chương 56/ 746

Sự bình lặng của các tứ phương thế lực đã cấp cho Kiếm Vực một khoảng thời gian nghỉ ngơi ngắn ngủi, trong thời gian này thì Phong Vân Vô Kị đã đem toàn bộ kiếm quyết của ba trọng đầu tiên trong "Ý Niệm Kiếm Thể Đại Pháp" cho mấy ngàn chiến sĩ của Kiếm Các, sau đó thì bắt đầu bế quan để nghỉ ngơi.

Tầng thứ ba của Kiếm Các chính là nơi bế quan gnhỉ ngơi của chủ công, về điểm này thì những chiến sĩ của Kiếm Các đều hiểu rõ. Suốt thời gian trong mỗi ngày chỉnh cả tầng thứ ba của Kiếm Các đều có kiếm ý tung hoành, cổ khí tức bá đạo nhưng uy nghiêm đó thời thời khắc khắc đều khiến cho chư nhân kinh hãi không thôi, càng khiến người ta kì quái là đồng hành với kiếm khí còn có một cổ ma khí cuồng bạo hung dũng, chẳng khác gì ở trong tầng thứ ba có hai người đang đả đấu với nhau.

Trong tâm lí của mỗi một người đều vô cùng hiếu kì, nhưng lại không dám hỏi, chỉ có Trì Thương là ẩn ước có chút minh bạch là sự phụ có lẽ là có một vài bí mật khác, nhưng không tiện nói rõ ra.

Trên mặt sàn bóng loáng, Phong Vân Vô Kị như một lão tăng khô tọa, nhưng tại ý thức hải của y thì lại là ba đào hung dũng, hoàn toàn bất đồng với sự biểu hiện bình tĩnh bên ngoài.

Hấp Tinh Đại Pháp, tuy rất là bá đạo nhưng tác dụng phụ của nó thì rất minh hiển, trong não hải ý thức của Phong Vân Vô Kị mô phỏng xuất một hình người, sau đó khiến cho hình người đối diện với công kích của loại khẩu quyết công pháp này, ba mươi sáu vạn bộ ma quyết hiện ra những cao thủ tương ứng mà bản thân y đã thấy và đã biết, bao quát cả những công pháp mà bản thân y đã tu luyện như "Cửu Chuyển Sinh Tử Huyền Công" cùng "Ý Niệm Kiếm Thể Đại Pháp", đối với người khác mà nói thì chỉ cần đắc được một phần mười thôi cũng đáng để gọi là xa vọng rồi, nhưng đối với Phong Vân Vô Kị mà nói thì cứ tùy tay mà lấy, cực kì bình thường.

Mỗi một lần "Hấp Tinh Đại Pháp" bị một loại công pháp phá giải thì phải qua một đoạn thời gian rất dài để hoàn thiện Hấp Tinh Đại Pháp. Lúc bắt đầu thì Hấp Tinh Đại Pháp chỉ có thể hấp thu công lực của chỉ một đối tượng mà thôi, đối với nhiều đối tượng thì rất có nhiều chổ khiếm khuyết, nhưng được Phong Vân Vô Kị chỉnh sửa trong một khoảng thời gian rất dài, dĩ nhiên đã giải quyết được vấn đề này, ngoài ra tốc độ hấp thu công lực cũng đã đạt đến một mức độ đồ sộ, nhưng dặc tính của Hấp Tinh Đại Pháp là chỉ có thể hấp thu ma khí cũng là một khuyết điểm cực đại, gần đây nhất, Phong Vân Vô Kị cũng đã khảo lự đem chỗ thiện trường trong khẩu quyết "Cửu Chuyển Sinh Tử Huyền Công" bổ sung vào bên trong vấn đề của "Hấp Tinh Đại Pháp". Nguồn truyện: Truyện FULL

Cửu Chuyển Sinh Tử Huyền Công ảo diệu phi thường, cho đến hiện nay thì chỉ có tới đệ lục trọng thiên, còn những trọng thiên cao hơn nữa thì chưa biết. Hơn nữa bộ công pháp này tuy có điều kiện tu luyện hà khắc, nhưng thu hoạch cũng rất là nhiều, tối tối khiến cho Phong Vân Vô Kị cảm thấy mê hoặc và cảm thán là khi luyện bộ huyền công này thì không ngờ là mỗi một lần sinh tử huyền quan đều có thể phá hủy rồi sau đó trọng sịnh, hơn nữa là càng thêm cường đại. Cơ bản mà nói, chỉ cần chết một cách không triệt để, dù là lồng ngực vỡ toang, tâm tạng li thể, cũng không dễ dàng gì chết được, không những thế mà lại còn có khả năng là công lực sẽ càng tiến thêm một tầng.

