chương 251/ 746

Thanh âm Sát Lục chi hồn lần nữa vang lên: "Vị trí của Trọc Thế Ma Trì cực kỳ bí ẩn, cả Ma giới không ai biết vị trí cụ thể của nó, bởi bản thân nó ẩn chứa hỗn độn ma khí nên hoàn toàn khiến nó vận chuyển theo cả quy tắc Ma giới mà không ngừng thay đổi phương vị. Ở Ma giới gần như tất cả thượng vị Ma thần đều biết sự tồn tại của Trọc Thế Ma Trì nhưng trong đám hạ vị yêu ma đúng là không ai biết được."

"Số lượng Trọc Thế Ma Trì phi thường thưa thớt, vị trí phiêu bạt bất định, hơn nữa một vấn đề lớn nhất khác nữa là, Trọc Thế Ma Trì cứ trăm vạn năm xuất hiện một lần, thời khắc còn lại đều lưu chuyển trong hệ thống Ma giới quy tắc, thời cơ mỗi trăm vạn năm một lần là cơ hội duy nhất chuyển hóa ma thân. Hơn nữa, một khi Trọc Thế Ma Trì xuất hiện thì Trọc Thế ma khí trong đó nếu một ngày sau vẫn không có người hấp thu, lập tức trong nháy mắt sẽ tiêu tan không còn gì."

Phong Vân Vô Kỵ hơi sửng sốt, mở miệng nói : "Dựa theo ngươi nói thì điều kiện hà khắc, cổ quái như vậy, chẳng phải vốn không có biện pháp tìm được Trọc Thế Ma Trì?"

"Chủ nhân mấy chục vạn năm đời trước của ta, trở thành Sát Lục chi chủ mà không phải Ma thần, ngài cũng không phải đời thứ nhất, trên thực tế thì mặc dù có rất nhiều đời đều một mạch dừng lại ở Ma đế cấp, không thể tiến vào Ma thần cấp nhưng cũng vẫn có vài người thành công tìm được Trọc Thế Ma trì, hơn nữa thuận lợi thu được Tuyệt Thế Ma Thân. Cả Ma giới này ta có thể xem như biết rõ Trọc Thế Ma Trì nhất, hơn nữa nếu như phát hiện ra Trọc Thế Ma trì xuất hiện lần nữa, ta hoàn toàn có thể phát hiện sớm nhất." Sát Lục chi hồn nói.

"Vậy ngươi hiện tại phát hiện được không?" Phong Vân Vô Kỵ quan tâm lại là điều này.

"Vẫn chưa. Trọc Thế Ma Trì là linh bảo của Ma giới, không phải cái thứ hỗn tạp gì đó muốn là được một đống, song…ta cảm giác được, qua một đoạn thời gian nữa, dường như sẽ có một Trọc Thế Ma Trì hàng lâm."

Phong Vân Vô Kỵ hoàn toàn không biết nói gì, đối với những lời này của Sát Lục chi hồn, nói cũng chẳng khác nào không nói. Cũng vô phương đắn đo, vốn chuẩn bị trước tiên thành tựu Tuyệt Thế Ma Thân, bây giờ xem ra chỉ sợ là bản thân đã suy nghĩ quá đơn giản thôi.

"Chúng ta đi thôi, ngươi không phải nói muốn tìm tên bộ hạ già gì đó của ngươi sao?"

"Là Ô Nạp Tư." Cổ Liệt Nhĩ cả giận, "Ta vốn trấn thủ ở tây Ma giới, đi thông với thông đạo tầng hai Ma giới, sau này bị tống vào hắc ám kim tự thấp, trở thành cung phẩm, hiện tại Ô Nạp Tư có lẽ cũng trở thành Thiên ma hoàng mới rồi, hừ! Cái gì thuộc về ta sớm muộn cũng sẽ trả lại ta!"

"Chờ đã!" Phong Vân Vô Kỵ duỗi tay nói : "Ngươi vừa nói Ma giới đệ nhị tầng?"

