chương 610/ 746

Vẻ mặt Tâm Ma lạnh lẽo, một tay nâng mũ giáp màu đen, lạnh lùng nhìn chằm chằm về phương xa. Phía sau đầu, mái tóc dài đen nhánh từ trên vai rũ xuống như thác nước, đón gió phất phơ. Một đường chinh chiến đến đây, thế lực của vương triều Trung Ương giống như bẻ gãy cành khô, không gặp bất cứ trở ngại nào. Đối với đại quân An Đức Liệt phái đi tấn công nơi mình vừa bỏ lại, Tâm Ma căn bản chẳng thèm để ý tới, chỉ tiến thẳng về hướng tây bắc Ma Giới.

"An Đức Liệt, để cho ngươi kéo dài chút hơi tàn lâu như vậy, bây giờ cũng đến lúc kết thúc rồi!" - Tâm Ma bình tĩnh nhìn ma khí ảm đạm bốc lên ở phía xa, đó là khí tức đặc biệt của những kẻ tu luyện Cửu U ma công. Trông thấy tất cả bố trí đều không thể làm phân tán đại quân của vương triều Trung Ương, An Đức Liệt cuối cùng lựa chọn tại tây bắc Ma Giới mở một trận quyết chiến với vương triều Trung Ương.

"Ầm ầm!"

Ở phía xa, một trận bụi mù như biển gầm ập vào mặt. Trong gió loáng thoáng có thể ngửi được một mùi khí tức tử vong âm u và mục nát, giống như sâu trong mặt đất có chôn giấu vô số hài cốt mục nát của yêu ma và những con bọ tanh hôi, một lần nữa bị người ta đào ra, phơi bày trên mặt đất Ma Giới đen kịt này.

Ở phía nam chiến trường, đám yêu ma của vương triều Trung Ương nắm chặt binh khí trong tay, cặp mắt phát sáng nhìn chằm chằm về phía bắc. Mọi người đều đang đợi, đợi trận quyết chiến cuối cùng này, trận chiến quyết định quyền lực Ma Giới sẽ thuộc về ai.

"U!"

Một cơn gió lạnh xào xạc cuốn theo bụi mù như cát nhẹ từ phương bắc thổi đến. Lúc mới bắt đầu, tiếng gió nức nở như mê sảng lúc nửa đêm không người, nhưng khi cơn gió lạnh kia chạm đất lướt nhanh, tiếng gió bỗng trở nên rất chói tai. Đám bụi mù kia giữa không trung quay lại, bỗng nhiên bay lên trời, hóa thành hình thái ác ma hung ác cao khoảng trăm trượng, nhe nanh múa vuốt. Giữa trán ác ma kia, hai điểm màu đỏ chậm rãi mở ra, hóa thành hai tròng mắt màu đỏ, ở cách đại trận của vương triều Trung Ương hơn năm mươi trượng, lạnh lùng nhìn xuống đại quân của vương triều Trung Ương.

- Ha ha ha… Trung Ương đại đế, nếu ngươi đã đem cả Trung Ương ma sơn tới tây bắc Ma Giới, vậy thì bản tọa sẽ dứt khoát thành toàn cho ngươi, biến nó trở thành nấm mồ của ngươi. Ha ha ha…

Tiếng giễu cợt khàn khàn vang khắp bầu trời. Ác ma to lớn kia cười lớn như điên cuồng, bả vai lắc lư kịch liệt, thân thể khổng lồ theo gió lay động không ngừng biến ảo.

Tâm Ma chậm rãi ngẩng đầu lên, hờ hững nhìn chằm chằm vào ác ma do An Đức Liệt biến ảo thành, hừ lạnh một tiếng nói:

- An Đức Liệt, bản tọa hiện giờ đã đến dưới chân thành, ngươi còn muốn giở những trò hề này sao? Đây xem như là sự giãy giụa của ngươi lúc sắp chết à?

