chương 95/ 746

Quỷ Kiến Sầu đột nhiên quay đầu lại, một cặp hắc trảo đã lao thẳng về phía Phong Vân Vô Kị, nhưng lập tức liền bị Hách Liên Nam Sơn ở bên cạnh cản lại: "Đó là sư phụ của ta, lấy bàn tay bẩn của ngươi lại."

Quỷ Kiến Sầu liếc sang Hách Liên Nam Sơn một cái, nhưng lại không thèm lí đến hắn ta mà liền quay đầu lại, nhìn thẳng về phía Phong Vân Vô Kị, hai cánh tay không ngừng run lên, trong mắt ánh lên thần sắc tham lam: "Trừ phi … ngươi có Thọ Nguyên Đan trong truyền thuyết?"

"Không có!" Phong Vân Vô Kị hồi đáp rất ngắn gọn.

"Ngươi lừa lão phu." Mặt của Quỷ Kiến Sầu liền lạnh lùng trở lại, nhưng một câu sau đó lại khiến ông ta kích động trở lại.

"Ta không có Thọ Nguyên Đan, nhưng ta lại có phương pháp khiến cho ông trường thọ, hơn nữa lại có thể khiến ông trường thọ một cách khang kiện. Thể nghiệm thử một lát đi." Phong vân Vô Kị vừa nói xong liền búng ngón tay một cái, chỉ trụ huyệt đạo của Quỷ Kiến Sầu.

"To gan, các … các ngươi …." Mặt Quỷ Kiến Sầu lộ vẻ kinh hoảng, mắt nhìn Phong Vân Vô Kị bước tới gần.

"Hắc hắc, ai bảo lão thất phu nha fngươi ngạo mạn, không chịu cứu chữa, hiện tại sư phụ của lão tử ra tay rồi, ngươi không muốntrị cũng phải trị!" Hách Liên Nam Sơn hạnh tại nhạc họa*** cười lên, bất qua hắn ta hiển nhiên là đã hiẻu lầm ý đồ của Phong Vân Vô Kị.

*** Vui mừng trước tai họa của người khác.

"Ta trở thành sư phụ của ngươi lúc nào?" Phong Vân Vô Kị quay đầu lại, liếc sang Hách Liên nam Sơn một cái, đồng thời vỗ ra một chưởng đặt lên trên vai của Quỷ Kiến Sầu ….

"Cái … cái này …." Hách Liên Nam Sơn ấp a ấp úng, nhưng trong tâm lí lại thêm vào nửa câu: "Chỉ cần ta hầu hạ ông mãn ý thì không phải là ông đã trở thành sư phụ của ta rồi hay sao? Hắc hắc."

Tại trước khi Phong Vân Vô Kị phi thăng, những võ học có công hiệu dịch cân tẩy tủy đều được xem như là thánh điện, nhưng sau khi Phong Vân Vô Kị phi thăng thì y đã hiểu được nguyên lí của chuyện dịch cân tẩy tủy rất là giản đơn, công lực cao đến một trình độ nhất định thì hoàn toàn không cần dùng công pháp dịch cân tẩy tủy mà vẫn có thể dịch cân tẩy tủy cho người khác, hành động lúc này của Phong Vân Vô Kị chính là làm như thế.

Quỷ Kiến Sầu chỉ cảm giác thấy một dòng nước khí xâm nhập vào trong nội thể, di chuyển một vòng quanh tâm tạng tựa hồ như bảo hộ tâm mạch, sau đó dòng khí nóng này càng lúc càng cường đại, bắt đầu xông thẳng ra khắp toàn thân, những nơi nó đi qua đều trở nên vô cùng thư thản, một cảm giác cực độ sảng khoái khó mà tả được lan truyền khắp toàn thân, Quỷ Kiến Sầu cơ hộ như nhịn không được mà bắt đầu rên lên.

Rắc rắc!!