Cổ Liệt Nhĩ nhắm mắt lại, hít sâu một hơi. Cắn chặt răng, phát ra thanh âm kèn kẹt. Mở mắt tức giận nói : "Thực không biết có phải Cổ ma thần các ngươi quá tự đại hay không. Đối với các thứ khác đều không quan tâm hay là phần ma thức này của ngươi thực sự quá tàn khuyết. Ngươi chẳng nhẽ cho rằng, nơi cằn cỗi sản sinh ra Ma tộc này so với Ma giới đệ nhất tầng cùng đẳng cấp đều phải kém hơn rất nhiều, phù hợp với thượng vị Ma thần cao quý cư ngụ sao?"

"Ngoại trừ những Đọa Lạc thiên sứ quân đoàn đến từ bên ngoài và những tên Thái Cổ ma tộc trốn tránh sự truy sát của Thái Cổ nhân loại đã bỏ nơi này đi từ rất sớm ra, còn có ai thích nán lại địa phương rác rưởi này. Bất kể là Ni Cổ Lạp Tư vương triều hay là Tát Cáp Lạp vương triều, không kẻ nào lại lựa chọn nơi này để xây dựng vương triều cho mình…Cứ để cho những tên Thái Cổ ma tộc và Đọa Lạc thiên sứ quân đoàn ứng phó với đám thiên sứ đáng ghét đi! Tuy ta chưa hề cho rằng thiên sứ đọa lạc và thiên sứ có gì khác biệt nhưng đều là những kẻ khiến người ta chán ghét!"

"Hỗn trướng, chẳng nhẽ ta biết còn cần ngươi nói sao?" Phong Vân Vô Kỵ tức giận nói : "Cũng chỉ có những Ma thần thấp kém như các người mới có thể lưu ý đến cái khác như vậy. Lực lượng! Chỉ có lực lượng cường đại mới là quan trọng nhất, ngươi tự xưng đệ thất thiên Ma hoàng nhưng lúc bổn tổn cường đại nhất, một ý niệm đều có thể khiến ngươi chết đến mức không thể chết thêm được nữa!"

Cổ Liệt Nhĩ sửng sốt, sau đó trên mặt không ngờ lộ ra thần sắc tâm phục khẩu phục : "Cổ ma thần nói rất đúng, đích xác chỉ có lực lượng mới là thứ chúng ta phải theo đuổi!"

Phong Vân Vô Kỵ thấy được những lời nói nầy của Cổ Liệt Nhĩ lại cực kỳ thành khẩn, không giống giả vờ, toại nguyện gật gật đầu, nói : "Ngươi hãy đưa ta đến khu vực của Ô Nạp Tư đi, ta thực không muốn làm một Ma thần đơn độc!"

Cổ Liệt Nhĩ cúi đầu, Phong Vân Vô Kỵ không phát giác được từ trong ánh mắt Cổ Liệt Nhĩ xẹt qua một tia hoài nghi.

"Có chút cổ quái a, ngay cả giống như Cổ ma thần cũng không thể không biết Ma giới phân cửu tầng, Trung ương là tầng một, mấy tầng còn lại đều tiếp với Ma giới đệ nhất tầng mà." Trong lòng Cổ Liệt Nhĩ suy nghĩ, hồi tượng lại đủ chuyện cổ quái trong hắc ám kim tự tháp, trong tâm lại nghi hoặc : "Nhưng, giả như nếu nói hắn không phải Cổ ma thần? Vậy có thể là gì nhỉ? Ma tộc phổ thông, Ma thần đều không thể giống như hắn. Với thực lực một tên cấp Ma đế tuyệt đối không có khả năng tạo uy hiếp đối với ta, huống chi, nhìn hắn phá vỡ hắc ám kim tự tháp ngay cả ta cũng vô phương phá mở rồi đưa ta ra ngoài thì có thể thấy, trong tay hắn chí ít nắm vài không gian quy tắc nào đó, chuyện này rốt cuộc là thế nào?"

