chương 221/ 624

Ngõa Tây Lý mỉm cười bình thản, lời Tái Nhân Hầu tước nói này quả thực là nói hưu nói vượn, Tác Phỉ Á quả thật xử lý chính vụ Nam tước lĩnh rất tốt, nhưng nhiêu đó thì tính gì chứ? Đừng bảo là người khác, chỉ nói riêng bản thân Tái Nhân Hầu tước, Tác Phỉ Á sẽ tìm thấy rất nhiều thứ cần phải học tập. Ngoài có nạn trộm cướp hoành hành, bên trong có Sắc Vi Hoa gia tộc kiềm chế. Tái Nhân Hầu tước lại có thể chu toàn được tất cả thế lực khắp nơi, làm cho Hầu tước lĩnh phát triển đến quy mô như bây giờ không phải là một chuyện dễ dàng.

"Nhưng mà niên kỉ Tác Phỉ Á còn quá nhỏ, làm sao có thể phục chúng?" Đường Ân bị thái độ Ngõa Tây Lý làm cho hồ đồ rồi, lương tâm ái ngại nổi lên liền tìm lý do phản đối, hắn hiểu được hết thảy là do Ngõa Tây Lý làm chủ. Nếu Ngõa Tây Lý nói Tác Phỉ Á có thể làm, vậy thì Tác Phỉ Á sẽ có thể trở thành Đại công tước. Nếu như Ngõa Tây Lý nói Tác Phỉ Á không được, vậy thì cho dù hắn ra sức suy nghĩ cỡ nào cũng không có bất kỳ ý nghĩa.

Tái Nhân Hầu tước đề nghị nghe có vẻ hoang đường, nhưng cẩn thận suy nghĩ sẽ thấy không phải là không có tính khả thi. Hiện tại trên đại lục có hai cách Bổ nhiệm Đại công tước, một là do Thần Vực chỉ định, nhưng Thần Vực đã bị phá hủy nên con đường này hoàn toàn không thông.

Cách khác chính là nhóm Hầu tước liên danh đề cử, dĩ nhiên chỉnh hợp nhóm Hầu tước nhóm vào chung một chỗ là chuyện tương đối khó khăn, sẽ phải dựa vào từng hành động cụ thể mới có thể quyết định được.

Hiện tại có Ngõa Tây Lý làm hậu thuẫn giúp cho Tái Nhân Hầu tước ra mặt chỉnh hợp, bởi vì bản thân Tái Nhân không có ý tranh giành vị trí này, cho nên dư luận bên ngoài sẽ không quá lớn, mục tiêu của bọn họ là Đại công lĩnh chứ không phải một lưới bắt hết nhóm Hầu tước. Ít nhiều gì cũng sẽ tìm được mấy đồng minh, hợp tung liên hoành vốn là sở trường của Tái Nhân Hầu tước. Cộng thêm lực lượng Thánh Đế Tư thành vào thì có thể nói ở trong toàn bộ Đại công lĩnh không có người nào đủ lực tranh phong cùng bọn họ.

Có bước đầu tốt đẹp sẽ có trụ cột hợp tác, tất cả mọi người không phải là mấy kẻ hẹp hòi. Tây Cách Thụy Na lập tức động thân chạy về Thánh Đế Tư thành, Tái Nhân Hầu tước và Đường Ân Nam tước lưu lại trong trang viên.

Mọi người nói quyết định này cho Tác Phỉ Á nghe, nàng chỉ là một người thừa kế Nam tước lĩnh mà thôi, lại là một nữ tử, nay được ngồi vào vị trí Đại công tước? Chênh lệch trong đó y như dòng sông so với biển rộng, cho dù là Tác Phỉ Á luôn luôn tĩnh táo, sau khi nghe được tin tức này cũng phải trợn mắt há mồm kinh hãi.

Đường Ân Nam tước vẫn không yên lòng, cố ý dặn dò Tác Phỉ Á một phen, ý là bảo Tác Phỉ Á không cần phải băn khoăn quá nhiều, chỉ cần làm tốt bổn phận cuar minhf là được rồi. Nếu nói nghiêm khắc thì Tác Phỉ Á chỉ là một vật tượng trưng mà thôi, rất ít tác dụng thực tế, Đường Ân Nam tước vẫn hiểu được nếu không phải Tác Phỉ Á ngồi vào vị trí này thì sẽ là Địch Áo. So sánh cả hai thì dường như Tác Phỉ Á thích hợp hơn, dù sao nàng đã có kinh nghiệm xử lý phương diện này.

