chương 1118/ 1309

Lâm Động nhìn tử kim quang ấn trong tay vị Thái Thượng trưởng lão, rồi nhìn vẻ mặt hơi thay đổi của mấy người Nguyên Càn. Trong lòng cũng hiểu được phầ nào, hình như Hình Phạt trưởng lão không phải hư danh như hắn tưởng.

- Thái Thượng trưởng lão, chức Hình Phạt trưởng lão quá lớn, nếu giao cho người ngoại tộc thì có vẻ như không thoả đáng.

Một trưởng lão không kìm được nói. Hình Phạt trưởng lão có quyền lợi rất lớn trong Long tộc. Nếu tính ra thì còn cao hơn những trưởng lão này một bậc. Chức vị này trước đây đều do những người rất có uy tín trong Long tộc, ví dụ như Hình Phạt trưởng lão đời trước chính là Thanh Trĩ. Chỉ có điều sau đó hắn lui về nên chức vị mới để trống.

Nhưng bây giờ lại giao nó cho một người không có chút huyết mạch nào của Long tộc, sao có thể không khiến họ kinh ngạc?

Những trưởng lão còn lại nhìn nhau, thậm chí Nguyên Càn cũng có phần do dự. Xem tình hình này, chỉ cần Lâm Động cầm trong tay Hình Phạt Ấn, đừng nói người Long tộc, ngay những người có trong người một chút huyết mạch cũng sẽ chịu sự áp chế của Hình Phạt Ấn. Đây là vật riêng có của Hình Phạt trưởng lão.

- Lão phu đã nói rồi, giữ mãi quy định cũ kỹ, sẽ chỉ diệt vong mà thôi.

Thái Thượng trưởng lão bình thản nói, phẩy tay với mấy người Nguyên Càn rồi nhìn Lâm Động, cười:

- Lâm Động tiểu hữu, ngươi có đồng ý trở thành Hình Phạt trưởng lão mới của Long tộc không?

Lâm Động nhìn vị Thái Thượng trưởng lão vẻ ngoài thân thiện mà thần bí này, thầm cười, quả nhiên gừng càng già càng cay. Rõ ràng Thái Thượng trưởng lão biết rõ tầm quan trọng của Long cốt Hồng Hoang đối với Long tộc. Tình hình lúc này họ hiểu về tình về lý đều không thể bắt Lâm Động giao ra long cốt. Nếu đã vậy thì chi bằng kéo Lâm Động về Long tộc là xong.

Cái chức Hình Phạt trưởng lão có lẽ quả thật quyền lợi không nhỏ, nhưng nếu Lâm Động thật sự cầm cái Hình Phạt Ấn này mà làm bừa thì rõ ràng Long tộc vẫn có biện pháp đối phó. Tính ra thì họ cũng không phải trả giá gì quá lớn mà vẫn giữ được long cốt Hồng Hoang ở lại Long tộc.

Tuy nói vậy, nhưng vị Thái Thượng trưởng lão này lại có phách lực để Lâm Động đảm nhận vị trí Hình Phạt trưởng lão, điều này cũng khiến Lâm Động kinh ngạc. Hắn vốn tưởng chủng tộc xa xưa phần lớn đều cố thủ quy tắc cũ…

- Nếu Thái Thượng lão quân đã có lời, đương nhiên vãn bối không dám từ chối.

Lâm Động bao quyền cung kính nói. Có lẽ đây là cách tốt nhất để giải quyết tình hình lúc này. Nếu không, có lẽ những trưởng lão kia sẽ không nỡ để long cốt Hồng Hoang rơi vào người chẳng có chút dây mơ rễ má gì với họ.

Còn việc kéo quan hệ với Long tộc với Lâm Động lại trăm lợi mà chẳng có hại. Một trong Tứ đại ba tộc có sức uy hiếp không nhỏ trong yêu thú giới. Chắc hẳn tin tức này mà truyền đến Thú Chiến Vực thì có lẽ Huyết Long Yêu Soái sẽ há hốc mồm. Lâm Động có trong tay Hình Phạt Ấn, muốn xử trí một con phi long sáu cánh huyết mạch không thuần chẳng có gì là khó khăn.

Thái Thượng trưởng lão thấy vậy, gương mặt già nua cũng nở nụ cười:

- Sau này ngươi chính là Hình Phạt trưởng lão của Long tộc. Về tộc quy thì có thể tìm hiểu lúc rảnh rỗi.