Đươi mục quang sững sờ của Hách Liên Nam Sơn, thân thể còm cỏi của tiểu lão đầu Quỷ Kiến Sầu vang lên hàng loạt hnững tiếng kêu răng rắc, rồi sau đó dần dần đứng thẳng lên, thân thể gầy gò cũng bắt đầu cường tráng hơn, từ một tiểu lão đầu biến thành một lão giả cường tráng, hơn nửa đầu tóc bạc phơ của ông ta đã có phần lớn tóc chuyển sang màu xám tro, rồi chuyển biến sang màu đen. Lớp da tràn đầy nếp nhăn cũng dần dần trơn láng, không còn khó coi như trước nữa.

Hách liênnam Sơn cơ hồ như không dám tin vào mắt mình, đó còn là Quỷ Kiến Sầu hay sao? Quỷ Kiến Sầu hiện tại đã trở thành một con người khác, bất kì ai nhìn thấy cũng khó mà tin tưởng được lão giả cường tráng này chính là Quỷ Kiến Sầu!!

Phong Vân Vô Kị tùy tay phất ra một cái, hóa giải huyệt đạo của Quỷ Kiến Sầu rồi nói: "Trả công cũng có nguyên tắc của nó, vừa rồi ta đã trả cho ngươi một nửa tiền công rồi, đợi ngươi trị lành cho Nhược Sương, một nửa còn lại sẽ trả cho ngươi."

"Đa tạ tiền bối …." Quỷ Kiến Sầu vừa mới mở miệng, thì đến ngay cả bản thân cũng phải giật thót mình, đó còn là thanh âm của bản thân nữa hay sao, nó khi nào đã biến trở nên tráng khí đến thế, Quỷ Kiến Sầu tựa hồ như không dám tin tưởng vào tai mình mà sờ sờ vào cuống họng, Phông Vân Vô Kị hiển nhiên là đã cung cấp cho ông ta lợi ích vượt xa tưởng tượng của ông ta.

"Cáp cáp cáp … Quỷ Kiến Sầu … Quỷ …." Hách Liên Nam Sơn cười ầm lên, Phong Vân Vô Kị trừng mắt nhìn hắn ta một cái, Hách Liên Nam Sơn liền ngậm miệng lại.

Thuận theo mục quang của hách Liên Nam Sơn, Quỷ Kiến Sầu cuối cùng cũng phát hiện sư biến hóa của bản thân, bộ y phục cũ khoác trên mình đã không còn thích hợp nữa.

"Xin hai vị đợi một lát …." Quỷ Kiến Sầu đỏ mặt, mau chóng chạy vào trong phòng, lúc này Quỷ Kiến Sầu cảm giác như bản thân lại trở về thời trai trẻ hai mươi năm xưa, thân thể tràn đầy sức lực, đến khi đi vào căn phòng thì nhịn không được mà cười lên ha hả, trong lòng thật tại là cao hứng khôn tả.

Phiếu khắc sau, Quỷ Kiến Sầu thay một bộ trường bào mà tro tiến tới, Quỷ Kiến Sầu lúc này xem ra phi thường có thần vận, hoàn toàn có phong phạm của một vị thần y, trên người cũng có chút tiên cốt chi khí.

"Hãy để lão phu xem cho y trước cái đã, nếu như đã trả công thì lão phu tất phải dùng toàn lực để cứu chữa cho y." Quỷ Kiến Sầu tuy có võ công không cao minh, nhưng cũng hiểu rất rõ cách thức cường hành dịch cân tẩy tủy cho người khác mà chẳng chút phí lực như thế thì ngay cả võ giả ở cảnh giới phi thăng cũng không thể làm được, chỉ có thể là người từ bên trên hạ xuống. Tuy Quỷ Kiến Sầu ẩn thân trong sơn cốc nhưng ôngta lại có một hệ thống tra thám tin tức trên giang hồ, nên những chuyện phát sinh trên giang hồ thì không qua phiến khắc, ông ta liền biết ngay.

Dù là ẩn ước đã phán đoán ra lai lịch cùng thần thông của đối phương, trong lòng Quỷ Kiến Sầu đang mong chờ một nửa tiền công còn lại cũng không dám chần chừ, lập tưc kêu mấy nha đầu tiếp lấy Lãnh Nhược Sương từ tay của Hách Liên Nam Sương, rồi để lên trên một cái giường giản phác.

"Không cần phải thử, nhất định phải trị liệu cho y thật tốt, hiểu chưa?" Phong Vân Vô Kị bình đạm nói, nhưng ý nghĩa mệnh lệnh trong thanh âm thì lại hiển lộ vô nghi.

