chương 661/ 746

Từ trước đến giờ sự nhẫn nại vốn không phải là không có điều kiện. Trong mười ba vương triều, Ma Đế Hoàng tự nhận là một vị cường giả yêu ma đỉnh cấp có khả năng ẩn nhẫn nhất, nhưng điều kiện tiên quyết là chuyện đang tiến hành cũng không nguy hiểm đến tính mạng của mình. Trong việc hợp tác với phân thân biến dị của Tịch Nhĩ Lạc, hai người đã bình an trải qua mấy trăm triệu năm, đây là một khoảng thời gian hợp tác rất vui vẻ. Theo như kế hoạch của Ma Đế Hoàng, chuyện kế tiếp phải làm là trốn ở trong hư không tối đen mênh mông, lặng lẽ chờ đợi cuộc chiến thần ma lần thứ hai xảy ra, nhưng chuyện… dường như đã xuất hiện một chút biến hóa nhỏ.

- Ngươi đừng quên vì sao bản tọa lại tin tưởng ngươi, đó là nhờ vào năng lực tiên đoán chuẩn xác của ngươi.

Ma Đế Hoàng ngồi xếp bằng ở trên vẫn thạch sặc sỡ, thần thái tỏ ra rất giận dữ, gần như là thét lên:

- Nhưng từ sau khi ngươi thức tỉnh, mọi chuyện dần dần bắt đầu thoát khỏi dự tính ban đầu. Trong thời gian mấy tháng ngắn ngủi này, số lần mà bản thể ngươi phát giác được vị trí của chúng ta còn nhiều hơn cả trăm triệu năm trước. Nói cho ta biết đây rốt cuộc là chuyện gì? Ngươi rốt cuộc còn che giấu điều gì với ta?

Lúc ban đầu phân thân biến dị của Tịch Nhĩ Lạc trong đầu Ma Đế Hoàng còn tỏ ra bực tức, nhưng khi Ma Đế Hoàng đột nhiên giận dữ hét lên, hắn ngược lại trở nên yên lặng, dường như đang suy nghĩ điều gì.

Phân thân biến dị của Tịch Nhĩ Lạc im lặng, Ma Đế Hoàng cũng không nói thêm gì, lẳng lặng chờ đợi vị đồng bạn đã hợp tác trong thời gian dài này đưa ra một lời giải thích có thể tin được.

Sau sự yên lặng dài đằng đẵng, cuối cùng phân thân biến dị của Tịch Nhĩ Lạc hơi do dự nói:

- Tình huống cụ thể thì ta cũng không rõ… Gần đây từ chỗ bản thể, ta cảm giác được một khát vọng mãnh liệt…

- Khát vọng gì?

Mí mắt Ma Đế Hoàng đột nhiên mở ra, trong mắt lóe lên một vệt sáng chói mắt, buột miệng hỏi.

- Lực lượng.

Phân thân biến dị ẩn nấp trong cơ thể Ma Đế Hoàng nói:

- Tịch Nhĩ Lạc đang thu gom lực lượng khắp vũ trụ, nhất định là đang chuẩn bị có hành động gì đó…

Ma Đế Hoàng chau mày, đang muốn nói gì, đột nhiên từ xa xa truyền đến một giọng nói hùng hồn bá đạo:

- Một thân thể ẩn chứa hai linh hồn, một tên đầy dã tâm, một tên đầy âm mưu, ha ha ha… đúng là một cặp diễn viên hài xứng đôi.

Tiếng cười ha hả kia vang khắp hư không, ngay cả vẫn thạch to lớn dưới người Ma Đế Hoàng cũng không ngừng rung động, rất nhiều đá vụn trên bề mặt tróc ra, hóa thành một chùm bụi mù lờ mờ tan vào hư không.

Ma Đế Hoàng kinh hãi, tay áo ở dưới người phất một cái, đột nhiên đứng dậy. Trong cặp mắt âm tà của hắn bắn ra một luồng sáng rét lạnh, đầy sát khí nhìn về hư không phía đông. Bên ngoài một vành đai sao băng hình cung to lớn nằm rải rác, một nam tử mặc áo bào xám phất phơ, giống như một con chim lớn từ trong bóng đêm như nước chảy mây trôi bay đến. Chỉ trong vài hơi thở bóng xám kia đã xuất hiện ven rìa vẫn thạch gồ ghề và loang lổ dưới chân Ma Đế Hoàng.