Cổ Liệt Nhĩ như đang đăm chiêu liếc mắt Phong Vân Vô Kỵ, thầm nghĩ : "Hi vọng hắn thực sự là một Cổ ma thần, bằng không mà nói, hừ! Sau một trăm vạn năm, ta sẽ băm ngươi thành vạn mảnh, báo thù nỗi nhục một trăm vạn năm… Đáng thương thay cho một đệ thất thiên Ma hoàng như ta, hôm nay không ngờ suy đồi đến mức này. Lực lượng a!..."

"Ngươi còn đang phát hiện cái gì mà nán lại?" Phong Vân Vô Kỵ liếc qua Cổ Liệt Nhĩ, hơi giận nói.

"Đi thôi, Ô Nạp Tư, thành bại không phải do vận khí, với thực lực của hắn thực sự khó có thể tạo uy hiếp gì với ta, chỉ là…Với thực lực hiện tại của ta…" Trên mặt Cổ Liệt Nhĩ hiện lên chút chần chừ : "Trong hắc ám kim tự tháp, thời gian ta bị giam giữ quá dài, mặc dù không bị Tín Ngưỡng Chi Liêu hút khô nhưng về phương diện linh hồn và ma nguyên, lại chịu thương tổn khó có thể bù lấp, nếu lỗ mãng tới tìm Ô Nạp Nhĩ, chỉ sợ…Không phải dễ dàng như vậy a!"

Phong Vân Vô Kỵ cười lạnh một tiếng, mỉa mai nói : "Ngươi đang lo lắng bị hắn đánh bại, sụt giảm thanh danh của mình?"

"Nói nhảm, Đệ thất thiên Ma hoàng ta, sao có thể sợ một tên người hầu!" Cổ Liệt Nhĩ miệng hùm gan sứa nói. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.

"Được lắm, đừng mạnh miệng." Phong Vân Vô Kỵ lạnh lùng nói : "Hắn ngày trước là người hầu của ngươi là bởi vì thực lực ngươi cường đại, nhưng hiện tại còn chưa biết được. Ngươi giải quyết không xong, ta không tin ta cũng không giải quyết được hắn!"

Tay phải Phong Vân Vô Kỵ rung lên, Kiếp Ma Đao hất từ tay ra, thân đao dài hẹp hơn trượng phát ra từng tiếng reo nhỏ réo rắt, một cỗ túc sát chi khí nồng đậm từ trong đao phóng ra.

Sát khí mênh mông lưu động trong ngực, một cỗ sát khí cuồng bạo từ thể nội phóng ra. Ngoài mấy thước, Cổ Liệt Nhĩ khiếp sợ nhìn hướng Phong Vân Vô Kỵ sau khi đã nhắm mắt, cả người tản mác ra khí thế chúa tể thiên hạ, một cỗ khí tức chết chóc vô tận lao đến trước mặt, trong phương viên trăm trượng, cả không gian đều vặn vẹo, trở lên mơ hồ, bầu trời trên đỉnh đầu Phong Vân Vô Kỵ như sáng như tối, biến ảo không ngừng.

Binh !

Một cỗ sát khí đọng lại như thực chất đột nhiên hệt như hóa thành hung thú, từ thể nội Phong Vân Vô Kỵ lao ra, nặng nề táp lên người Cổ Liệt Nhĩ, tuy Liệt Cổ Nhĩ công lực thâm hậu, cũng không khỏi bị một kích này khiến cho khí huyết nhộn nhạo, dồn dập lùi về sau mấy bước, Cổ Liệt Nhĩ mơ hồ nghe được từng ma khiếu phát ra trong hư không….

"Ngươi không sao chứ?" Phong Vân Vô Kỵ đột nhiên mở mắt, ngó qua Cổ Liệt Nhĩ, kì quái nói.

"Không, không sao!" Cho dù có sao, Cổ Liệt Nhĩ lúc này cũng không thể nói thật, như thế chẳng phải giảm thanh danh của mình, chỉ có điều trong nội tâm Cổ Liệt Nhĩ lại nghi hoặc càng thêm sâu sắc : "chẳng nhẽ phần ma thức của hắn đột nhiên quy thể, nhớ tới Cổ ma công gì sao?"

