chương 600/ 1309

Niết Bàn Ấn Tử Kim!

Chỉ người đã vào Niết Bàn Kim Bảng mới có được dấu hiệu đặc biệt này!

Đây là lần đầu tiên Lâm Động nhìn thấy Niết Bàn Ấn Tử Kim thật sự, hơn nữa điều khiến hắn cảm thấy khó tin đó là chủ nhân của nó lại là là một nữ tử xinh đẹp như vậy.

Trong lòng Lâm Động dậy sóng, mãi lúc lâu sau mới kìm nén được, hắn giơ tay ra khẽ chạm vào tay Lam Anh, cảm giác mềm mại lành lạnh khiến người ta có cảm giác không nỡ rời.

- Lâm Động, từ Vương triều Đại Viêm!

Nhưng Lâm Động cũng không quá tham lam cái cảm giác ấy, chỉ bắt tay nhẹ một cái rồi buông. Bởi vì hắn biết nữ tử này có lẽ là người có thực lực mạnh nhất từ khi hắn đến Chiến trường Viễn Cổ.

Khi chưa biết người này có địch ý hay không, sự cảnh giác là không thể thiếu!

Lam Anh nhìn Lâm Động cười, sự nhạy cảm của nữ tử cũng khiến nàng nhận ra ánh mắt của Lâm Động khi nhìn thấy Niết Bàn Ấn Tử Kim của mình cũng như sự cảnh giác của hắn.

- Ta nghe về các ngươi đã lâu nhưng tới giờ mới được gặp.

Lam Anh có chiếc cằm thon, khi cười nhìn rất đẹp. Đôi mắt xinh đẹp của nàng cũng nhìn về Tiểu điêu, Tiểu Viêm ở bên cạnh và Tô Nhu đứng phía sau Lâm Động.

Tiểu điêu vẫn có bộ dạng bất cần, gương mặt tuấn dật lúc nào cũng thu hút ánh nhìn của người khác. Lam Anh cũng dừng ánh mắt tại hắn lâu hơn một chút, những ngón tay thon dài khẽ nắm lại, nàng có thể cảm nhận được sự nguy hiểm như ẩn như hiện từ người hắn.

Rồi nàng nhìn sang Tiểu Viêm thân hình đồ sộ như người khổng lồ và Tô Nhu dáng vẻ rụt rè. Khẽ cắn môi, Lam Anh nhìn Lâm Động, nói đầy ẩn ý:

- Thực lực của các ngươi… quả danh bất hư truyền!

- Lam cô nương quá khen. Ở nơi đây ngọa hổ tàng long, không chừng lát nữa bọn ta sẽ bị cướp mất Niết Bàn Ấn ấy chứ.

Lâm Động cười cười, đương nhiên hắn biết dường như Lam Anh đã nhìn ra thực lực của bọn hắn.

- Đúng là không chắc thật!

Ngoài dự đoán của Lâm Động, Lam Anh che miệng cười, dường như không hề cho rằng lời nói của Lâm Động là khiêm tốn. Khi nói nàng cũng nhìn Lâm Động như muốn xem xem liệu Lâm Động có nổi giận vì bị mất mặt không.

Nhưng điều khiến nàng bất ngờ là Lâm Động vẫn tươi cười, thậm chí ánh mắt cũng không có chút dao động vì lời nói không hề giữ thể diện cho hắn của nàng.

- Ở đây phức tạp, chẳng ai biết chắc được chuyện gì sẽ xảy ra.

Lâm Động cười nói.

- Đúng là vậy… nhưng ta biết các ngươi sắp gặp phiền phức!

Lam Ngọc cười mỉm nói.

- Ồ?

Lâm Động nhướng mày, kẻ khiến Lam Anh cũng phải nói là phiền phức chắc chắn không phải kẻ dễ đối phó.

- Một trong Thập đại Vương triều Siêu cấp, Vương triều Thiên Ma, đứng đầu Tứ Đại Ma Tông, nhận truyền thừa của Thao Thiết Tông!

Lam Anh cười nói.

Sắc mặt Tô Khôi kịch biến.

Trong Đông Huyền Vực, Vương triều nhiều như sao trên trời, trong đó cũng phân đẳng cấp, Vương triều Siêu cấp chính là bá chủ… Cũng như vậy, trong số các Vương triều Siêu cấp có mười Vương triều đứng đầu, được gọi là Thập đại Vương triều Siêu cấp của Đông Huyền Vực.

Vương triều Thiên Ma và Vương triều Tự Tiên của Lam Anh cũng là hai trong số đó.

