chương 242/ 746

Có thể khiến cho bổn tôn cũng phải sợ hãi rời đi, con mắt hoàng kim trên hắc ám kim tự tháp kia nhất định là một tồn tại cường đại.

Vừa nghĩ đến đây, lửa giận trong lòng Phong Vân Vô Kỵ lại bừng lên, nhưng lại không có cách nào phát tiết ra. Dù sao mọi chuyện cũng là do chính bản thân hắn gây nên.

Chủ nhân của con mắt hoàng kim quá mức cường hãn. Khi đạo ánh sáng kim sắc kia chiếu lên người, Phong Vân Vô Kỵ chỉ cảm thấy một sự sợ hãi vô hạn, toàn thân không thể động đậy, giống như chỉ cần một ý niệm của đối phương là có thể khiến cho mình hóa thành tro bụi. Trên thực tế, hắn cũng không hề nghi ngờ về điều này.

Lửa giận ngập tràn trong lòng, Phong Vân Vô Kỵ lập tức bạo phát ra, Hấp Tinh đại pháp và Khô Lâu Thập Tự kiếm liên tục xuất thủ. Những nơi đi qua, chỉ lưu lại những bộ xương trắng và một tầng tro đen dày đặc, còn có những khôi giáp màu đen rải rác khắp mặt đất.

Trong chiến tranh quy mô lớn như vậy, mặc dù Phong Vân Vô Kỵ giết chóc phi thường kinh người, nhưng vẫn rất ít người chú ý đến hắn. Bất kể là ác ma dày đặc trên bầu trời, hay là những ma tộc dưới mặt đất không ngừng lao lên chém giết, tất cả đều trở thành yếm hộ tốt nhất cho hắn. Phong Vân Vô Kỵ vẫn còn giữ lại một chút lý trí, cũng không phát huy toàn bộ Hấp Tinh đại pháp, làm như vậy thì quá ngu ngốc.

Vận dụng tốc độ cực nhanh, Phong Vân Vô Kỵ di chuyển như con thoi bên trong chiến trường, cố ý tránh khỏi những Ma Thần khổng lồ có uy lực kinh khủng. Một gã Ma Đế đối phó với một Ma Thần, nếu như bị chết thì đó là đáng kiếp, còn nếu như có thể chiến đấu, không dẫn đến sự chú ý của một số tồn tại cường đại thì chỉ có thể nói là ma tộc không người. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.

"Ầm ầm!"

Một trận thanh âm đinh tai nhức óc truyền vào trong tai. Phong Vân Vô Kỵ một kiếm quét qua mười mấy tên ma tộc chung quanh, khiến cho thân thể của chúng hóa thành tro tàn, tiếp đó rất nhanh liếc nhìn về hướng về phát ra tiếng nổ. Cách đó mấy ngàn trượng, hai gã Ma Thần khổng lồ đồng thời xuất quyền, nắm tay to lớn trầm trọng oanh kích vào hư không, bằng mắt thường có thể nhìn thấy được một đạo gợn sóng hủy diệt khuếch tán về bốn phía. Trong phạm vi mấy trăm trượng xung quanh hai gã Ma Thần, tất cả ma tộc trong nháy mắt đều hóa thành những đốm cực nhỏ biến mất giữa không trung…

"Ầm!" "Ầm!"

Lại là vài đạo gợn sóng khổng lồ oanh kích, thiên địa dường như muốn nứt ra, kình khí hủy diệt cường đại tràn ngập cả một phiến khu vực. Bùn đất trong khoảng mấy chục trượng đều bị kình khí cuồng bạo bắn tung lên, tầng tầng lớp lớp bay ra phía xa bên ngoài…

Phong Vân Vô Kỵ nhanh chóng lướt nhìn bốn phía, trong mắt hiện lên thần sắc tàn độc. Hắn đột nhiên chui vào lòng đất, đồng thời ma thức khổng lồ mở rộng khắp toàn bộ chiến trường, rất nhanh phá vỡ tầng tầng bùn đất lao về hướng hai gã Ma Thần đang giao thủ.

Ngẫu nhiên có những đạo ma thức vô ý xuyên thấu vào lòng đất. Phong Vân Vô Kỵ trong lòng cảnh giác, vội vã dừng lại, dùng ma thức phòng hộ toàn thân, sau đó sử dụng bí pháp ẩn tàng đặc biệt có được từ Đệ Thất Thiên Ma Vương. Dưới tác dụng của Thần cấp ma thức, hơn nữa lại là cố ý đối với vô ý, hắn dễ dàng tránh thoát những đạo ma thức xuyên thấu vào lòng đất.