"Không sao vậy thì đi thôi." Phong Vân Vô Kỵ lạnh lùng nói, Kiếp Ma Đao vừa thu lại cắm vào trong vòng khuyên, sau khi Sát Lục chi hồn thức tỉnh đã tiến hành tu sửa cục bộ với Sát Lục chi giáp, khiến Kiếp Ma Đao có thể thuận lợi cắm vào khuyên cài.

"Đi thôi!" Cổ Liệt Nhĩ không hỏi Phong Vân Vô Kỵ vừa rồi tới cùng là xảy ra chuyện gì, chân dùng lực nhấn một cái mặt đất lập tức sụp đổ, sau đó Cổ Liệt Nhĩ như pháo đạn bắn ra phá không mà lên rồi đi về phía Tây, Phong Vân Vô Kỵ phi phong vừa vung lên liền theo sát phía sau, thần tốc lao đi, hai người trong nháy mắt liền hóa thành hai điểm đen nơi chân trời, biến mất không thấy đâu…

***

Ma giới là một địa phương vô cùng kỳ quái, Ma giới tổng cộng chia thành chín tầng, Ma giới đệ nhất tầng, diện tích vô cùng lớn, mà lấy Ma giới đệ nhất tầng làm trung tâm, mấy tầng còn lại đều là song song tiếp với đệ nhất tầng, hoặc có thể nói, Ma giới giống như một mâm to, trung tâm cái mâm chính là Ma giới đệ nhất tầng, mà còn lại là rìa mâm.

Nhưng có điểm đặc thù chính là, tầng chín Ma giới thực sự nằm ở phía dưới tám tầng khác, mà trên tám tầng chính là lãnh thổ của Hắc ám chủ thần. tương tự như lãnh thổ của Chủ Thần. Ma giới đệ cửu tầng mặc dù thuộc về Ma giới nhưng từ trước tới này chưa từng có Ma thần nào đến đệ cửu tầng, hoặc chuẩn xác hơn mà nói, tuyệt đại bộ phần Ma tộc đều không có năng lực tới Ma giới đệ cửu tầng, mà nếu có năng lực thì sau khi bước vào Ma giới đệ cửu tầng lại không hề đi ra.

Trong truyền thuyết, Ma giới đệ cửu tầng là một khu vực bị Hắc ám chủ thần nguyền rủa, tràn ngập thần bí, bí mật ẩn dấu bên trong tựa như sao trời mênh mông vô tận, nhưng ngay cả vài vị đại đế tôn quý với vài đại vương triều cũng chưa từng đặt chân đến khu vực này, trong truyền thuyết chỉ có những Hắc ám quân chủ mới biết rõ khu vực này.

Thế lực Ma giới đệ nhất tầng rất rối rắm phức tạp, Đại đế vương triều Ma giới một mặt vì tránh né giao chiến với Thiên Đường, giảm thiểu tổn thất cho mình nên đã tiến vào trong mấy tầng Ma giới khác, nhưng đồng thời lại không thể không phái binh trấn giữ thông đạo thông với Ma giới đệ nhất tầng, để phòng ngừa người khác phong bế đồng thời Ma giới đệ nhất tầng vì một vài nguyên nhân nào đó nên không thể bị bỏ qua.

Nơi Cổ Lạp Tư vương hạ lạc chia thành Thiên ma thần, Thiên ma đế, Thiên ma hoàng. Nơi hạ lạc của Ni Cổ Lạp Tư đại đế - Thiên ma thần có một trăm ba mươi vị, Thiên ma đế có một ngàn ba trăm vị, Thiên ma hoàng có một vạn ba ngàn tên, con số này đều là ứng chiếu theo mười ba vị Hắc Ám chủ thần tôn kính, cơ sở thực lực, bài danh càng gần phía trước thì thực lực càng mạnh, như Cổ Liệt Nhĩ trong đám Thiên ma hoàng, thực lực bài danh thứ mười ba.

