chương 279/ 746

"Gào!"

Thái Cổ Ma Viên gầm lên một tiếng, trong ánh mắt khiếp sợ của mọi người, thân hình càng ngày càng vươn cao. Bên dưới thân, bóng đen thật lớn càng ngày càng kéo dài, đến cuối cùng, không những che lấp toàn bộ cao thủ Chiến tộc mà còn bao trùm hơn phân nửa Kiếm vực, ngẩng đầu nhìn lên không thấy được mặt trời.

"Xuýt!"

Tất cả đệ tử Chiến tộc đều hít một hơi lạnh, cho dù là cao thủ Thần cấp cũng không ngoại lệ. Dưới hung uy ngập trời của Thái Cổ Ma Viên trưởng thành, tất cả đều không ngừng kinh hãi.

"Chín ngàn chín trăm chín mươi chín trượng…" Chiến Phong đưa mắt nhìn Thái Cổ Ma Viên khổng lồ đầy lông lá, bên ngoài bộ lông phớt hiện quang hoa màu tím, lẩm bẩm nói: "Truyền thuyết quả nhiên là thật. Thái Cổ Ma Viên chỉ khi vượt qua thiên kiếp, thân hình của nó mới có thể đạt đến độ cao vạn trượng kinh người. Khoảng cách một trượng, quả nhiên là khoảng cách một trượng!"

Theo như truyền thuyết, Thái Cổ Ma Viên sau khi độ thiên kiếp thân hình chỉ cao thêm một trượng. Điều này bên trong thánh điện đã có ghi chép lại. Chiến Phong trước đây đã từng đi vào thánh điện, cũng đã đọc qua.

Chỉ có điều, Thái Cổ Ma Viên trưởng thành sau khi độ qua thiên kiếp, lẽ nào chỉ là thân hình cao thêm một trượng? Đáp án khẳng định là không phải. Một trượng này rốt cuộc ẩn chứa điều gì, không ai biết được, nhưng tất cả đệ tử Chiến tộc đang đứng ở nơi này đều biết, bọn họ đang tận mắt chứng kiến một hung vật Thái Cổ trong thời kỳ trưởng thành sắp độ thiên kiếp, tận mắt nhìn thấy quá trình xuất hiện của một tuyệt thế hung vật.

Bên dưới ngọn núi Kiếm các, Trì Thương cũng kinh hãi nhìn Thái Cổ Ma Viên khổng lồ gần như sánh ngang với bầu trời, dường như không thể tin được đây là hung vật mà sư tôn mang đến trước kia. Lúc trước Thái Cổ Ma Viên chỉ cao ngang bằng với ngọn núi Kiếm các, nhưng lúc này đem hai thứ ra so sánh thì lại giống như một ngọn đồi bé nhỏ so với một người khổng lồ. Trì Thương hoàn toàn tin tưởng, chỉ cần nguyện ý, hung vật này sẽ dễ dàng bẻ gãy ngọn núi Kiếm các, cầm trong tay làm món đồ chơi.

- Lui lại, tất cả mọi người lui lại, tránh xa Thái Cổ Ma Viên ra!

Trì Thương sắc mặt nghiêm trọng nhìn lên. Huyết vân quay cuồng khắp bầu trời cùng với biểu tình phẫn nộ và dữ tợn Thái Cổ Ma Viên, tất cả điều này khiến cho hắn liên tưởng đến thiên kiếp khi mình phi thăng.

Thiên kiếp có diện tích lớn như vậy, uy lực ảnh hưởng chỉ sợ người bình thường không thể tưởng tượng được.

Trì Thương ngẩng đầu nhìn thoáng qua đám Chiến tộc xa xa, chỉ thấy bọn chúng dường như vẫn còn lưỡng lự. Hắn khẽ lắc đầu, liền vung tay lên, chúng Hoàng Kim giáp sĩ đang bày trận lập tức lui về phía sau, nhưng thủy chung vẫn đối mặt với đệ tử Chiến tộc.

