chương 301/ 1309

Lúc này thân hình Tiểu Viêm cũng đã xuất hiện không ít sự thay đổi, lớp vảy màu đỏ như máu bao phủ khắp thân thể, lấp lánh một loại quang mang màu đỏ như máu, mơ hồ trên đó còn toát ra từng tia sát khí nhàn nhạt nữa.

Hơn nữa, trên lớp vảy màu đỏ máu đó còn có những hoa văn kỳ lạ, ngưng tụ lại thành hình rồng. Còn cái đuôi mãng xà ở phía sau không ngừng thè ra cái lưỡi rắn hung tợn, năng lượng ba động đỏ như máu ngưng tụ lại trong miệng, cặp răng nanh trắng hếu trong miệng càng khiến người khác cảm thấy ớn lạnh.

- Grừ!

Quanh người Tiểu Viêm bao phủ tràn ngập huyết quang, sau đó nó ngẩng cổ lên gầm lớn một tiếng, đột nhiên một đạo huyết quang từ trong thân thể nó tỏa ra, trực tiếp khiến cho trên mặt hồ hình thành nên từng cột nước lớn khủng bố.

- Hừ, con hổ ngốc này chẳng qua vừa mới ngưng tụ được Yêu linh thôi mà đã dám kiêu ngạo như vậy.

Nhìn thấy bộ dáng đó của Tiểu Viêm, tiểu điêu không khỏi cười một tiếng.

Tiểu điêu vừa nói xong, Tiểu Viêm đã lao thẳng về phía trước, cái đuôi mãng xà đầy huyết sắc trực tiếp phóng ra, thân hình không ngừng kéo dài ra, biến thành một đạo huyết quang bắn thẳng về phía tiểu điêu.

- Con hổ ngốc, cho rằng nuốt được chút tinh huyết của Viễn Cổ Huyết Bức Long là có thể đấu cùng điêu gia ta sao? Điêu gia ta khi còn ở thời kỳ cường thịnh nhất, loại Huyết Bức Long này có dâng tận miệng, ta cũng không thèm ăn nữa.

Thấy Tiểu Viêm ra tay với mình, tiểu điêu nở nụ cười khinh thường, móng vuốt tùy tiện vung lên đã ngưng tụ thành một tấm màn quang mang màu đen che chắn ở trước mặt, khiến đạo huyết quang kia nháy mắt bị bắn ngược trở lại.

- Được rồi, các ngươi bớt tranh cãi đi!

Nhìn thấy một màn này, Lâm Động bắt đắc dĩ lắc đầu, quát lên.

Nghe thấy tiếng quát của Lâm Động, Tiểu Viêm lúc này mới hướng về phía tiểu điêu gầm lên một tiếng có ý cảnh cáo. Sau khi ngưng tụ ra Yêu linh, linh trí của nó hiển nhiên cũng đã tăng lên rất nhiều, tuy chưa thể so sánh được với tiểu điêu vốn dĩ còn giảo hoạt hơn cả con người, nhưng cũng đã bước đầu có linh trí. Sau này dần dần tu luyện, linh trí cũng có thể so sánh được với con người.

- Tiểu tử, bây giờ ngươi định làm thế nào?

Tiểu điêu uể oải nói.

- Đương nhiên là đi tìm phiền phức rồi. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL

Lâm Động mỉm cười nói, nụ cười lộ ra vẻ hung tợn. Đằng Lỗi kia lúc trước muốn giết hắn, mối thù này với tâm tính của Lâm Động, đương nhiên là không dễ dàng bỏ qua!

Hơn nữa, hiện tại Thôn Phệ Tổ Phù đang được cất giấu trong Tổng bộ Âm Khôi Tông, mà đối với địa phương này hắn hoàn toàn không biết đến. Mà Đằng Lỗi kia hiển nhiên cũng có vị trí không thấp trong Âm Khôi Tông, nếu có thể bắt được hắn thì cũng có thể thu được không ít tin tình báo quan trọng.

- Ngươi muốn đi tìm Đằng Lỗi?

Nghe thấy vậy, cặp mắt tiểu điêu cũng sáng rực lên. Thực lực của hắn hiện tại cũng đã tăng lên không ít, hiển nhiên cũng muốn thể hiện chút uy phong.

- Ừ, năm ngày nay trong lúc các ngươi tu luyện ta cũng đã đi nghe ngóng một chút. Đằng Lỗi từ sau khi rời khỏi Đại Hoang Cổ Nguyên liền luôn ở tại thành Đại Khôi.

Lâm Động khẽ mỉm cười, nói.

- Lão già tên gọi Hoa Cốt kia tựa hồ như cũng ở đó. Hừ, lão gia hỏa đó lần trước nhân lúc ta suy yếu dám ra tay đả thương ta, lần này nếu còn gặp mặt, nhất định phải đem lão ta chém ra thành hai đoạn mới được.

Tiểu điêu cười quỷ dị.

- Lão gia hỏa đó đương nhiên không thể dễ dàng bỏ qua!