Loại đặc tính của Cửu Chuyển Sinh Tử Huyền Công dĩ nhiên dã vượt qua phạm trù của võ công, điểm này cũng chính là điểm khiến cho Phong Vân Vô Kị nghi hoặc không hiểu, phóng nhãn cả khắp Thái Cổ, có thể khiến cho thân thể con người thụ trọng thương như thế, thậm chí đối với thường nhân mà nói là công kích tất tử nhưng lại không chết, cái loại công pháp này, có lẽ cũng chỉ có duy nhất một mình Cửu Chuyển Sinh Tử Huyền Công mà thôi.

Nhìn lại từ khi tiến nhập vào Thái Cổ cho đến nay, nhớ đến những tình huống gặp phải hiểm cảnh sinh tử, nếm trải thương thế nguy kịch, nhưng đều còn sống cho đến giờ, tuy nhiên không thể phủ nhận nguyên nhân may mắn, nhưng cũng chưa chắc là bộ công pháp này không có diuệu dụng thần kì. Nếu như không phải bộ cong pháp này tuy nhiên cường hãn nhưng muốn đề thăng cảnh giới lại cần pahỉ những tế ngộ cùng với điều kiện hà khắc, thì chắc chắn bộ công pháp này xứng đáng để được mệnh danh là Thái Cổ đệ nhất kì công.

Phong Vân Vô Kị nhất tâm đa dụng, tuy suy nghĩ tư lự nhưng bên trong ý thức hải, Hấp Tinh Đại Pháp vẫn không ngừng tu sửa, cải thiện. Bên tai truyền lại tiếng hô hấp thổ nạp đều đặn từ tầng dưới, Phong Vân Vô Kị không khỏi mĩm cười, bọn họ … chính là nơi kí thác mộng tưởng của bản thân!

Xuy xuy!! Bên trong màn đêm truyền lại hàng loạt âm thanh phá không, ẩn ẩn còn nghe thấy trân trận hô khiếu.

"Kiếm thần tiền bối, Trì Thương tiền bối, cứu cứu tại hạ! …" Bên trong màn đêm truyền lại tiếng bước chân gấp gáp, một nửa thần thức của Phong Vân Vô Kị phá thể phóng xuất, lướt qua phạm vi ngàn thước xung quanh Kiếm Các, bên ngoài mấy trăm thước, một vị bạch y kiếm khách y sam lam lũ ôm kiếm bay về phía Kiếm Các, trên ngực của y rõ rqàng nhìn thấy đạo đạo trảo ngân ăn sâu vào trong lồng ngực, máu me chảy ướt đẫm hết quần áo, tại sau lưng y không xa có mấy chục thân hình mang đồ đen, áo choàng sau lưng xả thành hình dạng cánh dơi đang truy đuổi sát phía sau.

"Chạy đi, chạy đi, để ta xem thử ngươi chạy đến nơi nào, ở tại Thái Cổ này, chjỉ cần là vật săn của Dạ Tộc ta muốn có, từ trước giờ chưa có lần nào có thể đào thoát. Hi hi hi … cáp cáp cáp …."

Người kia dường như đã tuyệt vọng, từ không trung rớt xuống, thất hồn lạc phách nhìn về sâu trong bóng đêm, dựa vào trạng thái hiện tại của y hiện tại thì căn bổn không hề phát hiện đằng sau tòa núi cao phía trước là nơi mà y một lòng muốn tìm – Kiếm Các.

"Sư tổ Kiếm Thần, cứu con! …." Vị kiếm khách đó có khuôn mặt trẻ tuổi phi thường, trước mắt đã khó có thể thoát khỏi ách vận, liền hồi tưởng lại sau khi phi thăng lên tiên giới, mộng tưởng đã phá diệt, cùng với hoàng loạt những tao ngộ, bi thương từ trong lòng dũng khởi, không khỏi ngẩng đầu lên trời mà gào khóc một cách bị thương.