Thân thể của Quỷ Kiến Sầu run lên một cái, cố gắng trấn định đáp: "Hiểu."

Quỷ Kiến Sầu đưa ra một cánh tay đặt lên cổ tay của Lãnh Nhược Sương mà bắt mạch. Ông ta nhắm mắt lại, ngay cả Phong Vân Vô Kị và Hách Liên Nam Sơn đều không dám thở to.

Dưới sự chú thị của hai người, Quỷ Kiến Sầu đột nhiên cau lại, hơn nữa là càng lúc cau càng chặt lại, trên mặt xuất hiện thần sắc nghi hoặc, tựa hồ như đã gặp phải chuyện gì khó lí giải được vậy.

Một khắc sau, Quỷ Kiến Sầu cuói cùng cũng mở mắt ra, trên mặt toàn là thần sắc cổ quái lẫn tự tang.

"Sao rồi, chẳng lẽ là không thể trị được?" Hách Liên Nam Sơn lo lắng nói, đó là chuyện liên quan đến tiền đồ của hắn ta, nên hắn ta không thể không quan tâm.

Quỷ Kiến Sầu lại tránh né không đáp thẳng vào vấn đề, mà chắp tay nhìn về khung cửa: "Lão phu tinh nghiên y thuật đã hơn sáu chục năm, đối với kinh ca mạch huyệt và lục phủ ngũ tạng trên thân thể con người không gì là không biết, dù cho có một người bị cắt đứt ra thành nhiều mảnh, lão phu cũng có thể thuấn gian nối liền lại thân thể cho hắn ta, dù có là thiên cổ tuyệt chứng, thiên sinh cửu âm cửu dương tuyệt mạch thì lãophu cũng có thẻ trị khỏi một cách dễ dàng. Vạn bệnh vạn thương trên cả thiên hạ này, lão phu tự nhận là bằng tạo nghệ của bản thân thì cho dù có gặp bệnh chứng mà trước giờ chưa từng gặp qua, thì lão phu cũng có thể thông qua bệnh chứng, thì đều nhất định là có thể trị khỏi."

"Nhưng loại bệnh chứng này … thì lão phu lại không thể dò ra được chút manh mối nào, phế phủ ciuả y hiển nhiên đã từng bị vạt sắc bén đâm xuyên, nhữn rõ ràng là có cao nhân cưu giúp, thêm vào đó là bôn thân công lực của y hồn hậu, nên căn bổn là không sao, nhưng cho đến hiện tại mà y vẫn chưa tỉnh, chỉ e là nguyên nhân lớn nhất là chất độc mà y trúng trên thân thể."

"Điều này thì ta có biết một chút, độc thuật trong y thuật bị xem là hạ lưu, chẳng lẽ dựa vào danh hào của Thần Y Quỷ Kiến Sầu như ngươi mà không thể giải được loại độc dược hạ lưu như thế hay sao?!!" Hách Liên Nam Sơn lo lắng nói.

Quỷ Kiến Sầu liếc sang nhìn Hách Liên Nam Sơn một cái, rồi lại nhìn sang Phong Vân Vô Kị, loại cảm giác xem thường này khiến cho Hách Liên Nam Sơn cơ hồ như muốn phát cuồng, nhưng bản thân hắn ta lại không dám phát cuồng. Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: http://truyenfull.vn

"Tiền bối." Quỷ Kiến Sầu dĩ nhiên là đã nhìn ra, người ở trước mắt tuy nhìn còn trẻ hơn so với bản thân nhưng niên kỷ thực tế thì e là cao hơn nhiều, vì thế nên xưng hô là tiền bối, thái độ cũng khá là cung kính: "Độc thuật là hạ lưu trong y thuật, chỉ là những lang trung tầm thường trong giang hồ lưu truyền mà thôi, độc thuật nếu biết sử dụng thì có thể vẫn trị bệnh được … còn vị này thì chỉ e là không chỉ trúng độc một cách giản đơn như thế.."

"Cái gì!" Phong Vân Vô Kị và Hách Liên Nam Sơn mở miệng kinh hô ….

Bình luận





Chi tiết truyện