chương 524/ 746

Khi Phong Vân Vô Kỵ chạy đến ma sơn thứ tư đen kịt, toàn bộ nơi này đã biến thành một "ngọn núi lửa đang hoạt động", từ sau đỉnh núi không ngừng hiện ánh sáng bạc.

Đám chiến sĩ yêu ma mặc giáp bạc của vương triều Ni Cổ Lạp Tư như thuỷ triều chảy ngược, điên cuồng lao về phía ba đại quân đoàn dưới trướng Phong Vân Vô Kỵ chém giết xông ra ngoài. Trong tầm mắt đầy những cơn lốc màu bạc cuốn ra, từng con rồng bạc được võ trang đến tận răng gầm lên, chở đám kỵ sĩ từ trên lưng từ trong không gian của vương triều Ni Cổ Lạp Tư tràn ra. Khí tức của rồng cường đại như gió bão tràn ngập hư không.

Tại trung ương của đại quân vương triều Ni Cổ Lạp Tư có không ít yêu ma cường đại mặc giáp bạc, loáng thoáng xếp thành một vòng tròn, mỗi người ít nhất đều có thể đồng thời đối phó với mười tên chiến sĩ quân đoàn Hủy Diệt hóa thành ma thân. Những kẻ này đều là tướng lĩnh có thực lực cường đại trong quân đoàn của vương triều Ni Cổ Lạp Tư, dưới trường mỗi người đều có ít nhất mấy chục ngàn chiến sĩ vương triều.

Luận về số lượng thì hai bên ít nhất phải chênh lệch gấp mười lần, hơn nữa đại quân của vương triều Ni Cổ Lạp Tư vẫn không ngừng cuồn cuộn tràn ra. Vòng vậy của đại quân vương triều Trung Ương không ngừng giãn ra phía ngoài. Nếu không phải chiến sị của quân đoàn Hủy Diệt có sức chiến đấu siêu mạnh, e rằng vòng vây đã sớm bị phá tan rồi.

"Áo Lan Cổ Đại Nhĩ!" - Sau khi nhìn thấy đại quân của vương triều Ni Cổ Lạp Tư tấn công, Phong Vân Vô Kỵ trong lòng giận dữ. Mệnh lệnh của hắn vốn là nhất định phải khống chế đại quân của vương triều Ni Cổ Lạp Tư tại ma sơn thứ tư trong ba tháng, nhưng thực tế thì không được như vậy. Cao thủ của vương triều Ni Cổ Lạp Tư vẫn cuồn cuộn không ngừng từ trong ma sơn thứ tư tràn ra, vòng vây bị phá chỉ là chuyện sớm hay muộn mà thôi.

Vương triều Trung Ương dù sao vẫn còn quá trẻ, luận về quân lực vẫn không vững chắc bằng những vương triều cổ xưa này.

- Giết chết những ma tộc mặc giáp bạc kia cho bản tọa, tất cả ma tộc!

Phong Vân Vô Kỵ hét lớn, đồng thời vung tay lên. Sau người đại quân A Tu La ma tộc liền nhanh chóng gia nhập vào trogn trận chiến, liên thủ đối phó với đại quân của vương triều Ni Cổ Lạp Tư .

Mặc dù vừa gia nhập dưới trướng Trung Ương đại đế không lâu, nhưng giết chóc vốn là thứ A Tu La ma tộc yêu thích, chỉ ở trong chiến đấu thực lực của bọn họ mới không ngừng tăng cường.

Tuy số lượng không nhiều, chỉ khoảng chừng tám chín trăm ngàn, nhưng sức chiến đấu của A Tu La ma tộc rất đồng đều, bình quân thực lực đều từ cấp Ma Thần trở lên, không ít người đạt đến cấp bậc Thiên Ma Hoàng và Thiên Ma Đế; về phần cao thủ cấp Thiên Ma Thần thì ngoại trừ A Tu La vương còn có hơn ba trăm tên A Tu La chiến tướng khác, mặc dù vẫn chỉ là cảnh giới Thiên Ma Thần sơ cấp, nhưng lực này đã là tương đối khả quan.