Ở một căn cứ rộng lớn của Ma giới tây phương, bầu trời vĩnh viễn bao phủ may đen dày đặc. Thường xuyên sẽ có tiếng sấm sét đinh tai nhức óc từ trong tầng mây đen thủi dày đặc đó truyền ra. Nhưng lại không hề có mưa.

Loại hiện tượng thời tiết nà, kéo dài liên tục qua năm tháng. Chỗ của Ni Cổ Lạp Tư vương, bẩy vị Thiên ma tướng trấn thủ ở đây, trong đó có Ma giới đệ lục thiên Ma đế tự thân trấn thủ cửa thông đạo Ma giới đệ tam tầng và đệ nhất tầng của vương triều Ni Cổ Lạp Tư vương.

Bên ngoài những đám mây đen dày đặc bao phủ đó, Phong Vân Vô Kỵ và Cổ Liệt Nhĩ đang đứng ở trên một vùng đất bằng phẳng ngước nhìn đám mây đen thấp nhỏ phía trước cùng giải đất bị bóng của những đám mây đen bao phủ.

Trên mặt Cổ Lạp Nhĩ lộ ra thần sắc phức tạp, nhìn về phía trước nói : "Nơi đây chính là thông đạo Ma giới đệ tam tầng, một khi đóng nơi này lại, sự khó khăn khi mở không gian thông đạo này ra lại càng tăng thêm, hơn nữa thời gian tồn tại cũng rút ngắn cực đại, một khi thông đạo tồn tại từ xưa tới nay bị đóng lại, thêm vài địch nhân cường đại ác ý tác dụng, thông qua vài phương pháp nào đó hoàn toàn có thể cách ly Ma giới đệ tam tầng và trung tâm ma giới, từ nay về sau phiêu bạt trong không gian gió lốc, vĩnh viễn luân lạc, một khi xuất hiện tình huống này căn bản ngoại trừ Ma tộc tu vi Thiên ma đế trở lên, không ai có thể chạy thoát, cả vương triều Ma giới từ nay về sau sẽ tan rã! Nơi quan trọng như thế, không thể không coi trọng a!"

"Trung ương phía trước có một đỉnh núi nhọn khổng lồ, đỉnh núi nằm trên mây đen, sau đỉnh núi lại có một vực sâu, đó chính là cửa vào lớn nhất thông với Ma giới đệ tam tầng, mà trên núi lại có đệ nhị Thiên ma đế của vương triều Ni Cổ Lạp Tư, dưới vực sâu là nơi sinh sống của đệ nhất Thiên ma thần, mà đệ thất Thiên ma thần ma thức trực tiếp câu thông với Ni Cổ Lạp Tư đại đế, có thể nói vững như Thái Sơn, trừ phi thiên đường dốc toàn lực tới đánh, bằng không đừng mơ phong bế được của vào Ma giới đệ tam tầng. Chỉ cần cửa vào lớn nhất tồn tại, cho dù là Ma tộc Ma thần cấp cũng có thể phá giới ra, nếu cửa vào của Thiên ma đế trấn thủ bị đóng, cửa vào khác cũng sẽ theo đó mà tự tiêu tán, mà chỉ cần cửa vào lớn nhất còn tồn tại, lập tức sẽ sinh ra một cửa vào mới khác."

"Một tòa cửa vào lớn nhất, bảy tòa sinh ra cửa vào, mỗi một cửa vào đều được vực sâu che kín, trên vực sâu lại là Ma giới Cao Sơn hùng vĩ, kiên cố như kim thiết dùng để trấn áp cửa vào. Trên mỗi tòa núi đều có đông đảo cường giả Ma giới thủ hộ. Mà Ô Nạp Tư thì ở bên đó." Cổ Liệt Nhĩ chỉ hướng tây bắc, nói : "Tòa trấn thủ Ma sơn thứ bốn, bảy tòa Ma sơn cảm ứng lẫn nhau. Chúng ta nếu muốn đối phó Ô Nạp Tư cần phải cẩn thân hành sự mới được a, bằng không, một khi dẫn sự chú ý của Thiên ma thần, e rằng ngươi và ta đều phải chạy trốn!"