Người xưa thường nói đạo trị quốc cũng như tri gia, đạo lý người người đều hiểu, nhưng chỉ có vài người thật sự làm được mà thôi. Tác Phỉ Á không có lòng tin quản lý tốt một Công quốc, cũng may là nàng ngồi vào vị trí Đại công tước sẽ không cần quan tâm quá nhiều chuyện, phần lớn sẽ có hậu đài trợ giúp. Đám tai to mặt lớn trên Khắc Lý Tư bình nguyên không phải là vật bài biện, lỡ may nàng sai lầm gây chuyện phiền phức, bọn họ nhất định sẽ tìm cách hất nàng ra.

Mặc dù Đường Ân Nam tước tiến hành một cuộc khuyên giải và giáo huấn dài dòng nhưng không có một chút tác dụng, Tác Phỉ Á thủy chung vẫn cau mày lộ vẻ vô cùng lo lắng.

"Tác Phỉ Á Đại công của chúng ta hình như đang mất hứng nha?" Y Toa Bối Nhĩ vừa đi tới đã ban tặng cho Tác Phỉ Á một nụ cười ranh mãnh.

Tác Phỉ Á bất đắc dĩ liếc sang Y Toa Bối Nhĩ: "Ngươi cũng tới giễu cợt ta hả? Còn không giúp ta suy nghĩ biện pháp?"

"Ai da, chuyện này cần gì suy nghĩ nữa?" Y Toa Bối Nhĩ cười mị mị nói: "Bọn họ nói thế nào thì ngươi làm như thế là được, Đại công có chỗ nào không tốt?" Truyện Sắc Hiệp - http://truyenfull.vn

"Ngay cả Nam tước lĩnh ta còn xử lý không tốt, làm gì có tư cách làm Đại công?" Tác Phỉ Á cười khổ nói, sau đó oán giận nói: "Địch Áo cũng thiệt là…, không nói giúp ta câu nào hết."

"Địch Áo? Việc này thì dễ làm." Y Toa Bối Nhĩ phủi phủi tay nói: "Chỉ cần ngươi gọi hắn từ trong viện ra ngoài, ta sẽ giúp ngươi dạy dỗ hắn, thế nào?"

Nhắc tới tòa viện nhỏ của Địch Áo, Tác Phỉ Á cũng rất buồn bực, bây giờ muốn gặp Địch Áo chỉ có thể ở ngoài viện la vào trong, nhưng Lao Lạp lại có thể ở bên cạnh Địch Áo cả ngày, nếu nói Tác Phỉ Á không thèm để ý chuyện này chắc chắn là lừa dối.

Giờ phút này ở trong viện nhỏ, Địch Áo đang ngồi trên chiếc chiếu có giá trị vô cùng cao quý, từng sợi nguyên lực liên tục tràn vào trong thể nội lấp đầy Căn Luân của Địch Áo. Đây là một cảm giác vô cùng kỳ diệu, thậm chí Địch Áo có thể cảm thấy lực lượng ở trong thể nội của mình đang dần lớn mạnh, Căn Luân cũng từ từ trở nên chân thật hơn, mặc dù quá trình này rất nhỏ nhưng Địch Áo vãn cảm giác được rõ ràng.

Theo lý thuyết chỉ có cường giả tấn thăng lên cấp bậc Võ Tôn mới có thể nắm giữ mỗi một tia biến hóa nhỏ bé ở trong cơ thể. Địch Áo từng hỏi vấn đề này với Ngõa Tây Lý, nhưng Thất Luân trong thân thể nhân loại vốn là tồn tại cực kỳ thần bí, Ngõa Tây Lý cũng không biết nên giải thích thế nào cho hợp lý, chỉ có thể quy chuyện này vào nguyên nhân Địch Áo khổ tu mười mấy năm.

Địch Áo đang cố gắng nắm chặc hết thảy thời gian hấp thu nguyên lực, quãng thời gian hai ngày hai đêm này hắn không hề nhúc nhích lần nào. Bởi vì bọn họ chuẩn bị phát sinh xung đột với các bộ lạc võ sĩ, trước kia Địch Áo chỉ là Quang Mang võ sĩ nên không phát huy ra bao nhiêu công dụng, nhưng bây giờ hoàn toàn khác hẳn. Một gã Phong hệ Cực Hạn võ sĩ ở trên chiến trường có tác dụng tốt hơn những võ sĩ cùng giai, năng lực di chuyển nhanh chóng của bọn họ thường thường khiến cho địch nhân vô lực lắc đầu thở dài.