Đó mới chính là những người đỉnh cao thực sự của Chiến trường Viễn Cổ. Có lẽ ngay từ khi vào không gian này bọn họ đã đi phía trước tất cả mọi ngườì rồi.

- Đúng là rất phiền phức!

Lâm Động khẽ gật đầu, hắn biết sự tồn tại của Thập đại Vương triều Siêu cấp, chỉ là trước đây không hề biết một trong số đó lại có Vương triều nhận truyền thừa của Thao Thiết Tông. Như vậy thực lực của Vương triều Thiên Ma sẽ mạnh hơn Vương triều Đại La không biết bao nhiêu lần. Nếu bọn chúng tìm đến chắc chắn sẽ có một trận thảm chiến.

Nhìn gương mặt vẫn khá bình tĩnh của Lâm Động, khóe miệng Lam Anh hơi cong lên, dường như cũng tò mò về sự trấn tĩnh đó. Dù sao bọn người Vương triều Thiên Ma ngay cả đến nàng cũng cảm thấy khó đối phó.

Khi Lâm Động và Lam Anh nói chuyện, người tiến về khu vực này ngày càng một đông hơn, tiếng động huyên náo lập tức phá vỡ sự yên tĩnh vốn có.

Đúng lúc đó trên không trung bỗng phát ra tiếng u u nhàn nhạt, nhiều người ngẩng lên nhìn thì thấy một vầng hào quang bay ra từ Bách Triều Sơn cuối cùng hóa thành một nhân ảnh xuất hiện trên cao.

Bóng người đó đứng trên một thanh cự kiếm, mặc quần áo tông phái, đôi mắt sắc bén đầy uy nghiêm tạo nên một áp lực rất lớn khiến những tiếng ồn ào xung quanh lập tức biến mất.

Tất cả đều nhìn bóng người đó với ánh mắt kính sợ. Từ trang phục mọi người có thể biến người kia chính là người của Tông phái siêu cấp mà bọn họ kính sợ.

- Sau một năm khổ luyện, vào được đến đây, điều đó cũng chứng minh thực lực của mọi người. Nhưng Tông phái siêu cấp tuyển chọn đệ tử rất nghiêm ngặt, chỉ có người kiệt xuất nhất mới được chọn lựa.

Trên không, bóng người đó nhìn xuống, giọng nói như sấm rền vang lên bên tai tất cả mọi người.

- Lên Bách Triều Sơn chỉ cần một điều kiện, đó là biến Niết Bàn Ấn trong tay mình thành màu tử kim. Chỉ cần lên được đó, là một năm khổ tu của các người sẽ có thành quả hoàn mỹ!

- Niết Bàn Ấn Tử Kim?

Nghe nói thế, không ít cường giả sắc mặt đầy phức tạp… Bọn họ biết Niết Bàn Ấn Tử Kim có nghĩa là gì. Đó chính là tượng trưng cho cường giả được vào Niết Bàn Kim Bảng. Muốn biến Niết Bàn Ấn trong tay mình thành màu tử kim không phải dễ.

- Ta không cần biết các ngươi dùng thủ đoạn gì, bọn ta không quan tâm quá trình, bọn ta chỉ cần kết quả! Chỉ cần các ngươi có Niết Bàn Ấn Tử Kim là có thể được Tông phái siêu cấp lựa chọn!

Nghe vậy Lâm Động than thầm. Xem ra tên này muốn kích thích cho tất cả mọi người phát điên. Chắc sau khi vào khu rừng kia sự tàn sát khốc liệt sẽ diễn ra!

- Trong nhiều cường giả tham gia thế này chắc người có được Niết Bàn Ấn Tử Kim sẽ rất ít. Kiểu lựa chọn này quá tàn khốc, tanh mùi máu. Nó có tác dụng gì với Vương triều Siêu cấp không?

Lâm Động lẩm bẩm một mình.

- Những người có Niết Bàn Ấn Tử Kim, dù vào Tông phái siêu cấp rồi cũng sẽ được bồi dưỡng lại, coi như là đệ tử tân truyền. Đồng thời người của Vương triều Siêu cấp cũng sẽ quan sát các trận chiến đấu, người có biểu hiện ưu tú cũng sẽ lọt vào mắt bọn họ. Chỉ có điều sau khi vào Tông phái siêu cấp sẽ coi như là đệ tử ký danh, đương nhiên địa vị sẽ không bằng đệ tử tân truyền.

Lam Anh ở bên cạnh giải thích cho Lâm Động. Ánh mắt nàng nhìn về nam tử kia cũng không có quá nhiều sự kính sợ.