Nghĩ tới nghĩ lui, diện tích của kiếp vân lớn như vậy, toàn bộ Kiếm vực đều không có chỗ nào an toàn. Trì Thương vốn muốn tránh đến địa phương của sư tôn, nhưng… vừa nghĩ đến ánh mắt kia, trong lòng hắn lại phát lạnh. Cộng thêm không thể dò xét được vị trí của Bổn Tôn, cuối cùng Trì Thương quyết định đưa tất cả đệ tử Kiếm các lui về đỉnh Nam Thăng.

Chiến sĩ Kiếm các thân mặc hoàng kim chiến giáp phủ kín cả đỉnh Nam Thăng. Bởi vì sự tồn tại Hoàng Kim giáp sĩ, cả đỉnh Nam Thăng đều trở thành một phiến kim quang lấp lánh, dưới sự chiếu rọi của huyết vân chiết xạ ra từng luồng quang hoa vàng đỏ giao nhau.

Trì Thương không ngừng suy nghĩ, muốn tránh khỏi kiếp vân có diện tích khổng lồ này chỉ có dựa vào Độc Cô Vô Thương tiền bối đang bế quan. Dựa vào tu vi của y, nói không chừng có thể chống đỡ được dư chấn của kiếp vân.

"Hy vọng trước khi uy lực chân chính của thiên kiếp đến, Độc Cô tiền bối đang tu luyện "Vô Cực" có thể xuất quan!" Trì Thương cắn răng thầm nghĩ. Thái Cổ Ma Viên độ thiên kiếp căn bản không có trong dự liệu.

Trì Thương còn nhớ kỹ sư tôn trước khi rời đi đã từng nói qua, người đã an bài ổn thỏa, chỉ cần có người dám xông vào Kiếm các, giết không cần hỏi. Lúc đó hắn còn cho rằng, sư tôn muốn ám chỉ đến một vị sư tôn khác trong lòng đất, nhưng từ tình huống trước mắt mà xem xét, hiển nhiên có chút không đúng.

Thái Cổ Ma Viên tại thời kỳ trưởng thành độ thiên kiếp, không chỉ làm liên lụy đến Chiến tộc mà còn bao gồm toàn bộ Kiếm các.

"Ầm ầm!"

Tại khoảnh khắc khi Thái Cổ Ma Viên biến thân hoàn thành, toàn bộ biển mây đều sôi sục. Một tiếng nổ long trời lở đất vang lên. Trên đỉnh đầu của Thái Cổ Ma Viên, vô số huyết vân hội tụ lại với nhau hình thành một biển mây sền sệt. Huyết vân nổ tung, từng tia sét màu vàng đỏ lan rộng về bốn phương tám hướng, tiếp đó mấy trăm vạn tia chớp đỏ rực từ không trung đánh xuống. Trong quá trình hạ xuống, những tia chớp đỏ rực lại không ngừng phân chia, càng ngày càng dày đặc. Toàn bộ Kiếm vực, thậm chí cả bên ngoài Kiếm vực, bao gồm Chiến tộc và Hoàng Kim giáp sĩ đều nằm trong phạm vị oanh kích của kiếp vân.

"A!"

Đối mặt với vô số những tia chớp nhỏ từ bầu trời bắn xuống, chúng Hoàng Kim giáp sĩ đều quát lớn một tiếng, thân hình bỗng nhiên lớn lên không ít, từng khối cơ nhục như sắt thép nổi lên bên ngoài thân thể, những mạnh máu phát ra màu sắc như kim loại hiện lên bên dưới da. Từng điểm sáng màu vàng từ trong cơ thể chúng Hoàng Kim giáp sĩ lóe lên, nối liền thành một phiến, tạo thành một hải dương điểm xuyết vô số ánh vàng.

"Ầm ầm!"

Vạn đạo sấm sét đỏ rực đánh xuống, mạnh mẽ oanh kích vào người Hoàng Kim giáp sĩ.

"A!"