Có đám A Tu La ma tộc và mười vạn quân lực của Bách Liễu Khê gia nhập, quân đoàn Trung Ương lập tức ngăn chặn được quân đoàn vương triều Ni Cổ Lạp Tư đã đạt đến số lượng hơn trăm triệu. Không chỉ như thế, thậm chí còn có xu hướng khoét sâu vào trong lãnh địa ma sơn thứ tư. Trong lòng Phong Vân Vô Kỵ hơi an tâm, này mới rãnh rỗi tìm kiếm tung tích của Thái Huyền và Áo Lan Cổ Đại Nhĩ.

Áo Lan Cổ Đại Nhĩ sở hữu "Áo Lan Cổ Đại Nhĩ Chi Thán Tức", một khi thi triển ra loại lĩnh vực vô hình này, trong phạm vi tất cả đối thủ công lực không bằng nàng đều sẽ hoàn toàn mất đi sức chiến đấu, mặc cho người khác xâu xé. Đại quân của vương triều Ni Cổ Lạp Tư có đông đến mấy, ở trước mặt "Áo Lan Cổ Đại Nhĩ Chi Thán Tức" cũng chỉ có thể bó tay chịu chết. Điều này vốn năm trong kế hoạch của Phong Vân Vô Kỵ, nếu như đám người Thái Huyền không địch lại đối phương, Áo Lan Cổ Đại Nhĩ cũng hoàn toàn có thể giải quyết giai đoạn đầu của cuộc chiến.

Ánh mắt Phong Vân Vô Kỵ đảo qua một vòng, rất nhanh dừnglại trong một khoảng không gian trống giữa không trung. Nơi có có hai bóng người đang đứng đối diện nhau, một bên chính là Áo Lan Cổ Đại Nhĩ, còn bên kia là một gã nam tử mặc chiến giáp màu đen dáng vẻ cực kỳ anh tuấn. Cả hai người đều không ai có ý định ra tay trước.

"Áo Lan Cổ Đại Nhĩ, đã xảy ra chuyện gì?" - Ma thức của Phong Vân Vô Kỵ phát ra, trực tiếp vang lên trong đầu Áo Lan Cổ Đại Nhĩ.

"Ni Cổ Lạp Tư vương đã sớm đoán được ta sẽ xuất hiện ở đây, cho nên lần này đã phái ra Ám Hắc ma long A Tạp Mỗ Đức. Ngân long chúng ta và Ám Hắc ma long luôn đối địch với nhau, nếu không phải Ni Cổ Lạp Tư vương được xưng là Long tộc cường đại nhất từ xưa tới nay, Ám Hắc ma long tộc cũng sẽ không thần phục chúng ta. A Tạp Mỗ Đức cũng có lĩnh vực Thán Tức, vừa lúc khắc chế với lĩnh vực Thán Tức của ta, có hắn ở đây ta không thể phát huy được bất cứ sức mạnh nào." - Chợt nghe được giọng nói của Phong Vân Vô Kỵ, trong lòng Áo Lan Cổ Đại Nhĩ cao hứng không thôi, nhưng rất nhanh lại cảm nhận được vẻ không vui trong lời nói của Phong Vân Vô Kỵ, lập tức giải thích.

"A Tạp Mỗ Đức à? Hừ, ngươi lui ra đi, để ta giải quyết hắn!" - Phong Vân Vô Kỵ lạnh lùng nói, áo choàng màu đen phất lên, bước giữa không trung tiến đến.

Trên khuôn mặt tuyệt mỹ của Áo Lan Cổ Đại Nhĩ thoáng hiện lên vẻ vui mừng, liền chậm rãi lui về phía sau, cũng không sợ A Tạp Mỗ Đức ở đối diện tấn công,.

Sắc mặt A Tạp Mỗ Đức mặc chiến giáp Ám Hắc ma long hơi biến đổi, liền tiến lên phía trước một bước, đồng thời quát lớn:

- Áo Lan Cổ Đại Nhĩ, đồ gái điếm ti tiện ngươi, muốn chạy đi đâu? Hôm nay vương triều đã xuất động hơn một nửa quân lực trong lãnh địa, đủ để đưa ngươi và cả tên tình nhân kia của ngươi vào quốc độ Tử Vong một thể.

A Tạp Mỗ Đức nâng hai cánh tay lên, giữa ngón tay xuất hiện những tia điện lập lòe, toàn thân tỏa ra khói đen dày đặc, ở phía sau loáng thoáng hình thành một hư ảnh ma long to lớn dữ tợn.

