chương 594/ 746

- Mau lui lại!

Trong bóng tối không biết là người nào hét lớn một tiếng điên cuồng. Ngay khi tiếng hét kia vang lên, một trận sấm rền ầm ầm liền từ ngay giữa Ma vực cuồn cuộn truyền về bốn phương.

"Ầm!"

Trời đất Huyền Hoàng. Vũ trụ Hồng Hoang. Một tiếng nổ mạnh như vũ trụ sơ khai xé tan bóng tối ngột ngạt.

Ven rìa Ma vực, mạnh như đám người Cổ Vu, Thánh Giả, trưởng lão Bắc Hải và Bắc Hải tù đồ cũng phải cố sức chạy ra bên ngoài. Ngay khi bọn họ chạy khỏi, một dòng nước màu xám cuồn cuộn gầm thét liền cuốn qua nơi mọi người vừa đứng. Nơi dòng nước màu xám mênh mông kia chảy qua phát ra tiếng xèo xèo, bốc lên một mảng khói xanh lớn.

Phía sau những bóng đen chạy trốn ra bên ngoài, cả Ma vực đều bị một mảng ma khí màu xám bao phủ. Mây đen như cánh chim rũ xuống ngay mặt đất, bên trong có vạn tia sét bắn ra bốn phía. Mượn ánh sáng của tia chớp, có thể thấy được một bóng đen trên đầu có lông, mười bốn chiếc sừng, mang theo biển khói dày đặc như ngựa hoang lao nhanh, một đường thế như chẻ tre xông về phía tòa thành cổ xưa. Sau khi bóng ma to lớn đầu gần đụng trời đi qua, không thứ gì có thể tồn tại được. Phía sau bóng ma, thần thể của Chủ Thần thứ mười bốn vẫn như cũ cắm vào trong ngọn núi to lớn vắt ngang trời đất. Dưới bóng ma làm nổi bật, ngay cả ngọn núi to lớn kia cũng trở nên vô cùng kỳ dị.

Ở bên kia, trên người Đế Thích Thiên cũng xảy ra biến hóa. Sau một tiếng hét lớn, khớp xương của hắn kêu lên răng rắc, thân thể nhanh chóng phình lớn đến mấy trăm trượng mới ngừng lại. Quần áo bên ngoài thân đã sớm rách tan, Đế Thích Thiên để trần thân trên, bên ngoài thân nổi lên những sợi gân xanh, như một pho tượng kim cang trợn mắt đứng trong biển khói, mặt ngoài lớp da như pha lê phản xạ ra ánh sáng lạnh lập lòe.

Cảm nhận được khí tức của Đế Thích Thiên ở phía sau biến hóa, một tên trưởng lão Bắc Hải vội vã quay đầu lại liếc nhìn một cái, thần sắc không khỏi biến đổi: "Ma Thần biến!"

- Ha!

Đầu đội trời chân đạp đất, Đế Thích Thiên hét lớn một tiếng, đồng thời đánh ra một quyền, nghênh đón bóng đen do bóng ma sau người Chủ Thần thứ mười bốn trên mặt đất diễn sinh ra.

"Ầm!"

Tại trung ương Ma vực, không gian bán kính hơn ngàn trượng ầm ầm nổ tung, hóa thành một quả cầu màu xám to lớn vắt ngang giữa trời đất, hơn nữa còn không ngừng lớn lên.

"Rắc rắc!"

Trong tiếng vang răng rắc, phía dưới quả cầu màu xám, những vết nứt không biết sâu bao nhiêu lan ra ven rìa Ma vực. Từ bầu trời nhìn xuống, trên mảnh đất này giống như mọc lên một gốc cây kỳ dị, vết nứt màu đen to lớn như mạng nhện bò khắp cả Ma vực kia chính là dây leo của gốc cây này; còn tại trung tâm vùng đất, hình cầu đang nhanh chóng lớn lên, hơn nữa không ngừng chuyển động lại là đóa hoa mọc ra từ gốc cây kỳ lạ này.

