chương 607/ 746

Sau khi đại quân của vương triều Trung Ương phân tán ở bên ngoài tấn công các thế lực của An Đức Liệt trở về, Tâm Ma một lần nữa tập trung các thế lực lại. Trên đường trở về, quân đoàn Ám Hắc còn sót lại cùng với thống lĩnh Bối Nhĩ Tư Ba Đạt đã bị An Đức Liệt dẫn quân đoàn Cửu U đông đảo đánh lén, toàn quân chết hết.

Quân đoàn Ám Hắc bị tiêu diệt.

Sau khi các thế lực dưới trướng tập trung lại, Tâm Ma cũng không tiến hành tấn công trả thù An Đức Liệt, hơn nữa còn ra lệnh chỉnh đốn nghỉ ngơi. Dưới tầng mây đen nhánh, đại quân yêu ma đông đảo như một hải dương màu đen bao phủ trên mặt đất đen kịt nhấp nhô, cảnh tượng vô cùng tráng lệ. Trong thời gian đại quân chỉnh đốn, Tâm Ma lại bế quan, lần này hắn muốn tu luyện chiêu thứ chín của Kiếp Ma Đạo.

Một khi gặp phải An Đức Liệt, lập tức dùng chiêu thức mạnh nhất một kích giết chết đối phương, đây là kế hoạch của Tâm Ma.

Chiêu thứ chín của Kiếp Ma Đạo là "Thiên Địa Ma Kiếp". Khi thi triển ra chiêu này, đủ để khiến không gian Ma Giới nổ tung, yêu ma diệt tuyệt. Đồng dạng, muốn tu luyện nó cũng khó khăn hơn rất nhiều so với những chiêu trước. Tâm Ma cũng không cho rằng một lần bề quan là có thể thành công.

Từ khi tu luyện Kiếp Ma Đạo đến nay, Tâm Ma phát hiện môn tuyệt học công kích cường đại này có một điểm đặc sắc lớn nhất, đó là sau khi luyện thành một chiêu mới, uy lực của chiêu trước cũng sẽ tăng lên theo. Thậm chí có thể thi triển lưu loát mấy chiêu chồng lên chiêu thức mới luyện thành, khiến cho uy lực cao hơn gấp mấy lần ban đầu. Hơn nữa tu luyện Kiếp Ma Đạo còn có điểm kỳ lạ, trong quá trình tu luyện Tâm Ma phát hiện ra, hình như nó có thể làm gia tăng cường độ ma thức.

"Két!"

Trong tiếng kim loại chói tai, cánh cửa Trung Ương ma điện một lần nữa đóng lại, sau đó một đoàn đao khí đen tối cực kỳ lạnh lẽo từ trong đại điện tỏa ra. Khí tức lạnh như băng kia làm cho đám cường giả yêu ma cũng phải tránh ra xa. Trung Ương ma điện lại biến thành một nơi hoang vắng đầy nguy hiểm.

Cách Trung Ương mà điện mấy ngàn dặm, An Đức Liệt khoanh tay đứng trong hư không, từ xa xa nhìn về phía Trung Ương ma điện, mái tóc sau đầu tung bay. Trên người hắn khí tức như có như không, nếu không phải là cao thủ cấp bậc ngang bằng hoặc cao hơn, tuyệt đối rất khó phát hiện ra sự hiện hữu của hắn.

- Bản vương chỉ có vỏn vẹn một Cửu U ma công, muốn tu luyện cái khác cũng không có công quyết. Tên này lại có nhiều công pháp như vậy, lúc nào rảnh rỗi cũng có thể lôi ra một môn ma công long trời lở đất tu luyện một phen. Tên tạp chủng này!

An Đức Liệt đứng ở xa nhìn về cột sương màu đen tụ thành hình đao tại Trung Ương ma điện, nghiến răng nghiến lợi nói, hai bàn tay nắm lại thật chặt phát ra tiếp răng rắc. Một ngọn lửa gọi là đố kỵ hừng hực thiêu đốt trong ngực, giống như muốn hoả táng hắn.

