chương 662/ 746

Xi Vưu đứng bên cạnh Ma Đế Hoàng, áo bào màu xám trên người bay phần phật. Phong ba vừa rồi không làm hư hại được cả góc áo của y. Lẳng lặng đứng ở khoảng hư không này, y nhìn về phía ba bóng người nhỏ bé ở trung tâm vũ trụ phía xa. Một người ánh sáng vạn trượng, toàn thân lập lòe lửa thiêng, hai mươi chiếc cánh sáng sau lưng như hoa sen nở ra trong hư không. Một người thân thể đều là hư vô, chỉ còn lại một chiếc vương miện hút lấy thần lực vô biên của chư thần dưới vực sâu, cùng với một chiếc quyền trượng lấp lánh màu bạc do chư thần ban cho dùng để thi triển thần thuật mạnh mẽ. Người cuối cùng lại là một yêu ma tuyệt thế coi trời bằng vung, không biết đã trải qua ức chế như thế nào, đang muốn phát tiết một phen.

- Đúng là một trận chiến hay, nếu như không có chư thần quấy nhiễu.

Xi Vưu lạnh nhạt nói, sau đó ngẩng đầu liếc nhìn lên trời. Nơi đó chỉ có một khoảng hư vô, nhưng trong mắt y lại giống như nhìn thấy gì khác.

Tại vết tích to lớn hình chữ "S" ngang qua trung tâm vũ trụ, Tâm Ma đã hiện ra hình thái yêu ma, cả người lửa cháy hừng hực. Hai chiếc cánh ác ma to lớn đập trong hư không càng tôn lên sự tà ác và mạnh mẽ của hắn. Cách đó mấy ngàn trượng là vương miện và quyền trượng đại biểu cho Hư Vô Chi Quân lập loè trong bóng đêm. Phía đối diện với Hư Vô Chi Quân là Sáng thiên sứ với cặp mắt hoàng kim nóng rực, dung mạo tuấn tú cao quý, không mang theo chút tình cảm nào của con người. Dưới cánh chim sáng như muôn vàn ngôi sao làm nổi bật, vị Sáng thiên sứ mỹ lệ cao quý này càng gây cho người ta một cảm giác không chân thực. Đọc Truyện Online Tại http://truyenfull.vn

Cặp mắt đen kịt của Tâm Ma lộ ra vẻ tà ác và điên cuồng, quét một vòng qua hai nhân vật đỉnh cao của Quang Ám. Mới vừa rồi ba người giao thủ một chiêu, hai nhân vật thống lĩnh hàng tỉ đại quân, chí cao vô thượng này trên người đều ngập tràn thần lực. Còn Tâm Ma cũng không hề kém, thần lực giết chóc khiến cho hắn hoàn toàn có thể chính diện nghênh tiếp hai vị bá chủ trong vũ trụ không ai sánh bằng này. Mặc dù cả Hư Vô Chi Quân và Sáng thiên sứ đều không thi triển bất kỳ thần thuật hủy diệt mạnh mẽ nào do chư thần ban cho, nhưng Tâm Ma lại không hề sợ hãi. Hư Vô Chi Quân và Sáng thiên sứ có giấu lá bài tẩy, hắn làm sao lại không có.

"Đến đây đi! Chiến đi! Chiến đi! Quang Minh gì chứ, Hắc Ám gì chứ, hãy hủy diệt hết đi!" - Trong lòng Tâm Ma có một thanh âm rống giận, trong cặp mắt đen kịt bốc cháy chiến ý hừng hực, cho dù đối mặt với nhân vật cấp thống lĩnh của đại quân Quang Ám cũng không sợ hãi chút nào. Trên con ngươi phản chiếu hình ảnh của Hư Vô Chi Quân và Sáng thiên sứ, khí thế của hắn tăng trưởng lên gấp nhiều lần, tâm quyết của Kiếp Ma Đạo trong biển ý thức bắt đầu vận chuyển nhanh như chớp. Dùng hắn làm trung tâm, một luồng đao ý bá đạo hủy diệt tất cả bắn ra bốn phương tám hướng, trong cơ thể có một lực lượng vô hình tỏa ra, khuấy động hư không quanh người. Không gian bắt đầu vặn vẹo, chân thân dữ tợn của hắn cũng trở nên mờ ảo.

So với sự điên cuồng trong lòng Tâm Ma, Hư Vô Chi Quân và Sáng thiên sứ đứng song song ở hai bên lại tỏ ra bình tĩnh hơn nhiều. Mặc dù là sản phẩm của Chủ Thần, được Chủ Thần ban cho suy nghĩ, nhưng bọn họ vẫn không có tình cảm phong phú như loài người và yêu ma.

