chương 617/ 1309

Một vầng mặt trời treo trên không trung trên đỉnh Bách Triều Sơn chiếu xuống dưới những tia nắng ấm áp.

- Các vị, cũng đến thời gian rồi!

Người ngồi ở vị trí đầu tiên, đại biểu của Nguyên Môn có mái tóc hoa râm lướt mắt nhìn xuống đỉnh núi chật ních những người, rồi nhìn người của các Tông phái siêu cấp khác, cất tiếng nói.

Bảy người còn lại cũng gật đầu!

Nam tử trung niên tóc hoa râm chầm chậm đứng dậy, hai tay chắp sau lưng, ánh mắt quét xuống, những tiếng xôn xao dần biến mất, rồi vô vàn ánh mắt kính sợ nhìn lên.

Trước những ánh mắt đó, đôi môi mỏng như đao của nam tử kia cũng hơi nhếch lên như hưởng thụ cảm giác được kính ngưỡng. Nguồn truyện: Truyện FULL

- Ta là Lưu Thông, Chấp sự của Nguyên Môn!

Giọng nói sang sảng như sấm rền vang lên bên tai mỗi người.

- Trước tiên, xin được chúc mừng những người đến được nơi đây. Đứng tại đây, điều này đã chứng minh thực lực và tiềm lực của các ngươi! Những người có Niết Bàn Ấn Thiên cấp đều miễn cưỡng có tư cách được các Tông phái siêu cấp thu nhận làm đồ đệ nhập môn!

Nghe thế không ít người đều thở phào như trút được gánh nặng, ánh mắt lộ vẻ kích động, bọn họ biết cuối cùng một năm khổ tu cũng có kết quả!

Chỉ cần vào được Tông phái siêu cấp, dù chỉ là đệ tử nhập môn cũng đủ để khiến Vương triều bọn họ lấy đó làm tự hào. Còn những đệ tử thân truyền có địa vị cao hơn thì chỉ những kẻ biến thái đã vào Niết Bàn Kim Bảng mới có được mà thôi!

Nghĩ thế, ánh mắt không ít người lộ rõ sự ngưỡng mộ và ganh tỵ. Trong Tông phái siêu cấp, địa vị của đệ tử thân truyền và đệ tử nhập môn là hoàn toàn khác nhau.

- Còn những ai đã vào Niết Bàn Kim Bảng, cũng chúc mừng các ngươi đã có tư cách trở thành đệ tử thân truyền của Tông phái siêu cấp!

Lưu Thông bình thản nói.

- Tiếp theo sẽ là cuộc chiến quyết liệt nhất, chỉ những cường giả đã vào Niết Bàn Kim Bảng mới được tham gia. Xếp hạng cuối cùng sẽ quyết định mức độ được trọng thị của các ngươi khi được vào Tông phái siêu cấp!

- Đến nay đã có liên tiếp ba người đứng đầu Niết Bàn Kim Bảng ở ba lần liên tiếp gia nhập Nguyên Môn ta. Bọn họ hiện nay cũng là những cường giả uy danh hiển hách trong Đông Huyền Vực này.

Đến đây, tuy giọng nói của Lưu Thông có vẻ bình thản nhưng lại ẩn chứa ngạo khí và sự đắc ý.

Những người khác ngồi trên ghế đại biểu đều hơi nhíu mày, tuy thực lực Nguyên Môn đúng là cường hãn, nhưng nói như vậy vẫn khiến người khác không hài lòng.

Lão nhân ở Đạo Tông liếc nhìn Lưu Thông, mép khẽ nhếch lên một chút. Nguyên Môn và Đạo Tông vì một số nguyên nhân đặc thù nên quan hệ không được tốt, vì thế đương nhiên ông ta sẽ thấy tên Lưu Thông kia rất ngứa mắt!

- Tiếp theo đây, những ai ta đọc tên hãy lập tức vào trong!

Lưu Thông phất tay, một đạo ánh sáng từ ống tay áo lan tỏa ra.