Ma Đế Hoàng híp mắt lại, nhìn chằm chằm vào vị khách thần bí đứng ở ven rìa vẫn thạch cách đó không xa, dưới mí mắt lập lòe ánh sáng lạnh. Người này mặc một bộ áo bào xám rất cũ và dày, trên đầu đội một chiếc mũ trùm, hoàn toàn che phủ khuôn mặt của y.

Thứ đồ này vốn cũng chẳng có tác dụng gì, chỉ cần ma thức khẽ quét qua, khuôn mặt có che giấu kỹ đến mấy cũng sẽ lộ ra. Nhưng khi Ma Đế Hoàng thử dùng ma thăm dò, vừa đến cách người nọ ba thước thì lập tức bị văng ra.

"Kẻ này thật mạnh!" - Trong đầu Ma Đế Hoàng vang lên tiếng cảnh báo. Nếu như sở hữu thân thể, giờ phút này trong mắt phân thân biến dị của Tịch Nhĩ Lạc nhất định sẽ bắn ra ánh sáng lạnh, bởi vì người này thật sự rất mạnh.

"Dùng thuật tiên đoán của ngươi xem thử kẻ này một chút!" - Ma Đế Hoàng dùng ý thức nói với phân thân của Tịch Nhĩ Lạc trong đầu. Những cường giả trong vũ trụ vốn có thể đếm được trên đầu ngón tay, còn những người có thể đạt đến cấp bậc như Ma Đế Hoàng thì gần như hắn đều có thể gọi tên ra. Nhưng vị khách không mời trước mắt lại hoàn toàn không có trong trí nhớ của Ma Đế Hoàng.

Không có khí thế coi trời bằng vung, cũng không có bá khí phá hủy tất cả, người mặc áo bào xám cao hơn hai trượng này giống như không tồn tại, hoàn toàn không lộ ra một chút khí tức này. Ma Đế Hoàng cũng không thu được bất kỳ tin tức nào từ chung quanh người y, đây là việc gần như không thể. Chỉ cần là một sinh vật thể, nơi hắn đi qua sẽ lưu lại rất nhiều dòng tin tức trong hư không. Mặc dù theo thời gian trôi qua những dòng tin tức này sẽ mà dần dần nhạt đi, nhưng chúng sẽ không biến mất.

"Không có cách nào, thuật tiên đoán của ta không thể dùng ở trên người hắn." - Khi Ma Đế Hoàng vẫn còn kinh ngạc vì mình không hề phát hiện ra người này đến gần, phân thân biến dị của Tịch Nhĩ Lạc ở sâu trong linh hồn lại nói một câu khiến hắn càng kinh hãi.

- Ngươi rốt cuộc là ai?

Ma Đế Hoàng cảnh giác nhìn chằm chằm vào người mặc áo bào xám, lạnh lùng nói. Một nhánh của thuật tiên đoán chính là nhìn thấu thân phận và lai lịch của đối tượng, loại nhìn thấu này chỉ nhằm vào quá khứ, không cần hao phí quá nhiều thần lực. Trong thời gian chung sống lâu dài, Ma Đế Hoàng đã hiểu rõ về năng lực này của phân thân biến dị Tịch Nhĩ Lạc như lòng bàn tay, cũng biết loại tiên đoán diễn sinh này chỉ mất hiệu lực trong hai trường hợp: một là không thể tiên đoán người chết, hai là không thể tiên đoán chư thần.

Người mặc áo bào xám trước mắt hiển nhiên không phải là Chủ Thần, cũng không phải là đã chết, tình huống này hoàn toàn nằm ngoài dự đoán của Ma Đế Hoàng. Hơn nữa bởi vì sự kỳ quái của đối phương, Ma Đế Hoàng cũng không có cách nào nhìn ra thực lực của y, không biết thực lực của đối phương cao hơn hay là không bằng mình.

- Ta là ai à?