"Ầm!"

Mặt đất chấn động, một cỗ ba động hủy diệt cường liệt từ phía trước truyền đến. Phong Vân Vô Kỵ trong lòng giật mình, thân hình vốn ẩn tàng dưới lòng đất lập tức dừng lại. Tiếp đó một cỗ kình khí hủy diệt như bão táp từ mặt đất truyền đến. Hắn lập tức đem ma khí phân bố ra bên ngoài thân, sau đó hai tay phá vỡ tầng tầng bùn đất, khép lại trước ngực, Hấp Tinh đại pháp lập tức xuất thủ. Cỗ kình khí hủy diệt kia vừa đến trên người, hắn lập tức dùng Hấp Tinh đại pháp hóa giải lực phá hoại cường đại, đồng thời đem một bộ phân kình khí chuyển hóa thành chân khí truyền vào trong cơ thể.

"Một, hai, ba…" Thân thể của Phong Vân Vô Kỵ theo một góc nhất định, nghiêng nghiêng bay vút ra…

"Bùng!"

Bùn đất tung tóe, Phong Vân Vô Kỵ hóa thành một bóng đen phá đất bay ra, sau đó như tia chớp lướt qua cánh tay đang thu hồi lại của một gã Ma Thần, lượn một vòng tại không trung, bay đến sau lưng của y. Sau lưng của tên Ma Thần này có một miệng vết thương đang chảy máu đầm đìa. Tuy nói chỉ là một miệng vết thương, nhưng lấy thân thể khổng lồ của Ma Thần kia, hoàn toàn có thể chứa được thân thể của Phong Vân Vô Kỵ.

Phong Vân Vô Kỵ không chút do dự, thừa dịp tên Ma Thần của Ni Cổ Lạp Tư vương triều này đang chiến đấu với một tên Ma Thần khác, không hề phòng hộ, như tia chớp lao về phía miệng vết thương của hắn. Hai chân đạp xuống, đã đứng tại miệng vết thương đang chảy máu…

Tên Ma Thần kia mặc dù đang đối chiến, nhưng ma thức khổng lồ từ sớm đã bao trùm cả khu vực này. Khi Phong Vân Vô Kỵ đột nhiên từ lòng đất bay lên, hắn đã sớm lưu ý, nhưng sau khi phát giác kẻ này chỉ là một tên Ma Đế, liền không để ý đến nữa. Nhưng rất nhanh hắn lại phát hiện ra có điểm không hợp lý, tên Ma Đế giống như một con sâu bọ kia không ngờ có thể phá vỡ tầng ma khí bên ngoài cơ thể, bay về phía miệng vết thương sau lưng hắn. Phía đối diện, một nắm tay to lớn lại công đến, tên Ma Thần này phải tận lực ứng phó sự khiêu chiến đến từ đối thủ đồng cấp, việc duy nhất có thể làm là đem ma thức bắn về phía sau, hy vọng đạo ma thức này có thể làm biến mất con sâu bọ nhỏ bé dám cả gan làm loạn…

Phong Vân Vô Kỵ hai chân đạp sâu vào bên trong huyết nhục của tên Ma Thần kia, ổn định thân thể, đồng thời như chớp rút Khô Lâu Thập Tự kiếm ra, mạnh mẽ cắm vào trong huyết nhục của y. Tay trái của hắn cũng không rãnh rỗi, một chưởng ấn vào huyết nhục màu đen, đồng thời toàn lực vận chuyển Hấp Tinh đại pháp…

"Phập!"

Huyết thủy như sông lớn dưới hấp lực của Hấp Tinh đại pháp từ miệng vết thương của Ma Thần điên cuồng bắn ra. Cùng lúc đó, nơi mà Khô Lâu Thập Tự kiếm đâm vào, từng vòng sóng màu đen khuếch tán về bốn phía. Huyết nhục khổng lồ trong nháy mắt dần dần hóa thành than, từ miệng vết thương bay lả tả…

"A!"

Tên Ma Thần kia đau đớn hét lên một tiếng, ma thức đang bắn ra đột nhiên mạnh lên gấp nhiều lần, tràn về hướng Phong Vân Vô Kỵ…

"Ầm!"

