chương 673/ 768

Đỗ Hà rất hiểu thủ hạ, nhất là ba người Hoàng Phủ Hạo Hoa, Ba Vũ Hưng, Tần Dục vì ba người này là thủ hạ trọng yếu nhất của hắn. Nếu như ngay cả bản sự của bộ hạ cũng không biết thì Đỗ Hà không xứng làm thủ lĩnh rồi.

Ba người Hoàng Phủ Hạo Hoa, Ba Vũ Hưng, Tần Dục đều có sở trường sở đoản.

Hoàng Phủ Hạo Hoa còn trẻ lão thành, làm việc kỹ lưỡng ổn trọng, chuyện giao cho hắn đều có thể xử lý tương đối xuất sắc. Tần Dục Thất Khiếu Linh Lung, tâm tư nhạy bén, khinh công cực kỳ xuất sắc, thích hợp chấp hành một số nhiệm vụ nguy hiểm hay trọng yếu, còn Ba Vũ Hưng võ nghệ hơn người, có chút ngây thơ nhưng rất chuyên tâm. Hắn không sở trường động não, cũng không muốn động não, bảo hắn làm gì sẽ làm đó. Ví dụ như sai hắn luyện võ ba canh giờ thì hắn sẽ không chút do dự luyện ba canh giờ, dù mệt mỏi đến mấy cũng sẽ kiên trì.

Cũng bởi vì như thế, thành tựu võ học của hắn lại vượt lên hai người Hoàng Phủ Hạo Hoa, Tần Dục.

Đỗ Hà lệnh cho hắn theo dõi Hầu Quân Tập, không cho Hầu Quân Tập chạy. Với tính cách của, Ba Vũ Hưng, nếu không chết thì nhất định đang chấp nhành nhiệm vụ này.

Đỗ Hà có chút kỳ quái, võ nghệ Ba Vũ Hưng cũng không kém Hầu Quân Tập, cho dù có hơi thua kém cũng không đáng ngại. Bởi vì Hầu Quân Tập đang bị thương, trong tình huống đó thì hắn không thể hơn Ba Vũ Hưng. Nếu như, Ba Vũ Hưng thật sự ở cùng Hầu Quân Tập thì sao không ra tay bắt giữ, chẳng lẽ có cố kỵ gì?

Hoàng Phủ Hạo Hoa cầm một phần tình báo đưa cho Đỗ Hà đang trầm ngâm, nói:

- Công tử, tin tức này ta cảm thấy được rất trọng yếu, ngươi nhìn xem, Hạo Hoa ngu dốt, nghĩ không ra nguyên do.

Đỗ Hà định thần, đưa tay nhận lấy, kinh ngạc hỏi:

- Cái gì, Đại Độ Thiết chết rồi hả? Ai giết?

Đỗ Hà hiện tại cũng không biết Đại Độ Thiết đã chết.

Sau cuộc chiến Tái Âm Sơn Đạt Hà, Đường quân thanh lý chiến trường không thấy thi thể Đại Độ Thiết liền biết Đại Độ Thiết đã phá vòng vây chạy thoát.

Trên đường, Đại Độ Thiết bị Hầu Quân Tập đánh chết, thi thể bị vứt vào chỗ hoang dã.

Đường quân sau đó lại nghỉ ngơi và hồi phục gần một tháng nên không phát giác.

Hơn mười ngày trước, Di Nam hạ lệnh cho các bộ lạc lân cận dời vào Hãn Đình. Dân chúng đi ngang qua mới phát hiện thi thể Đại Độ Thiết. Cũng bởi vì đang mùa đông, các loại động vật và chim chóc ăn thịt ít ra ngoài đi săn nên những thi thể vất nơi hoang dã mới không chôn thân vào bụng chúng.

Di Nam nghe hỏi buồn phiền, cũng chỉ tưởng rằng Đường quân làm.

Hoàng Phủ Hạo Hoa cũng cho rằng như vậy, gần đây mới biết không phải.

Không phải Đường quân, cũng không thể nào là quân Tiết Duyên Đà, vậy thì ai động tay, điều này rất khiến người hoài nghi.

Hoàng Phủ Hạo Hoa nhận ra điểm này liền chỉnh lý tin tức giao cho Đỗ Hà, nghe Đỗ Hà đặt câu hỏi, lắc đầu nói:

- Phát hiện những thi thể này chính là dân chúng bình thường của Tiết Duyên Đà, ta đã tìm được hắn hỏi tình huống thì hắn trả lời cũng không rõ ràng lắm, chỉ tiết lộ hai tin tức. Thứ nhất, binh khí và đồ đáng giá trên thân người chết bị lột sạch. Những người chết khác ngoại trừ Đại Độ Thiết cơ hồ đều là bị một đao mất mạng, ngoại trừ phần cổ thì không còn vết thương trí mạng nào khác, rất là lợi hại.

Đỗ Hà nhắm mắt trầm tư hồi lâu, nói:

- Đại Độ Thiết bị vết thương như thế nào?

Hoàng Phủ Hạo Hoa nói:

- Trên người có vài chỗ tổn thương, bất quá những vết thương này đều được xử lý qua, chắc là do lúc tác chiến với Đường quân lưu lại, vết thương trí mệnh là một cước ở ngực, do ngựa dẫm gãy xương ngực.