"Ầm ầm ầm!"

Tiếng nổ lớn liên miên không dứt. Tại trung tâm Ma vực, quả cầu màu xám cao đến hơn bảy trượng ầm ầm nổ tung, kình khí có tính ăn mòn bắn ra khắp nơi. Trong bụi mù mênh mông, hai bóng đen thoăn thoắt vọt lên không như tia chớp, giống như giao long quấn vào nhau, không ngừng công kích lẫn nhau giữa không trung. Trong nháy mắt hai người đã biến mất trên mây đen. Tại phương đông Ma vực, trong ngọn núi cao vút tận mây vắt ngang giữa trời đất, thân thể của Chủ Thần thứ mười bốn cắm vào bên trong chẳng biết từ lúc nào đã biến mất không tung tích.

Trên bầu trời, tiếng nổ lớn vẫn như cũ liên miên không dứt. Sóng chấn động mãnh liệt không ngừng khuye61ch tán ra khắp vùng đất Ma vực. Mặt đất liên tục rung chuyển, chấn động lan đến hơn nửa Thái Cổ.

"Keng!"

Ma vực đã hóa thành một biển khói mờ mịt. Trong biển khói dày đặc có tính ăn mòn này, một đóa hoa sen kiếm màu trắng bỗng nở rộ trong trời đất. Dưới hơi khói lượn lờ làm nổi bật, đóa hoa sen kiếm này càng tỏ ra thánh khiết và dồi dào. Bên trong hoa sen kiếm rõ ràng là Thái Cổ Kiếm Thần người mặc áo trắng, phong độ thanh thoát.

Tại khu vực nguy hiểm này, cũng chỉ có hắn là không hề e ngại áp lực tinh thần to lớn của Chủ Thần thứ mười bốn, cùng với ảnh hưởng của sóng khí nổ tung do Đế Thích Thiên và Chủ Thần thứ mười bốn giao đấu sinh ra. Tất cả sóng khí nổ tung đều bị hắn ngăn cách bên ngoài thân thể.

Phong Vân Vô Kỵ cứ đứng giữa hoa sen kiếm to lớn như vậy, thẫn thờ ngẩng đầu lên, không vui không buồn nhìn chăm chú vào trận chiến kinh thiên trên bầu trời. Bên trong hoa sen kiếm trắng tinh, Đệ Ngũ Kiếm Đảm như tơ nhện nhanh chóng qua lại, tiếng kiếm ong ong vang tận mây xanh.

Trên bầu trời, những luồng thần thức lướt qua hoa sen kiếm đều rất kính phục. Một trận chiến này đã phân chia rõ thực lực của cường giả Thái Cổ, hiện lên rõ ràng trước mắt mọi người. Tại mảnh đất Thái Cổ, hiện giờ người có thể xen vào trận chiến này, giúp Đế Thích Thiên một tay cũng chỉ có Kiếm Thần mà thôi.

Cho dù trong lòng đám người Thái Cổ chờ đợi ra sao, Phong Vân Vô Kỵ tay áo phất phơ, vẻ mặt vẫn không biểu tình nhìn chăm chú vào trận đấu trong hư không.

Ý thức phân tán vào trong hàng tỉ không gian. Ngoại trừ Phong Vân Vô Kỵ thì e rằng ngay cả Cổ Vu cũng không thể hiểu rõ phương thức phân liệt ý thức và hàng lâm không gian này ra sao.

Tác dụng huyền diệu nhất của Ý Niệm Kiếm Thể đại pháp chính là năng lực suy diễn. Dưới tình huống suy diễn, Phong Vân Vô Kỵ có thể giống như một người đứng xem, hơn nữa còn có thể tập trung quan sát tình huống suy diễn trong biển ý thức. Bản ngã ý thức chính là năng lực suy diễn mà sau khi ý thức của Phong Vân Vô Kỵ đi vào hàng tỉ không gian vẫn lưu lại trong cơ thể, hơn nữa còn chi phối thân thể. Cũng có thể gọi nó là bản năng.

