chương 563/ 746

Cùng lúc này, dưới sự hướng dẫn của Mễ Khai La Liệt, Huyết Hải Ma Quân và ba tên Bắc Hải tù đồ đã vượt qua tầng tầng không gian, tiến vào không gian đại thứ nguyên.

Tại khoảnh khắc xuyên qua thông đạo không gian xuất hiện ở không gian đại thứ nguyên, bốn người đều kinh ngạc đến ngây người.

- Cái không gian này… thật là lớn!

Một tên Bắc Hải tù đồ chợt dừng bước, kinh ngạc nhìn cảnh tượng hiện ra trước mắt.

Vô số tinh thể to lớn vận hành trong không gian đại thứ nguyên đen kịt này, đan xen vào nhau, trải khắp từ gần đến xa. Trước mặt những tinh thể to lớn này, loại người lại có vẻ vô cùngnhỏ bé.

Giữa những tinh thể to lớn, vô số cỗ máy phi hành làm bằng kim loại không ngừng bay tới bay lui, phát ra những cột sáng lớn, lưu lại từng chùm bóng sáng rực rỡ trong bóng tối.

Không giống với không gian bình thường, độ lớn của không gian đại thứ nguyên hiển nhiên đã vượt xa nhận biết của mọi người. Thế giới ở đây không chia theo những không gian mà tồn tại dưới hình thức tinh thể to lớn. Với năng lực của Huyết Hải Ma Quân cũng không dám nói có thể phá hủy bất kỳ một tinh thể to lớn nào. Những cỗ máy phi hành kia lại không ngừng lui tới như con thoi trên những tinh thể to lớn vượt quá tưởng tượng này.

- Hoan nghênh các người tới không gian đại thứ nguyên vĩ đại.

Mễ Khai La Liệt hiển nhiên rất hài lòng với phản ứng của mấy người, liền đưa tay hướng về phía trước, đồng thời có phần kiêu ngạo nói:

- Trước tiên xin giới thiệu với các ngươi một chút. Trước mắt chúng ta là hành tinh, cụ thể là A Cơ Mễ Đức tinh (Archimedes), một tinh thể do khoa học kỹ thuật thống trị. Những chiến hạm kia là khí giới do loài người nghiên cứu phát triển ra, đồng thời cũng có năng lực chiến đấu nhất định, nhưng đối với huyết tộc chúng ta thì chẳng là gì cả.

- Có thể thẳng thắn nói với các người, A Cơ Mễ Đức tinh này mặc dù thể tích tương đối lớn, nhưng so với nơi cư ngụ của huyết tộc chúng ta thì chỉ là một viên tinh thể nhỏ bé. Nếu như các ngươi đến chỗ quốc hội cao nhất của huyết tộc chúng ta là Mẫu tinh, vậy sẽ biết thế nào mới gọi là "to lớn". Ngoài ra, số lượng tinh thể hơn trăm triệu ở nơi này đều do huyết tộc chúng ta khống chế. Tất cả loài người đều phải nằm dưới sự thống trị của chúng ta, hơn nữa hàng năm đều phải nộp cống phẩm lên. Nơi này chính là thiên đường của huyết tộc chúng ta.

Nghe được những lời của Mễ Khai La Liệt, mặc dù trong lòng có phần không thoải mái, nhưng mấy người không thể không thừa nhận, cái không gian đại thứ nguyên này còn lớn hơn rất nhiều so với bất cứ không gian nào, ở một mức độ nào đó đây chính là một vũ trụ nhỏ.

Huyết Hải Ma Quân Ứng Đông Lai trầm ngâm không nói, trong lòng có chút hiểu được vì sao huyết tộc rất ít khi xuất hiện ở Ma Giới, Thái Cổ và những không gian khác. Một không gian khổng lồ như vậy, đối với huyết tộc thì đã quá đủ rồi. Những không gian nhỏ hơn bọn họ vốn không để vào mắt. Có đông đảo loài người như vậy làm lương thực, nơi này được gọi là thiên đường của huyết tộc cũng không hề quá.

- Sứ giả hãy đi trước dẫn đường!

Huyết Hải Ma Quân trầm giọng nói.

