chương 378/ 746

Đao vực, Chiến Đế hành cung.

"Grào!"

Một tiếng gầm điên cuồng từ chân trời phía xa vang lên. Nhiệt độ không khí toàn bộ Đao vực tăng lên mãnh liệt, dùng nội công hàn tính của Chiến tộc không ngờ cũng cảm giác được một chút nóng bức, đồng thời nhiệt độ vẫn đang không ngừng tăng lên.

- Không hay! Con súc sinh kia đã đến đây rồi.

Chiến tộc tam lão đang ngồi xếp bằng phía trước Chiến Đế hành cung bị tiếng gầm kia làm bừng tỉnh, đồng loạt đứng lên, sắc mặt tái mét nhìn về phía chân trời.

Nơi chân trời âm u, một đoàn ánh sáng màu đỏ nhô lên, đồng thời càng ngày càng nóng cháy, gần như đạt đến mức người khác không thể tập trung nhìn vào. Trong ánh sáng đỏ rực chiếu rọi khắp cả thiên địa, một con quái vật đỏ như lửa nhanh chóng lướt đến…

Xa xa, phía trước ánh sáng đỏ rực, một cơn sóng lửa hầm hập từ chân trời tràn đến. Toàn bộ mặt đất của Đao vực đều bốc cháy, sau khi ngọn lửa qua đi, mặt đất nhanh chóng trở nên cứng lại, hiện ra màu đỏ trong…

"Rắc rắc!"

Mắt đất cằn cỗi, từng vết nứt nhỏ bé dùng tốc độ như tia chớp lan rộng khắp nơi, những khối nham thạch dưới nhiệt độ cao thiêu đốt bắn tung ra từng mảnh…

Khói xanh lượn lờ trên mặt đất. Từ bầu trời quan sát xuống, ngoại trừ chung quanh Chiến Đế hành cung hai mươi trượng, toàn bộ Đao vực đều hiện ra một màu đỏ thẫm như ngọn lửa…

Phía trên chín tòa tế đàn, một lão giả tóc bạc râu trắng không biết đã sống bao lâu kinh ngạc nhìn mặt đất đỏ thẫm dưới chân, thì thào nói:

- Hỏa Mị xuất thế, vạn vật tai ương, khói đi trăm dặm, đất cằn ngàn dặm… Quả nhiên con súc sinh này đã xuất hiện, có điều tại sao nó lại chạy đến đây?

"Ầm!"

"Ầm!"

Toàn bộ đại địa rung chuểyn, hỏa diễm nóng cháy quét qua mặt đất, bay nhanh về hướng Chiến Đế hành cung. Bên trong hỏa diễm ngập trời, hai con ngươi to lớn như minh châu của Viêm Ma lơ lửng trên mặt đất hơn mười trượng, nổi bật mà quỷ dị.

Chúng đệ tử Chiến tộc bên ngoài liên tục lui về phía sau, cảnh giác nhìn về phía Viêm Ma xa xa, quanh người nó trăm trượng hoàn toàn là một biển lửa đỏ rực.

- Viêm Ma mặc dù bản tính khát máu, thích giết chóc, nhưng con Viêm Ma này đã khải mở linh trí, một lần sát kiếp kia cũng là vì tiểu nữ Phượng Phi của Hiên Viên Chí Tôn, lần này tại sao nó lại xuất hiện ở đây?

Trong Chiến Đế hành cung, một gã nam tử áo trắng nho nhã từ trong cung điện trắng tinh ung dung bước ra, nhìn thoáng qua Viêm Ma ở xa xa đang quan sát chung quanh như đang tìm kiếm cái gì, lên tiếng.

- Đệ nhất chiến tướng đại nhân!

Tam đại chiến tướng khom người hành lễ, thần thái rất cung kính.

Đệ nhất chiến tướng gật đầu, đôi mắt sáng sủa mà cơ trí đảo qua phía dưới, thản nhiên nói:

- Không cần đa lễ!

Cách đó không xa, lão giả uy vũ tóc bạc râu bạc trắng từ trên bầu trời tế đàn tà tà lướt xuống, đứng bên cạnh đệ nhất chiến tướng, trên mặt lộ ra thần sắc lo lắng:

- Đế quân không có ở đây, Viêm Ma này lại là quái vật chí dương chí cương trong thiên hạ, hỏa diễm trên người có thể xưng là loại lửa nóng nhất trong vũ trụ, có thể đốt cháy tất cả mọi thứ, nếu như nó nổi giận, chỉ sợ chúng ta không cản được.