Ngõa Tây Lý đề ra yêu cầu một khi chiến tranh bộc phát, Địch Áo nhất định phải xông lên tuyến đầu, chỉ có đánh giết sinh tử mới có thể nhận được những kinh nghiệm quý giá, Những thứ này Ngõa Tây Lý không thể dạy cho Địch Áo, chỉ có thể để cho Địch Áo tự mình lĩnh ngộ.

Vì thế, giờ phút này Địch Áo hấp thu càng nhiều nguyên lực, trong tương lai ở trên chiến trường sẽ có thêm một phần khả năng bảo vệ tính mạng. Từ điểm này tính lên, Địch Áo thật sự rất may mắn, trên đời này có bao nhiêu Cực Hạn võ sĩ mới vừa lên cấp đã có nhiều mảnh vỡ tinh thần cực phẩm như vậy cung cấp cho bọn họ hấp thu?

Trong lúc đó Lôi Mông và Ca Đốn từng đến thăm Địch Áo một lần, ở xa xa nhìn thấy Địch Áo vẫn ngồi đả tọa không nhúc nhích, hai người đều im lặng quay đầu rời đi, Địch Áo đã tấn thăng Cực Hạn võ sĩ còn cố gắng như thế, bọn họ có lý do gì thư giãn đây?

Chỉ có điều lần này khổ cực nhất là Môn La, điều này cũng không trách người khác, là do chính bản thân hắn không nên xung phong chấp nhận cùng nhau tu luyện với Ca Đốn cùng Lôi Mông, có lẽ ở trong suy nghĩ của hắn, làm như vậy sẽ có thể kéo quan hệ song phương lại gần hơn.

Sau khi Môn La gia nhập, thành quả tu luyện của Ca Đốn và Lôi Mông trước kia hiện ra rất cụ thể, Môn La và Lôi Mông đồng dạng là Hỏa hệ Quang Mang võ sĩ cấp tám, thế nhưng trụ cột thua kém Lôi Mông nhiều lắm. Dĩ nhiên, tuổi hắn cũng lớn hơn hai người Ca Đốn không ít, phương thức bọn họ tu luyện vẫn giống như trước đây, chỉ thay đổi vị trí Địch Áo thành Môn La.

Dựa theo phương pháp Ca Đốn và Lôi Mông chỉ dẫn, Môn La dốc hết toàn lực tiêu hao nguyên lực trong cơ thể, nhưng lúc này hắn kinh ngạc nhìn thấy hai người Ca Đốn và Lôi Mông vẫn còn "vui vẻ" chiến đấu. Điều này không khỏi làm cho Môn La nghi ngờ trăm mối nhưng không có lời giải, tất cả mọi người đều là Quang Mang võ sĩ, tại sao lại khác biệt lớn như vậy?

Thành thật mà nói, đối với việc tu luyện cường độ cao như bọn họ, lực áp bách thường rất lớn, phương thức tu luyện bắt buộc phải hao hết nguyên lực này làm cho Môn La chịu không nổi, nhưng ai không có lòng háo thắng. Nhất là hai người trước mặt còn nhỏ tuổi hơn, vì thế Môn La bất chấp tất cả cắn răng kiên trì cho tới cùng.

Đến sau cùng, Môn La đã không còn đơn thuần muốn tiếp cận đoàn thể Địch Áo nữa rồi, mà là suy nghĩ đến tranh giành danh dự cho mình, tại sao lần nào cũng là hắn gục xuống trước? Không có đạo lý này nha?

Ngày ngày trôi qua nhanh, rốt cuộc Tây Cách Thụy Na chạy từ Thánh Đế Tư thành trở lại, mang theo bức thư do viện trưởng Nhã Duy Đạt của Thánh Đế Tư học viện tự tay viết.

Trong khoảng thời gian này, quân đội Tái Nhân Hầu tước và Đường Ân Nam tước đã tụ họp xong xuôi, tùy thời đều có thể thẳng tiến phương hướng Thánh Đế Tư thành.

Bao gồm Tây Cách Thụy Na ở bên trong, tất cả mọi người đều không biết chỉ trong quãng thời gian vài ngày ngắn ngủi này, Địch Áo đã nhảy lên tới Cực Hạn võ sĩ cấp hai, đây là Địch Áo tuân theo lời Ngõa Tây Lý dặn dò, không có sử dụng dòng nguyên lực nước xoáy trong cơ thể. Một khi Địch Áo thành công khống chế toàn bộ nguyên lực bên trong đó, như vậy nguyên lực của hắn sẽ bay vọt về chất thêm lần nữa.

Bình luận





Chi tiết truyện