Lâm Động cười lạnh, một khi đã là địch nhân thì hắn sẽ không chút hạ thủ lưu tình.

Thành Đại Khôi là một Phân bộ tương đối quan trọng của Âm Khôi Tông, cường giả trong đó tất nhiên không hề ít. Tuy nhiên Lâm Động hiện tại lại không chút sợ hãi, dù sao với thực lực của hắn đã dễ dàng giết chết cường giả Tạo Khí Cảnh đại thành, thêm vào thực lực tiểu điêu và Tiểu Viêm đã tăng lên rất nhiều, trừ khi trong Phân bộ Âm Khôi Tông thành Đại Khôi có cường giả Tạo Hóa Cảnh, nếu không cũng không thể gây nên chút trở ngại nào cho Lâm Động.

- Đi, lần này chúng ta sẽ đi báo thù!

Lâm Động cười lớn, cũng không nói gì thêm. Thân hình hắn chợt lóe lên, đã nhảy lên lưng hổ. Tay Lâm Động vung lên, Tiểu Viêm liền dang rộng cặp cánh, hóa thành một đạo huyết quang lao vút đi.

Bây giờ là lúc để tên khốn kiếp Đằng Lỗi kia trả nợ rồi.

o0o

Thành Đại Khôi, Phân bộ của Âm Khôi Tông.

Trong đại sảnh, lúc này đã có không ít cường giả của Âm Khôi Tông đang tụ tập ở đó. Trên vị trí thủ vị chính là Đằng Lỗi, hai bên còn có các Trưởng lão của Âm Khôi Tông, Hoa Cốt kia cũng nằm trong số đó.

- Ha ha, nghe nói lần này Thiếu Tông chủ đoạt được vũ kỹ Cửu phẩm trong Đại Hoang Cổ Bi, thật khiến người khác phải ngưỡng mộ.

Trong đại sảnh, một lão giả cười nói với Đằng Lỗi, trong nụ cười có ý nịnh nọt.

Nghe thấy vậy, khuôn mặt Đằng Lỗi cũng khẽ mỉm cười. Vũ kỹ Cửu phẩm cho dù là trong Âm Khôi Tông cũng thuộc vũ kỹ đỉnh cao. Thu hoạch lần này đối với thực lực của hắn không hề nghi ngờ gì là một loại đề thăng rất lớn.

- Ta nghe nói tên tiểu tử Lâm Động kia không biết ngáp phải ruồi thế nào mà đạt được vũ kỹ Tạo Hóa Cấp. Vũ kỹ đẳng cấp như vậy, tên đó sao lại có tư cách có được? So về thiên phú vũ kỹ, hắn còn không có tư cách xách dép cho Thiếu Tông chủ nữa là.

Một gã trung niên bộ dạng giống như Chấp sự cũng lên tiếng.

Nghe thấy thế, nụ cười của Đằng Lỗi chợt nhạt bớt đi. Đối với cái tên này, hắn thật sự là hận đến tận xương tủy, không chỉ cướp mất Phù khôi Cao cấp vốn dĩ phải thuộc về hắn, lại càng bất ngờ đạt được một bộ vũ kỹ Tạo Hóa Cấp nữa. Những việc như vậy thực sự khiến hắn không thể nào chấp nhận được.

- Hừ, tên khốn kiếp đó may mà đã chết trong không gian cổ bi rồi, nếu không lão phu nhất định sẽ hắn sống không được chết không xong!

Ánh mắt Hoa Cốt cực kỳ âm trầm, thanh âm oán độc nói.

- Trưởng lão Hoa Cốt không cần tức giận, tiểu tử đó đã chết chắc rồi!

Đằng Lỗi cười nhạt. Ngày đó bọn chúng đã đóng khe nứt không gian lại, bỏ Lâm Động ở lại trong không gian cổ bi, hắn tin rằng với thực lực của bộ hài cốt thần bí kia, cho dù Lâm Động có may mắn đến mấy cũng không thể nào thoát chết được.

- Chuyến đi cổ bi lần này, bất ngờ nhất chính là phát hiện được cung điện dưới lòng đất kia. Tuy nhiên đáng tiếc Thủ Hộ Giả nơi đó quả thực là quá mức cường hãn. Đợi sau khi quay về Tổng bộ, ta phải bẩm báo lại với phụ thân, đợi không gian cổ bi lần sau mở ra nhất định phải tập trung toàn bộ cường giả tiến vào không gian cổ bi một chuyến.

Đằng Lỗi tiếc nuối nói. Kho báu dưới lòng đất đó đủ khiến cho những đại thế lực như bọn chúng cũng phải phát điên lên.

Cung điện dưới lòng đất kia có số lượng Thuần Nguyên Đan cùng với Niết Bàn Đan vô cùng khổng lồ, nếu như Âm Khôi Tông bọn chúng có thể chiếm lấy được, thực lực cũng sẽ được đề thăng lên rất nhiều, tới lúc đó thậm chí còn có thể vượt qua cả Tứ đại Gia tộc nữa.