Đệ nhất chiến tướng nghe vậy sắc mặt cũng trầm xuống, đồng ý nói:

- Ngày trước, Hiên Viên Chí Tôn lúc còn sống cũng không giải quyết được nó, sau đó nghe đồn nó đã bị phong ấn, cũng không biết là thật hay giả. Viêm Ma mặc dù cuồng bạo, nhưng cũng sẽ không tàn sát bừa bãi khắp nơi như vậy. Nếu như linh trí của nó đã khai mở, vậy thì sẽ không tiến giết chóc mà không có mục đích. Nhìn vào giết chóc mà nó tạo thành trong khoảng thời gian này, ta chung quy cảm giác được, phía sau dường như có người nào đó đang thao túng hung vật này.

Trong lúc mấy người đang thương thảo, đột nhiên phía trước vang lên một tiếng gầm lớn, sau đó một luồng sóng nhiệt cuồn cuộn tràn đến…

- A!

Phía trước Chiến Đế hành cung, đệ tử Chiến tộc xếp thành hàng đột nhiên cảm giác được một luồng sóng nhiệt ập đến, còn chưa tới kịp phản ứng, đã bị một cỗ lực lượng hùng hậu đánh vào trên ngực, từng người kêu thảm một tiếng, như diều đứt dây bắn về phía sau, trong yết hầu cảm thấy vị tanh, huyết khí cũng không kìm nén được phun ra từng ngụm, vừa mới ra khỏi miệng liền bốc hơi toàn bộ, hóa thành một phiến hơi nóng…

Tại hậu phương, những đệ tử Chiến tộc khác chỉ nghe thấy một tiếng gầm, sóng nhiệt cuồn cuộn từ phía trước tràn đến, rất nhiều tộc nhân bị bắn tung lên…

- Không hay! Hung vật này đã điên cuồng rồi.

Đệ nhất chiến tướng vẻ mặt nghiêm túc, ngón trỏ và ngón giữa tay trái giơ lên, nhẹ nhàng đặt dưới chiếc cằm trơn nhẵn, suy nghĩ một chút, sau đó mở miệng nói:

- Phân làm hai nhóm, một nhóm bày trận ngăn cản hung vật này, một nhóm khác tìm kiếm chung quanh một chút! Đao vực này nhất định có thứ gì đó mà con súc sinh này cảm thấy hứng thú, bằng không thì nó cũng sẽ không chạy đến nơi này. Không nên tham công, chỉ cần cầm chân nó, đợi đế quân định đoạt!

- Rõ!

Chiến Đế từng có lời: khi trẫm không có mặt, tất cả sự việc trong ngoài đều do đệ nhất chiến tướng làm chủ.

Đệ nhất chiến tướng vừa nói xong, những cao thủ Thần cấp ngồi xếp bằng gần đó đều lần lượt đứng dậy, từng người tiến vào trong hàng ngũ Chiến tộc, chuẩn bị bày trận đối phó với ma vật này.

Từng hàng Chiến tộc vẻ mặt ngưng trọng, tay đặt lên chuôi đao, tùy thời chuẩn bị xuất thủ.

"Grào!"

Viêm Ma gầm lớn một tiếng, lướt thẳng về hướng Chiến Đế hành cung. Nhiệt độ không khí toàn bộ Đao vực điên cuồng tăng lên, khói xanh nồng đậm đầy rẫy hư không và mặt đất khiến cho người ta không thể mở mắt ra được. Truyện Tiên Hiệp - Truyện FULL

- A!

Mấy trăm Chiến tộc xếp hàng trước nhất đồng thời vung đao, hung hãn xuất thủ, từng đạo đao khí thông thiên mang theo hàn khí đồng loại chém vào trong biển lửa nóng chảy kia…

"Xèo xèo!"

Hơn trăm đạo đao khí lạnh lẽo chém xuống, những biển lửa đang di động kia lại không bị ảnh hưởng chút nào. Nhiệt độ không khí của Đao vực hơi giảm xuống một chút, sau đó lại tăng lên đến mức độ làm cho người ta không thể chịu nổi.

- A!

Lại là mấy trăm đạo khí lạnh lẽo chém thẳng xuống, nhưng vẫn không thể ngăn cản được bước tiến của Viêm Ma, tất cả hàn khí đều bị biển lửa bên ngoài cơ thể nó làm bốc hơi. Đối với Viêm Ma mà nói, phiến toái duy nhất mà những đạo đao khí kia gây ra chính là làm cho nó cảm thấy không thoải mái.

- A!

Mắt thấy Viêm Ma cường hoành không ai cản được, nếu như để cho nó tới gần, chỉ riêng biển lửa sáng ngời bên ngoài cơ thể đã đủ khiến cho tất cả nơi này bốc hơi, từng gã Thần cấp hậu kỳ ẩn thân trong hàng ngũ Chiến tộc không hẹn mà cùng hét lớn một tiếng, thân hình khẽ hạ thấp, sau đó nhanh chóng nhảy vọt lên không…

Gần trăm tên cao thủ Chiến tộc lơ lửng tại không trung, bàn tay giơ cao quá đỉnh đầu. Từ phía trên quyền đầu đang nắm chặt, từng lĩnh vực mang theo hàn khí lạnh lẽo mở rộng ra. Trong số những cao thủ này, đa số đều có vẻ xa lạ, khi Chiến tộc chinh phạt thiên hạ chưa bao giờ xuất hiện.