Trên bầu trời, ác ma lờ mờ vốn cười lớn điên cuồng, từ trên cao nhìn xuống đám yêu ma, nghe vậy ánh mắt trở nên lạnh lẽo, hai con ngươi đỏ sáng ngời cũng biến thành ảm đạm. Một cơn cuồng phong cuốn qua, ác ma màu xám kia kêu lên một tiếng, nổ tan thành một đoàn bụi mù tung tóe, từng chút biến mất trong hư không.

- Ngươi quá tự cao rồi. Ngươi đã muốn chiến như vậy, bản tọa sẽ đánh một trận với ngươi, nếu không… ngươi còn thật sự cho rằng bản tọa sợ ngươi.

Trong sương mù tiêu tán, giọng nói khàn khàn kia dần dần biến thành giọng nói của An Đức Liệt, thanh âm phiêu đãng phía trên đại quân của vương triều Trung Ương. Chiến trường rộng lớn hoàn toàn yên tĩnh, không có mệnh lệnh của Tâm Ma, đám yêu ma đều không nhúc nhích, đứng yên chờ lệnh. Trên bước đường chinh chiến kịch liệt, mệnh lệnh của Tâm Ma đã đạt đến một mức độ rất nghiêm minh. Đây là một đội quân hoàn toàn nghe theo lệnh của hắn, không thể bởi vì thủ đoạn của An Đức Liệt mà lòng quân dao động.

Ở phương xa vang lên những tiếng bước chân giòn giã. Trong sương mù có tính ăn mòn, An Đức Liệt dẫn theo một đám lão thần của vương triều Ma Đế Hoàng trước đây, xếp thành một hàng từ nam đến bắc bước ra. Ánh mắt lướt qua trang phục trên người An Đức Liệt, con ngươi của Tâm Ma không khỏi co lại một chút.

Lúc này An Đức Liệt xuất hiện trước mắt mọi người, trên đầu đội vương miện bằng bạch ngọc, mái tóc dài phất phơ, bên tai có hai dải lụa khảm châu ngọc chói mắt rũ xuống đến trước ngực. Trên người hắn mặc một bộ hoàng bào hoa lệ do tơ lụa dệt thành, được chúng thần kèm hai bên chậm rãi bước ra.

Hắn vốn là hoàng tử của vương triều Ma Đế Hoàng, lâu dài sống trong nhung lụa, khiến cho trên người ít nhiều cũng có một chút khí tức quý phái của Thiên Hoàng. Được bộ hoàng bào này làm nổi bật, lại lộ ra vẻ ung dung cao quý của người ở địa vị cao.

- Bản tọa vẫn luôn thích phong cách của nhân tộc. Những con kiến này mặc dù ti tiện, nhưng về một số mặt vẫn còn có chút giá trị đáng khen ngợi.

An Đức Liệt từ xa xa nhìn chăm chú vào Tâm Ma đứng trên cờ lớn vương triều, lạnh lùng nói:

- Nghe nói tại không gian loài người, trong một trận chiến như vậy, người thắng cuối cùng sẽ đội vương miện, mặc hoàng phục để biểu thị thắng lợi của hắn.

- Hôm nay bản tọa đặc biệt ăn mặc như vậy, xem như là ăn mừng sớm một chút. Có lẽ khi kết thúc ta sẽ uống rượu ngon của nhân loại, đạp lên thi thể của ngươi, du ngoạn trên đỉnh núi Ma Giới mênh mông. Sau này hàng tỉ yêu ma đều phải quỳ rạp dưới chân ta, cảnh tượng đó thật hứng thú biết bao. Ha ha ha…

Trong chiến trường an tĩnh, tiếng cười của An Đức Liệt tỏ ra rất chói tai. Hắn dường như không muốn bỏ qua bất cứ cơ hội nào có thể đả kích Tâm Ma.

Nghe được lời nói của An Đức Liệt, ánh mắt Tâm Ma bỗng trở nên âm trầm, nơi khóe mắt lóe lên sát khí. Hắn phất áo bào một cái, người đã như chịm nhạn lớn từ không trung chậm rãi hạ xuống đất.

