chương 288/ 746

Lui ra!

Một tiếng quát từ trung tâm Đao vực vang lên. Thần thức của những cao thủ Đao vực vốn đang hướng về Phong Vân Vô Kỵ, nghe được tiếng quát kia lập tức như thủy triều nhanh chóng rút đi.

Thần thức của Phong Vân Vô Kỵ đảo qua mặt đất, tại trung tâm Đao vực, hắn "nhìn" thấy Quân Thiên Thương mặc y phục mày trắng đang cầm một quyển sách trong tay, ngồi trên một tấm thảm tùy ý giở xem. Khi thần thức của Phong Vân Vô Kỵ đảo qua, Quân Thiên Thương dường như cảm giác được.

- Hoan nghênh một lần nữa đến Đao vực…

Quân Thiên thương thản nhiên cười nói, thần sắc tỏ ra ung dung và trấn định. Chính loại khí chất này đã khiến cho toàn bộ Đao vực khi đối mặt với công kích mạnh mẽ của Chiến tộc, thủy chung vẫn duy trì sự đoàn kết và trấn định cao độ.

"Kiếm Thần!" Câu nói đầu tiên, Quân Thiên Thương vẫn ngẩng đầu dùng miệng nói với Phong Vân Vô Kỵ trên không trung, nhưng câu tiếp theo thì lại dùng thần thức nói ra. Trên mặt đất, khóe miệng của hắn vẫn lộ ra vẻ tươi cười như trước, nhưng trong thân thể thì đã không còn một chút ý thức.

Trong hư không, thần thức hùng hậu của Phong Vân Vô Kỵ và Quân Thiên Thương giao nhau, trực tiếp dùng thần thức nói chuyện. Bầu trời cũng theo hai người đối thoại mà biến ảo bất định, khi thì gió mạnh nổi lên, khi thì mây đen cuồn cuộn.

"Chiến Đế đã quyết tâm động thủ!" Quân Thiên Thương lên tiếng.

"Làm sao khẳng định?"

"Hãy nhìn những thi thể phía dưới, đây là những người tử vong trong một trận chiến xảy ra không lâu. Nghe đồn Chiến tộc có hơn một ngàn cao thủ Thần cấp, được gọi là chiến tướng. Những cao thủ này không lâu trước đây vừa hoàn thành dung hợp ký ức, hiện nay chiến tướng tham gia tấn công Đao vực càng ngày càng nhiều."

"Đây là nguyên nhân mà ngươi cảm thấy Chiến Đế sẽ tự mình xuất thủ ?" Phong Vân Vô Kỵ lên tiếng hỏi.

"Đây chỉ là một dấu hiệu, về phần nguyên nhân thực sự…" Quân Thiên Thương dừng một chút, sau đó nói: "Đó hoàn toàn là một loại trực giác của cao thủ."

Phong Vân Vô Kỵ yên lặng không nói. Trực giác của cao thủ, nghe có vẻ hơi khoa trương, nhưng trên thực tế, thực lực đạt đến trình độ như Quân Thiên Thương, trực giác so với khẳng định cũng không có gì khác nhau.

"Sớm muộn gì hắn cũng sẽ đích thân động thủ, không phải sao?" Quân Thiên Thương cười nói: "Ngươi đang sợ hãi đúng không?"

Không đợi Phong Vân Vô Kỵ trả lời, Quân Thiên Thương lại lên tiếng: "Đúng vậy, ta cũng có chút sợ hãi, không phải sợ hãi Chiến Đế, mà là sợ hãi sắp phải tận mắt nhìn thấy Đao vực do chính mình thành lập, tồn tại mấy chục ức năm, hao tốn rất nhiều tâm huyết, cuối cùng lại bị hủy diệt trên tay mình. Ngươi có phải cũng giống như ta?"

"Không biết, có thể là như vậy!" Phong Vân Vô Kỵ tuỳ ý trả lời.

"Vạn sự vạn vật đều có hưng suy, Đao vực cũng như vậy. Lần này Chiến tộc cường hoành xuất thế, hy vọng bọn họ thật sự có thể thực hiện được nguyện vọng, mà Đao vực chính là tầng khảo nghiệm đầu tiên."