Gần trăm gã chiến tướng, lĩnh vực trên đỉnh đầu màu sắc như nhau, thần sắc cũng nghiêm nghị như vậy. Từng vầng sáng tiếp giáp với nhau, dung hợp cùng một chỗ, hình thành một lĩnh vực lớn hơn, khoách triển ra bên ngoài…

"Xèo xèo!"

Nhiệt độ không khí điên cuồng giảm xuống. Phía trên Chiến Đế hành cung là một tuyết trắng, tầng mây trắng như tuyết, mặt đất cũng trắng như tuyết, tất cả đều bị bao phủ trong một phiến sáng ngời. Tiếng hoa tuyết bắn ra bị hòa tan không dứt bên tai. Thiên địa một đỏ một trắng, mỗi bên chiếm cứ nửa phần.

- A!

Lại là một tiếng hét lớn, từng gã chiến tướng quát lên, đồng thời bước về phía trước một bước. Lĩnh vực lạnh lẽo trắng như tuyết liền lan rộng về hướng Viêm Ma đang lướt tới …

Một tầng sương dày mắt thường có thể thấy được từ Chiến Đế hành cung lan về hướng Viêm Ma, hoa tuyết tung bay trên bầu trời như lông ngỗng…

Viêm Ma trời sinh sợ lạnh, hơn trăm chiến tướng tu luyện công pháp đồng nhất, cảnh giới tương đồng, sở hữu lĩnh vực giống nhau, thi triển lĩnh vực không gian cường đại, nhất thời làm cho Viêm Ma phải liên tục lui về phía sau.

- Không hay, mau lui lại!

Tại hậu phương, đệ nhất chiến tướng dường như đã nhận ra điều gì, bỗng nhiên quát lớn.

Thế nhưng vẫn đã muộn, Viêm Ma bị dồn ép bỗng gầm lên một tiếng, không lùi mà tiến tới, hóa thành một đạo cầu vồng kinh thiên từ phía xa hung hãn đâm vào trên vầng sáng lĩnh vực trắng như tuyết.

"Ầm!"

Thân thể Viêm Ma mạnh mẽ va chạm vào trong lĩnh vực, ngọn nửa nóng cháy nhất trong vũ trụ bên ngoài cơ thể nó trong nháy mắt đã đem toàn bộ lĩnh vực nuốt chửng.

- A!

Từng tiếng kêu thống khổ từ trong biển lửa màu trắng chói mắt vang lên. Trong ánh mắt kinh hãi của mọi người, lĩnh vực do gần trăm chiến tướng hợp lại trong nháy mắt vỡ tan, những chiến tướng ẩn thân bên trong lĩnh vực cả người bị hỏa diễm màu trắng bao trùm, trong nháy mắt toàn thân bốc lên lửa lớn, như vẫn thạch từ không trung rơi xuống, khi rơi xuống năm trượng thì chỉ còn lại một bộ xương cháy đen, đến khi rơi xuống mặt đất thì đã không còn gì, chỉ còn lại từng phiến khói xanh bốc lên trong biển lửa…

"Grào!"

Viêm Ma bị kích động cuồng tính đại phát, gầm lớn một tiếng, biển lửa bên ngoài cơ thể bừng lên, trong nháy mắt cuốn gần trăm Chiến tộc cách đó không xa vào bên trong, đốt thành khói bay…

- Lui! Mau lui lại!

Đệ nhất chiến tướng hét lớn, trên mặt ẩn hiện vẻ lo lắng. Có đa mưu túc trí đến đâu, đối mặt với thực lực cường hoành tuyệt đối cũng không có đất dụng võ.

Hung vật bậc này, ngay cả cao thủ Thần cấp cũng không chống lại được, có trí tuệ đỉnh cấp cũng thi triển không ra.

Nơi Viêm Ma lướt qua, không khí nổi lên từng luồnng khói xanh, mặt đất bên dưới nứt ra từng mảng lớn, sau đó vô thanh vô tức hóa thành bột phấn. Mắt thấy toàn bộ Chiến Đế hành cung và cả đệ tử Chiến tộc tại Đao vực đều sắp bị Viêm Ma cuồng tính đại phát này tàn sát…

Ngay lúc này…

- Mau tránh ra!

Một tiếng quát hùng hậu uy nghiêm từ bầu trời vang lên, sau đó là một ánh đao loá mắt bao trùm khắp cả thiên địa…

Thái Cổ đệ nhất đao!

Trong cảm giác, giống như toàn bộ thiên địa đột nhiên biến đổi, những cũng giống không hề biến đổi chút nào, tất cả đều yên tĩnh lại.