Khi ý thức của Phong Vân Vô Kỵ diễn sinh vào trong hàng tỉ trong không gian, loại bản năng suy diễn này vẫn tiến hành như cũ. Đạo của linh hồn huyền diệu khó giải thích, sự ảo diệu nhất của nó chính là loại bản ngã ý thức hay bản năng này. Ở một số mặt, bản năng đã nối liền tinh thần và thân thể. Cho dù là người nghiên cứu đạo của linh hồn trong thời gian dài đằng đẵng, tinh thông như Cổ Vu, cũng không cách nào quan sát được những thứ này.

Khi Đế Thích Thiên và Chủ Thần thứ mười bốn chiến đấu kịch liệt, phía dưới Kiếm xá lợi màu trắng giữa trán Phong Vân Vô Kỵ một chút, năng lượng ý thức mà Phong Vân Vô Kỵ lưu lại trong cơ thể vẫn đang hoàn thiện một nhiệm vụ suy diễn của hắn thật lâu trước đây.

Một hoa một thế giới, một cây một bồ đề. Trong điểm nhỏ vô hạn này lại ẩn chứa năng lượng tinh thần mênh mông và kinh khủng. Ngay cả Phong Vân Vô Kỵ cũng chưa từng chú ý tới, Kiếm xá lợi mà hắn cho rằng đột nhiên sinh ra lại phụ thuộc vào một điểm kia. Năng lượng tinh thần không ngừng từ trong điểm bản năng rất nhỏ này truyền vào trong Kiếm xá lợi, không ngừng thấm nhuần, bồi dưỡng Kiếm xá lợi của hắn, khiến cho nó đạt đến hoàn mỹ.

Trong điểm bản năng này vẫn luôn tiến hành một nhiệm vụ đã bị Phong Vân Vô Kỵ lãng quên, đó là suy diễn ý thức của Chủ Thần.

Chiến Đế thu thập Thái Cổ cửu đỉnh, lợi dụng cửu tinh cường hành phá vỡ quốc độ của Linh Hồn Chi Chủ, đưa linh hồn của Chiến Phi ra ngoài, định làm cho nàng sống lại, nhưng kết quả vẫn bị thất bại. Mà hành động phá vỡ quốc độ của Linh Hồn Chi Chủ đã dẫn đến sự trả thù của Linh Hồn Chi Chủ, công kích của Chủ Thần trực tiếp giáng xuống Thái Cổ. Lần đó Phong Vân Vô Kỵ đã dùng năng lực mô phỏng ý niệm để bắt chước dao động ý niệm của Linh Hồn Chi Chủ, từ đó tránh khỏi kiếp nạn bị hủy diệt. Đọc Truyện Online Tại http://truyenfull.vn

Bản thân Phong Vân Vô Kỵ vốn tu luyện công pháp ý niệm đặc biệt trong võ đạo, mà Chủ Thần hắn mô phỏng lại là kẻ nắm giữ linh hồn trong số hai mươi bốn Chủ Thần. Dùng đạo của ý niệm mạnh mẽ mô phỏng dao động ý niệm của Linh Hồn Chi Chủ sẽ sinh ra hậu quả gì, điểm này ngay cả Phong Vân Vô Kỵ cũng không rõ. Thứ duy nhất có thể xác định là Kiếm xá lợi mà Phong Vân Vô Kỵ cho rằng do tinh thần lực nén tới cực điểm hình thành vốn không hề đơn giản như hắn tưởng tượng.

Sự cường đại của Chủ Thần vượt xa tưởng tượng của người phàm. Với năng lực của con người, muốn suy diễn dao động linh hồn của Chủ Thần thì không thể một thời nửa khắc là có được thành tựu. Hơn nữa trong thời gian dài đằng đẵng, thành quả thu hoạch có thể sẽ cực kỳ hạn chế. Chính vì nguyên nhân này, Phong Vân Vô Kỵ không thấy có tiến triển nên đã quên mất nó, nhưng nhiệm vụ suy diễn này vẫn luôn được bản năng tiến hành.