Đối với Huyết Hải Ma Quân, Mễ Khai La Liệt có một sự sợ hãi từ bản năng, nghe vậy liền thu lại nụ cười, có phần ngượng ngùng nói:

- Được, được.

- Thuận tiện hỏi một câu, tinh cầu ở nơi này nhiều như vậy, huyết tộc các người có thể thống trị nổi sao?

Ứng Đông Lai giống như vô ý hỏi.

- Sao lại không chứ?

Mễ Khai La Liệt giống như bất ngờ nói:

- Nếu như số lượng có thể quyết định tất cả, vậy chỉ cần gia tộc A Cổ Tư Thông chúng ta cũng có thể chinh phục toàn bộ vũ trụ rồi. Không phải ta kiêu ngạo, yêu ma của Ma Giới mặc dù số lượng động đảo, nhưng huyết tộc chúng ta thì đã không thể dùng con số để tính toán nữa rồi. Cho dù là quốc hội cao nhất cũng không thể biết được huyết tộc chúng ta rốt cuộc có bao nhiêu người. Trên thực tế, nếu như không phải là vì điểm này, Quang Minh Thiên Đường làm sao có thể liên minh với một gia tộc của huyết tộc chúng ta, cứ trực tiếp tiêu diệt chúng ta không phải được rồi sao.

Trong lòng bốn người đều kinh hãi, lúc này mới hiểu vì sao trong huyết tộc mặc dù không có nhiều cường giả đỉnh cấp, nhưng lại có thể chen chân vào trong cuộc chiến thần ma giữa các chủng tộc như vậy.

"Đây là một không gian to lớn bị cai quản bởi pháp tắc đặc biệt hoàn toàn khác với Ma Giới và Thái Cổ." – Trong lòng Huyết Hải Ma Quân Ứng Đông Lai rất nhanh có một định nghĩa sơ bộ về không gian đại thứ nguyên này.

- Chư vị đại nhân mời theo ta, phó tộc trưởng vĩ đại đang chờ đợi ở trong tộc!

Mễ Khai La Liệt dường như cảm ứng được điều gì, đột nhiên nói.

Điều này vừa hợp với ý của mọi người. Mễ Khai La Liệt đi ở phía trước, mọi người theo phía sau, nhanh chóng vượt qua khe hở giữa những tinh thể trùng trùng, tiến về lãnh địa của gia tộc A Cổ Tư Thông.

oOo

Trong Thế Giới của Bổn Tôn.

Thế Giới không ngày không đêm. Hai người Chiến Tâm và Đao Thần ngồi sóng vai, gần như đã quên mất thời gian, quên đi tất cả mọi thứ bên ngoài, cũng dần dần quen với chuyện Bổn Tôn cách một đoạn thời gian lại xuất hiện một lần.

- Đao Thần, ngươi nói xem còn bao lâu nữa hắn sẽ xuất hiện?

Chiến Tâm ngồi xếp bằng trên đất, bên hông là một sợi đây xích đâm vào trong thân thể, còn một đầu khác lại biến mất trong hư không. Chính sợi đây xích này đã trói buộc sự tự do của y.

Đao Thần vẻ mặt hiền lành, cố gắng chớp chớp đôi mắt đã có phần chết lặng, hồi lâu mới nói với vẻ khẳng định:

- Còn hai phút nữa hắn sẽ xuất hiện. Nguồn truyện: Truyện FULL

- Vậy sao? Ta đánh cuộc là ngươi nói đúng.

Chiến Tâm có phần bất đắc dĩ nói.

Hai người lại chìm vào trong yên tĩnh dài đằng đẵng, lẳng lặng nhìn Hoàng bị sợi xích tín ngưỡng vây khốn trên không.

- Hai giây, một giây… đến lúc xuất hiện rồi.

Giống như đáp lại lời của Chiến Tâm, Bổn Tôn người mặc áo trắng liền chuẩn xác xuất hiện ở cuối tầm nhìn của hắn, vị trí không hề sai lệch.

- Gào!

Sợi xích tín ngưỡng rung lên rào rào. Nghênh đón Bổn Tôn là cặp mắt hung hãn và căm thù của Hoàng, đồng thời còn có tiếng rít giận dữ cực đoan.

