chương 586/ 1309

Uỳnh!

Năng lượng màu lục lúc này trào dâng từ cơ thể Tô Nhu như sóng triều, độ mạnh mẽ của nó không hề thua kém bất cứ ai trong bọn Lưu Thành.

Bọn Lưu Thành rõ ràng cũng kinh ngạc vì năng lượng mạnh mẽ bỗng bộc phát từ Tô Nhu. Từ khi bọn Lâm Động khai chiến với Vương triều Phong Vân, bọn chúng cũng thấy Tô Nhu có thực lực không tệ, nhưng vẫn thua kém bọn chúng khá nhiều. Nhưng lúc này thực lực của nàng lúc này lại đột ngột tăng cao theo kịp với bọn chúng. Cảnh tượng đó cũng khiến bọn chúng phải thầm chấn kinh. Luồng sức mạnh to lớn màu lục dưới sự khống chế của Tô Nhu ngưng tụ lại trong lòng bàn tay, cuối cùng luồng sức mạnh kinh người ấy oanh kích thẳng về phía chưởng ấn của bọn Lưu Thành.

Ầm!

Nguyên lực cuồng bạo bùng nổ, lá khô rụng xung quanh nát thành mảnh vụn, nháy mắt bị cuồng phong cuốn đi.

Thân hình yêu kiều của Tô Nhu cũng bị kình phong đánh bật ra sau mấy bước, ánh lục quang lấp lánh nhanh chóng hóa giải kình phong xâm nhập cơ thể.

Hai người bọn Lưu Thành cũng bị đánh bật ra sau, dù sao bọn chúng có hai người, dù sức mạnh của Tô Nhu có ngang bằng thì bọn chúng vẫn chiếm ưu thế. Nhưng dù sự việc không ngoài tầm kiểm soát thì sức mạnh của Tô Nhu cũng khiến bọn chúng vô cùng kinh ngạc. Ánh mắt nhanh chóng chuyển sang Tử Linh Tướng ở phía xa, lúc này đang vô cùng thảm hại, đồng tử lập tức co rút lại. Bọn chúng rất rõ ràng thực lực của Tử Linh Tướng, không ngờ lại rơi vào tình trạng thảm hại thế kia.

- Nhanh chóng giải quyết đi!

Bọn Lưu Thành cố gắng kìm nén sự kinh hãi, nhìn nhau rồi gật mạnh đầu. Vốn dĩ bọn chúng nghĩ có Tử Linh Tướng ra tay thì chắc chắn sẽ dễ dàng giải quyết bọn Lâm Động. Nhưng không thể ngờ Tiểu điêu, kẻ chưa từng nghiêm túc chiến đấu bao giờ lại có thực lực đáng sợ như vậy. Lúc này, bọn chúng nhất định phải nhanh chóng giải quyết Tiểu điêu, nếu không khi Lâm Động và Tiểu Viêm ra khỏi trạng thái dưỡng thương thì cục diện sẽ đổi ngược mất.

Sau khi biết lực chiến đấu của Lâm Động và Tiểu Viêm, dù là Lưu Thành và Hồ Sóc cũng không dám chắc sẽ kích bại được bọn họ. Hơn nữa, trợ thủ mà bọn chúng mời là Tử Linh Tướng không những chẳng có tác dụng gì mà ngược lại còn bị Tiểu điêu chèn ép đến không có cơ hội phản kháng.

Cục diện này nhất thiết phải tốc chiến tốc thắng!

Uỳnh!

Hung quang tóe ra từ mắt bọn Lưu Thành, bọn chúng gần như không chút do dự, bước chân lên cùng ra tay vô cùng ăn ý, tạo nên một áp lực cực lớn bao phủ lấy Tô Nhu.

- Tử Ma Ấn!

Hắc quang lan tỏa từ bàn tay bọn chúng, cuối cùng biến thành hai cái cự ấn màu đen, bên dưới là phù văn hình mặt quỷ, một thứ tử khí quỷ dị không ngừng xâm thực về phía Tô Nhu.

Thứ hắc quang đó vô cùng quỷ dị, tuy nó không phải tử khí của Sinh Tử Huyền Cảnh chính tông nhưng vô cùng khó đối phó, dù là cường giả Niết Bàn Cảnh nếu bị xâm nhập cơ thể cũng sẽ vô cùng phiền toái.

Hiển nhiên Tô Nhu cũng nhận ra mức độ khó nhằn của thứ sức mạnh quỷ dị đó, sắc mặt cũng nặng nề hơn nhiều. Năng lượng màu lục ngưng tụ khiến bàn tay như viên ngọc phỉ thúy lấp lánh.

Rầm!

Bàn tay phỉ thúy nhanh như chớp lướt rạch ngang không khí, chớp mắt đã biến thành hơn chục đạo chưởng ấn hung hăng đập lên quỷ ấn.

Uỳnh uỳnh!

Chưởng ấn phỉ thúy rơi lên quỷ ấn, năng lượng mạnh mẽ khiến quỷ ấn rung lên dữ dội, dường như có dấu hiệu bùng nổ.

- Hừ!

Thấy công kích của Tô Nhu mạnh mẽ đến vậy, hơn nữa dường như không hề sợ hãi sự xâm thực của tử khí, bọn Lưu Thành hừ lạnh một tiếng, đánh một quyền lên quỷ ấn. Nguyên lực hùng hồn trào dâng, hai đạo tử ấn trở nên nặng nề như sơn nhạc chèn ép hết các chưởng ấn phỉ thúy.