Mấy chục vạn người đồng thời phát ra một tiếng kêu đau đớn như xé nát ruột gan. Từng tia sét nhìn như rất nhỏ không đáng quan tâm, nhưng uy lực chân chính thì lại lớn đến dọa người. Chiến giáp trên ngươi Hoàng Kim giáp sĩ đều như bùn đất vỡ tan. Kiếp lôi kia giống như vẫn còn dư lực, mặc dù các Hoàng Kim giáp sĩ đã toàn lực vận chuyển Hoàng Kim chiến quyết, thân thể cứng như sắt thép, nhưng trên người vẫn hiện lên những vết tích cháy đen, từng luồng khói đen từ thân thể bay ra.

Tất cả đều cảm giác được một dòng điện lưu cường đại truyền vào, thân thể không ngừng chấn động, ngón tay cũng run lên. Bọn họ ngẩng đầu nhìn lên bầu trời, chỉ thấy kiếp vân không những không giảm bớt, trái lại càng trở nên dày đặc hơn, trong lòng không khỏi phát lạnh.

Hoàng Kim giáp sĩ vốn có lực phòng ngự rất cao, nhưng dưới kiếp lôi nhìn như không có gì lợi hại này lại bị trọng thương, đau đớn đến mức nhịn không kìm được tiếng kêu, có thể tưởng tượng được số phận của đệ tử Chiến tộc bên kia.

Tất cả đệ tử Chiến tộc chưa đạt đến Hoàng cấp hầu như trong nháy mắt đều hóa thành tro bụi, còn những Chiến tộc thực lực chưa đạt đến Đế cấp cũng thụ thương không nhẹ.

Phạm vi của đợt thiên kiếp đầu tiên bao trùm tất cả mọi người. Chỉ một đợt này đã khiến cho Chiến tộc tổn thất thảm trọng, ngay cả Chiến Phong cũng quần áo rách nát.

Chiến Phong muốn rút lui, thế nhưng trước mắt chỉ có huyết vân vô tận căn bản không nhìn thấy điểm cuối, có thể chạy đi đâu?

Lúc này, Chiến Phong đột nhiên hiểu được ý tứ của người kia.

"Thì ra hắn muốn ám chỉ thiên kiếp này!" Chiến Phong trong lòng hối hận. Kiếp lôi từng đợt nối tiếp nhau, thay vì hao tốn tinh lực tìm cách chạy ra khỏi phạm vi này, không bằng suy nghĩ làm thế nào để ứng phó kiếp lôi công kích.

Dù sao thiên kiếp mặc dù có phạm vi rộng lớn, nhưng thời gian thì lại không dài, từng đợt nối tiếp nhau liên miên không dứt, năng lượng hao hết cũng sẽ tản đi.

Những điều này bên trong Thánh điện đều có ghi chép, vì vậy Chiến Phong cũng biết. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL

"Gào!"

Một tiếng gầm phảng phất như đến từ hồng hoang phát ra từ Thái Cổ Ma Viên, khiến cho thiên địa đều rung chuyển. Một đợt kiếp vân tán loạn vừa rồi căn bản không tạo thành thương tổn thực chất nào với nó, chỉ có bộ lông trên đầu hơi quăn lại.

Thái Cổ Ma Viên, bản thân là chí cương chí kiên, lực phòng ngự vượt xa chúng Hoàng Kim chiến sĩ. Đợt thiên kiếp đầu tiên căn bản không thể tạo thành bất cứ thương tổn gì với nó.

"Gào!"

Thái Cổ Ma Viên dữ tợn nhìn lên bầu trời, bỗng nhiên vung hai cánh tay thật lớn đấm bình bình vào ngực. Âm hưởng thật lớn như tiếng sấm rền vang vọng khắp nơi.

"Gào!"

Hai chiếc răng nanh nhô ra, Thái Cổ Ma Viên nhìn về không trung phát ra một tiếng gầm lớn. Một cơn cuồng phong từ trong chiếc miệng khổng lồ như chậu máu phát ra, hướng thẳng về huyết sắc kiếp vân trên bầu trời dấy lên một tầng sóng gợn, nhưng rất nhanh đã biến mất.

