chương 715/ 1309

Những âm thanh ồn ào nhanh chóng lan tỏa khắp đỉnh núi, cuối cùng mọi ánh mắt lập tức trở nên nóng bỏng, soạt một tiếng đồng thời nhìn về Lâm Động và Thanh Diệp.

Hai người này đều rất có danh tiếng trong Đạo Tông, Thanh Diệp chính là người đứng đầu trong Địa Điện, thậm chí cũng là thiên tài trong lứa đệ tử trẻ tuổi chỉ đứng sau Ứng Tiếu Tiếu, thiên phú của hắn ra sao ai cũng có thể hiểu!

Tương tự, tuy Lâm Động vào Đạo Tông không lâu, nhưng vô số kỳ tích gần đây của hắn đủ để cho tất cả mọi người quên mất thân phận người mới của hắn. Tham ngộ thành công Đại Hoang Vu Kinh càng khiến hắn đứng vững ở vị trí đầu tiên trong Hoang Điện. Điều này ngay cả Bàng Thống bọn họ cũng chẳng có điều gì dị nghị!

Hai người đều là nhân vật hàng đầu trong lứa đệ tử trẻ tuổi. Bọn họ giao đấu, về cơ bản chính là cuộc tranh tài giữa hai điện, thậm chí quyết định thứ hạng của cả hai điện trong Tứ Điện!

Tất cả mọi người đều rất hiếu kỳ rốt cuộc ai sẽ thắng trong cuộc đối đầu này.

Ở chỗ Địa Điện, Thanh Diệp chắp tay sau lưng, gương mặt bình tĩnh như mặt hồ, ánh mắt nhìn Lâm Động có vẻ tối lại, chỉ cần kết thúc kỳ tích của Lâm Động tại đây chắc sau này hắn sẽ không có dây dưa gì với Ứng Hoan Hoan nữa!

- Thanh Diệp sư huynh cố lên!

Đệ tử Địa Điện đứng đằng sau mang theo sắc mặt phấn khích hét lên. Tuy danh tiếng của Lâm Động gần đây khá vang dội, nhưng thân là đệ tử Địa Điện đương nhiên bọn họ có lòng tin với Thanh Diệp hơn.

Thanh Diệp cười cười, bay lên đài, rồi ngẩng lên nhìn về phía Lâm Động.

- Lâm Động sư đệ, cuộc chiến này sẽ khó khăn đấy. Theo ta biết trước đó Thanh Diệp đã thử xung kích Cửu Nguyên Niết Bàn, tuy thất bại nhưng thực lực của hắn vượt xa Bát Nguyên Niết Bàn đỉnh phong bình thường. Cộng với việc hắn tu luyện thành công Địa Hoàng Kinh, một trong Tứ Đại Kỳ Kinh, lực chiến đấu của hắn càng không tầm thường, đệ phải cẩn thận.

Sắc mặt Bàng Thống ngưng trọng nhìn về phía Thanh Diệp, sau đó quay sang Lâm Động, nói.

- Ừm.

Lâm Động khẽ gật, đương nhiên Lâm Động biết Thanh Diệp không dễ đối phó, nếu thật sự muốn so sánh lực chiến đấu thì chắc chắn Thanh Diệp hơn hẳn Hoắc Chân, đối mặt với đối thủ thế này, Lâm Động hắn cũng không thể coi thường.

- Lâm Động sư huynh, nhờ cả vào huynh đó, đệ tử Hoang Điện toàn lực ủng hộ huynh!

Đệ tử Hoang Điện đứng xung quanh cũng kích động đồng thanh nói. Lâm Động hiện giờ đã là trụ cột của Hoang Điện, trận đấu này sẽ quyết định xem Hoang Điện bọn họ liệu có được nở mày nở mặt hay không!

Những năm trước đây, lần Điện Thí nào Hoang Điện bọn họ cũng bị xếp cuối, đương nhiên sẽ bị một số kẻ chế giễu. Tuy đệ tử Hoang Điện đều rất tức giận nhưng lại chẳng có cách nào. Dù Đại Hoang Vu Kinh được coi là vũ kỹ mạnh nhất của Đạo Tông, nhưng vì độ khó tham ngộ đến biến thái của nó mà thứ vũ kỹ đó trở thành thứ để làm cảnh, có mạnh nữa cũng có tác dụng gì?

Điều này cũng khiến đệ tử hàng đầu của Hoang Điện luôn thua kém đệ tử hàng đầu của ba điện còn lại khi đã tu luyện thành công Tứ Đại Kỳ Kinh của mình. Vì thế bao năm nay Hoang Điện bị xếp hạng cuối, bị chèn ép nhưng không thể làm gì được.

Nhưng lần này Lâm Động xuất hiện đã phá vỡ cục diện tuần hoàn đó. Đại Hoang Vu Kinh tái xuất gần như khiến toàn bộ đệ tử Hoang Điện trở nên phấn khởi, khiến có bọn họ lòng tin để tranh đoạt thứ hạng!

Cảm nhận được những ánh mắt nóng bỏng ấy, Lâm Động khẽ thở hắt ra, rồi cười gật đầu với bọn Bàng Thống, sau đó bay vào đài đấu.

Hai thân ảnh đứng đối diện nhau, ánh mắt giao nhau như tóe lửa, chưa động thủ nhưng nguyên lực xung quanh đã có dấu hiệu sục sôi.

Lúc này đây, khu vực đài này là nơi thu hút sự chú ý nhất, thậm chí Ứng Huyền Tử và bốn vị Điện chủ cũng nhìn về phía này.