Lâm Động gật đầu, thật ra hắn hiểu rõ tuy Hình Phạt trưởng lão có thực quyền nhưng rõ ràng không có tư cách nhúng tay vào việc của Long tộc. Hơn nữa hắn cũng chẳng có tâm tư mà để tâm chuyện của Long tộc. Mọi người ai cũng hiểu rõ, việc cho hắn thân phận này là muốn hắn có liên hệ với Long tộc, còn hắn thì an tâm giữ long cốt Hồng Hoang, đồng thời thỉnh thoảng cầm Hình Phạt Ấn mà cáo mượn hổ uy một tí.

- Nếu không còn việc gì nữa thì vãn bối xin cáo lui. Trong một hai ngày nữa có lẽ phải rời khỏi Long tộc.

Lâm Động nhìn Nguyên Càn. Lần này hắn đến Long tộc đã làm xong việc quan trọng nhất, có ở lại thêm cũng không cần thiết. Ở Thú Chiến Vực vẫn còn việc cần làm, hơn nữa không biết hiện giờ Tiểu Điêu đã về Thiên Yêu Điêu tộc chưa. Có lẽ chỗ hắn cần giúp đỡ.

- Ừm.

Nguyên Càn nghe vậy, nhìn Thái Thượng trưởng lão, thấy lão khẽ gật đầu thì vẫy ay:

- Đoạn Đào, ngươi đưa Lâm Động tiểu hữu sắp xếp nghỉ ngơi. Nếu tiểu hữu muốn rời đi thì ngươi tiễn một chặng.

- Rõ.

Đoạn Đào ở phía sau cung kính đáp, rồi cười với Lâm Động:

- Đi thôi, Lâm Động trưởng lão.

Lâm Động nghe tiếng xưng hô đó mà không khỏi cười khổ, rồi bao quyền với mọi người sau đó quay người đi.

Các trưởng lão nhìn theo thân ảnh Lâm Động cùng thầm thở dài. Long cốt Hồng Hoang xuất thế, đó vốn là đại sự kinh thiên của Long tộc, nhưng nào ngơ giờ lại thành ra thế này.

- Hắn ta không tầm thường đâu, đừng thấy bây giờ hắn có lợi ích của Long tộc, việc sau này không ai nói rõ được.

Thái Thượng trưởng lão nheo mắt, trong đôi mắt thâm sâu đầy ý nhị, khẽ nói:

- Gọi được ý chí của Thôn Phệ Chủ ra, hà hà, việc này không phải người thường làm được đâu.

Nói rồi Thái Thượng trưởng lão quay sang các trưởng lão, giọng nói có phần ngưng trọng.

- Sau này đối đãi với hắn như trưởng lão thật sự của Long tộc, lễ kính ba phần, lệnh này không được vi phạm.

Mọi người nghe thế cũng không dám phản bác, chỉ cung kính đáp lời.



Ngày hôm sau.

Khi Lâm Động bước ra khỏi phòng thì đã thấy Đoạn Đào chờ ở đó từ sớm. Đoạn Đào thấy Lâm Động thì cười hà hà tiến lại, vẻ mặt thân thiện hơn trước không ít, trong sự thân thiện này cũng có chút kính ý.

Việc Lâm Động có được long cốt Hồng Hoang đã truyền khắp Long tộc, đương nhiên nó đã tạo nên sự chấn động lớn. Đặc biệt khi những người khác biết ngay Thái Thượng trưởng lão cũng ra mặt để Lâm Động trở thành Hình Phạt trưởng lão thì họ không khép được miệng lại. Hẳn đây là lần đầu tiên trong lịch sử Long tộc cho người ngoại tộc đảm nhận chức vụ Hình Phạt trưởng lão.

- Lâm Động tiểu ca thật sự không ở lại sao?

Đoạn Đào cười.

- Ở Thú Chiến Vực ta còn có một số việc nên phải về đó một chuyến.

Lâm Động lắc đầu, tuy sau trận chiến ở Thần Vật sơn mạch, địa vị và danh tiếng của Lôi Uyên Sơn ở Thú Chiến Vực đã không thua kém Tam đại Yêu Soái, nhưng căn bản chưa ổn định, vì thế hắn phải lưu tâm nhiều. Dù sao sau này khi về Đông Huyền Vực, Lôi Uyên Sơn có thể coi là vốn liếng của ba huynh đệ họ. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL

Đoạn Đào nghe vậy cũng không ngăn cản nữa, gật đầu nói:

- Vậy thì đi thôi, không gian chuyển dịch đã chuẩn bị xong, rất nahnh Lâm Động tiểu ca sẽ về Thú Chiến Vực thôi.