Đối với Bổn Tôn, Hoàng mặc dù tức giận nhưng lại không phát tiết được. Lúc Hoàng giãy giụa kịch liệt để biểu thị sự phản kháng trong lòng, Bổn Tôn vẫn luôn dùng ánh mắt lạnh giá và hờ hững từ trên cao nhìn xuống, thần sắc trên mặt không hề dao động chút nào.

Chiến Tâm biết, nếu như cần thiết, tên này hoàn toàn có thể giữ nguyên tư thế hờ hững đó đến khi vũ trụ này diệt vong. Đối với cường giả đỉnh cấp ở đối diện, những thứ như thời gian hoàn toàn không có bất cứ ý nghĩa gì.

Mà rất hiển nhiên, Hoàng cũng dần dần hiểu được đạo lý này, sau khi giãy giụa một lúc liền không nhúc nhích giống như chết, lẳng lặng nằm yên trên không trung, mặc cho Bổn Tôn suy diễn.

Trên hai con ngươi trắng bạc bóng sáng biến ảo, toàn bộ quy tắc của thế giới cũng theo đó biến hóa. Mười hai pho tượng ác ma hình thái không giống nhau bỗng xuất hiện, mặt ngoài điêu khắc những hoa văn lạ lùng không rõ ý nghĩa.

Tiếp đó bóng sáng lấp lánh phía trên Hoàng lại xuất hiện lần nữa. Ánh sáng ngập trời rực rỡ kia làm cho người ta không dám tập trung nhìn. Với năng lực của Đao Thần và Chiến Tâm hôm nay, lúc đoàn ánh sáng chiết xạ ra bóng sáng vô tận kia xuất hiện, cũng không khỏi nghiêng đầu tránh qua.

Trong bóng sáng xuất hiện một đồ án to lớn màu vàng tối, mang theo khí tức lạ lùng, đồng thời còn có một lực lượng khiến linh hồn bị đè nén. Khí tức của thứ này có phần tương tự với thần cách chữ "Vạn" giữa trán chủ nhân Sát Lục do tâm ma biến hóa ra, nhưng lại có chút khác biệt. So với thần cách của chủ nhân Sát Lục, khí tức của đồ án màu vàng tối này càng kỳ quái và thâm trầm hơn.

Mỗi lần đồ án này xuất hiện, Chiến Tâm đều sinh ra một cảm giác kỳ lạ, giống như đối mặt với một thứ vượt trên chúng sinh. Nó tựa như một tồn tại chí cao vô thượng, loáng thoáng còn có cảm giác hoang lương của vũ trụ, tóm lại là cảm giác vô cùng phức tạp. Trong thứ này dường như ẩn chứa bí mật vô cùng vô tận, nhưng không biết vì sao, Chiến Tâm vẫn luôn có cảm giác nó không hoàn mỹ. Đây là trực giác nhạy bén của một cao thủ.

Trong đoàn ánh sáng rực rỡ khiến người ta không thể tập trung nhìn, từng sợi tơ nhỏ màu vàng tối giống như vật sống quấn quanh thần cách đồ án kia, kéo dài về bốn phương theo một đường cong ưu mỹ khó dùng ngôn ngữ hình dung. Tốc độ kéo dài của những sợi tơ màu vàng tối kia càng lúc càng nhanh, một lúc sau đã nhanh đến mức gần như cực hạn. Có điều tất cả sợi tơ màu vàng tối lại không hề ảnh hưởng đến nhau, giống như trong đó có một loại quy luật đặc biệt.

Rất nhanh, một thần điện to lớn dạng trong suốt dần dần hiện ra trong bóng sáng, nhìn từ phía xa có bảy tám phần tương tự như Quang Minh thần điện mà Hoàng cư ngụ.

Trên cặp mắt Bổn Tôn, bóng sáng biến ảo càng lúc càng nhanh. Trong nháy mắt, một cái thần điện của Hoàng phục chế đã xoay tròn xuất hiện trong hư không.