Phía đối diện, Áo Lan Cổ Đại Nhĩ bỗng mỉm cười một cách kỳ dị, không hề có ý muốn giao đấu với A Tạp Mỗ Đức, đôi môi anh đào mở ra, cười lạnh nói:

- Có điểm ngươi nói sai rồi, y là chủ nhân của ta chứ không phải tình nhân. Bây giờ y đã đến rồi…

Sắc mặt A Tạp Mỗ Đức trầm xuống, đang muốn ra tay, đột nhiên một luồng ma thức cực kỳ lạnh lẽo bá đạo phong tỏa lấy hắn. Bàn chân A Tạp Mỗ Đức đang bước ra liền khựng lại trên không.

"Thật là một đối thủ đáng sợ!" - A Tạp Mỗ Đức trong lòng kinh hãi không thôi, không dám có một cử động nhỏ nào, dường như chỉ cần hành động thiếu suy nghĩ thì lập tức sẽ có một đợt công kích như sóng to gió lớn tràn đến.

- Gái điếm à? Tình nhân à? Hừ, bản tọa vốn định giết ngươi một cách gọn gàng dứt khoát, nhưng…

Ánh mắt Phong Vân Vô Kỵ lướt qua hư ảnh ma long to lớn dữ tợn sau người A Tạp Mỗ Đức, lạnh lùng nói:

- Bây giờ bản tọa đã thay đổi chủ ý. Luyện Ngục Chi Vương có thân hình quá lớn, không thích hợp để bản tọa cỡi. Sau này ngươi chính là vật cưỡi của bản tọa.

Áo choàng sau lưng tung bay, cả người Phong Vân Vô Kỵ tỏa ra một luồng sát khí cực kỳ bá đạo, tay phải nắm lấy góc áo choàng từ từ giơ ngang, bước giữa không trung đi tới, đồng thời trong miệng phát ra tiếng ngâm xướng trầm bổng không ai có thể hiểu được.

"Ầm ầm!"

Mặt đất nứt ra, hơi lửa dày đặc từ dưới đất phun lên. Mấy cây sừng dài mang theo khói đặc cuồn cuộn từ bên trong vết nứt vươn ra, tiếp đó là một chiếc đầu to lớn xấu xí và kinh khủng.

- Chủ nhân, cuối cùng ngài lại gọi ta rồi!

Chiếc miệng đầy răng nhỏ của Luyện Ngục Chi Vương không ngừng khép mở, thỉnh thoảng khóe miệng lại phun ra khói đen dày đặc mang theo hơi lửa. Trong lúc nhất thời toàn bộ chiến trường khói đen cuồn cuộn, giống như đất bằng phẳng nổi lên một trận sương mù lớn.

Đám chiến sĩ vương triều Ni Cổ Lạp Tư hoảng sợ mở to hai mắt, run rẩy trong bóng đen to lớn của Luyện Ngục Chi Vương. So với tên Luyện Ngục ma thần này, đám ma long lại trở nên nhỏ bé như những con cá chạch. Khí tức hung tàn của Luyện Ngục do Luyện Ngục Chi Vương phát ra, bẩm sinh đã có tác dụng khắc chế đối với những ma vật cấp thấp khác, ngay cả đám yêu ma bên phía vương triều Trung ương cũng bị ảnh hưởng.

Thứ nhô lên cao nhất tại chiến trường này vốn là ma sơn thứ tư, nhưng sự xuất hiện của Luyện Ngục Chi Vương lại giống như trên đất bằng bỗng nổi lên một dãy núi khác cao hơn, lớn hơn và hùng vĩ hơn vắt ngang trong trời đất, so với nó ma sơn thứ tư lại trở nên vô cùng nhỏ bé, tựa như Luyện Ngục Chi Vương chỉ cần đạp nhẹ một cái là có thể san bằng cả ma sơn thứ tư.

- Cứ thỏa thích giày xéo đám ma tộc mặc giáp bạc ở nơi này cho bản tọa!

Sau khi để lại những lời này, Phong Vân Vô Kỵ liền đi về phía A Tạp Mỗ Đức. Dưới ma thức phong tỏa, A Tạp Mỗ Đức căn bản không dám nhúc nhích vì thực lực của hai bên chênh lệch quá lớn. Hôm nay Phong Vân Vô Kỵ có được Xi Vưu chiến giáp, đã là cường giả nhất đẳng ngang hàng với Lộ Tây Pháp. Nhìn khắp Ma Giới, luận về thực lực hắn tuyệt đối có thể ngang hàng với các vương triều đại đế, thậm chí còn vượt trội hơn một số người.