Dứt lời, Đoạn Đào quay người dẫn đường, Lâm Động cũng nhanh chóng theo sau.

Hai người bay qua Long tộc, dọc đường thấy không ít tộc nhân. Khi nhìn thấy Lâm Động sắc mặt họ đều có phần cổ quái, ánh mắt vốn cao ngạo giờ đã có chút ý sợ, điều này khiến Lâm Động thấy ngạc nhiên. Xem ra Hình Phạt trưởng lão là chức vụ không tầm thường.

Cuối cùng hai người đến một đỉnh núi, không gian ở đó đã trở nên hỗn loạn. Lâm Động nhìn thấy Nguyên Càn, vị tộc trưởng Long tộc lại đích thân ra tay tiễn Lâm Động.

- Hà hà, Lâm Động tiểu hữu, tuy ngươi vốn không có huyết mạch Long tộc nhưng trong thân thể đã có long cốt, từ phương diện nào đó mà nói thì cũng coi như người của Long tộc ta rồi.

Nguyên Càn thấy Lâm Động thì nở nụ cười.

- Lần này vãn bối đã có lợi ích, sau này Long tộc cần gì vãn bối nhất định sẽ dốc hết sức.

Lâm Động bao quyền, trịnh trọng nói. Hắn trước nay luôn ân oán phân minh. Nếu Long tộc gây sự với hắn vì long cốt Hồng Hoang thì có lẽ sau này hắn sẽ mặc kệ, nhưng họ lại có hành động có thể nói là tốt nhất với hắn. Điều này thật sự đã có được thiện cảm của Lâm Động.

Từ mặt khác mà nói, cũng không thể không nói thủ đoạn của Thái Thượng trưởng lão cao minh. Sách lược mềm mỏng này cũng giúp Long tộc có thể một vị minh hữu tiềm lực lớn lao. Tuy thực lực vị minh hữu này chưa lọt pháp nhãn của Long tộc, nhưng có lẽ sau này sẽ mạnh lên bằng Long tộc. Chưa biết chừng còn phải nương nhờ hắn. Chuyện sau này sao nói rõ cho được?

Nguyên Càn cũng khá hài lòng về lời nói của Lâm Động, gật đầu cười, rồi nắm tay lại, một cái đồ đằng to bằng bàn tay hiện ra, đưa Lâm Động:

- Từ nay về sau ngươi là người của Long tộc. Thái Thượng trưởng lão bảo ta đưa ngươi cái này, nếu gặp phiền phức gì cứ bóp vỡ nó, Long tộc sẽ đến giúp.

Lâm Động nghe vậy không khỏi mỉm cười, vị Thái Thượng trưởng lão cũng thật chu đáo. Nhưng hẳn là lão quan tâm đến long cốt Hồng Hoang trên người Lâm Động hơn. Dù gì thì nếu Lâm Động gặp bất trắc thì long cốt Hồng Hoang sẽ rơi vào tay kẻ khác. Tuy kẻ khác chưa chắc đã chịu đựng nổi long cốt Hồng Hoang, nhưng cũng là tổn thất lớn đối với Long tộc.

Nhưng Lâm Động cũng không bận tâm đến việc đó, dù sao hắn cũng hiểu từ giờ về sau hắn đã có quan hệ khá mật thiết với Long tộc, điểm tựa này không dựa vào thì thật phí.

- Trận pháp chuyển dịch đã xong.

Thấy Lâm Động nhận lấy đồ đằng, Nguyên Càn nhìn sang vùng không gian phía sau, cười nói.

Lâm Động gật đầu, rồi lại trịnh trọng bao quyền hành lễ, trầm giọng nói:

- Vãn bối cáo từ.

Dứt lời, hắn lập tức bay vào trong vùng không gian kia. Thân thể hắn dần biến dạng rồi biến mất.

Không gian dần trở lại yên tĩnh, Nguyên Càn nhìn về nơi Lâm Động biến mất, khẽ thở dài, lầm bầm:

- Mong là đúng như Thái Thượng trưởng lão nói, lần này Long tộc đã trả giá rất đáng.

Bình luận





Chi tiết truyện