Công kích này phi thường mãnh liệt. Dựa vào cường độ Thần cấp ma thức của Phong Vân Vô Kỵ, chịu đựng một kích cũng cảm thấy linh hồn chấn động, giống như bị người khác từ trong thân thể chấn ra, không nhịn được phun ra một ngụm máu đen. Phong Vân Vô Kỵ mặc dù sở hữu ma thân, ma thức cũng là Thần cấp của nhân loại, nhưng so với một Ma Thần đã tồn tại không biết bao nhiêu năm thì vẫn còn kém hơn không ít. Dù sao ý thức của hắn cũng chỉ còn khoảng một phần ba cường độ thần thức nguyên bản mà thôi.

Ma Thần này dưới cơn đau, cuồng tính bộc phát, ma thức toàn lực công kích về phía Phong Vân Vô Kỵ. Một kích vừa rồi lại không thể tiêu diệt được kẻ mà hắn cho là sâu bọ, điều này khiến cho hắn giật mình. Đúng lúc này, nắm tay của tên Ma Thần đối diện lại đánh tới, hắn bất đắc dĩ vội vàng vung quyền cản lại.

"Ầm!"

Một vòng sóng gợn hủy diệt có thể nhìn thấy bằng mắt thường khuếch tán về bốn phía. Tên Ma Thần thuộc Ni Cổ Lạp Tư vương triều toàn thân chấn động, loạng choạng lui về phía sau mấy bước. Mặt đất trước người hắn lưu lại những vết chân thật sâu.

Phong Vân Vô Kỵ trên mặt lộ ra vẻ tàn độc, đột nhiên dọc theo miệng vết thương đầm đìa máu, mạnh mẽ lao thẳng vào trong cơ thể tên Ma Thần kia. Trong nháy mắt, bên trong những cơ nhục cứng cáp, hắn dựa vào sự trợ giúp của Khô Lâu Thập Tự kiếm từng bước đi sâu vào bên trong.

"Hấp Tinh đại pháp! " Phong Vân Vô Kỵ cười dữ tợn, thu hồi Khô Lâu Thập Tự kiếm, gắn vào bên trong khuyên đeo của Sát Lục chiến giáp. Sau đó hắn giơ hai tay lên, Hấp Tinh đại pháp tầng thứ bảy toàn lực xuất thủ.

Trong cơ thể tên Ma Thần này hoàn toàn là thiên hạ của Phong Vân Vô Kỵ, ba động hủy diệt sinh ra từ hai tên Ma Thần đang chiến đấu hoàn toàn không ảnh hưởng.

Ma Thần có thân thể khổng lồ, lực lượng cường đại không thể tưởng tượng được, nhưng một khi phá vỡ tầng phòng ngự bên ngoài, xâm nhập vào trong thân thể, bọn chúng lập tức trở nên yếu nhược.

Thân thể khổng lồ cao đến ngàn trượng lúc này lại trở thành yếm hộ tốt nhất cho Phong Vân Vô Kỵ. Không ai nghĩ đến, trong cơ thể Ma Thần này lại có một tên Ma Đế lớn gan như vậy, đồng thời còn có ma công bá đạo đủ để khiến cho toàn bộ Ma giới khiếp sợ.

"Ha ha ha…"

Phong Vân Vô Kỵ điên cuồng cười lên, nhưng tiếng cười này lại không hề truyền đi xa. Trong nội tâm, mặt đen tối thuộc về bản tính, tham lam, điên cuồng, khát máu, tàn bạo, tại giờ phút này đều lộ rõ.

Đã không còn lo lắng, Phong Vân Vô Kỵ điên cuồng hút vào ma nguyên tinh thuần chứa đựng trong thân thể khổng lồ này. Vô tận tinh hoa và ma nguyên thuần túy như cá voi hút nước tràn vào trong cơ thể của hắn. Loại khoái cảm điên cuồng hấp nạp này căn bản không thể diễn đạt bằng lời.

"Ha ha ha… Cho các ngươi miệt thị ta, cho các ngươi đạp ta! Ha ha ha… Bổn tọa cho dù là một con ma trùng nho nhỏ, cho đến bây giờ cũng không cho phép kẻ khác vũ nhục. Huống hồ hôm nay ta đã không còn là ma trùng. Bất kể cái gì Ma Thần hay Hắc Ám Quân Chủ, chỉ cần để bổn tọa tìm được sơ hở, sẽ hấp khô các ngươi!"