- Với ưu thế của Lam cô nương, thiết nghĩ chắc sớm đã được nhắm vào Tông phái siêu cấp?

Lâm Động cười nói.

- Vương triều Tự Tiên vốn là trực hệ của Cửu Thiên Thái Thanh Cung, dĩ nhiên ta cũng muốn vào đó. Đương nhiên nếu thiên phú của ta tầm thường, dù có quan hệ tốt thế nào cũng khó lòng mà vào được!

Lam Anh khẽ cười.

- Cửu Thiên Thái Thanh Cung?

Nghe thấy cái tên này Lâm Động hơi khựng lại, hắn nhớ hình như năm đó khi ở Đại Hoang Quận, Vương triều Đại Viêm, hắn từng gặp một lão nhân áo vải. Hình như người đó nói mình là người của Cửu Thiên Thái Thanh Cung.

Giờ nghĩ lại, người đó có phần khoác lác rồi, với thực lực Nhất Nguyên Niết Bàn của hắn, cũng chưa tới mức là thành viên của Tông phái siêu cấp này.

Lam Anh chỉ nghĩ Lâm Động lần đầu nghe thấy cái tên này, vì thế cũng không để tâm lắm. Thấy người kia vẫn làm vẻ uy phong nói mấy lời vô vị, nàng lại cười nói:

- Đông Huyền Vực có tất cả bảy đại Tông phái siêu cấp lớn nhất, được gọi chung là Thất Đại Tông Phái. Đương nhiên ngoài bọn họ ra còn có các Tông phái siêu cấp khác, chỉ là thực lực không bằng mà thôi.

- Ồ, trong Thất Đại Tông Phái, tông phái nào là mạnh nhất?

Lâm Động hiếu kỳ hỏi, lần đầu tiên hắn được biết thông tin chi tiết như thế về Tông phái siêu cấp.

- Trong Thất Đại Tông Phái, kẻ thống lãnh có lẽ là Nguyên Môn!

Lam Anh hơi mím môi, ánh mắt phức tạp, nói.

- Nguyên Môn?

Lâm Động thấy cái tên có phần lạ lẫm nhưng dường như rất có đại khí, khẽ gật đầu, nhưng hắn không thấy được sắc mặt đã có sự thay đổi khó nhận ra của Tiểu điêu ở bên cạnh.

- Giữa các Tông phái siêu cấp cũng không phải hòa thuận gì với nhau, cạnh tranh cũng khá quyết liệt. Nếu sau này ngươi vào phải Tông phái nào có xích mích với Cửu Thiên Thái Thanh Cung bọn ta, thì chưa biết chừng sẽ có lúc bọn chúng ta phải giao đấu với nhau a!

Lâm Động biết thêm được một số thông tin. Những Tông phái siêu cấp ở Đông Huyền Vực cũng không phải một khối đoàn kết vững chắc, quả nhiên ở đâu cũng có phân tranh.

Khi Lâm Động không ngừng dò hỏi thông tin về Tông phái siêu cấp từ Lam Anh, cuối cùng bóng người kia cũng chấm dứt bài phát biểu. Nhìn những ánh mắt đỏ ngầu bên dưới hắn mới gật đầu hài lòng, bàn tay bỗng vung mạnh:

- Nếu mọi người đều đã sẵn sàng thì ta tuyên bố, Bách Triều Đại Chiến, chính thức bắt đầu!

Uỳnh!

Cả trời đất dường như rung chuyển, trên thiên địa vang lên âm thanh xé gió, cuối cùng vô số thân ảnh ồ ạt lao về điểm quyết đấu cuối cùng. Bạn đang đọc truyện được lấy tại chấm cơm.

- Ta đi trước đây, Lâm Động, hy vọng sẽ gặp lại các ngươi ở Bách Triều Sơn. Khó khăn lắm mới có Vương triều Hạ cấp đi được đến mức này, đừng để ta thất vọng!

Lam Anh quay lại cười với Lâm Động nói, rồi biến thành một đạo tàn ảnh bay mất.

- Tốc độ nhanh thật! Không hổ là người vào Niết Bàn Kim Bảng!

Lâm Động khẽ cảm thán.

- Đi thôi, Bách Triều Sơn thẳng tiến!

Cảm nhận không khí như bùng nổ, trong mắt Lâm Động cũng ánh lên sự cuồng nhiệt, hắn vẫy tay, giống như cánh chim đại bàng bay về phía khu rừng, phía sau là bọn Tiểu điêu cũng bay theo.

Cuối cũng cũng đến điểm cuối cùng!

Bình luận





Chi tiết truyện