chương 215/ 624

"Không thể không nói, biểu hiện của ngươi nằm ngoài dự liệu của ta." Ngõa Tây Lý mỉm cười gật đầu, hắn vốn nghĩ là Địch Áo sẽ né tránh rất chật vật, nhưng không nghĩ tới Địch Áo lại có thể thi triển hàng loạt động tác gọn gàng như thế, không có một chút khó khăn nào.

Giờ phút này Địch Áo đã hiểu rõ ràng dụng ý của Ngõa Tây Lý, Phong hệ võ sĩ có tác dụng chính là di chuyển tốc độ cao gia tăng khả năng sát thương địch nhân. Nhưng nghĩ lại hình như hắn thường lợi dụng tốc độ để chạy trốn thì đúng hơn.

Thử nghĩ mà xem, nếu như một vị Phong hệ võ sĩ có thể biến hướng nhiều lần trong không gian cực kỳ nhỏ hẹp, sợ rằng không có địch nhân nào có thể nắm giữa được quỹ tích bọn họ di động, năng lực tự vệ cũng được đề cao thật lớn. Địch nhân không định vị được bọn họ thì làm sao có thể tạo thành uy hiếp?

Phương thức tu luyện này dĩ nhiên hữu hiệu, nhưng không phải ai cũng có thể luyện tập. Nếu như Ngõa Tây Lý không có lòng tin đối với Địch Áo sẽ không lựa chọn loại phương thức luyện tập cực đoan. Dù sao Phong Nhận đã bay ra thì không thể thu hồi lại, một khi Địch Áo không thể tránh thoát bị đánh trúng thì thương tổn là chuyện khó tránh khỏi.

Địch Áo cũng là hạng người tài cao gan lớn, Ngõa Tây Lý nói thế nào là hắn làm thế đó, còn vấn đề nguy hiểm hay không thì Địch Áo căn bản không để ở trong lòng, phương thức tu luyện có thể được Ngõa Tây Lý sử dụng chắc chắn là phải có tác dụng rõ ràng, mạo hiểm một chút thì tính là gì chứ?

"Trên phương diện kỹ xảo ngươi đã làm rất tốt." Ngõa Tây Lý chậm rãi nói: "Không nên thư giản, tiếp tục giữ vững như thế. Mặc dù ở giai đoạn trước mắt kỹ xảo không có điểm trọng dụng, thắng bại thường thường quyết định bởi nguyên lực nhiều ít. Nhưng nếu có một ngày ngươi có thể trở thành Thánh Vũ Sĩ, từ từ đụng chạm đến hàng rào cuối cùng kia, ngươi sẽ hiểu rằng bất kỳ địch nhân nào cũng có nguyên lực gần như vô cùng vô tận. Khi đó còn muốn dựa vào nguyên lực thâm hậu chơi trò tiêu hao là hành động cực kỳ ngu xuẩn."

Ánh mắt Địch Áo mơ hồ tán loạn, Thánh Vũ Sĩ? Quá xa xôi rồi.

"Chuyện tiếp theo ta muốn nói với ngươi là một bí mật lớn của toàn đại lục, trước khi ngươi có thể đối kháng với cường giả chân chính thì không thể nói với bất kỳ người nào, bao gồm cả Tác Phỉ Á." Ngõa Tây Lý bình thản nhìn về phía Địch Áo.

"Ta bảo đảm." Địch Áo gật đầu.

"Thông qua một vài phương pháp xử lí đặc thù sẽ có thể làm cho nguyên lực của bản thân sinh một vài biến hóa thần kỳ, những người nắm giữ loại phương pháp này gọi nó là nguyên lực dị hoá." Ngõa Tây Lý nheo mắt lại, chậm rãi nói: "Đây là phương thức tu luyện đặc biệt của Quân Đồ Minh đại đế, cho đến tận bây giờ, toàn bộ đại lục nắm giữ loại phương pháp này không có quá mười người."

"Ngài học được từ Quân Đồ Minh đại đế?" Địch Áo cực kỳ ngạc nhiên, điều này có ý nghĩa quan hệ giữa Ngõa Tây Lý và Quân Đồ Minh đại đế rất mật thiết.