- Vương triều Thiên Nguyên, Vương triều Siêu cấp, Tần Thiên!

Trên đỉnh núi, Tần Thiên nhìn những ánh mắt từ khắp bốn phương tám hướng đang đổ dồn về phía mình, không kìm được khẽ cười, rồi chầm chậm nước ra đi vào trong, khí chất đó rất có phong thái cường giả!

Một vài tiếng bàn tán xôn xao bắt đầu vang lên, rất nhiều người nhìn Tần Thiên có phần kính sợ và ngưỡng mộ. Bọn họ biết Vương triều Thiên Nguyên là thế lực trực thuộc Nguyên Môn, mà lần này hắn rất có khả năng sẽ là Quán quân của Bách Triều Đại Chiến.

Đến lúc đó hắn chắc chắn vào Nguyên Môn, như thế là Nguyên Môn đã có được Quán quân của bốn kỳ Bách Triều Đại Chiến rồi!

Lưu Thông nhìn Tần Thiên gật đầu hài lòng, trong lòng cũng có chút đắc ý. Xem ra Bách Triều Đại Chiến kỳ này, Nguyên Môn lại có thu hoạch lớn rồi!

- Vương triều Đại Hoang, Vương triều Siêu cấp, Phi Sơn!

Một nam tử thân hình cao lớn, toàn thân phát ra sức mạnh kinh người đi ra từ đám người.

- Vương triều Thần Chi, Vương triều Siêu cấp, Mặc Lãnh!

Một nam tử hắc y bay ra, quanh người hắn là tinh thần lực lớn mạnh, là cường giả chủ tu tinh thần lực!

- …

Lần lượt có rất nhiều cường giả đã vào Niết Bàn Kim Bảng được đọc tên. Cứ mỗi lần một cái tên được đọc lên là lại có tiếng xôn xao, ánh mắt đầy kính sợ nhìn sang.

- Vương triều Tự Tiên, Vương triều Siêu cấp, Lam Anh!

Nghe được cái tên này Lâm Động ngẩng lên nhìn thân ảnh quen thuộc kia, cũng khẽ cười.

- Vương triều Đại Viêm, Vương triều Hạ cấp, Lâm Động!

Lưu Thông hơi ngập ngừng, rồi ánh mắt có phần kỳ lạ nhìn xuống người thanh niên cao ráo đang đứng bên dưới.

- Lâm Động? Là Lâm Động đã đánh bại Tống Chân của Vương triều Thiên Ma sao?

Tiếng ồn ào đột nhiên to hơn, rất nhiều ánh mắt kinh ngạc đều nhìn về thân ảnh cao ráo kia. Nhưng lúc này không có ai dám cười kinh thân phận Vương triều Hạ cấp của Lâm Động, vì người của Vương triều Hạ cấp đã vượt qua cả bọn họ!

Lâm Động không để tâm đến những ánh mắt ấy, thân hình lướt nhẹ rồi đáp vào bên trong, hai tay buông nhẹ.

- Vương triều Đại Viêm, Vương triều Hạ cấp, Lâm Điêu!

- Vương triều Đại Viêm, Vương triều Hạ cấp, Lâm Viêm!

Hai cái tên tiếp theo khiến đỉnh núi vốn đã ồn ào càng bùng nổ. Vẻ mặt không ít người đầy vẻ chấn kinh. Chỉ một mình Lâm Động với thân phận Vương triều Hạ cấp vào được Niết Bàn Kim Bảng đã rất chấn động rồi, không ngờ tiếp đó còn hai người nữa, thật khiến người khác khó lòng chịu đựng nổi.

- Ha ha, nhiều năm rồi không thấy người của Vương triều Hạ cấp tiến vào Niết Bàn Kim Bảng. Mà lần này còn có tận ba người!

Lão giả đeo hộp kiếm nhìn xuống Lâm Động, nhẹ vuốt chòm râu cười nói!