Sắc mặt Phong Vân Vô Kỵ có chút âm trầm, quay mặt sang nhìn Cổ Liệt Nhĩ, trầm mặc trong chốc lát rồi sau đó lãnh đạm nói : "Ngươi lần sau có thể nói hết mọi chuyện một lần không? Ngươi như thế này mà bảo đối phó Ô Nạp Tư? Thế này mà bảo thu phục thủ hạ cũ của ngươi, một tên Thiên ma đế đóng giữ ở đây so với thời kỳ Thiên ma đế toàn thịnh của ngươi còn phải mạnh hơn, ngươi cứ thế kêu ta với ngươi cùng nhau liều lĩnh chạy tới đây? Để bị một tên Thiên ma đế làm thịt sao? Hừ !"

Cổ Liệt Nhĩ nhìn về hướng đệ tứ Ma Sơn phía trước, điềm nhiên nói : "Thiên ma đế không thể rời khỏi đệ nhất Ma sơn!"

"Ngươi tin chắc?" Phong Vân Vô Kỵ lạnh lùng nói : "Nhưng còn có những kẻ khác, ngươi không nói cho ta mà ngươi hẳn đã biết rồi phải không?"

Cổ Liệt Nhĩ lắc đầu nói : "Không, chúng ta cần làm chính là cố gắng có thể tốc chiến tốc thắng, chuẩn xác đúng lúc ứng phó công kích của Ô Nạp Nhĩ và đám Ma thần kia!"

"Không cần phiền phức như vậy, trực tiếp tìm Ô Nạp Tư, nếu hắn thuần phục vậy thì cuối cùng ép hắn phát huyết thệ, nếu hắn lựa chọn không thuần phục, vậy thì không cần nhiều lời, trực tiếp tiêu diệt hắn, với địa vị uy vọng của ngươi, dưới tình huống quần long vô thủ, những Ma thần kia tự nhiên sẽ thuần phục!"

Trong mắt Cổ Liệt Nhĩ đột nhiên sáng ngời, đôi lông mày vốn có chút nhíu nhíu lại giãn ra, gật đầu nói : "Không sai, đúng là như vậy, ở trong hắc ám kim tự tháp đã lâu rồi, đầu óc đều không sáng suốt như trước nữa!"

"Đi thôi, nếu tất cả bọn chúng đều không thức thời, vậy thì…" Trong mặt Phong Vân Vô Kỵ hiện lên tia lãnh khốc, nắm chặt bàn tay phải, phát ra một trận răng rắc : "Vậy cứ giết sạch toàn bộ đi!"

Cổ Liệt Nhĩ nghe thấy vậy cả người run rẩy, trong lòng dâng lên một cỗ hàn ý, vừa ngẩng đầu thì Phong Vân Vô Kỵ đã dẫn đầu xông ra.

Trong hư không, Phong Vân Vô Kỵ ẩn thân vào trong mây đen dày đặc, phi nhanh đến, trong mây đen, ma khí dày đặc, bên người chớp giật sấm rung liên tục, nhưng những thứ này đối với hắn mà nói lại uy hiếp không lớn.

Ma thức phá thể mà ra, quét ngang qua giải đất âm lạnh dưới mây đen, mặt đất hoàn toàn hoang vu, rất nhiều nơi bùn đất đều bày thành những bãi vụn màu xám, ở nơi xa xa trên một đường vòng cung cực lớn, từng dãy cao sơn khổng lồ dàn thành một đường, phía sau bảy tòa cao sơn đó có một tòa càng thêm hùng vĩ, đồ sộ cùng bụi mù vây nhiễu dội vào trong mắt.

Trong tâm Phong Vân Vô Kỵ biết đó chắc hẳn là nơi đệ nhị thiên Ma thần cư ngụ, ma thức cẩn thận lướt qua, khóa chặt phía bên trái đệ tứ Ma sơn, sau đó tốc độ đột nhiên bạo tăng, hóa thành một đạo hồng ảnh, nghiêng người chìm xuống phía dưới...

Bình luận





Chi tiết truyện