"Không sai !" Ngõa Tây Lý gật đầu nói: "Mặc dù ta không có cảm tình gì với hắn, nhưng không thể không thừa nhận Quân Đồ Minh đại đế chính là đệ nhất Thần Vũ Giả kinh tài tuyệt diễm, trí tuệ và lực lượng của hắn đều khiến cho người ta phải kính phục."

"Ta biết hắn rất lợi hại, Thần Vực chính là bị hắn hủy diệt." Địch Áo nói.

"Thần Vực?" Ngõa Tây Lý mỉm cười nói: "Năm đó Quân Đồ Minh tiến công Thần Vực, số lượng Thần Vũ Giả của Thần Vực chiếm cứ ưu thế áp đảo, nhưng mà bọn họ liên thủ lại vẫn không phải là đối thủ của Quân Đồ Minh, có biết tại sao không?"

"Tại sao?" Địch Áo hỏi.

"Bởi vì Thần Vực cho rằng bọn họ nắm giữ bí mật nguyên lực cao cấp nhất nên bảo thủ không muốn phát triển. Còn Quân Đồ Minh vẫn không ngừng lục lọi, suy tư, tìm kiếm phương hướng phát triển mới" Ngõa Tây Lý nói: "Rất nhiều người cho rằng Quân Đồ Minh phát động chiến tranh không có tính chính nghĩa, bởi vì hắn đã phá hủy Thánh Địa trong lòng của vô số võ giả. Nhưng đối với ta, ta ủng hộ cách làm khi đó của Quân Đồ Minh, đó là một trận chiến giữa hai phe cổ hủ và cấp tiến."

Địch Áo trừng to hai mắt, Ngõa Tây Lý đang nói cái gì vậy? Ủng hộ cách làm khi đó của Quân Đồ Minh, chẳng phải là ám chỉ hắn phản đối Quân Đồ Minh hiện tại?

"Thần Vực luân lạc tới tình cảnh này coi như là gieo gió gặt bão." Ngõa Tây Lý nói: "Bọn họ phản đối hết thảy biến hóa, thí dụ như có võ sĩ sáng tạo ra Hợp Kích bí kỹ, nếu như hai võ sĩ cùng nhau luyện tập khống chế nguyên lực trong thời gian dài, một khi chiến đấu bọn họ có thể thả ra lực lượng Hợp Kích đánh bại vài người, thậm chí mười mấy võ sĩ có thực lực tương đương. Thần Vực lại xem Hợp Kích bí kỹ trở thành dị đoan, nói hai loại nguyên lực lẫn lộn sẽ sinh ra ảnh hưởng liên tiếp, lý do này có phải rất khiên cưỡng hay không? Thực tế là Thần Vực đang sợ hãi, bọn họ sợ tư tưởng về Hợp Kích bí kỹ càng ngày càng đầy đủ sẽ tạo thành uy hiếp đối với bọn họ. Thậm chí có thể làm cho toàn bộ thế giới thoát ra khỏi tầm khống chế của bọn họ."

"Còn có Diễn Sinh bí kỹ cũng bị Thần Vực chèn ép, ha hả, tựa hồ bọn họ e ngại tất cả mọi thứ."

"Vậy tại sao bọn họ không tu luyện Hợp Kích bí kỹ?" Địch Áo hỏi.

"Bọn họ sợ học không tốt sẽ bị người khác vượt qua, vì thế còn không bằng triệt tiêu toàn bộ." Ngõa Tây Lý mỉm cười giễu cợt: "Cho tới ngày hôm nay vẫn không có bất kỳ một võ giả Thần Vực nào sáng tạo ra bí kỹ mới tựa như Hợp Kích bí kỹ và Diễn Sinh bí kỹ, từ đó đã có thể chứng minh rất nhiều rất nhiều thứ."

"Ta và Tác Phỉ Á, còn có Ca Đốn và Lôi Mông đang luyện tập Hợp Kích bí kỹ." Địch Áo nói rất nghiêm túc.

"Ngươi lấy được pháp môn Hợp Kích bí kỹ từ nơi nào?" Ngõa Tây Lý không hề kinh ngạc, chỉ hỏi đơn giản một câu.

"Là di vật phụ thân ta để lại." Địch Áo nói.

"À !" Ngõa Tây Lý gật đầu, rồi chuyển đề tài: "Thế nhưng Quân Đồ Minh của Nguyệt Ảnh đế quốc không muốn bị Thần Vực khống chế."