Đỗ Hà lắc đầu tiếc hận, Đại Độ Thiết vẫn có chút bổn sự nhưng chết kiểu này cũng quá uất ức. Hắn cũng cảm thấy cổ quái, Đại Độ Thiết võ nghệ bất phàm dù là mình hay Tiết Nhân Quý muốn chế ngự cũng phải hao tốn một phen công phu, ai có thể bản lĩnh phóng ngựa giết chết hắn trước mặt bốn trăm thân binh?

- Hầu Quân Tập, chỉ có Hầu Quân Tập có bổn sự này.

Đỗ Hà sáng mắt thốt ra một câu, hắn suy nghĩ nhanh chóng rồi thì thầm lẩm bẩm:

- Có thể làm được dễ dàng như thế, đánh chết Đại Độ Thiết trước mặt 400 thân binh thì chỉ có một khả năng: Đối phương đáng giá tín nhiệm nhưng người đáng giá tín nhiệm sẽ không mấy ai hạ sát thủ với Đại Độ Thiết, chỉ có Hầu Quân Tập có khả năng này. Tính cách Hầu Quân Tập cực đoan, hắn bị tước đoạt binh quyền cố nhiên là vì kế sách của chúng ta nhưng nếu không có Đại Độ Thiết trợ giúp sẽ đến mức thành công như thế. Hắn có sát cơ, thân phận lại là Đại Tướng quân, sẽ không để cho người hoài nghi. Chỉ là, lực lượng hắn có từ đâu. Tru sát trước mặt bốn trăm người, còn có nhiều binh khí lẫn y phục như vậy, không có hơn trăm người làm không được điểm này. Trừ phi hắn có thế lực khác.

Đỗ Hà vội vàng nói:

- Đem những hành động của Hầu Quân Tập sau khi thành đại tướng Tiết Duyên Đà báo lại cho ta. Nhất định hắn đã ngầm tìm thế lực nào đó để giúp đỡ, nhất định là như vậy đấy.

Hoàng Phủ Hạo Hoa chỉnh lý lại tài liệu trong phòng một hồi rồi mới lấy ra một chồng báo cáo về hành động của Hầu Quân Tập.

Đỗ Hà cầm lấy, đọc kỹ một hồi. Trong tư liệu này ghi chép chuyện Hầu Quân Tập đánh dẹp Mạc Hạ Ba Cáp liền cười nhạt:

- Thì ra là thế...... Hầu Quân Tập thật đúng là không thể khinh thường, lại có thể kết nối với Mạc Hạ Ba Cáp.

Trong tư liệu cũng không ghi kỹ lưỡng nhưng Đỗ Hà vẫn tìm ra một chút manh mối. Hầu Quân Tập đã bắn chết Hải Đông Thanh nên Mạc Hạ Ba Cáp coi như mù mắt, chỉ với mấy trăm người sao có thể là đối thủ của 30 vạn binh Tiết Duyên Đà?

Với tài trí của Hầu Quân Tập, có lý do gì không đối phó được một đám mã tặc?

Chỉ nhìn những tin tình báo này thì không cách nào phân tích ra dấu vết nhưng kết nối thì hết thảy đều hiện ra trước mắt.

Hầu Quân Tập sớm đã kết nối với Mạc Hạ Ba Cáp.

Giết Đại Độ Thiết là vận dụng lực lượng của Mạc Hạ Ba Cáp.

- Nói như vậy, tìm được Mạc Hạ Ba Cáp sẽ tìm được Hầu Quân Tập.

Đỗ Hà sáng mắt. Tìm một Hầu Quân Tập trong thảo nguyên mênh mông là cực khó nhưng tìm Mạc Hạ Ba Cáp lại dễ dàng hơn nhiều. Hắn là mã tặc mà mỗi người Tiết Duyên Đà đều truy lùng, không có khả năng trà trộn vào đâu, chỉ có thể ẩn vào nơi hẻo lánh.

Trên thảo nguyên cũng rất ít chỗ có thể giấu người mà không bị phát hiện, có thể giấu mấy trăm người cũng chỉ có thể là vùng núi.

Núi trên thảo nguyên lại càng ít.

- Hạo Hoa, ngươi lập tức phái người hướng trong thành nghe ngóng, nhìn xem gần đây có ngọn núi nào có thể giấu mấy trăm người. Chỉ cần đã tìm được Mạc Hạ Ba Cáp, Hầu Quân Tập thì đã có thể biết được sống chết của Vũ Hưng.

Lúc Đỗ Hà ra khỏi tiểu viện thì tìm được trong số sách vở mà Tiết Duyên Đà còn sót lại một bức địa đồ miêu tả kỹ lưỡng toàn bộ địa hình của Tiết Duyên Đà, có thể thấy được từng cọng cây ngọn cỏ.

Đỗ Hà đang định điều tra kỹ lưỡng thì Hoàng Phủ Hạo Hoa đột nhiên mang đến một tin tức kinh hỷ, là tin tức của Ba Vũ Hưng.

Tin tức này cũng có ý nghĩa là đã biết được hạ lạc của Hầu Quân Tập!

Bình luận





Chi tiết truyện