Áp lực bỗng đại tăng khiến trán Tô Nhu chảy mồ hôi ròng ròng. Tuy đã khống chế được một phần sức mạnh thần bí trong cơ thể, nhưng dù sao nàng vẫn chưa thể hoàn toàn luyện hóa được nó. Khi đối chiến với cường giả Tam Nguyên Niết Bàn có lẽ nhược điểm này không lộ ra, nhưng khi gặp phải cường giả Tứ Nguyên Niết Bàn như bọn Lưu Thành, đặc biệt là khi một chọi hai, sự yếu thế sẽ lộ rõ ràng.

Nhưng dù áp lực có tăng lên cao nhưng Tô Nhu vẫn nghiến răng không chịu rút lui. Nàng có thể cảm nhận được sức mạnh đang nhanh chóng trong cơ thể hai người bọn Lâm Động. Có lẽ bọn họ cũng cảm nhận được gì đó bên ngoài này. Chỉ cần kiên trì một chút nữa có lẽ Lâm Động và Tiểu Viêm sẽ thức dậy, đến lúc đó sẽ không phải sợ đối phương nữa.

Ầm ầm!

Khi Tô Nhu liều mình chống lại công kích của bọn Lưu Thành thì ở nơi khác, Tiểu điêu đã chèn ép cho Tử Linh Tướng trở nên vô cùng thảm hại. Nếu không phải thân thể Tử Linh Tướng vô cùng cổ quái thì có lẽ đã bị Tiểu điêu trảm sát từ lâu rồi.

Trong cuộc giao đấu không hề đối xứng này, hiển nhiên Tử Linh Tướng cũng đã hiểu ra dường như thực lực của Tiểu điêu còn mạnh hơn hắn, muốn kích bại là chuyện không thể, nhưng hắn có thể cầm chân Tiểu điêu để bọn Lưu Thành ra tay.

Kế hoạch tính thì rất hay nhưng Tiểu điêu cũng là lão giảo hoạt, chớp mắt đã hiểu ngay ý đồ của hắn, hạ thủ ngày một ác liệt. Nhưng cũng phải thừa nhận thực lực của Tử Linh Tướng cũng rất mạnh, có lẽ đã đạt đến Ngũ Nguyên Niết Bàn, cộng với một vài thủ đoạn quỷ dị đã giúp hắn sống sót trước công kích của Tiểu điêu.

Sự lươn lẹo của hắn khiến Tiểu điêu kích động muốn lập tức dùng bản thể Thiên Yêu Điêu kích chết hắn, nhưng rồi hắn đã nhẫn nhịn được. Ở đây đã là vùng trung tâm, chắc chắn có không ít Tông phái siêu cấp đang quan tâm, nếu hắn dùng đến sức mạnh bản thể của Thiên Yêu Điều chắc chắn sẽ bị bọn họ phát giác ra. Nguồn truyện: Truyện FULL

Hắn không biết ở đây có Tông phái siêu cấp nào có thù oán với Thiên Yêu Điêu Tộc không, vì thế, để không gây ra phiền toái lớn hơn, hắn đành phải nhẫn nhịn.

- Để ta xem ngươi kiên trì được bao lâu?

Ánh mắt Tiểu điêu lạnh băng, công kích đột ngột mạnh mẽ hơn khiến Tử Linh Tướng vốn đã chịu một áp lực lớn, lúc này ánh mắt hiện lên sự hoảng loạn. Trong lúc tránh né, hắn hét lớn:

- Lưu Thành, dùng Vạn Quỷ Trảo!

Cách đó không xa, bọn Lưu Thành đang khiến Tô Nhu đang phải lui từng bước, ánh mắt chợt thay đổi. Đột nhiên hắn nghiến răng một cái, từ miệng hắn bắn ra một tia tinh huyết, nguyên lực màu đen cuồn cuộn bao phủ lấy đám tinh huyết kia.

U u…

Hắc quang chuyển động, từng trận gió dâng lên quỷ dị, phát ra âm thanh như quỷ kêu rít gào.

- Giết!

Tầng khí đen cuối cùng ngưng tụ lại thành một quỷ trảo màu đen, trên đó dày đặc những gương mặt hung dữ, vô số tiếng gào thét đinh tai phát ra khiến khí huyết trong người những kẻ nghe được cũng phải sục sôi.

Quỷ trảo hình thành đem theo sức mạnh kinh người rạch tan hư không, tấn công thẳng về phía Tô Nhu đang vất vả chống đỡ.

Nhìn công kích vô cùng hung hãn như vậy, sắc mặt Tô Nhu tái đi nhưng vẫn không có ý định rút lui. Tô Nhu nghiến răng, trong lòng quyết định sẽ giải khai đạo phong ấn thứ ba. Theo như Tiểu điêu nói, thì với thực lực của nàng hiện giờ, nếu mở ra phong ấn thứ ba thì sợ là sẽ gây tổn thương nặng nề cho cơ thể của nàng.

Nhưng lúc này dường như không thể suy nghĩ đến những điều đó nữa!

Tô Nhu nghiến răng, ngón tay thon dài chạm vào đạo phong ấn thứ ba, thế nhưng khi nàng sắp giải khai phong ấn thì một bàn tay bỗng nhiên thò ra từ phía sau, giữ lấy tay nàng lại. Một thân hình không to lớn nhưng lại mang lại cho nàng cảm giác vô cùng an toàn đột nhiên bước ra.

- Lâm Động đại ca!

Nhìn thấy thân ảnh đó, gương mặt Tô Nhu lập tức hiện lên vẻ vui mừng.

- Không cần mở phong ấn nữa, muội đã làm rất tốt!

Thân ảnh đó dùng tay xoa xoa đầu Tô Nhu, khẽ cười, rồi ngẩng lên nhìn bọn Lưu Thành, khóe miệng hơi nhếch lên.

- Tiếp theo cứ giao cho huynh, bọn tạp nham này thật phiền phức!

Bình luận





Chi tiết truyện