Phong Vân Vô Kỵ gầm lớn, trên mặt lộ ra một loại thần sắc tàn nhẫn điên cuồng. Loại cảm giác đem một đối thủ cường đại hơn mình đạp dưới chân, nắm trong tay tính mạng của bọn chúng khiến cho hắn cảm thấy cực độ thỏa mãn, sự thỏa mãn phát ra từ linh hồn.

"Hống!"

Ở bên ngoài, tên Ma Thần ngăn đen thân cao ngàn trượng thống khổ ngửa đầu lên trời gầm lớn, sau đó bất chấp địch nhân trước người, hai thiết quyền to lớn nặng nề đánh vào ngực, một quyền rồi lại một quyền. Dưới công kích mạnh mẽ như vậy, trong nháy mắt ngực của hắn bị đánh thành một mảng huyết nhục lẫn lộn.

Loại tình hình cổ quái này khiến cho tên Ma Thần thuộc Tát Cáp Lạp vương triều đối diện cảm thấy nghi hoặc. Ma Thần thân thể khổng lồ, trí lực mặc dù cũng không tỉ lệ thuận với thân thể của chúng, nhưng cũng không hề ngu ngốc. Loại tình hình cổ quái này khiến cho tên Ma Thần kia không khỏi cảnh giác, không những không tiến lên, trái lại còn cẩn thận lui về phía sau mấy bước.

Trong số các Ma Thần, có một số kẻ sở hữu bí thuật kinh khủng, khiến cho thực lực bạo tăng. Hành động của tên Ma Thần bên phía Ni Cổ Lạp Tư không khỏi khiến cho hắn nghĩ đến điều này.

"Hống!"

Tên Ma Thần kia không ngừng đánh vào thân thể, đồng thời ma thức điên cuồng oanh kích vào trong cơ thể. Nhưng Phong Vân Vô Kỵ lần này đã hiểu rõ sự chênh lệch giữa mình và đối phương, đem tất cả ma thức thu về trong cơ thể, không hề chủ động nghênh đón, bị động nhận lấy công kích của Ma Thần này. Mặc dù tại phương diện cường độ ý thức có sự chênh lệch, nhưng dưới tác dụng của sách lược phòng thủ này, Ma Thần nếu muốn chỉ dựa vào ma thức cường đại trời sinh để tiêu diệt hắn hầu như là không có khả năng. Đương nhiên, mặc dù không thể giết chết Phong Vân Vô Kỵ, nhưng mỗi lần công kích đều có thể tạo thành thương tổn nhất định.

Mỗi một lần bị ma thức của Ma Thần công kích, Phong Vân Vô Kỵ lại điên cuồng hấp nạp huyết nhục và ma nguyên của đối phương. Huyết nhục của Ma Thần như sông biển trào ra, rơi vào trên Sát Lục chiến giáp đen nhánh. Chiến giáp vốn bóng loáng giống như ngọc lưu ly, sau khi bị một lượng lớn máu của Ma Thần dội vào, bên ngoài liền ngưng kết thành một tầng huyết dịch sền sệt. Sau đó, bên dưới tầng huyết dịch này, mặt ngoài của Sát Lục chiến giáp bỗng nhiên xuất hiện những cái lỗ hình miệng, há ra hút vào, như hài nhi tham lam hút lấy máu tươi cuồn cuộn từ bốn phía. Những tiếng rên rỉ vui sướng từ bên dưới khải giáp phát ra, khiến cho người nghe dựng tóc gáy, nhưng Phong Vân Vô Kỵ đang chìm trong vui sướng điên cuồng hấp nạp ma nguyên lại không hề phát hiện ra…

Năng lượng của Ma Thần ẩn chứa tại huyết dịch dồi dào trong cơ thể bọn chúng. Phong Vân Vô Kỵ một mặt ứng phó ma thức công kích của tên Ma Thần kia, một mặt điên cuồng thi triển Hấp Tinh đại pháp.