Tuy ở vào thế đối lập, nhưng đối với một kẻ có thể uy hiếp đến mình như Tâm Ma, thái độ của Hư Vô Chi Quân và Sáng thiên sứ lại nhất trí một cách không ngờ, đó là hủy diệt tất cả biến số.

Đối với hai nhân vật đứng trên thiên hạ này, chiến đấu thật sự quá đơn giản.

"Bùng!"

Tay phải lấp lánh trong suốt, phát ra ánh sáng màu trắng sữa phất một cái vào hư không trước người, trước ngực Sáng thiên sứ tuấn tú đã có thêm một đoàn ánh sáng giống như trái tim thiên sứ, mặc dù chỉ lớn khoảng chừng nắm tay nhưng năng lượng ẩn chứa trong đó lại mạnh mẽ đến mức có thể hủy diệt cả một không gian. Ánh sáng chói lọi xua tan mảng lớn bóng tối trong hư không. Dùng hắn làm trung tâm, vô số hoa văn màu vàng mờ ảo khó nhìn hấy hóa thành hình sợi tơ trôi nổi trong lửa thiêng.

Trong thánh quang bao phủ, vẻ mặt Sáng thiên sứ lạnh lùng, mái tóc trắng uốn khúc khẽ phất phơ, hai tay khép lại trước ngực. Đôi môi của hắn vẫn đóng chặt nhưng trong hư không lại vang lên một giọng nói lạnh giá và uy nghiêm:

- Trật tự là nguồn gốc của sinh tồn, phá hoại là nguồn gốc của hủy diệt. Ánh sáng là nơi sinh tồn, bóng tối là nơi hủy diệt. Tôn thờ trật tự của ánh sáng sẽ được Chủ Thần ánh sáng che chở, rời bỏ quang vinh của ánh sáng sẽ bị trừng phạt.

Ở phía xa đối diện với Sáng thiên sứ, tiếng cầu nguyện của Hư Vô Chi Quân cũng vang lên chỉ sau đó vài từ:

- Sinh diệt có số, có sinh ra thì có hủy diệt. Hủy diệt là khởi đầu của sinh sôi, là gốc rễ của vạn vật trường tồn.

Trong bóng tối, quyền trượng màu bạc toàn thân lấp lánh, những điểm sáng màu bạc như ngôi sao hợp thành những kén tơ như mộng như ảo, mỏng như cánh ve. Những kén tơ này tạo thành một hố đen màu bạc hoa lệ ở trước ngực Hư Vô Chi Quân, bên trong có tiếng như thủy triều dâng trào, đó là thanh âm của vực sâu.

Đối mặt với hai nhân vật kinh khủng không phải người, ánh mắt Tâm Ma sáng ngời, chẳng những không sợ hãi mà ngược lại còn lộ ra một sự hưng phấn điên cuồng. Năm ngón tay phải của hắn mở ra tạo thành tư thế chụp, trong eo bàn tay tay phải xuất hiện bóng mờ của một thanh ma đao lập lòe trong hư không.

"Cheng!"

Ma đao do bóng đen tạo thành dựng lên trong năm ngón tay phải Tâm Ma, phát ra tiếng kêu giống như ma binh thực thể. Đao ý của Kiếp Ma Đạo từ trên người hắn phát ra càng trở nên bá đạo hơn.

"Đùng!"

Ngay lúc ba tuyệt chiêu sắp ra tay, phía trên đỉnh đầu ba người đột nhiên xuất hiện vài tia chớp màu đỏ mang theo tiếng sấm. Bầu trời vốn bị bóng tối vô tận bao phủ bỗng trở nên nhạt đi không ít, giống như có một tầng mây mỏng và nhạt. Phía sau mây mù thật mỏng kia nhanh chóng hiện ra đường nét của một cặp mắt to lớn. Khi hiện tượng khác thường nay xuất hiện phía trên hư không, một luồng khí tức vượt trên chúng sinh, khiến hàng tỉ linh hồn sinh linh run rẩy nhanh chóng bao phủ bầu trời.

Kiếp Ma Đạo thức thứ tám của Tâm Ma đã thủ thế chờ phát, đột nhiên phát giác được khí tức của Chủ Thần xuất hiện bất ngờ, cả người không khỏi run lên, năng lượng tích lũy trong cơ thể cũng nhanh chóng tan đi. Mặc dù trong lòng bị chi phối bởi ý nghĩ không sợ trời không sợ đất, nhưng hắn vẫn còn phân biệt được thế nào là hào khí và tự sát.