- Nếu ngươi thích làm hoàng làm đếy, vậy thì cứ làm đi. Hừ, chỉ là bản tọa có một thói quen, chắc ngươi không biết rõ lắm…

Tâm Ma vừa nói vừa liếc nhìn An Đức Liệt một cái, lạnh lùng nói:

- Bản tọa thích nhất là tiêu diệt những kẻ tự xưng là hoàng giả, mặc trang phục giống như ngươi vậy. Số lượng chết bởi tay bản tọa không biết bao nhiêu mà đếm. Chỉ tính riêng vương triều đại đế, bản tọa đã tự tay giết chết vài tên, cũng không ngại giết thêm một tên nữa. Bản tọa giết ngươi xong sẽ giết tiếp quân đoàn Cửu U của ngươi, sau đó nắm giữ quyền hành Ma Giới. Hừ!

- Ngươi!

An Đức Liệt giận dữ, chợt nghĩ tới điều gì, lại cười nói:

- Hà hà, bản hoàng cứ để cho ngươi đắc ý ngoài miệng thì đã sao. Nếu ngươi đã lựa chọn quyết chiến với bản hoàng tại tây bắc Ma Giới, muốn chết nhanh như thế, bản hoàng sao lại nhẫn tâm từ chối ngươi. Chiến đi!

- Vậy thì…

Tâm Ma giơ tay phải qua đỉnh đầu. Trên bầu trời gió mây quay cuồng. Giữa hai quân cát bay đá chạy. Khí tức lạnh lẽo thấu xương từ trong đại quân của vương triều Trung Ương tỏa ra. Tay phải của Tâm Ma vẽ nên một dấu vết mờ ảo trên không trung, vung mạnh xuống:

- Chiến đi!

- Giết!

- Giết!

Ngay khi tay phải Tâm Ma vung xuống. Quân đoàn Hủy Diệt bên trái do Thái Huyền thống lĩnh liền xông ra trước tiên.

A Long Tác gầm lên một tiếng, cây kích dài ba chĩa trong tay lập lòe ánh chớp, quanh người phát ra một vòng ánh sáng đen tối. Cùng lúc đó, vô số chiến sĩ quân đoàn Thâm Uyên cũng hét lên giận dữ, từ bên cánh phải đại quân tràn ra.

Gần như cùng lúc, trong mắt An Đức Liệt chợt lóe lên ánh sáng lạnh, tay phải như dao chém nghiêng ra, quát lớn một tiếng:

- Giết!

Chỉ một mình An Đức Liệt, tiếng hét của hắn lại giống như thiên quân vạn mã, làm cho trời cao chấn động, mặt đất rung chuyển. Đọc Truyện Online Tại http://truyenfull.vn

Sau người An Đức Liệt bụi mù tung bay. Trong sương mù tà dị dày đặc như biển khói, những bóng người cao lớn đạp bước đi lên phía trước, chính là Cửu U chiến sĩ do An Đức Liệt một tay huấn luyện ra. Đông đảo Cửu U chiến sĩ gầm thét, toàn thân nổi lên gân xanh, dưới lớp vảy cứng rắn là vô số gân mạch quấn vào nhau, làn da loáng thoáng lộ ra màu xanh đỏ.

- Gào!

Vô số Cửu U chiến sĩ giống như từ quốc độ Tử Vong đi ra, ngửa mặt lên trời gầm thét. Tiếng gầm kia giống như sấm sét nổ tung trên trời, tiếng sấm cuồn cuộn lan về bốn phương tám hướng.

"Đùng!"

Phía trên chiến trường giữa hai quân, trong mây đen thật dày đột nhiên nổi lên ánh chớp. Một quả cầu sấm sét như hằng tinh nổ tung từ sau mây đen bắn ra bốn phía. Trong khoảnh khắc, bầu trời bỗng vang lên tiếng răng rắc như muốn nứt ra. Trong trận doanh của hai quân, đám yêu ma bất giác ngẩng đầu lên, trông thấy hàng vạn tia chớp bạc tán loạn trên bầu trời. Tại khoảnh khắc ngẩng đầu, một đoàn ánh sáng trắng chói lòa in vào trong con ngươi của đám yêu ma, sau đó bộc phát ra vô biên vô tận. Trong đầu nổ vang một tiếng, những yêu ma ngẩng đầu lên này đã không còn thấy được gì nữa.