"Sau khi Quân Đồ Minh sáng tạo ra phương pháp nguyên lực dị hoá, lực lượng của hắn đã được tăng lên trên diện rộng. Tiếp theo là hai Thần Vũ Giả của Nguyệt Ảnh đế quốc cũng sáng tạo ra một lại Hợp Kích bí kỹ phi thường đáng sợ." Ánh mắt Ngõa Tây Lý chợt hoảng hốt giống như đang đang suy nghĩ về quá khứ, giọng hơi run nói: "Đó là bí kỹ có uy lực cường đại đến mức khủng bố, do Thổ hệ Thần Vũ Giả và Hỏa hệ Thần Vũ Giả liên thủ buông thả, tái diễn cảnh tượng thời kỳ Đại Tai Biến trong phạm vi lớn. Quân Đồ Minh đại đế mệnh danh chiêu Hợp Kích Kỹ này là Diệt Tuyệt."

"Sau đó mâu thuẫn rốt cuộc bạo phát." Ngõa Tây Lý chậm rãi nói: "Thần Vực tuyệt đối không cho phép bất luận kẻ nào xâm phạm quyền uy của bọn họ. Vì thế bọn họ tìm cách chửi bới Quân Đồ Minh đại đế, khóa chặt biên cảnh Nguyệt Ảnh đế quốc, còn chuẩn bị phát động một trận Thánh Chiến nhằm hủy diệt Nguyệt Ảnh đế quốc. Còn Quân Đồ Minh đại đế bị buộc phải chủ động dẫn phát chiến tranh, hắn phải làm như vậy, võ giả trên toàn bộ đại lục đã có thói quen nghe theo Thần Vực. Nếu như hắn ẩn nhẫn thì không qua mấy năm, Nguyệt Ảnh đế quốc sẽ bị đại lục cô lập triệt để."

Địch Áo cau mày suy tư, sự tình đồng dạng hắn cũng nghe được từ miệng Ca Đốn và Lôi Mông. Bây giờ nghe Ngõa Tây Lý nói lại hoàn toàn mang ý nghĩa khác, cảm giác thật sự quái dị.

"Nguyệt Ảnh đế quốc thắng lợi đãmở ra cục diện mới, rất nhiều công quốc vội vàng phái sứ giả tới tỏ vẻ thần phục Quân Đồ Minh đại đế." Ngõa Tây Lý thở dài nói: "Nhưng mà trận thắng lợi to lớn chưa từng có này cũng làm cho Quân Đồ Minh đại đế bị luân lạc vào trong quyền lực. Trước kia hắn là người khiêm tốn hữu lễ, có đức tính khiêm tốn lắng nghe ý kiến khắp nơi. Nhưng từ khi thế cục đế quốc bắt đầu vững chắc, tất cả công quốc lớn nhỏ thần phục, hắn có được vinh dự cao nhất, trở thành tồn tại quán tuyệt cổ kim, hắn dần dần trở nên chuyên quyền độc đoán. Có thể nói hắn như biến thành một Thần Vực khác, khác biệt duy nhất chính là Thần Vực trước kia là một đám người, còn Thần Vực bây giờ chỉ có một mình hắn."

Nói tới đây Ngõa Tây Lý chợt lâm vào trầm mặc, Địch Áo cũng không biết nên nói gì cho phải, hắn nhận ra cảm xúc Ngõa Tây Lý bắt đầu mất đi khống chế.

Không biết qua bao lâu, Ngõa Tây Lý thở ra một hơi thật dài, lẩm bẩm: "Bây giờ ta muốn dạy cho ngươi chính là thứ mà Quân Đồ Minh đại đế dùng để đối kháng mấy vị Thần Vũ Giả, nguyên lực dị hoá !"

Địch Áo không tự chủ được mũi ngừng hô hấp, tim ngừng đập, lỗ tai cơ hồ muốn dựng lên tập trung lắng nghe.

"Ngẩng đầu lên, đóng tâm lại từ từ cảm ngộ." Ngõa Tây Lý chỉ lên không trung: "Đang không ngừng lưu động ở trong không khí, ẩn tàng cái gì?"

Địch Áo ngẩng đầu lên, ánh mắt lần lượt nhìn qua bốn phía, có thể là ngộ tính của hắn còn kém, tìm kiếm thật lâu mà vẫn không thấy gì.