Những năm gần đây, An Đức Liệt vẫn không ngừng thu thập tư liệu của Tâm Ma, tất cả tin tức liên quan đến đối phương đều bị hắn nắm được. Truyền thuyết về Sát lục Ma vương, cùng với nơi ban đầu hắn xuất hiện… mọi tin tức rất dễ dàng bị An Đức Liệt âm thầm tìm hiểu. Mà cuối cùng các tin tức đều nói rõ, tên Tâm Ma này gần như là xuất thế ngang trời, hơn nữa thực lực lúc ban đầu thậm chí còn không tới cấp Ma Thần.

Đám yêu ma lớn lớn nhỏ nhỏ đều bị An Đức Liệt bắt tới. Bình thường những yêu ma cấp thấp ti tiện này muốn gặp hắn một lần cũng không có tư cách, nhưng bây giờ hắn lại không kiên nhẫn được. Trong lúc hắn không ngừng tiến tới tìm kiếm, tin tức lại đột nhiên bị cắt đứt. Nơi tin tức biến mất là một hẻm núi đầy dung nham có nhiều ma thú hệ lửa.

"Khuôn mặt giống nhau như đúc… tuổi thọ ngàn vạn năm… phá vỡ giới hạn cấp Ma Thần, từ cấp ma Thần bỗng chốc tiến triển đến cảnh giới kinh khủng hiện giờ… lại có rất nhiều ma công ma quyết cao cấp. Hừ!" - An Đức Liệt cười lạnh một tiếng, tự nhủ: "Ngươi cho rằng ngươi là ai. Một tên yêu ma cấp Ma vương có thể kết oán với Thái Cổ Kiếm Thần sao? Nếu như tin ngươi, cũng không biết là ngươi ngu ngốc hay là bản vương ngu ngốc. Hừ!"

Liếc nhìn phương xa một cái, An Đức Liệt xoay người bước đi, mái tóc dài tung bay, dần dần biến mất trong hư không.

Trong hư không xa xôi.

Một viên sao băng đen kịt vẽ nên một đạo đường cung ưu mỹ trong hư không, di chuyển dọc theo quỹ tích không đổi từ xưa đến nay. Trên bề mặt viên sao băng như chiếc bánh tròn này, Xi Vưu mặc một bộ Thiên Ma chiến giáp đứng thẳng người, bên ngoài khoác một bộ áo bào đen rộng thùng thình. Trên gương mặt như đúc bằng sắt hiện lên vẻ âm trầm, giữa đôi lông mày như tằm luôn có một đoàn khí tức máu tanh không thể xóa đi.

- Ma Tôn đại nhân, ngài thật sự không trở về Ma Giới sao?

Cách đó không xa, Ám Cát Cổ Đức thần sắc có chút mệt mỏi đang đứng thẳng, lên tiếng hỏi:

- Nếu như chúng ta liên thủ, cộng thêm những thủ hạ của Ma Tôn ngài, cùng với ảnh hưởng sâu sắc của ngài tại Ma Giới, chỉ cần ngài ra lệnh một tiếng, chúng ta nhất định có thể triệu tập một nhóm đại quân giết trở về Ma Giới. Với tu vi của Ma Tôn đại nhân, chắc chắn có thể xưng bá Ma Giới.

Ống tay áo của Xi Vưu rũ xuống một cách tự nhiên. Bên dưới áo bào, ngón tay khua lên, vẽ ra những đường nét huyền diệu trong hư không, nơi đi qua lưu lại những dấu vết màu đen nhàn nhạt. Luyện công cũng không nhất định phải ngồi xếp bằng, ít nhất đối với Xi Vưu là như vậy.

- Không hứng thú.

Xi Vưu lạnh lùng thốt ra ba chữ. Bên dưới áo khoác rộng thùng thình, từng mảnh Thiên Ma chiến giáp rung lên phát ra tiếng ong ong.

- Nhưng mà… chẳng lẽ Ma Tôn ngài một đời kiêu hùng, danh tiếng chấn nhiếp hai giới người và ma, lại cam tâm tình nguyện ẩn cư trong một góc vũ trụ không người nào thăm viếng này sao?

