chương 981/ 1309

Không gian mù mịt đầy lôi quang, một đạo lôi đình hàng vạn trượng rạch ngang bầu trời, cùng thanh thế gần như hủy diệt trờiđất đánh thẳng lên thân ảnh gầy gò đang ngồi trên hư không.

Lôi quang đánh xuống như vũ bão, vô số đạo lôi điện nổ tanh tách khắp không gian.

Thế nhưng, đối mặt với đòn oanh kích khủng khiếp như vậy nhưng thân ảnh gầy gò đó không hề động đậy, thân thể hắn như bàn thạch gắn chặt với không gian, bất cứ ngoại lực nào cũng không thể chấn động được hắn.

Thân thể Lâm Động lúc này rất khô, thậm chí trên bề mặt da cũng xuất hiện ngân quang nhìn giống như đám ngân thi trongđộng phủ vậy, nhưng may mắn là hắn vẫn còn sinh khí.

Phụt phụt!

Lôi quang chấp cháy trên bề mặt cơ thể Lâm Động, không ngừng chui ra chui vào qua lỗ chân lông của hắn. Mái tóc đen tuyền giờđã bị lôi quang nhuộm thành một màu bạc.

Lâm Động hiện giờ đang trong trạng thái vô thức, hắn cảm nhậnđược cơ thể mình gần như sắp nổ tung, nhưng nhờ vào sự cố chấp kiên cố, hắn vẫn duy trì được cơ thể gần như tan nát này.

Trước sự kéo dài cực hạn đó, một số thay đổi kỳ lạ đang dần hình hành.

Lúc này, nếu dùng mắt thường có thể nhìn vào trong cơ thể LâmĐộng thì sẽ nhận thấy trong đó được lấp đầy tia lôi điện, chúng quấn quanh mọi chỗ trong cơ thể Lâm Động, nhìn giống như một tấm lưới lôi điện đang bọc quanh cơ thể Lâm Động. Mối khi lôiđình đánh lên người Lâm Động, tấm lưới điện này lại sáng lên một chút.

Nói chung, trước sự công kích của hàng vạn đạo lôi đình, LâmĐộng đã xuất hiện biến dị.

Hơn nữa sự biến dị này theo thời gian dường như ngày một quyết liệt.

Trong thế giới lôi đình, khái niệm về thời gian trở nên vô cùng mơ hồ. Lâm Động không biết hắn ở trạng thái đó trong bao lâu, tựa một năm, cũng tựa mười năm.

Ý thức mơ màng nhưng vẫn giữ vững ý niệm, vì Lâm Động biết rõ, khi ý niệm này bị lôi đình hủy diện thì hắn mới thật sự rơi vào vạn kiếp bất phục.

Hắn còn rất nhiều việc phải làm. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL

Hắn phải trở nên mạnh hơn, trở về Đông Huyền Vực.

Hắn phải cho nữ nhân vẻ ngoài cao ngạo, bên trong dịu dàng kia, hắn sớm muộn cũng có ngày đạt đến mức nàng phải ngưỡng vọng.

Hắn phải cho nữ hài tử tràn đầy sức sống kia biết, hắn sẽ bảo vệnụ cười trong sáng ấy.

Hắn phải cho nữ hài xót hắn một mình nỗ lực kia biết, đôi vai hắn có thể gánh vác mọi việc.

Vì thế, hắn không thể chết!

Rồi một tiếng gầm phẫn nộ không cam lòng đột nhiên vọng lên từ sâu trong tâm linh Lâm Động. Ý thức mơ màng của hắn cũng rung lên, một tia nắng xuyên qua tầng mây đen chiếu lên tầng ýthức mơ hồ.

Đôi mắt đang nhắm chặt của Lâm Động đột nhiên mở ra, từtrong mắt bắn ra lôi quang, tiếng sấm nổ vang rền.

- Chín vạn chín nghìn chín trăm chín mươi chín đạo!

Ý thức trở về, Lâm Động ngẩng lên, đôi mắt tràn ngập lôi quang nhìn chân trời, ngửa lên trời gầm lên:

- Đạo cuối cùng hãy tới đi!

Ầm ầm ầm!