Chủ Thần thứ mười bốn mặc dù là Chủ Thần, nhưng bởi vì ngủ say trong thời gian dài đằng đẵng, cộng thêm tác dụng của bình hành pháp tắc, cùng với bộ tộc thủ hộ Thái Cổ không ngừng hấp thu làm tiêu hao thần lực của hắn, khiến cho thực lực của hắn đã thấp hơn nhiều so với lúc đỉnh cao. Nhìn vào trình độ hiện giờ, năng lực của Chủ Thần thứ mười bốn vẫn chỉ là vượt qua cấp bậc của tất cả sinh vật dưới Chủ Thần trong vũ trụ, vẫn còn kém xa trình độ của Chủ Thần bình thường.

Bản năng của Phong Vân Vô Kỵ đã tiếp nhận quyền quản lý thân thể. Trong hư không, tin tức liên quan đến hai bên giao chiến diễn sinh ra liên tục dung nhập vào trong đầu hắn. Mà tin tức về Chủ Thần thứ mười bốn lại không ngừng thông qua Kiếm xá lợi, truyền vào trong điểm bản ngã ý thức phía dưới Kiếm xá lợi của hắn.

"Ầm!"

"Ầm!"

"Ầm!"

Vào giờ phút này, sự chú ý của mọi người đều tập trung vào Đế Thích Thiên và Chủ Thần thứ mười bốn trong hư không, như giao long qua lại giữa trời đất, quanh người ánh chớp sáng ngời. Mọi người đều kinh hãi cảm thán vì lực lượng không phải của người do hai bên thi triển ra. Không ai chú ý tới, Kiếm xá lợi giữa trán Phong Vân Vô Kỵ đột nhiên nhảy lên mấy cái. Theo sau đông đảo tin tức về Chủ Thần thứ mười bốn tràn vào, trong điểm bản ngã ý thức phía dưới Kiếm xá lợi, suy diễn về dao động linh hồn của Linh Hồn Chi Chủ đã rất lâu không có tiến triển gì lớn, lúc này giống như bị thứ gì kích động, đột nhiên tăng tốc. Bên trong không gian ý thức thật lớn đột nhiên diễn sinh ra vô số hoa văn phức tạp màu vàng tối, ý nghĩa khó hiểu. Những hoa văn kia không ngừng biến ảo qua lại trong không gian ý thức đen kịt này.

"Ầm ầm ầm!"

Giữa mây đen dày đặc quanh quẩn trên khu vực, Đế Thích Thiên hóa thân cao khoảng trăm trượng và Chủ Thần thứ mười bốn không ngừng công kích. Trên người bọn họ liên tục hiện ra những vòng sáng lĩnh vực đen nhánh. Sau khi dung hợp ý thức chiến đấu của linh hồn tà ác, Chủ Thần thứ mười bốn bắt đầu triển hiện ra thực lực cường đại. Quanh người hắn vẫn luôn tràn ngập dao động thần lực mạnh mẽ, do đó nơi hắn đi qua hư không đều nổ tung, phân giải và chôn vùi. Trên bầu trời sắm sét nổ ra, vạn tia sét bạc xuyên qua mây đen. Toàn bộ Ma vực đã hóa thành một biển khói mờ mịt, bên dưới là mặt đất đầy rẫy những vết nứt to lớn in sâu vào trong lòng đất. Ngoại trừ dưới chân Phong Vân Vô Kỵ, những nơi khác đã hoàn toàn hóa thành một vùng A Tu La Địa Ngục. Trong hư không thỉnh thoảng lại hiện ra một biển lửa hừng hực và núi băng. Ở phía xa, đám nhân tộc Thái Cổ nhìn thấy đều kinh hãi run sợ.

Bình luận





Chi tiết truyện