Ám Cát Cổ Đức vẫn kiên nhẫn thử thuyết phục. Nếu trở về Ma Giới, chỉ đơn độc một mình hắn tuyệt đối khó có thể làm được chuyện lớn. Còn nếu lôi kéo được đại ma đầu ngang ngược bá đạo bên cạnh này, mọi chuyện sẽ dễ dàng hơn rất nhiều. Ít nhất Ám Cát Cổ Đức cảm nhận được, tên ma đầu hung danh lưu truyền Ma Giới này đang tu luyện một môn công quyết có thể xưng là kinh trời đất quỷ thần khiếp.

"Ầm ầm!"

Ngón tay Xi Vưu vẫn như mộng như ảo vẽ lên không trung. Trong hư không trước người thỉnh thoảng lại phát ra những tiếng nổ vang. Mỗi tiếng nổ vang lên, trước người Xi Vưu lại xuất hiện một đoàn mây mù. Ám Cát Cổ Đức để ý thấy, mây mù xuất hiện trong hư không này tổng cộng có chín loại khác nhau.

Từ hơn năm mươi năm trước, sau khi Xi Vưu rời đi, lại trở về lần nữa, Ám Cát Cổ Đức bỗng phát hiện y dường như biến thành một người khác. Rất nhiều lúc, Xi Vưu đang tu luyện được nửa chừng đột nhiên ngừng lại, không nói lời nào đứng ở đó, ánh mắt nhìn về sâu trong vũ trụ, trên mặt vặn vẹo, nghiến răng nghiến lợi nói ra vài câu mà Ám Cát Cổ Đức không hiểu ý nghĩa.

- Ta sẽ giết ngươi!

- Ta nhất định sẽ giết ngươi!

- Sư tôn!

Ám Cát Cổ Đức cũng không rõ Xi Vưu nói đến chuyện gì. Nhưng tình cờ nghe được hai chữ "sư tôn", hắn âm thầm suy đoán, việc Xi Vưu rời đi có thể liên quan đến sư tôn của y. Suy nghĩ kỹ một chút, trong lòng hắn lại không khỏi kinh hãi: "Bản thân Xi Vưu đã mạnh như thế, phía sau y lại còn có một sư tôn, vậy sư tôn của y phải cường đại đến mức nào?"

Lúc ban đầu Ám Cát Cổ Đức suy đoán, người Xi Vưu muốn giết là sư tôn của y, nhưng cuối cùng lại phát hiện không phải như vậy. Sư tôn của y giống như bị người khác giết chết, điều này lại khiến cho hắn kinh hãi hơn. Ở bên cạnh Xi Vưu một thời gian ngắn, Ám Cát Cổ Đức đột nhiên phát hiện thành tựu mà mình cho rằng kiêu ngạo vốn chẳng là gì cả.

- Ma Tôn đại nhân…

Ám Cát Cổ Đức còn muốn nói điều gì, nhưng lập tức bị Xi Vưu cắt ngang. Đọc Truyện Online Tại http://truyenfull.vn

- Không cần nói nữa! Có phải ngươi đang lo lắng lời thề máu nguyền rủa của An Đức Liệt ảnh hưởng đến ngươi? Bản tọa giúp ngươi giải quyết là được.

Xi Vưu đột nhiên xoay người lại. Ám Cát Cổ Đức còn chưa kịp phản ứng, trước mắt chợt tối sầm lại, một bàn tay của Xi Vưu đã đặt trên đầu hắn. Ngay cả việc hắn đối phương ra tay lúc nào hắn cũng không nhìn thấy.

Thân thể chấn động, Ám Cát Cổ Đức theo bản năng định phản kháng, nhưng rất nhanh phát hiện một luồng ma thức lạnh lẽo của Xi Vưu đã đi vào trong đầu của hắn, sau khi đảo một vòng lại bay đi. Một loại cảm giác quái dị dâng lên trong lòng, Ám Cát Cổ Đức cảm thấy như có thứ gì đó dạng tơ gắn vào trên linh hồn của mình, còn ma thức của Xi Vưu lại giống như một con con nhện men theo sợi tơ này nhanh chóng chạy ra bên ngoài.