- Tỷ tỷ, hai bọn họ ai có khả năng thắng cao hơn?

Lúc này Ứng Hoan Hoan đã thoát khỏi trạng thái ngại ngùng phẫn nộ lúc nãy, nhìn hai người có khí tức mạnh mẽ kia, không kìm được hỏi.

- Khó nói lắm!

Ánh mắt Ứng Tiếu Tiếu có phần ngưng trọng, nhìn hai người đó rồi khẽ nói:

- Tuy Lâm Động tham ngộ được Đại Hoang Vu Kinh nhưng dù sao cơ bản cũng chưa bằng Thanh Diệp. Tuy Thanh Diệp thất bại khi vượt Niết Bàn Kiếp lần thứ chín nhưng thực lực lại vượt xa Bát Nguyên Niết Bàn đỉnh phong bình thường. Ngoài ra Lâm Động có Đại Hoang Vu Kinh, Thanh Diệp lại cũng có Địa Hoàng Kinh… Vì thế giờ khó có thể nói ai sẽ thắng… Nhưng mà… trong lòng muội muốn ai chiến thắng?

Ứng Tiếu Tiếu bỗng đổi giọng, nhìn Ứng Hoan Hoan thích thú nói.

Ứng Hoan Hoan bị câu hỏi bất ngờ này làm cho khựng người. Nếu là trước đây, với quan hệ khá tốt giữa nàng và Thanh Diệp chắc chắn nàng sẽ nghiêng về Thanh Diệp. Dù sao thì hai người quen nhau lâu như vậy, quan hệ cũng hơn bằng hữu bình thường. Nhưng giờ nàng phát hiện mình không thể nhanh chóng đưa ra câu trả lời nữa.

Rõ ràng nàng vô cùng tức giận với hành động của Lâm Động, nhưng lúc này lại không hề mong muốn thấy Lâm Động gặp phải khó khăn. Bạn đang đọc truyện được lấy tại chấm cơm.

- Không biết nữa!

Nàng ta lãng tránh ánh mắt của tỷ tỷ, ngại ngùng nói.

Ánh mắt Ứng Tiếu Tiếu nhìn muội muội tràn đầy ý tứ sâu xa, nhưng rồi chỉ nói:

- Vậy thì cứ đợi đi, rốt cuộc cũng phải có thắng thua!

o0o

- Ngươi cũng không khiến ta thất vọng. Ta vốn tưởng ngươi không thể đến được đây!

Trên đài đấu, Thanh Diệp bình tĩnh nhìn Lâm Động, nói.

Lâm Động nhíu mày, hắn biết vì quan hệ với Ứng Hoan Hoan mà Thanh Diệp rất ác cảm với mình, nhưng không ngờ lại đến mức này.

- Đa tạ sư huynh Thanh Diệp quan tâm. Nhưng ta nghĩ mình sẽ không dừng tại đây!

Nếu lời nói Thanh Diệp đã sắc nhọn thì Lâm Động cũng không khách khí, nói.

- Ha ha, chỉ sợ không đến lượt ngươi quyết định!

Thanh Diệp cười nhạt, ánh mắt trở nên sắc lạnh, rồi hắn bước ra, một luồng khí tức hùng hồn hơn trước Hoắc Chân nhiều lần trào ra như thủy triều.

- Lâm Động, cuộc tỷ thí này nếu ngươi thua thì sau này ít qua lại với Ứng Hoan Hoan đi!

Khí tức cuồng mãnh tụ lại thành áp lực ập về phía Lâm Động, đôi môi Thanh Diệp khẽ động, giọng nói của Thanh Diệp truyền tới tai Lâm Động.

Lâm Động cau mày, hắn nhìn Thanh Diệp, từ tốn nói:

- Đầu tiên ta phải nói với huynh, ta và nàng ấy là quan hệ bằng hữu, ngoài ra nếu đây là cách thức huynh thích một ai đó thì rất khiến người ta thất vọng đấy!

Sắc mặt Thanh Diệp vừa xanh lại trắng, lát sau nộ ý ánh lên trong mắt, rồi hắn trầm giọng nói:

- Nên làm thế nào không cần ngươi dạy ta. Ngươi không nghe lời ta thì đừng trách ta sẽ kết thúc kỳ tích của ngươi tại đây!

Lâm Động lắc đầu, xem ra Thanh Diệp rất thích Ứng Hoan Hoan, nhưng cách làm của hắn thì hơi cực đoan một chút!

Với tính cách như vậy của Thanh Diệp, lúc này hiển nhiên nói gì cũng vô dụng, vì thế Lâm Động cũng không nói gì thêm. Hắn thở ra một hơi, rồi thanh quang tràn lên, bề mặt da hắn ẩn hiện những tấm vảy xanh.

- Tỷ thí bắt đầu!

Vị Chấp sự thấy hai người như vậy cũng gật đầu, rồi lên tiếng.

- Ta đã cho ngươi cơ hội nhưng ngươi không tận dụng. Nếu đã vậy thì ta chỉ có thể dùng cách của mình để cho ngươi phải rút lui. Ta sẽ đánh bại ngươi trước mặt nàng ấy!

Vào khoảnh khắc dứt lời, ánh mắt Thanh Diệp lập tức tối lại, nguyên lực hùng hồn trào ra từ cơ thể hắn. Rồi hắn bước ra, chỉ chớp mắt đã xuất hiện ngay trước mặt Lâm Động, quyền phong hung hãn đem theo áp lực kinh người, nhanh như chớp ập về phía Lâm Động.

Lúc này, không khí căng thẳng thật sự đã lên đến đỉnh điểm!

Bình luận





Chi tiết truyện