Đao Thần và Chiến Tâm lại không chú ý tới, khi ánh mắt Bổn Tôn trở nên trống rỗng, những sợi tơ nhỏ bỗng xuất hiện trên hai tròng mắt trắng bạc. Bóng sáng biến ảo, từng sợi tơ nhỏ màu đỏ thẫm như khí như sương liền từ trong cơ thể Hoàng dọc theo dọc theo xích sắt kéo dài về bốn phương.

Bóng sáng trên hai tròng mắt Bổn Tôn biến ảo càng nhanh, Hoàng càng tỏ ra càng suy yếu, chiếc đầu từ trên vai rũ xuống thấp hơn.

Sau khi thần điện to lớn xuất hiện, bốn phía liền hiện ra những pho tượng ác ma to lớn và sợi xích sắt màu tím với tốc độ nhanh hơn gấp nhiều lần.

Đến cuối cùng, bên ngoài thần điện bỗng xuất hiện một đoàn ánh sáng mơ hồ vặn vẹo biến hóa, một nửa là quang minh, còn một nửa hắc ám. Lúc này trong toàn bộ Thế Giới, dao động của quy tắc gần như đạt đến cực hạn. Vô số quy tắc hỗn loạn dao động khiến cho Chiến Tâm và Đao Thần vốn nhạy bén với quy tắc cảm thấy khó chịu gần như muốn ngất đi.

Hai người đều không dám phân tâm quan sát Bổn Tôn suy diễn với Hoàng, vội vàng thu lại tâm thần, ngồi ngay ngắn, đồng thời đóng lại sáu giác quan cảm ứng với bên ngoài.

Nhưng suy diễn của Bổn Tôn lại giống như dừng ở đây. Đoàn ánh sáng hai màu đen trắng phân biệt rõ ràng không ngừng vặn vẹo biến ảo, muốn kết thành hình dáng những tượng thần Quang Ám lấp lánh bên ngoài thần điện của Hoàng, nhưng dù Bổn Tôn cố gắng thế nào vẫn không thể thành công được.

Trên hai con ngươi trắng bạc lạnh lùng, bóng sáng biến ảo cũng từ từ chậm lại. Nhưng Hoàng ở trên xích sắt lại bắt đầu co quắp lắc lư, hiển nhiên hắn đang phải chịu đau đớn rất lớn.

Dưới mặt nạ màu bạc của Hoàng, hai màu đen trắng điên cuồng chiết xạ ra ánh sáng chói mắt. Trong bóng sáng đen trắng dường như có thứ gì muốn thoát ra, nhưng cuối cùng lại giống như bị trói tại mặt nạ, không thể hiện ra.

Dựa theo lệ thường trước đây, một khi không thể kết thành tượng thần Quang Ám Bổn Tôn sẽ rời khỏi nơi này. Ngay lúc này Hoàng đột nhiên lắc lư thân thể, chiếc đầu rũ xuống chậm rãi ngẩng lên, trong hai con ngươi hiện lên thần sắc khó hiểu, giống như đã có một quyết định trọng đại, lại dường như đang cân nhắc điều gì.

Ngay khoảnh khắc Bổn Tôn định xoay người rời đi, thần sắc lưỡng lự trong mắt Hoàng cuối cùng biến mất, dường như đã có quyết định.

- Gào!

Một tiếng rít xé rách hư không khiến cho cả thế giới đều rung chuyển. Thân hình Bổn Tôn vốn dần dần trở nên mờ ảo bỗng hơi chậm lại, nhanh chóng trở nên rõ ràng, đồng thời xoay người lại, dùng một loại thần sắc kỳ dị nhìn chăm chú vào Hoàng .

"Rắc rắc!"

Trên mặt Hoàng, mặt nạ màu bạc kia đột nhiên xuất hiện vô số vết nứt nhỏ vụn. Toàn bộ mặt nạ nứt ra, nhưng lại không rơi xuống. Trong vết nứt của mặt nạ, ánh sáng hai màu đen trắng nóng rực bắn ra ngoài, chiếu về phía Bổn Tôn cách đó không xa.

Bổn Tôn đang muốn ra tay, đột nhiên giống như cảm ứng được điều gì, cũng không né tránh, lẳng lặng đứng tại chỗ, mặc cho ánh sáng hai màu đen trắng bên dưới mặt nạ bao phủ trên người.

Bình luận





Chi tiết truyện