"Không chạy nữa hả? Cáp cáp cáp. Sớm đã biết không thể thoát rồi mà … các huynh đệ, trò chơi đã kết thúc, chúng ta đi ăn thôi." Dứt lời, mấy chục đạo hắc ảnh từ không trung hạ xuống, mục tiêu: vị kiếm khách trẻ tuổi.

Sư tổ Kiếm Thần! Bốn từ này truyền đến tai của Phong Vân Vô Kị, khiến cho trong lòng y đột nhiên chấn động, sau đó là đại nộ, giận dữ quát lên một tiếng: "Tặc tử đáng chết!" Thân thể đã phá không bay đi.

Oành oành oành!!!

Ba tiếng oành vang lên một cách bất ngờ, mấy chục đạo hắc ảnh mắt thấy sắp bắt được vị kiếm khách đó để ăn uống một bữa no nê, không ngờ rằng lại lòi đâu ra một kẻ phá hoại.

"Ngươi là ai? Chẳng lẽ chưa hề nghe qua danh tiếng của Dạ Tộc ta?" Mấy người kia phiên thân mấy vòng ở trên không trung, sau đó đình trụ thân hình, giận dữ quát.

"Sư tổ, mau … mau cứu các sư huynh … bọn họ …." Vừa nói tới đây, vị kiếm khách trẻ tuổi đó không ngờ đã tuyệt khí, Phong Vân Vô Kị đại kinh, cúi đầu nhìn xuóng thì thấy tam tạm của y sớm đã thất tung, có thể tìm tới nơi này cũng chỉ là do có cổ chấp niệm chi trì.

"A!" Phong Vân Vô Kị ngẩng đầu lên trời gầm lên một tiếng, lần đầu tiên sát cơ trong lòng của y lấp đầy lồng ngực, vị kiếm khách trẻ tuổi này chẳng chút nghi vấn là người mới phi thăng từ công pháp cảu bản thân lưu truỳen dưới nhân gian, còn bản thân, không ngờ lại mở to mắt ra đó mà nhìn thấy y ngã xuống trước mặt của mình mà cứu không nổi!!

"Thật sự là rất muốn giết người a!" Sát cơ trong lòng vô pháp đè nén, lồng ngực như muốn vỡ tung ra, bành! Một tiếng nổ khẽ vang lên, ma khí cuồn cuộn từu bên trong thân thể của Phong Vân Vô Kị bùng phát, đầu tóc điên cuồng phi vũ, Phong Vân Vô Kị trong thời khắc này trông chẳng khác gì một tôn ma thần.

"Cáp cáp cáp … không ngờ rằng ngươi cũng là đồng loại của bọn ta ha!" Đám người Dạ Tộc nhìn thấy Phong Vân Vô Kị nhìn thấy thân thể Phong Vân Vô Kị cuồn cuộn ma khí, trước tiên là ngơ ngác, sau đó là cười ầm cả lên.

"Các ngươi hãy xuống dưới đó mà bồi đệ tử của ta đi!" Phong Vân Vô Ki sắc mặt hung ác, mười ngón tay liên tục búng ra, mười ngón tay thuấn gian biến đen như mực.

Thân hình vừa lay động, Phong Vân Vô Kị đã hóa thân thành gió, dung nhạp vào trong hư không.

"Không ổn! …." Chúng Dạ Tộc vừa mới phát giác thấy không ổn, thì thân hinhd của Phong Vân Vô Kị đã hiện xuất ngoài mấy trượng đằng sau, thân hình một lần nữa lóe lên, thân hình dọc theo lộ tuyến của đệ tử đó mà tiếp tục truy đi! Ở phía sau, mấy chục thân hình của Dạ Tộc đột nhiên ngừng lại, sau đó là đạo đạo huyết ngân bién bố khắp toàn thân, hoa lạp một tiếng, hóa thành từng khối từng khối huyết nhục rớt xuống. Co đến chết, bọn họ cũng chưa thể hiểu được, bản thân làm sao mà chết.

"Các người đều ở lại Kiếm Các, ta đi một lát rồi sẽ quay về!" Từ phía xa xa trong màn đêm truyền lại thanh âm của Phong Vân Vô Kịm bên trong thanh âm là một phiến túc sát chi khí …

Bình luận





Chi tiết truyện