Tại Cửu U tế đàn ở tây bắc Ma Giới,.

An Đức Liệt cũng chưa xây dựng cung điện gì cho mình, chỉ ngồi ở vực sâu hình vuông tại trung ương Cửu U tế đàn nhất. Ngồi xếp bằng ở thông đạo dẫn đến Cửu U Ma Giới hư vô mờ mịt này, hắn gần như có thể cảm giác được ma khí nồng nặc của Cửu U Ma Giới xộc vào mũi. Tu luyện ở đây so bất kỳ nơi nào khác đều là làm ít công nhiều.

Chung quanh Cửu U tế đàn có vô số Cửu U chiến sĩ trải rộng từ xa đến gần, ánh mắt của bọn họ ngây ngốc, trong tay cầm những thanh kích dài màu tro đen. Loại kích dài này làm bằng huyền thiết trăm triệu năm do An Đức Liệt lấy ra từ biển Minh Ngục, cũng chỉ có loại binh khí do huyền thiết này chế tạo mới có thể chịu được ma khí có tính ăn mòn vô cùng của Cửu U chiến sĩ.

An Đức Liệt đang tu luyện, đột nhiên bầu trời tây bắc Ma Giới tối sầm lại, giống như có một bàn tay phủ lên bầu trời, dùng sức ép xuống. Không khí nặng nề đến đáng sợ. An Đức Liệt giống như có dự cảm, đang muốn mở mắt ra, trong biển ý thức chợt vang lên một giọng nói hùng hồn và bá đạo: "An Đức Liệt!"

Một tiếng quát lớn này làm đầu óc An Đức Liệt chấn động, hắn kinh hãi bật thốt lên một tiếng:

- Ma Tôn!

Cặp mắt của hắn bỗng mở ra, trông thấy một luồng ma thức kinh người mang theo sấm gió cuồn cuộn từ bầu trời lao xuống.

"Lão ma đầu này sao lại đột nhiên chạy đến đây?" - An Đức Liệt suy nghĩ, ngoài mặt lại không hề tỏ ra yếu thế:

- Tới thật đúng lúc!

Chỉ một ý niệm, ma thức cực kỳ lạnh lẽo và đen tối liền bắn lên, chính diện nghênh đón ma thức của Xi Vưu.

Ma thức của An Đức Liệt vừa mới bay lên, tại khoảnh khắc ngẩng đầu, chợt cảm thấy sáu ngôi sao lập lòe trong bầu trời, không khỏi sinh ra một cảm giác bất ổn. Ngay lúc này, sáu luồng ánh sáng nhàn nhạt bỗng từ trên trời chiếu xuống, dùng thế sét đánh không kịp bưng tay lần lượt chiếu vào trán An Đức Liệt.

- A!

An Đức Liệt kêu thảm một tiếng, há mồm phun ra một búng máu. Đồng thời trên trán của hắn, một hoa văn màu đỏ nhanh chóng bị ép ra. Thanh Minh, Nhật Quỹ… ánh sáng của sáu sao ngôi chiếu xuống hoa văn màu đỏ trên trán An Đức Liệt, không gây nên bất kỳ tiếng vang nào. Hoa văn màu đỏ kia từng tấc rạn nứt, hóa thành những luồng sương mù màu đỏ tiêu tán trong hư không.

Cùng lúc đó, một một mảnh linh hồn ẩn sâu trong biển ý thức của An Đức Liệt bắn ra, bay lên bầu trời, chính là mảnh vỡ linh hồn Ám Cát Cổ Đức bị khế ước của máu trói buộc. Mục tiêu ban đầu của Xi Vưu vốn không phải là An Đức Liệt, mà là mảnh vỡ linh hồn Ám Cát Cổ Đức trong biển ý thức của hắn.

An Đức Liệt căn bản không kịp ngăn trở, luồng ý thức kia đã biến mất bên ngoài bầu trời.

Bình luận





Chi tiết truyện