Phong Vân Vô Kỵ nhíu mày, trong lòng thầm nghĩ tầng khảo nghiệm đầu tiên phải là Tuyết vực băng cung mới đúng, nhưng hắn cũng không cải chính. Đối với hắn mà nói, bất kể Chiến tộc cường đại ra sao đều không quan hệ. Không ai hiểu được ý đồ chân chính của Chiến tộc là gì, trước khi xác định mộng tưởng của Chiến tộc cũng giống như mình, hắn sẽ không hai tay đem Kiếm vực của mình dâng lên. Kiếm vực mang theo quá nhiều hy vọng và mộng tưởng của hắn, mặc dù cho đến bây giờ hắn mới phát hiện lực lượng trong tay mình nhỏ bé đến mức nào.

"Nếu như ngươi đã ra mặt, có một số vấn đề ta hy vọng có thể biết được đáp án từ ngươi." Phong Vân Vô Kỵ lên tiếng.

"Chuyên gì?" Quân Thiên Thương hiển nhiên hiểu rõ Phong Vân Vô Kỵ muốn nói sang chuyện khác.

"Vì sao ngươi lại chọn Đao Đế, Đao Hoàng, và Đao Thần nắm giữ Đao vực? Trong quá trình hành sự của Đao vực, mệnh lệnh của ngươi có được thực hiện hay không?"

Hư không vẫn yên tĩnh, sau đó vang lên một tiếng thở dài của Quân Thiên Thương: "Ngươi vẫn vì nữ nhân kia mà canh cánh trong lòng sao… Trên thực tế, ta cũng đến gần đây mới biết được chuyện này. Đao vực tồn tại mấy chục ức năm, nhưng thời gian ta chân chính chưởng quản Đao vực cũng không nhiều, chỉ khoảng mấy ngàn vạn năm mà thôi. Nghiên cứu sáng tạo "Luân Hồi quyết" cần rất nhiều thời gian, mà tu luyện nó càng tốn thời gian nhiều hơn, vì vậy ta không thể tự mình quyết định mọi chuyện. Về phần Đao Đế và Đao Hoàng được phái làm người quản lý Đao vực, tất cả đều do Đao Thần chọn. Ta giao cho hắn quyền lực điều hành của Đao vực, mà hắn cũng tương tự giao quyền lực cho Đao Đế và Đao Hoàng. Huống hồ, ngươi hẳn là biết… Thánh điện không cho phép chiến tranh giữa cao thủ Thần cấp."

"Vì sao đến bây giờ Thánh điện cũng không đứng ra giải quyết việc này? Hiện tại không phải cao thủ Thần cấp đã tử vong rất nhiều sao?"

"Ngươi vẫn không phát hiện sao?"

Phong Vân Vô Kỵ trong lòng sửng sốt, sau đó hỏi: "Chuyện gì?"

"Hay là ngươi đến Thánh sơn lần nữa, nếu như có thể tìm được Thánh điện tồn tại, chúng ta sẽ trở lại bàn luận vấn đề này!"

"Cái gì? Thánh điện biến mất? Chuyện gì xảy ra?" Phong Vân Vô Kỵ giật mình. Cho tới nay, bởi vì có chút quan hệ đặc biệt với Thánh điện, cho nên hắn vẫn bảo trì liên hệ. Đương nhiên chuẩn xác mà nói, Thánh điện cũng đã rất lâu không liên lạc với hắn.

Quân Thiên Thương thở dài một tiếng: "Tình huống này cũng không phải lần đầu tiên xuất hiện. Mỗi khi Thái Cổ xuất hiện tình huống vi phạm quy tắc do Thánh điện định ra, mà Thánh điện lại có tính toán của riêng mình, không muốn ra mặt, Thánh điện sẽ được các năng lực giả dời đến một không gian khác. Đến khi nào sự kiện kết thúc, Thánh sơn mới xuất hiện trở lại."

"Tại sao lại như vậy?"