Tuy rất muốn đánh một trận sảng khoái với hai tạo vật của Chủ Thần là Hư Vô Chi Quân và Sáng thiên sứ này, nhưng theo tình thế trước mắt, đợi thêm một lát nữa thì kẻ địch phải đối mặt không còn là hai tạo vật mà sẽ biến thành Chủ Thần. Tại trung tâm vũ trụ cách xa Thái Cổ này, chân thân của Chủ Thần hoàn toàn không chịu bất kỳ hạn chế nào. Tâm Ma còn không ngu đến mức chiến đấu với một chân thân của Chủ Thần. Hắn suy nghĩ một chút, cũng không để ý tới Hư Vô Chi Quân và Sáng thiên sứ thần lực dao động quanh người, sắp sửa hoàn thành thần thuật.

Khớp xương toàn thân kêu lên răng rắc, sừng và cánh ác ma thu vào trong cơ thể, Tâm Ma nhanh chóng chuyển về thân người, sau đó không để ý tới Hư Vô Chi Quân và Sáng thiên sứ phía sau, bàn chân nhún ra, mái tóc dài tung bay, hóa thành một dòng sáng bay về hướng ven rìa khu vực.

Bóng người trước mắt chợt nhoáng lên, đại quân thiên sứ tầng tầng lớp lớp chắn ở phía trước Tâm Ma, những chiếc cánh phát ra ánh sáng mạnh yếu không đều bao trùm tầm mắt của hắn. Trong lòng hừ lạnh một tiếng, tốc độ của hắn không giảm mà lại tăng, trực tiếp lao vào trong hải dương do đông đảo đại quân thiên sứ tạo thành.

"Ầm ầm ầm!"

Nơi vệt cầu vồng đen đi qua người ngã ngựa đổ. Tất cả thiên sứ chắn ở phía trước Tâm Ma, dù ở vị trí hay cấp bậc nào, tại khoảnh khắc đụng phải đều bị ma nguyên lạnh lẽo trong cơ thể hắn chấn vỡ, mảnh vụn thân thể bắn ra đầy trời. Trong quân đoàn thiên sứ dày đặc này, hắn cường hành mở ra một lối đi, rời khỏi vùng đất thị phi này trước khi cặp mắt hoàng kim ở trên trời mở ra.

Tại trung tâm vũ trụ, sau khi Tâm Ma xoay người rời đi, Hư Vô Chi Quân và Sáng thiên sứ lại bất ngờ không đuổi theo, mặc cho hắn bình yên trốn khỏi.

Trong mắt của hai người, Tâm Ma mặc dù là một sự uy hiếp, nhưng lại không lớn bằng đối phương trước mắt. Tình thế vốn là ba bên giằng co lại chuyển thành hai bên đối diện.

Khi phía trên Sáng thiên sứ hiện ra một cặp mắt hoàng kim to lớn lạnh giá vô tình, phía trên Hư Vô Chi Quân cũng có một cặp mắt to lớn thuộc về Hắc Ám chư thần chậm rãi mở ra, lạnh lùng nhìn chằm chằm vào cặp mắt của Chủ Thần mắt đối diện ẩn chứa khí tức ánh sáng.

Dù là Hắc Ám Chủ Thần hay là Quang Minh chư thần, hiển nhiên đều không muốn tạo vật kiệt xuất nhất của mình bị hủy diệt trong tay đối phương.

Phía trên hư không vô tận, Quang Ám chư thần đứng song song vẫn luôn nhìn xuống trung tâm vũ trụ, nhưng ở phía dưới thì tạo vật của hai bên lại không dừng chiến đấu.

- Trật tự, thần âm của Phất Lạp Quý Mễ Nhĩ!

- Hủy diệt, chân ngôn của Lạp Đạt Mạn Địch Tư!

Thánh quang nóng rực và thần lực đen tối phá vỡ tầng tầng hư không, va chạm mạnh vào nhau.

Ngay lúc Hư Vô Chi Quân và Sáng thiên sứ hoàn thành thần thuật, ở ven rìa khu vực, Ma Đế Hoàng bất an chớp chớp mắt, ngẩng đầu nhìn lên trời một chút, sau đó nói với Xi Vưu:

- Chúng ta… đổi một chỗ khác đi!

Một lúc sau, hai bóng ma liền rời khỏi khoảng hư không ít người chú ý này. Gần như sau khi Ma Đế Hoàng rời đi không lâu, khí tức thuộc về Âm Mưu Chi Chủ Tịch Nhĩ Lạc liền xuất hiện ở phía trên khoảng không gian này.

Bình luận





Chi tiết truyện