- Chủ nhân, ngài yên tâm đi!

Luyện Ngục Chi Vương cười quái dị nói. Loại chuyện hành hạ kẻ khác này chính là thứ hắn thích nhất.

"Ừm, có lẽ ta nên từ trong Luyện Ngục dẫn ra một quân đoàn, thành lập một quân đoàn Luyện Ngục. Những ma thần Luyện Ngục này đều có sức chiến đấu không tệ." - Phong Vân Vô Kỵ đột nhiên nghĩ thầm: "Chờ sau khi kết thúc trận chiến này sẽ bảo Luyện Ngục Chi Vương bắt tay vào làm. Có lẽ ta cũng cần trở lại Luyện Ngục một chuyến."

Tạm thời gác lại suy nghĩ này, Phong Vân Vô Kỵ tập trung chú ý vào A Tạp Mỗ Đức, nói:

- Cho ngươi hai con đường, thứ nhất là chủ động thần phục làm vật cưỡi của ta, thứ hai là bị ta đánh cho thần phục sau đó làm vật cưỡi của ta.

- Ngươi!

A Tạp Mỗ Đức giận dữ. Thân là Ám Hắc ma long cao cấp, điều hắn ghét nhất chính là làm vật cưỡi cho những chiến sĩ của chủng tộc khác. Mặc dù giận dữ nhưng A Tạp Mỗ Đức cũng không dám khinh thường. Thực lực của đối phương sâu không lường được, loại khí tức của cường giả đó hắn chỉ có cảm nhận được khi đối mặt với Ni Cổ Lạp Tư đại đế.

- Hừ, giọng điệu ngông cuồng như vậy, để ta xem thử ngươi có bao nhiêu bản lĩnh!

A Tạp Mỗ Đức nổi giận gầm lên một tiếng, liếc nhìn Áo Lan Cổ Đại Nhĩ cách đó không xa, cũng không dám sử dụng "Long Chi Thán Tức", toàn thân đột nhiên dùng sức, lớp da từng tấc rạn nứt, dưới da, thân rồng to lớn xé tan bắp thịt nhô ra ngoài.

Lớp vảy thô ráp như nham thạch, làn da đen kịt như mực nước, đầu rồng dữ tợn, thân rồng to lớn, cùng với đôi cánh rồng đầy lực lượng. A Tạp Mỗ Đức đã biến mất còn không thấy, thay vào đó là một con Ám Hắc ma long to lớn xuất hiện trước mặt Phong Vân Vô Kỵ, chỉ một phiến vảy rồng cũng đã lớn ngang Phong Vân Vô Kỵ.

"Gào!"

A Tạp Mỗ Đức gầm lên một tiếng, đôi cánh rồng cứng rắn đập một cái, lập tức nổi lên một cơn gió mạnh. Trên vầng trán thô ráp như vỏ cây của hắn xuất hiện một ấn ký màu vàng phức tạp. Ngay lúc A Tạp Mỗ Đức gầm lên, ấn ký màu vàng kia loáng thoáng hiên lên kim quang nhàn nhạt. Trên bầu trời, ánh sáng của ngôi sao Mạt Lệ cũng bừng lên.

Một luồng kim quang chói mắt từ ấn ký màu vàng trên trán A Tạp Mỗ Đức phát ra, chiếu thẳng vảo Phong Vân Vô Kỵ. Trong tiếng vang lớn, không gian trong phạm vi trăm trượng ầm ầm nổ tung, một ngọn lửa màu vàng như muốn thiêu đốt tất cả bốc thẳng lên trời.

"Phạch!"

Một bóng đen không nhanh không chậm từ trong ngọn lửa bước ra, nhẹ nhàng phủi những ngọn lửa cháy trên người, lần lượt dập tắt chúng, chỉ còn lại những tia khói xanh từ trên người bốc lên.

"Sao lại như vậy?" - A Tạp Mỗ Đức kinh hãi nhìn Phong Vân Vô Kỵ thong thả từ trong lửa cháy đi ra, những sợi tóc đen nhánh hoàn toàn mới từ trên đỉnh đầu của hắn mọc ra. Nhẹ nhàng vuốt mái tóc trên trán ra sau đầu, con ngươi Phong Vân Vô Kỵ hơi chuyển động, sau đó dừng lại trên người A Tạp Mỗ Đức, trong mắt lóe lên ánh sáng lạnh.