Ngõa Tây Lý cười một tiếng, thân hình đột nhiên bay thẳng lên trời cao, hai cái Phong Dực mở rộng sau lưng Ngõa Tây Lý đẩy nhanh tốc độ lên vài phần.

Địch Áo tập trung theo dõi thân ảnh Ngõa Tây Lý, trước kia hắn cho rằng tốc độ của mình đã nhanh lắm rồi, nhưng so sánh với hiện tại Ngõa Tây Lý toàn lực buông thả uy năng, hắn mới hiểu được điểm kiêu ngạo này buồn cười đến mức nào.

Mỗi một lần Phong Dực rung lên là Ngõa Tây Lý có thể lao đi vài trăm thước, thân ảnh hắn từ từ biến thành mơ hồ, ở giữa không trung truyền đến thanh âm trầm muộn như lôi điện đánh xuống đất. Nơi Ngõa Tây Lý đi qua ngay cả không khí cũng phải vặn vẹo nứt nẻ, mặc dù đang là bóng đêm tầm mắt không thể nhìn rõ ràng, nhưng Địch Áo vẫn có thể thấy thành từng đợt sóng gợn vây quanh thân thể Ngõa Tây Lý.

Đúng lúc này Ngõa Tây Lý gầm lên một tiếng, Địch Áo vốn cho rằng tốc độ kia đã đến cực hạn lại gia tăng lần nữa, sau một cái nháy mắt, một luồng ánh sáng trắng nhạt hiện lên trên người Ngõa Tây Lý. Sau đó Ngõa Tây Lý lao thẳng xuống, đánh vào mặt đất cách vị trí Địch Áo đứng không xa.

"Ầm ~!"

Một tiếng nổ vang dội chấn động không gian, từ cái hố nứt nẻ xuất hiện vô số tia chớp men theo mặt đất lan truyền ra bốn phía.

Địch Áo trợn mắt há mồm sợ ngây người, sấm sét?

Thân hình Ngõa Tây Lý đột nhiên lướt sát mặt đất, hoàn toàn không giống như lúc ở trên cao, Ngõa Tây Lý phi hành dưới mặt đất chẳng những thanh thế gia tăng mãnh liệt, mà còn lực xung kích mạnh liệt khiến cho người ta kinh tâm động phách.

Ở phía sau Ngõa Tây Lý là một dãy bụi mù cuồn cuộn, vô số tàn gãy lá rơi cũng bị cuốn theo, ngay cả cỏ xanh trên mặt đất cũng bị lực lượng phong bạo nhổ lên tận gốc. Nguồn truyện: Truyện FULL

Từng đoàn từng đoàn điện quang chạy vòng chung quanh thân thể Ngõa Tây Lý, mỗi một lần Ngõa Tây Lý giở tay nhấc chân sẽ có một đạo điện quang bắn ra phương xa, thanh âm tia chớp nổ vang nối thành một mảnh y như có mấy chục người đang cùng nhau gõ trống trận vậy.

Địch Áo từng tưởng tượng đến hình ảnh Ngõa Tây Lý toàn lực động thủ với địch nhân, nhưng không bao giờ ngờ tới Ngõa Tây Lý thậm chí có thể thao túng lực lượng sấm sét, lúc này hắn nhìn muốn u mê luôn rồi.

Lát sau Ngõa Tây Lý rống lên giận dữ, thân hình hắn đột nhiên ngừng lại, điện quang đang chạy chung quanh thân thể bỗng nhiên nở rộ ra ngoài hóa thành một vòng bảo hộ màu xanh tím bao phủ phạm vi hơn mười thước, cành lá đang phiêu đãng giữa không trung tựa như bị một cỗ lực lượng vô hình hấp dẫn, đồng thời bay về phía Ngõa Tây Lý. Không cần biết là cành cây hay đá tảng, chỉ vừa tiếp xúc vào vòng điện quang bảo hộ kia sẽ bị tia chớp chấn động đánh cho nát bấy.

"Phong bạo sắp tới rồi, tập trung tinh thần của ngươi lại, dùng toàn lực hấp thu nguyên lực." Thanh âm Ngõa Tây Lý từ xa xa truyền đến: "Mặc dù ngươi tiến cảnh rất nhanh, vượt qua tuyệt đại đa số võ sĩ trên thế giới này, nhưng đối với ta vẫn còn quá chậm."

Bình luận





Chi tiết truyện