"Ầm ầm!"

Lại một tiếng nổ lớn vang lên, huyết vân đầy trời một lần nữa sôi trào, áp lực xuống bên dưới bỗng nhiên giảm đi không ít. Sau tiếng nổ, kiếp lôi một lần nữa đánh xuống, có điều phạm vi lần này lại thu hẹp rất nhiều, uy lực tập trung vào không gian nơi Thái Cổ Ma Viên.

"Xoẹt xoẹt!"

Từng Hoàng Kim giáp sĩ lần lượt ngã xuống, trên người bốc lên từng trận khói đen. Uy lực của kiếp lôi lần này so với lần trứơc còn cường đại hơn gấp mười lần. Nếu như không có Bắc Minh thần công hóa giải một phần kiếp lôi, lại hấp thu chuyển hóa một phần kiếp lôi để chống lại những phần kiếp lôi khác, dựa vào uy lực của thiên kiếp biến thái được tạo ra vì hung vật nghịch thiên này, sợ rằng chúng Hoàng Kim giáp sĩ không chết thì cũng không kém bao nhiêu.

Ở bên kia, các cao thủ Đế cấp của Chiến tộc cũng kêu lên thảm thiết. Bên dưới kiếp vân căn bản không có nơi nào, chỉ có thể dùng chân khí của bản thân để chống lại. Luận về độ cường hãn của thân thể, các cao thủ Đế cấp của Chiến tộc còn thua xa Hoàng Kim giáp sĩ, bọn họ hoàng toàn dựa vào chân khí để đỡ, khiến cho chân khí trong cơ thể tiêu hao rất nhiều.

Trong phạm vi bao phủ của kiếp lôi, thiên địa nguyên khí cực kỳ hỗn loạn. Bất kể là cao thủ Đế cấp hay Thần cấp, căn bản đừng nghĩ đến việc nắm giữ thiên địa. Tất cả những kẻ cố gắng lợi dụng khả năng khống chế lực lượng thiên địa đều bị năng lượng của kiếp lôi đầy rẫy trong hư không phản phệ.

"Ầm đùng đùng!"

Trong phạm vi bao phủ của kiếp lôi, rất nhiều ngọn núi nhô lên mặt đất đều hóa thành bột phấn đổ sụp xuống. Vô số núi đá và cây cối biến mất vô tung, chỉ lưu lại bụi mù bay khắp bầu trời.

"Ngao!"

Thái Cổ Ma Viên cả người cháy đen, bốc lên từng trận khói xanh. Bị vây tại trung tâm kiếp lôi, thương hại do kiếp lôi gây nên còn vượt xa so với tưởng tượng của mọi người, hầu như toàn thân nó đều bị những tia sét đỏ rực oanh kích trúng.

"Thật là biến thái!" Chiến La ngây ngốc nhìn Thái Cổ Ma Viên giống như muốn phát điên, lẩm bẩm nói. Trên người hắn cũng đầy những vết thương, uy lực của kiếp lôi quả nhiên không thể xem thường.

Trì Thương tê liệt ngồi xuống mặt đất, ngây ngốc nhìn hung vật khổng lồ đội trời đạp đất, lẩm bẩm nói: "Sư tôn, nếu như người còn không xuất hiện, lần kiếp lôi tiếp theo chỉ sợ chúng con phải chết ở nơi này rồi…"

Kiếp lôi uy lực đợt sau mạnh hơn đợt trước, hai lần đánh xuống đã khiến cho toàn bộ địa hình của Kiếm vực đều biến đổi, nhưng kỳ quái chính là ngọn núi nơi Kiếm các và Nam Thăng điện vẫn đứng sừng sững, cho dù kiếp lôi đánh trúng vẫn không hề hao tổn chút nào.

Bình luận





Chi tiết truyện