- Con thằn lằn kia, thực lực giữa ngươi và ta chênh lệch quá lớn, tốt nhất ngươi hãy bó tay chịu trói đi! Làm vật cưỡi của bản tọa cũng không sỉ nhục với ngươi.

Bằng vào một trong những thân thể cường hãn nhất vũ trụ, đối với công kích do A Tạp Mỗ Đức mượn Mạt Lệ tinh lực phát ra, Phong Vân Vô Kỵ chỉ cường hành dựa vào thân thể chống đỡ, nhất thời khiến cho A Tạp Mỗ Đức kinh hãi không gì sánh được.

- Không tin! Không tin! Ta không tin!

A Tạp Mỗ Đức kêu lên khàn khàn, chiếc đuôi dài vẫy một cái, hóa thành một bóng đen to lớn bắn thẳng đến Phong Vân Vô Kỵ. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://truyenfull.vn

"Ầm!"

Lực lượng đủ để phá tan núi cao lại bị Phong Vân Vô Kỵ nhẹ nhàng dùng một quyền ngăn cản. A Tạp Mỗ Đức giận dữ gầm lên một tiếng, lắc người gập lại, đổi một phương hướng khác lao vào, dùng vuốt rồng cào xé, dùng đuôi rồng quật mạnh, dùng cánh rồng đập vào, nhưng mỗi lần công kích đều bị Phong Vân Vô Kỵ chỉ dựa vào lực lượng thân thể ngăn cản.

- Tuân theo pháp tắc vận hành trong vũ trụ, dùng lực lượng tại hỗn độn ban đầu làm xúc tác, dẫn dắt linh hồn của Ám Hắc ma long trong trời đất trở về… Ám Hắc Long Hồn Ngữ!

A Tạp Mỗ Đức vẫy đuôi một cái, đột nhiên đứng lại cách ngàn trượng, sau đó dùng hai vuốt kết ấn. Giữa tay kim quang lưu chuyển, kết thành một phù văn phức tạp.

Trong xa xăm, Phong Vân Vô Kỵ đột nhiên cảm giác được trong hư không tràn ngập vô số lihn hồn của Ám Hắc ma long, lượn vòng chung quanh A Tạp Mỗ Đức, phát ra tiếng kêu gào chỉ có cường giả mới có thể cảm giác được.

"Gào!"

Hư không vặn vẹo. Phía trên khối không gian kia, một chiếc đầu Ám Hắc ma long to lớn do vô số linh hồn rồng tạo thành lơ lửng trong hư không, vảy giáp hiện rõ trông rất sống động. Chiếc đầu như hư như ảo kia sau khi gầm lên một tiếng, liền hóa thành một dòng sáng lao về phía Phong Vân Vô Kỵ với tốc độ vượt qua cả cực hạn.

Vẻ mặt Phong Vân Vô Kỵ vẫn ung dung, lạnh lùng nhìn chằm chằm vào ảo ảnh tụ tập vô số hồn phách của Ám Hắc ma long được kêu gọi tới. Ngay một khắc trước khi chiếc đầu kia đánh trúng, thân thể Phong Vân Vô Kỵ bỗng phình lên, quần áo trên người ngoại trừ Xi Vưu chiến giáp đều bị rách tan.

"Ầm!"

Trước ngực ánh chớp bắn ra bốn phía, lực lượng hùng hậu hội tụ lại giữa hai tay, sau đó đột nhiên đẩy ra, đánh vào trước mũi đầu rồng dữ tợn kia.

"Ầm ầm ầm!"

Một lực lượng to lớn từ trên ảo ảnh Ám Hắc ma long kia truyền đến. Thân thể Phong Vân Vô Kỵ liên tục lùi lại. Sau khi bị ảo ảnh đầu rồng ẩn chứa lực lượng linh hồn của Ám Hắc ma long bức lui trăm trượng, bắp thịt sau hai vai Phong Vân Vô Kỵ căng lên, đôi cánh ác ma hẹp dài như đao nhô ra, cong qua hai vai, cắm mạnh vào trong chiếc đầu của Ám Hắc ma long kia.