Nghe thấy Đằng Lỗi nói vậy, những kẻ bên dưới cũng vội vã phụ họa theo, nhất thời trong đại sảnh vang lên những tiếng tâng bốc nịnh hót.

- Đằng Lỗi, người quen đến thăm, cút ra đây cho ta!

Nhưng mà giữa không khí ồn ào náo nhiệt trong đại sảnh, một tiếng quát lớn như sấm mạnh mẽ vang vọng khắp cả thành Đại Khôi, đồng thời cũng ầm ầm truyền vào trong đại sảnh.

Không khí náo nhiệt đột ngột tan vỡ, mọi người trong đại sảnh bao gồm cả Đằng Lỗi đều sửng sốt lên một trận, sắc mặt nhất thời biến thành âm lãnh. Là kẻ nào dám to gan ở thành Đại Khôi khiêu khích Âm Khôi Tông bọn chúng?

- Là tên tiểu súc sinh Lâm Động!

Hoa Cốt trấn tĩnh lại trước tiên. Đối với Lâm Động, lão cơ hồ là hận đến thấu xương. Thanh âm của Lâm Động lão cũng vô cùng quen thuộc, bởi vậy sau khi nghe tiếng quát, lão nhanh chóng trấn tĩnh lại nhất, thân hình lóe lên đã phóng ra khỏi đại sảnh, mang theo vẻ mặt cực kỳ hung tợn.

- Lâm Động? Sao lại có thể?

Nghe thấy vậy, Đằng Lỗi cũng chợt rùng mình một cái. Bị lực lượng khủng bố đến như vậy truy sát, Lâm Động làm sao có thể thoát ra được?

Tuy nhiên khi thanh âm kia vừa vang lên, vẻ mặt của hắn cũng nhất thời trở nên âm lãnh. Bởi vì đối với thanh âm của Lâm Động, hắn đương nhiên cũng không hề xa lạ.

- Tên khốn kiếp đó đúng là gan to bằng trời, không ngờ dám đến khiêu khích trước cửa Âm Khôi Tông của chúng ta. Hôm nay nhất định phải băm vằm hắn thành trăm mảnh!

- Đúng! Hôm nay nhất định không được để hắn thoát!

- …

Sắc mặt những cường giả của Âm Khôi Tông trong đại sảnh đều trở nên vô cùng hung tợn. Âm Khôi Tông của bọn chúng chưa bao giờ bị kẻ khác khiêu khích trước mặt tất cả mọi người trong thành như vậy.

- Triệu tập mọi người! Lần này, ta muốn tên khốn kiếp tự chui đầu vào rọ này có mọc cánh cũng không thoát được!

Cảm nhận được sát ý toát ra tràn ngập trong cả đại sảnh, ánh mắt Đằng Lỗi cũng lóe lên một tia hàn khí, thân hình đột nhiên đứng bật dậy, phóng nhanh ra ngoài đại sảnh.

o0o

Tiếng quát vang lên đột ngột như vậy cũng khiến khắp cả thành Đại Khôi trở nên vô cùng náo loạn. Vô số ánh mắt của các thế lực đều mang theo vẻ kinh ngạc nhìn lên bầu trời. Âm Khôi Tông là một trong ba thế lực mạnh nhất của quận Đại Hoang, lần đầu tiên bọn họ nhìn thấy có kẻ dám ngang nhiên khiêu khích Âm Khôi Tông như vậy.

- Đó là Lâm Động sao?

Đồng thời trong Phân bộ của Đại Ma Môn ở thành Đại Khôi, từng đám cường giả cũng lũ lượt kéo ra. Người dẫn đầu chính là Mộ Thiên Thiên, vẻ mặt nàng ta lúc này tràn ngập sự kinh ngạc nhìn đạo thân ảnh quen thuộc trên không trung, không nhịn được thốt ra một tiếng kinh hô.

- Tên tiểu tử này thật là muốn chết mà. Đây là thành Đại Khôi, cường giả của Âm Khôi Tông ở đây nhiều vô kể, tiểu tử này thật là tự tìm đường chết mà!

Xung quanh Mộ Thiên Thiên, những cường giả của Đại Ma Môn cũng lộ ra vẻ mặt kinh dị, nhất thời vang lên từng tiếng thì thầm to nhỏ.

- Tên này rốt cuộc đang muốn làm gì? Lẽ nào muốn lấy sức một mình hắn chống lại tất cả các cường giả Phân bộ Âm Khôi Tông trong thành Đại Khôi sao?

Mộ Thiên Thiên nhíu chặt cặp mày, nàng nhìn lên đạo thân ảnh trên không trung, trong đầu xẹt qua một tia ý nghĩ này, nhưng rồi lập tức phủ quyết. Cường giả của Âm Khôi Tông ở đây đông vô kể, với thực lực của Lâm Động làm như vậy đúng là tự tìm đường chết.

Bình luận





Chi tiết truyện