Dường như đáp lại Lâm Động, từ phía chân trời phía xa, lôi đình cuồn cuộn, cuối cùng ngưng tụ lại thành một đạo lôi đình hàng vạn trượng.

Grào!

Tiếng long ngâm đinh tai nhức óc đột nhiên vang lên, chỉ thấy lôiđình trên không trung biến thành một con lôi long khổng lồ.

Thân thể lôi long cuộn lại trên không, trong đôi mắt khổng lồ kia chấp chới lôi đình nhìn xuống Lâm Động, thanh thế khiến người ra dựng tóc gáy.

Thế nhưng Lâm Động không hề sợ hãi, hắn nhìn thẳng vào lôi long, rồi khóe miệng nhếch lên, chầm chậm giang rộng hai tay chào đón cơn phẫn nộ của trời.

Uỳnh!

Lôi long cảm nhận được sự khiêu khích của Lâm Động, lôi đình lấp lánh điên cuồng trên thân thể to lớn của lôi long, rồi cuối cùng nó lao xuống.

Bùm bùm bùm!

Lôi long lao xuống, không gian theo đó mà rung chuyển dữ dội, thanh thế đó gần như hủy thiên diệt địa.

Lâm Động giang tay ra, nụ cười trên khóe môi càng thêm điên cuồng.

Lôi long khổng lồ tựa tảng thiên thạch đâm thẳng xuống LâmĐộng không có chút phòng ngự nào.

Rầm!

Âm thanh đinh tai vang lên khắp không gian, vào khoảnh khắc va chạm, thân thể Lâm Động gần như ngay lập tức nổ tung, máu tươi bắn tóe, xương cốt tan tành.

Lôi long vượt qua thân thể Lâm Động, cuối cùng đâm sầm xuốngđại địa, tiếng long ngang vang vọng, rồi lôi long tan dần trở vềvới cát bụi. Phía sau nó là một đám bụi máu.

Đám bụi máu lặng lẽ lơ lửng trong không trung, trạng thái đókéo dài không lâu, đột nhiên từ bên trong phát ra lôi quang. Vô số đạo lôi quang lan tỏa, bụi máu dần thu lại, chui hết vào trong hình dáng lôi quang vừa tạo nên.

Máu thịt ngưng tụ một cách kỳ lạ, cuối cùng, một thân thể hoàn hảo đã sinh ra trong ánh lôi quang chấp chới.

Dung mạo của thân thể đó giống hệt Lâm Động, chỉ là từ hắn tỏa ra thứ uy nghiêm cảm giác như đối mặt với Lôi Đế vậy.

Lâm Động cúi xuống nhìn nhục thể được đúc ra a mười vạn đạo lôi đình, ánh mắt lóe sáng, nắm đấm khẽ siết chặt.

Uỳnh!

Nắm đấm siết lại, năng lượng đáng sợ lập tức bùng phát như mãnh thú trong tứ chi bách huyệt, sức mạnh ấy hung hãn bá đạo hơn trước rất nhiều.

Lâm Động ngẩng lên nhìn lôi đình trên bầu trời, lúc này lôi đình cuồng bạo không hề khiến anh sợ sệt mà ngược lại còn có cảm giác thân thiết.

Ánh mắt Lâm Động lấp lánh, rồi hắn đưa tay ra tím một đạo lôiđình bắn xuống.

Phụt phụt!

Lôi đình chạm vào tay hắn lại không hề gây tổn thương gì, thứnăng lượng ngang ngược lúc trước giờ lại trở nên ôn thuận như chú cừu non, quấn quanh tay Lâm Động.

Khóe miệng Lâm Động cong lên, hắn ngẩng đầu nhìn bầu trời.

Uỳnh uỳnh!

Lôi đình biến thành một lỗ xoáy khổng lỗ, ở trung tâm bắn ra một đạo lôi quang, theo đó là một đạo phù văn rơi xuống rồi xuất hiện trước mặt Lâm Động.

Ánh mắt Lâm Động nhìn đạo phù văn này không che giấu nổi sựkích động và mừng rỡ, theo đó là một tràng cười lớn sảng khoái vang vọng. Vì hắn biết cuối cùng hắn cũng được Lôi Đình Tổ Phùchấp nhận rồi!

Bình luận





Chi tiết truyện