"Xoẹt!"

Tiếng vật sắc cắm vào da thịt vang lên, Ám Hắc ma long đầu rồng dữ tợn dừng lại, đường nét ven rìa khái quát dần dần biến mất, lộ ra ra thân rồng bản thể A Tạp Mỗ Đức, mà Phong Vân Vô Kỵ đôi cánh ác ma phân cắm vào đầu của nó hai bên chóp mũi, cắm vào trong xương rồng.

- Ngươi đã… làm… gì… với ta?

Ám Hắc ma long mở to đôi mắt rồng run rẩy nói. Từng đợt long lực trong cơ thể vận chuyển, nhưng A Tạp Mỗ Đức lại mất đi sự khống chế đối với lực lượng khổng lồ này. Đôi cánh ác ma cắm vào trong đầu kia lại giống như một phần thân thể của mình, A Tạp Mỗ Đức có thể cảm giác được sự tồn tại của bọn chúng, thậm chí cảm giác được cả mạch máu nơi bọn chúng cắm vào, nhưng lại không thể nào khống chế được bọn chúng. Ngược lại long lực to lớn trong cơ thể hắn đang có khuynh hướng hội tụ lại thành một dòng, thông qua cặp cánh ác ma kia điên cuồng chảy vào trong cơ thể tên yêu ma cường đại đối diện .

- Thân là một Ám Hắc ma long, có lẽ ngươi vốn không cần long lực khổng lồ như vậy, không bằng để ta giúp ngươi giải quyết đi!

Phong Vân Vô Kỵ cười lạnh nói. Thông qua đôi cánh ác ma sau lưng, hắn lập tức dùng Hấp Tinh đại pháp điều khiển long lực trong cơ thể Ám Hắc ma long A Tạp Mỗ Đức.

Hấp Tinh đại pháp đạt đến tầng thứ chín, muốn thao túng năng lượng trong cơ thể đối phương là một chuyện vô cùng dễ dàng.

Ý niệm vừa đông, long lực to lớn trong cơ thể A Tạp Mỗ Đức liền điên cuồng tràn vào trong người Phong Vân Vô Kỵ, sau khi lại được Hấp Tinh đại pháp chuyển hóa thành ma nguyên thuần túy mà hắn cần.

Cặp mắt A Tạp Mỗ Đức chớp một cái, trong lòng hoàn toàn tuyệt vọng. Phong Vân Vô Kỵ đã rút đi hai phần ba long lực trong cơ thể hắn. Mất đi long lực này, A Tạp Mỗ Đức trong thời gian ngắn cũng không thể biến hóa thành hình người.

- Muốn lấy lại long lực của ngươi không?

Phong Vân Vô Kỵ chậm rãi thu đôi cánh ác ma đã hóa thành binh khí lại, hóa thân yêu ma to lớn cũng khôi phục lại thành hình người:

- Sau này cứ đi theo ta. Nếu như ngươi ngoan ngoãn, bản tọa sẽ suy nghĩ đến chuyện trả lại long lực cho ngươi, đương nhiên cũng có thể thêm cho cho ngươi một chút ma nguyên tinh thuần.

Nghe được những lời này, A Tạp Mỗ Đức mặc dù trong lòng không cam, nhưng dù sao cuối cùng đã có chút hi vọng, đành bất đắc dĩ gật đầu một cái.

- Hiện giờ không có xích sắt, chờ bản tọa trở về sẽ chế tạo cho ngươi một bộ xích rồng, cột vào trên cổ ngươi. Từ nay về sau ngươi chính là vật cưỡi dành riêng cho bản tọa.

Phong Vân Vô Kỵ đạp lên tầm lưng rồng rộng rãi của A Tạp Mỗ Đức, tiện tay dùng ma nguyên ngưng tụ thành một cây roi dài, vung một cái giữa hư không, sau đó quất vào trên lưng A Tạp Mỗ Đức, lưu lại một cái vết roi rõ ràng trên vảy rồng thật dày, sau đó cưỡi A Tạp Mỗ Đức bay về phía chiến trường. Ám Hắc ma long A Tạp Mỗ Đức hai cánh giãn ra, chiếc miệng rộng mở lớn phun ra một chùm lửa từ không trung bắn xuống, bao trùm một khoảng lớn chiến sĩ mặc giáp bạc.

Bình luận





Chi tiết truyện