Nhĩ hỏi chính là cảm xúc, cảm xúc có hiểu không?"

Không đợi Y Toa Bối Nhĩ nói gì, Cừu Đức Nhĩ đã trợn mắt nhìn người nọ: "Ngươi dạy hay ta dạy?"

Người nọ bị chọc giận, lập tức đảo cặp mắt trắng dã phản bác: "Hay lắm, ngươi dạy, ta không nói lời nào là tạm được rồi chứ gì?"

Nhìn hai người lớn tiếng tranh chấp, Y Toa Bối Nhĩ cũng không dám thở mạnh. Ở trong Thánh Đế Tư học viện, Y Toa Bối Nhĩ chưa từng đàng hoàng giống như bây giờ. Thực lực Cừu Đức Nhĩ quả thật đáng sợ, cho dù ánh mắt Y Toa Bối Nhĩ kém đến mức nào cũng không thể nghĩ rằng Cừu Đức Nhĩ là hạng cường giả Võ Tôn bình thường. Dùng suy đoán kiểu này áp dụng cho những người ở ngoài thôn sẽ thấy lạnh cả người. Rất nhiều người cả đời cuối cùng không thể nào đạt tới cường giả Thánh cấp, Y Toa Bối Nhĩ lại được người như thế chỉ đạo, mặc dù chỉ là một ngày nhưng Y Toa Bối Nhĩ cảm giác mình vô cùng may mắn.

Nếu như tin tức này truyền ra ngoài học viện, đừng nói là một vạn học phần. Cho dù tăng lên gấp mấy lần, đám học viên ở Tử Vong Chi Ca học viện cũng phải liều mạng chui đầu vào. Dĩ nhiên chuyện đó liên quan tới biểu hiện của Y Toa Bối Nhĩ, nếu như sau khi tiếp thu phụ đạo, thực lực Y Toa Bối Nhĩ vẫn không có thay đổi gì khởi sắc. Vậy thì mọi người sẽ nghĩ là đám đạo sư thần bí này chỉ dùng cái danh hù người mà thôi.

Cừu Đức Nhĩ lại nhìn sang Y Toa Bối Nhĩ: "Tinh lực mỗi người đều có hạn, không có người nào đủ khả năng tu luyện tất cả bí kỹ đến cực hạn. Cho nên rất nhiều người vừa mới tu luyện sẽ mê mang không biết nên lựa chọn loại bí kỹ nào."

Y Toa Bối Nhĩ cảm thấy kỳ quái, ở giai đoạn Quang Mang võ sĩ chỉ có thể tu luyện vài loại bí kỹ, lăn qua lộn lại chỉ có mấy cái, có gì tốt để lựa chọn?

"Chỗ nào không hiểu thì hỏi ta." Cừu Đức Nhĩ tựa hồ đoán được ý nghĩ trong lòng Y Toa Bối Nhĩ, mỉm cười nói.

Y Toa Bối Nhĩ bàng hoàng trong chốc lát, nàng tới nơi này là do lão nhân khô gầy lạnh lùng kia dẫn đường nên lúc đầu có đôi chút sợ hãi. Nhưng bộ dáng Cừu Đức Nhĩ mỉm cười rất hiền lành, Y Toa Bối Nhĩ tuy rất khẩn trương nhưng vẫn nói ra suy nghĩ trong lòng cho Cừu Đức Nhĩ nghe.

Sau khi Cừu Đức Nhĩ nghe liền khẽ lắc đầu: "Ta nói lựa chọn không giống như ngươi nghĩ. Ví như Băng Tinh Phong Bạo, hẳn là ngươi đã sử dụng rất nhiều lần?"

Y Toa Bối Nhĩ gật đầu, Băng Tinh Phong Bạo là thủ đoạn công kích cường đại nhất của Thủy hệ Quang Mang võ sĩ, số lần sử dụng dĩ nhiên nhiều hơn.

"Như vậy cụ thể là bao nhiêu lần? Mỗi ngày đều sử dụng? Sợ rằng không thể làm nổi, muốn chân chính quen thuộc một loại bí kỹ, chỉ có một biện pháp đó là sử dụng nó không gián đoạn. Cho đến cuối cùng nó sẽ biến thành một phần thân thể của ngươi, bất cứ lúc nào, bất kỳ góc độ nào ngươi cũng có thể phóng thích ra tùy tâm sở dục. Hơn nữa, ngươi còn có thể khống chế uy lực của nó, đấy mới thực sự là quen thuộc."

"Vì thế..." Cừu Đức Nhĩ tiếp tục nói: "Trong khi ngươi tu luyện một loại bí kỹ, đồng thời cũng không có thời gian tu luyện loại thứ hai, đây chính là lựa chọn mà ta nói."

"Nhưng mà không phải là học được càng nhiều bí kỹ càng tốt sao?" Y Toa Bối Nhĩ nghi hoặc hỏi: "Nói thí dụ như khí lạnh, ta có thể dùng nó vây khốn địch nhân, Băng Tinh Phong Bạo không làm được điểm này."

"Đây còn phải xem ngươi vây khốn địch nhân vì mục đích gì, nếu như chỉ là vây khốn, Băng Tinh Phong Bạo cũng có thể làm được." Cừu Đức Nhĩ giang hai tay ra, vô số Băng Tinh nho nhỏ từ hư không xuất hiện, sau đó nhanh chóng liên kết lại tạo thành một tấm lưới lớn ập xuống đầu Y Toa Bối Nhĩ.

Bình luận





Chi tiết truyện