Trong tiếng sấm, Cửu U chiến sĩ dưới trướng An Đức Liệt và yêu ma dưới trướng Tâm Ma đồng loạt từ trong trận doanh xông ra, chĩa kích xé gió giết về phía đối phương.

- Giết!

- Giết!

- Gào!

Đám đầu tiên va chạm với Cửu U chiến sĩ là quân đoàn Hủy Diệt dưới trướng Thái Huyền. Những ánh đao hừng hực và bá đạo xuyên qua không gian mấy ngàn trượng, chém mạnh về phía những Cửu U chiến sĩ bay lên trời, hình thể đã lớn lên gấp đôi.

"Ầm ầm ầm!"

Mấy ánh đao sắc bén và bá đạo đồng thời nhắm vào lồng ngực một tên Cửu U chiến sĩ. Tên Cửu U chiến sĩ kia vừa mới từ dưới đất vọt lên liền phun ra một ngụm máu.

"Keng!"

"Keng!"

"Keng!"

Từng ánh đao bá đạo nối tiếp nhau, từ khoảng cách mấy ngàn trượng chuẩn xác chém vào cùng một vị trí giữa lồng ngực tên Cửu U chiến sĩ này. Tên Cửu U chiến sĩ này mấy lần muốn bay lên trời, lại bị những luồng đao khí mãnh liệt và nóng rực đánh xuống trở lại mặt đất. Đến lần cuối cùng khi định bay lên trời, thần sắc của hắn đột nhiên cứng đờ, sau đó ầm ầm nổ tung, thịt vụn văng tung tóe trong không gian trăm trượng.

Trong năm mươi năm tranh đấu "huyết tinh song quân vương", số lượng nhân tộc Thái Cổ của quân đoàn Hủy Diệt không ngừng giảm xuống, còn số lượng Cửu U chiến sĩ dưới trướng An Đức Liệt tại tây bắc Ma Giới lại không ngừng tăng lên.

Nếu không phải Cửu U chiến sĩ huấn luyện quá cấp tốc, không chỉ khiến cho bọn chúng mất đi thần trí, còn khiến cho tuổi thọ của bọn chúng rút ngắn rất nhiều, Cửu U chiến sĩ dưới trướng An Đức Liệt có lẽ đã đạt tới một số lượng làm người ta kinh hãi.

Mà sau khi không ngừng trả giá bằng sinh mạng của tộc nhân, nhân tộc Thái Cổ của quân đoàn Hủy Diệt cuối cùng từ trong máu tanh đã ngộ ra được cách đối phó với những Cửu U chiến sĩ có sức sống cường hãn này: trong khoảng thời gian ngắn, mấy tên tộc nhân Thái Cổ đồng thời công kích vào cùng một bộ vị của Cửu U chiến sĩ, dùng đao khí dồn nén không ngừng đánh vào trong cơ thể đối phương, tích lũy đủ số lượng đao khí, sau đó trực tiếp bộc phát trong cơ thể, hoàn toàn phá hủy nội tạng và cơ thể đối phương.

Cửu U chiến sĩ do An Đức Liệt huấn luyện chỉ có bản năng chiến đấu, chỉ biết công kích. Bởi vì thần trí mất đi, đối với việc phòng thủ và khai thông kình khí hủy diệt trong cơ thể lại không bằng người thường. Phòng ngự duy nhất của bọn chúng ma khí chí âm chí tà do Cửu U công quyết tu luyện ra. Những ma khí này có thể hấp thu phần lớn công kích, nhưng đối mặt với những công kích bá đạo và ác liệt dồn nén lại, tác dụng hấp thu lại giảm đi nhiều, đặc biệt là với chân khí biến dị trong cơ thể nhân tộc Thái Cổ tại Ma Giới.

Nhằm vào nhược điểm này của Cửu U chiến sĩ để công kích, cần phải có sự hiểu ngầm và phối hợp nhuần nhuyễn, đồng dạng còn phải có chân khí bá đạo. Cũng chỉ có nhân tộc Thái Cổ mới có thể lợi dụng được nhược điểm này.

Bình luận





Chi tiết truyện