"Thánh điện có địa vị tôn sùng, làm như vậy, người khác tự nhiên hiểu được bọn họ có tính toán, không cần phải giải thích. Thánh điện có thể được tứ đại Chí Tôn thừa nhận là đủ rồi!"

Mặc dù chưa từng gặp qua Chí Tôn, nhưng Phong Vân Vô Kỵ hoàn toàn có thể cảm nhận được địa vị và ảnh hưởng của tứ đại Chí Tôn tại Thái Cổ. Có thể nói nhân loại kéo dài hơi tàn được đến nay đều là công lao của tứ đại Chí Tôn. Mà Thánh điện lại có thể được tứ đại Chí Tôn thừa nhận, chuyện này là đủ rồi. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL

Mặc dù có chút phảm cảm với cách làm việc úp mở của Thánh điện, nhưng liên hệ với tứ đại Chí Tôn, Phong Vân Vô Kỵ biết lập trường của Thánh điện vẫn không thay đổi. Đây là điểm quan trọng nhất, cũng là nguyên nhân mà mấy lần hắn không hề oán hận vẫn đi làm những chuyện mà Thánh điện yêu cầu.

"Đúng, như vậy là đủ rồi!" Phong Vân Vô Kỵ lẩm bẩm, sau đó lên tiếng: "Ta vừa nhận được Thư của ngươi không lâu. Kiếm vực dù sao cũng còn quá trẻ, lần vực hai vực liên hợp, số người chân chính có thể trợ giúp cũng không có bao nhiêu. Tây Môn đã thụ thương, điều này chắc hẳn ngươi đã biết, còn Độc Cô thì hiện đang bế quan, toàn bộ Kiếm vực cũng cũng chỉ còn lại mình ta có thể duy trì. Nếu như Chiến Đế tự mình xuất thủ, sợ rằng liên hợp thực lực của Kiếm vực và Đao vực cũng rất khó chống lại. Lần này ta dùng thần thức đi đến Đao vực là muốn nói cho ngươi biết một chuyện, trong thời gian tới… cụ thể bao lâu thì ta cũng không rõ, ta sẽ không thể giúp đỡ ngươi bất cứ thứ gì. Ta cần đi tìm trợ thủ, trợ thủ chân chính có thực lực mạnh mẽ, đợi sau khi tìm được ta sẽ tìm đến ngươi."

"Ồ?" Quân Thiên Thương có chút hứng thú: "Nghe lời nói của ngươi lại có hàm ý sâu xa, chẳng lẽ ngươi đã có tin tức cao thủ siêu cường nào đó? Có nắm chắc mời được hắn đến không?"

"Đúng vậy! Nếu như không có bất ngờ xảy ra, chúng ta chắc chắn sẽ nhận được một trợ lực rất lớn. Sau khi hắn hoàn toàn khôi phục, thực lực đạt đến mức độ nào ngay cả ta cũng không thể đánh giá được."

"Ta chờ tin tức của ngươi!" Quân Thiên Thương thấy Phong Vân Vô Kỵ không muốn nói ra tình hình cụ thể, cũng không dò hỏi nữa.

"Cáo từ!"

Dứt lời, thần thức của Phong Vân Vô Kỵ liền nhanh chóng rút về Kiếm vực, một đường tạo lên mây đen cuồn cuộn, sấm chớp ầm ầm.

"Mặt khác ta cũng cảm nhận được Chiến Đế sẽ tự mình động thủ, nhưng mục tiêu ở đâu thì phải cần thương nghị." Lời nói của Phong Vân Vô Kỵ có thâm ý, vang vọng từ xa xa truyền đến…

"Vậy sao…" Dưới mặt đất, thần thức của Quân Thiên Thương trở về thân thể. Hắn mở mắt ra, nhìn về hướng thần thức của Phong Vân Vô Kỵ biến mất, lộ ra vẻ cười nhạt…

oOo

Bên trong Kiếm các, Phong Vân Vô Kỵ thu hồi thần thức lại, dưới chân nhún một cái, thân hình đã bay lên, lao ra khỏi Kiếm các. Thân thể vẽ nên một vòng cung hoàn mỹ tại không trung, sau đó lao về địa phương của Thái Huyền trong ký ức…