Trên tầng mây, Chiến Đế thân mặc đế bào màu trắng đặt chân lên những đám mây, hai tay chắp lại phía sau, chậm rãi bước xuống. Đôi mắt sáng ngời trước đây lúc này lại tỏ ra có chút vẩn đục, mang theo một chút lo lắng và bất an, vầng trán rắn chắc hôm nay cũng đã đầy những nếp nhăn.

Chiến Đế dường như đã biến thành một người tâm sự trùng trùng, thế nhưng khí chất mặc dù biến đổi, sự cường hoành thì vẫn như trước.

Chỉ một đao, toàn bộ Đao vực, bao gồm cả những Chiến tộc ở gần, kể cả Viêm Ma ở bên trong, tất cả đều đóng băng.

Chiến Đế có vẻ già thêm không ít, một đường từ không trung lướt xuống, những nơi đi qua, từng luồng hàn khí từ trong cơ thể đệ tử Chiến tộc bị đóng băng tràn ra, nhập vào trong cơ thể hắn. Khi hắn đi đến trước mặt Viêm Ma đã bị đông cứng trong một khối băng đường kính mấy trăm trượng, toàn bộ đệ tử Chiến tộc bị đóng băng đều dần dần tỉnh lại.

- Hai vị hộ pháp ở đâu?

- Đế quân!

Mây đen trên bầu trời tản ra, lộ ra một phiến sao trời dày đặc. Ngay khi Chiến Đế dứt lời, hai chùm tia sáng nhàn nhạt từ không trung hạ xuống, bên cạnh người hắn đã có thêm hai gã nam tử tóc đen.

- Các ngươi hãy đem này hung vật trói lại, ném vào trong thời không loạn lưu trong! Thứ này đã tiến vào cảnh giới bất tử bất diệt, chỉ cần trong thiên địa có một tia nhiệt lượng tồn tại, liền có thể không ngừng tái sinh. Biển lửa bên ngoài cơ thể nó căn bản không cách nào diệt được, trẫm cũng không thể khống chế được nó, thoát khốn là chuyện sớm muộn mà thôi… Các ngươi hãy đưa nó đi xa một chút, rời xa Thái Cổ vị diện này, cố gắng đừng để cho nó trở lại Thái Cổ.

- Vâng thưa đế quân!

Hai gã Chiến tộc hộ pháp tóc tai bù xù quỳ một chân đáp lời, sau đó đứng dậy, hai tay mở ra, trong tay mỗi người bay ra hai sợi xích to lớn, đâm vào trong băng tầng khổng lồ kia. Xuyên thấu qua băng tầng, loáng thoáng có thể nhìn thấy Viêm Ma đang giận dữ, phát ra vài tiếng gầm trong băng tầng.

"Xoẹt xoẹt!"

Hai gã hộ pháp phá ra một thông đạo không gian thật lớn, sau đó hai tay rung lên, trong tiếng dây xích chuyển động, kéo theo khối băng khổng lồ kia bước vào trong thông đạo hư không vô tận…

oOo

Tại địa điểm cũ của Kiếm vực.

"Ầm!"

Trên đỉnh Kiếm các trước đây, một cột sáng thật lớn phóng lên cao, kiếm khí sáng chói rít gào thẳng đến tận trời…

Toàn bộ Kiếm vực gió nổi mây vần, thiên địa một phiến tối đen, đứng ở bên ngoài ngàn dặm cũng có thể nhìn thấy cột kiếm to lớn thông thiên này, thanh uy như vậy khiến cho vô số người tò mò…

Tiếng gió thổi gào thét. Bầu trời đột nhiên xuất hiên một lỗ hổng lớn, một gã nam tử vẻ mặt lạnh lùng từ hư vô bên trong chậm rãi bước ra.

- Sư tôn!

Bên dưới kiếm khí thông thiên kia, một gã nam tử quỳ xuống, đầu gần như chạm vào mặt đất, bên cạnh cắm một thanh bảo kiếm đỏ thẫm.

- Thương nhi… ngươi cuối cùng đã trở về!

Phong Vân Vô Kỵ từ trên cao nhìn xuống, lẳng lặng nhìn Trì Thương đang quỳ phục dưới đất, cảm khái nói.

- Đúng vậy, sư tôn…

Trì Thương ngẩng đầu lên, vẻ mặt kiên nghị.

- Ngươi hãy đi theo ta!

……

Xa xa, chúng Thái Cổ cao thủ bị thiên biến kia hấp dẫn mà đến chỉ nhìn thấy hai gã nam tử một trước một sau từ từ bay lên cao, biến mất trong bầu trời. Thiên địa khôi phục sáng trong, tiếng gió thổi đột nhiên dừng lại…

Bình luận





Chi tiết truyện