Bên cạnh, lão nhân của Đạo Tông cũng cười, ánh mắt nhìn Lâm Động hơi chuyển động.

- Vương triều Đại Thanh, Vương triều Trung cấp, Tô Nhu!

Tô Nhu nghe thấy tên mình, khẽ bay tới, đáp xuống bên cạnh Lâm Động rồi nhìn hắn thè lưỡi tinh nghịch, dáng vẻ rất đáng yêu. Nhưng khi bị Lâm Động trừng mắt nhìn thì vội vàng ngậm miệng lại!

- Tiểu cô nương này…

Ánh mắt của vị mỹ phụ đến từ Cửu Thiên Thái Thanh Cung bỗng sáng lên, nhìn chăm chăm vào Tô Nhu như phát hiện ra điều gì đó.

- Không ngờ lại có Linh ấn, đúng là hạt giống tốt!

Bên cạnh mỹ phụ, một nam tử trung niên cười nói.

- Tiểu cô nương này không tinh thông tinh thần lực, Thần Tông các ngươi cũng đừng nghĩ đến nữa. Cô nương này đến Cửu Thiên Thái Thanh Cung bọn ta là thích hợp nhất!

Mỹ phụ trợn mắt nhìn nam tử kia, nói.

Nam tử đó cũng chỉ cười, không có ý định tranh đoạt. Dù sao thì mỹ phụ nói cũng phải, tinh thần lực của Tô Nhu không tốt, không hợp với Thần Tông!

Lưu Thông lại tiếp tục gọi tên, lần lượt các cường giả với sức mạnh đáng nể bay vào, khí tức ở đây khiến không khí như tăng nhiệt lên!

Trên không trung, Lâm Thông nhíu mày nhìn màn sáng trước mặt rồi mới đọc tiếp:

- Vương triều Đại Viêm, Vương triều Hạ cấp, Lâm Lang Thiên!

- Ồ!

Vừa dứt lời, bên dưới lại ồ lên, rất nhiều người kinh ngạc, Vương triều Đại Viêm vẫn còn người vào được Niết Bàn Kim Bảng sao?

Một Vương triều Hạ cấp lại có những bốn người vào Niết Bàn Kim Bảng. Thành tích này dù là Vương triều Siêu cấp cũng không thể đạt được! Rốt cuộc Vương triều Đại Viêm có lai lịch ra sao, phong thủy tốt vậy sao?

Lâm Động cũng nhíu mày lại, rồi ngẩng đầu lên nhìn nam tử thanh y với gương mặt tuấn dật chầm chậm bước vào.

Đúng là Lâm Lang Thiên!

Khi Lâm Động nhìn sang Lâm Lang Thiên thì hắn cũng đang trừng trừng nhìn lại Lâm Động, trên gương mặt tuấn dật hiện lên nụ cười lạnh lẽo thấu xương.

Hai người đến từ một Gia tộc, nhưng lại không thể gọi nhau là huynh đệ mà trở thành đối thủ sinh tử!

Cả hai đều hiểu, ân oán giữa bọn họ đến thời điểm này đã không thể hòa giải nữa rồi!

Lâm Động biết rõ tâm tính của Lâm Lang Thiên, nếu sau này Lâm Lang Thiên vào được Tông phái siêu cấp thật thì đó là một nguy cơ rất lớn với người nhà của Lâm Động ở Lâm gia Viêm Thành tại Vương triều Đại Viêm!

Do vậy, vì người nhà, vì giải trừ hậu họa lớn nhất này, Lâm Động tuyệt đối không thể tha cho hắn! Lâm Lang Thiên chắc chắn sẽ phải chết tại Chiến trường Viễn Cổ này!

Lâm Động nắm chặt nắm đấm, ánh mắt hơi cụp xuống bỗng tràn ngập sát ý kinh người. Tuyệt đối không thể để hắn vào Tông phái siêu cấp!

Bình luận





Chi tiết truyện