Mấy chục vạn năm đã trôi qua. Trong ký ức của Phong Vân Vô Ky, những dãy núi nhấp nhô vì Thái Huyền mà toàn bộ đều sa hóa, biến thành một vùng đất bằng phẳng. Nhưng nhiều năm như vậy trôi qua, mặt đất cuối cùng cũng đã biến đổi, mặc dù không có những ngọn núi cao ngàn trượng như trước kia, nhưng cũng đã có một chút gập ghềnh, một lớp bùn đất trải đều bên dưới, phía trên mọc lên một tầng cỏ dại cao đến gần đầu gối.

"Chắc là không sai, dựa theo ấn tượng trong trí nhớ, Thái Huyền hẳn là vẫn ở chỗ này." Phong Vân Vô Kỵ thầm nhủ, một tay cầm Cửu Mệnh chiến giáp, chậm rãi từ không trung hạ xuống, dừng lại cách mặt đất mấy chục trượng.

Thần thức của hắn lập tức đảo qua mặt đất, nhưng lại không phát hiện nơi ẩn thân của Thái Huyền.

"Thái Huyền, ta đến tìm ngươi đây!" Dùng thần thức vô song truyền tin, phạm vi truyền đạt so với lời nói còn lớn hơn một chút.

Phong Vân Vô Kỵ dùng thần thức trải rộng khắp mặt đất phía dưới, không ngừng kêu gọi, nhưng vẫn không hề có động tĩnh. Đa số cao thủ tu vi đạt đến Thần cấp đều có phương pháp cao minh để ẩn trốn, nếu như chuyên tâm, một số cao thủ Thần cấp còn rất am hiểu về phương diện này.

Phong Vân Vô Kỵ thử lại vài lần, nhưng vẫn không thu hoạch được gì.

"Nhất định phải có phương pháp!" Phong Vân Vô Kỵ thầm nhủ. Lần này trước khi đến đây hắn đã hạ quyết tâm, nhất định phải thuyết phục cho được Thái Huyền.

"Nếu như không thể gọi, vậy thì đành phải dùng biện pháp mạnh một chút" Phong Vân Vô Kỵ trong lòng thầm nghĩ. Đang lúc hắn chuẩn bị dùng phương pháp cuối cùng là chấn động toàn bộ mặt đất để kinh động Thái Huyền, một tia sáng bỗng nhiên lóe lên trong đầu…

"Lần trước Thái Huyền tỉnh lại là vì… Cửu Chuyển Sinh Tử huyền công…" Phong Vân Vô Kỵ trong đầu sáng lên. Cửu Chuyển Sinh Tử huyền công chủ yếu là ở trên người Bổn Tôn. Bởi vì trình độ thôi diễn của Bổn Tôn đã đạt đến mức ảnh hưởng đến sự phát triển của ba phân thần, cho nên Cửu Chuyển Sinh Tử huyền công lưu tại trên người Bổn Tôn đã bảo trì thân thể bất diệt. Có điều trên người kiếm thể cũng có một bộ phận sinh tử nhị khí do Bổn Tôn lưu lại.

Phong Vân Vô Kỵ lập tức có chủ ý. Kiếm khí trong cơ thể lập tức thu lại, dựa theo pháp quyết Cửu Chuyển Sinh Tử huyền công vận hành một chút sinh tử nhị khí không nhiều lắm. Sau vài vòng vận chuyển trúc trắc ban đầu, dần dần bắt đầu trở nên lưu loát. Hơn nữa đây chỉ là mô phỏng, không phải là tu luyện, cho nên cũng không cần phải phá công trọng tu.

"Ầm ầm!"

Mặt đất bỗng nhiên rung chuyển, từng khe nứt thật lớn xuyên qua đại địa. Sâu trong lòng đất, một giọng nói già nua khàn khàn như từ trong ngủ say trong tỉnh lại:

- Người nào…

Bình luận





Chi tiết truyện