Xi Vưu vươn một tay ra chỉ vào mình, ngửa đầu cười ha hả:

- Ma Đế Hoàng, chỉ vỏn vẹn trăm triệu năm không gặp mà ngươi đã quên mất bản tọa là ai rồi. Ha ha ha… nhớ lúc trước khi bản tọa chỉ huy đại quân chinh phục Ma Giới, cũng chỉ có ngươi và vài tên vương triều đại đế vô năng khác kết thành liên minh, tạm thời chống lại bản tọa. Bản tọa nghe danh ngươi đã lâu, nếu không phải sau đó… có lẽ chúng ta đã sớm gặp mặt rồi.

Động tác này của Xi Vưu in vào trong mắt Ma Đế Hoàng lại hoàn toàn khác biệt. Lúc Xi Vưu chỉ một tay vào mình, trong mắt Ma Đế Hoàng thì đó chỉ là một ống tay áo màu xám lay động. Còn khi Xi Vưu ngửa đầu cười lớn, dưới chiếc mũ trùm đầu rộng thùng thình phất phơ như sóng, nơi vốn phải là chiếc đầu lại hoàn toàn trống rỗng. Ma Đế Hoàng hít sâu một hơi, trong lòng phát lạnh, bởi vì kẻ này lại không có thân thể.

- Ma Tổ… là ngươi!

Ma Đế Hoàng giật mình nói, ý niệm trong đầu xoay chuyển một cái liền hiểu được mọi chuyện. Cường giả đỉnh cấp tung hoành một thời, đã từng thống trị Thái Cổ và hơn nửa Ma Giới này nhất định là tu luyện ma công kỳ quái gì, đã luyện hóa cả thân thể của mình. Nhưng hiển nhiên, môn ma công cái thế này của đối phương không chỉ là luyện hóa thân thể, rất có khả năng linh hồn cũng đã sinh ra biến dị. Ở một mức độ nào đó, Ma Tổ giống như là một người người chết. Cũng chỉ như vậy mới có thể giải thích tại sao phân thân biến dị của Tịch Nhĩ Lạc lại không thể tiên đoán được lai lịch của y.

Sau khi sự kinh ngạc ban đầu qua đi, Ma Đế Hoàng nhanh chóng tỉnh táo lại, hơi trầm ngâm một chút, sau đó đi thẳng vào vấn đề:

- Ngươi có chuyện gì?

Xi Vưu gật đầu tán thưởng, ánh mắt nhìn lướt qua phân thân biến dị của Tịch Nhĩ Lạc trong linh hồn Ma Đế Hoàng, lạnh nhạt nói:

- Hợp tác.

- Hợp tác à?

Mặc dù nói với vẻ nghi vấn, nhưng ngay khi Xi Vưu báo ra thân phận, Ma Đế Hoàng đã đoán được bảy tám phần ý đồ của đối phương. Khi đến nơi lại không ra tay, dĩ nhiên không phải là đến để đánh đánh giết giết. Mặc dù hai người từng thống trị một phương, nhưng cũng không có giao tình gì, đương nhiên cũng không phải đến để hàn huyên. Còn sót lại cũng chỉ có thể là hợp tác.

Trong lòng Ma Đế Hoàng do dự. Sự xuất hiện của Xi Vưu hoàn toàn nằm ngoài dự liệu của hắn, hai người vốn không có cơ sở gì để tín nhiệm. Trong lúc Ma Đế Hoàng chần chừ không quyết, Xi Vưu lại không hề vội vã, chỉ lẳng lặng đứng ở ven rìa khu vực vẫn thạch không nói lời nào. Trong lúc hai người đang trầm mặc, từ phương hướng trung tâm vũ trụ đột nhiên vang lên một trận tiếng nổ như khai trời mở đất. Hai đại ma đầu trong lòng giật mình, theo bản năng ngẩng đầu nhìn lại, trông thấy ở trung tâm bóng tối vô tận, một quả cầu ánh sáng còn chói mắt hơn gấp trăm ngàn lần so với mặt trời nổ tung ra. Ánh sáng trắng hủy diệt rợp trời kín đất, chiết xạ về bốn phương tám hướng.