"Những tên to xác này, nhiều ma nguyên tinh túy như vậy, thật sự là quá lãng phí!" Phong Vân Vô Kỵ trong lòng như muốn điên lên. Mỗi một Ma Thần, từ khi bọn chúng tồn tại trong cơ thể đã ẩn chứa ma nguyên hùng hậu. Theo thời gian trôi qua, ma nguyên sẽ càng tụ càng nhiều. Nhưng những tên Ma Thần này dường như căn bản không biết lợi dụng năng lượng của mình. Phong Vân Vô Kỵ không thể tưởng tượng, nếu như một cao thủ Thần cấp của nhân tộc có được năng lượng khổng lồ tinh túy như vậy, rốt cuộc sẽ đạt đến trình độ kinh khủng như thế nào.

"Lãng phí, thực sự là quá lãng phí, căn bản là Thái Cổ Ma Viên!" Phong Vân Vô Kỵ một mặt điên cuồng thi triển Hấp Tinh đại pháp, một mặt than thở. Những tên Ma Thần này chỉ biết sử dụng lực lượng thân thể theo bản năng, khiến cho hắn không khỏi nghĩ đến Thái Cổ Ma Viên. Cũng giống nhau là thân thể cao lớn, đồng dạng cũng chỉ biết sử dụng lực lượng thân thể. Đến bây giờ Phong Vân Vô Kỵ cũng không có phát hiện, những tên Ma Thần này ngoại trừ to xác, lực lượng cơ thể đủ để đè bẹp bất cứ cao thủ Đế cấp nào, ngoài ra còn có lực lượng gì khác, chẳng hạn như là lĩnh vực?

Loại nghi hoặc này chỉ dừng lại trong đầu Phong Vân Vô Kỵ chốc lát, sau đó liền bị thanh âm rất nhỏ vang lên từ bên trong đan điền bao phủ…

"Ầm!"

Hấp Tinh đại pháp tầng thứ tám, sau khi Phong Vân Vô Kỵ không ngừng thu nạp ma nguyên khổng lồ trong cơ thể Ma Thần, ma nguyên tích lũy đạt đến một mức độ kinh khủng, cuối cùng cũng thuận lợi đột phá. Ma nguyên trong cơ thể cuồn cuộn lưu chuyển, tốc độ so với trước còn nhanh hơn gấp mười lần, vận chuyển cũng càng nhanh và dễ dàng hơn.

Một loại cảm giác bành trướng tràn đầy khắp người, toàn bộ linh hồn dường như thăng hoa. Trong khoảnh khắc, một loại cảm giác như tất cả đều nằm trong tay dâng lên trong lòng. Loại cảm giác này Phong Vân Vô Kỵ phi thường quen thuộc …

Trong tay của bổn tôn, tại thế giới Thái Cổ, Hấp Tinh đại pháp dưới tình huống bị áp chế đã có uy lực khủng bố như vậy. Còn tại Ma giới, được một ma thân sử dụng thì sẽ ra sao…

Phong Vân Vô Kỵ vung tay lên, toàn bộ tinh hoa trong ma thân phút chốc liền tràn vào trong cơ thể, nhưng bên ngoài thân thể của Ma Thần lại không hề có thương tổn gì. Đây cũng là do Phong Vân Vô Kỵ tận lực duy trì, cho dù có cẩn thận nhìn thoáng qua cái cái xác trống rỗng, cùng với khung xương dày đặc thì cũng không thể phát hiện. Khóe miệng của hắn lộ ra một nụ cười âm trầm đầy hàm ý, sau đó thân thể chuyển động, từ bên trong bàn chân của tên Ma Thần này lao vào lòng đất, xoay chuyển vài cái nhanh chóng biến mất tại khu vực này…

Gần như sau khi Phong Vân Vô Kỵ chui vào lòng đất không lâu, Tên Ma Thần thuộc Tát Cáp Lạp vương triều nhìn đối phương chỉ biết dùng sức đấm vào ngực, sau đó không còn động tĩnh, rốt cuộc nhịn không được động thủ đánh ra một quyền. Nắm tay còn chưa tới gần, một cỗ lực lượng cường đại đã quét tới…

Cương phong qua đi, bên ngoài thân thể tên Ma Thần đang quỳ mọp dưới đất đột nhiên giống như tờ giấy vỡ vụn theo gió bay đi. Bên dưới lớp da ngăm đen lộ ra một bộ xương trắng khổng lồ, một cỗ lực lượng đè xuống, bộ xương này cũng vỡ thành bột phấn…

Trên mặt đất, tên Ma Thần to lớn kinh ngạc nhìn đối thủ trước người, trong mắt một mảnh mê man không giải thích được…

Bình luận





Chi tiết truyện