Hơn nửa vũ trụ đều rung chuyển mãnh liệt. Ánh sáng trắng kia bắn ra khiến cho vô số sao băng trong hư không hóa thành phấn vụn. Lực lượng hủy diệt hùng hậu cuốn theo những đá vụn này tiếp tục quét về hướng ban đầu.

"Rắc rắc!"

Năng lượng hỗn loạn như nước lũ cuốn qua hư không nơi Ma Đế Hoàng và Xi Vưu đang đứng. Vẫn thạch dưới chân do tinh thiết cứng rắn tạo thành hiện lên vô số vết nứt nhỏ, sau đó kêu lên một tiếng nổ tan thành một chùm bụi mù mờ mịt.

Trong dòng khí lưu mênh mông này, thân thể Ma Đế Hoàng và Xi Vưu lại không nhúc nhích, giống như trụ cột vững vàng, mặc cho bão táp hùng hậu cuốn theo đá vụn và mảnh vỡ của vẫn thạch bay qua bên người.

"Đây là… sao hắn có thể mạnh đến như vậy?" – Mặc dù thân hình vẫn không nhúc nhích, nhưng cặp mắt của Ma Đế Hoàng lại không tự chủ híp lại. Ánh sáng từ trung tâm vũ trụ bắn ra quá chói mắt, mà điều khiến Ma Đế Hoàng cực kỳ không thoải mái là trong đó lại xen lẫn khí tức thuần tuý của thánh quang, đó là thánh quang chỉ có thiên sứ cao cấp nhất mới có thể phát ra. Nguồn: http://truyenfull.vn

Bất kể là Ma Đế Hoàng hay là phân thân biến dị của Tịch Nhĩ Lạc trong đầu đều không để ý lắm đến trận chiến này. Đối với hai người thì chỉ cần tìm một góc không ai chú ý, lẳng lặng chờ đợi cuộc chiến thần ma lần thứ hai bộc phát toàn diện, như vậy là đủ rồi. Lúc Xi Vưu bay đến thì Ma Đế Hoàng vừa mới thoát khỏi Âm Mưu Chi Chủ Tịch Nhĩ Lạc đuổi giết, từ trong một không gian ít người chú ý chạy ra, chính là lúc chưa tỉnh hồn, làm gì rãnh rỗi chú ý những thứ khác. Cho đến lúc này, vụ nổ kịch liệt phát sinh ở trung tâm vũ trụ mới khiến cho hắn giật mình.

Mặc dù cặp mắt hoàn toàn bị ánh sáng trắng chói mắt bao phủ, nhưng thông qua khí tức cảm ứng, Ma Đế Hoàng nhanh chóng phân biệt được ba luồng khí tức từ trung tâm vũ trụ nơi cơn bão kia bắt nguồn, chính là Hư Vô Chi Quân, Sáng thiên sứ và… Tâm Ma.

"Hắn đã mạnh đến mức có thể đồng thời chính diện đối kháng với Hư Vô Chi Quân và Sáng thiên sứ!" - Trong lòng Ma Đế Hoàng tràn đầy kinh hãi. Nhớ lại lúc trước khi vương triều Trung Ương mới thành lập, hắn vốn chẳng thèm để ý đến cái thế lực mới trỗi dậy này. Khi bí mật của hắn bại lộ và rời khỏi Ma Giới, thế lực của Trung Ương đại đế này lại như mặt trời ban trưa. Mặc dù Ma Đế Hoàng thừa nhận mình đã nhìn sai, nhưng trong lòng vẫn xem tên yêu ma trẻ tuổi này là kẻ dưới mình.

Chẳng bao lâu sau, tên yêu ma trẻ tuổi này lại trưởng thành ngay trước mắt hắn, ngang ngược đến mức đồng thời đối mặt với người đại diện do Quang Minh chư thần và Hắc Ám chư thần sáng tạo ra, không hề nhún nhường chút nào. Ở vào thời khắc đặc biệt này, trong hư không chính là nơi chư thần nhìn xuống, vậy mà tên yêu ma trẻ tuổi này lại không hề e dè, quả thật là bá đạo và liều lĩnh.

Bình luận





Chi tiết truyện