chương 1083/ 1309

Sau sự xuất hiện của hai đại Yêu Soái còn lại, nguyên lực ở khu vực này lập tức trở nên bạo động. Ba luồng khí tức hùng hồn bao phủ khiến tất cả đều cảm thấy cơ thể như nặng nề hơn.

- Ta nhớ trước đây Lôi Uyên Sơn nằm dưới chướng của Huyết Long Điện các ngươi đúng không? Sao vậy, giờ người ta không để ý đến ngươi nữa à?

Sắc mặt Thiên Long Yêu Soái tối sầm lại, sát ý dâng tràn trong mắt.

Lâm Động nhíu mày, Quỷ Điêu Yêu Soái rõ ràng rất thích thú khi Huyết Long Điện quyết chiến với Lôi Uyên Sơn. Nếu vậy thì sẽ tiêu hao được chiến đấu lực của Huyết Long Điện.

- Quỷ Điêu ngươi cạy khóe ít thôi. Tên tiểu tử này không đơn giản, chắc hẳn đến ngươi cũng chẳng làm được gì nhiều đâu.

Thiên Long Yêu Soái cười khảy.

- Vậy sao?

Quỷ Điêu Yêu Soái cười, nhìn Lâm Động nửa cười nửa không rồi lắc lắc đầu:

- Ta với chúng chẳng có thù oán gì nên chẳng cần thiết phải thử. Thiên Long, kế khích tướng của ngươi không có tác dụng đâu.

Hiển nhiên hắn không phải thằng ngu, từ Thôn Phệ Thiên Thi bên cạnh Lâm Động, hắn cảm nhận được mùi vị không tầm thường. Lúc này cũng không thể để dính vào phiền phức.

Thiên Long Yêu Soái cười khảy, hắn cũng chẳng trông chờ Quỷ Điêu Yêu Soái sẽ làm như hắn nói, chỉ đành nhìn Lâm Động lạnh băng:

- Cho các ngươi nhởn nhơ một chút, đợi khi mọi việc kết thúc, bản tọa sẽ khiến các ngươi phải trả giá.

Tiểu Viêm nghe vậy ánh mắt càng thêm hung hãn, còn Lâm Động bên cạnh sắc mặt vẫn không hề thay đổi, cung tay mỉm cười:

- Thiên Long Yêu Soái có hứng thú thì Lôi Uyên Sơn ta sẽ góp vui là được.

Vẫn là sự bình tình không nóng không lạnh nhưng đủ khiến người ta tức nghẹn. Thiên Long Yêu Soái thấy vậy bất giác hít sâu một hơi kìm nén nộ hỏa. Hắn thề, nếu không phải bên cạnh Lâm Động có Thôn Phệ Thiên Thi khiến hắn dè chừng thì hắn đã ra ay rồi!

Quỷ Điêu và Kim Viên Yêu Soái thấy vậy thì hiện vẻ kinh ngạc. Lâm Động quả nhiên không đơn giản, đến Thiên Long Yêu Soái vốn bá đạo như vậy cũng bị dồn đến bước tiến thoái lưỡng nan. Chỉ là, không biết sau khi kết thúc việc ở bảo khố thì hắn có thật sự sẽ nghênh tiếp nộ hỏa của Thiên Long Yêu Soái không.

- Xem thời gian thì có lẽ không lâu nữa bảo khố sẽ xuất hiện…

Kim Viên Yêu Soái nhìn vào sâu trong sơn mạch, nói.

- Ừm, vậy thì đợi đi. Không biết lần này có xuất hiện món nào trong bảng Thần Vật không.

Quỷ Điêu liếm môi, ánh mắt đầy thèm thuồng. Đến tầng thứ của chúng, linh bảo đã không còn khả năng khiến chúng rung động nữa. Chỉ những Thần Vật để lại từ thời Viễn Cổ mới hấp dẫn được sự hứng thú của chúng.

Kim Viên Yêu Soái gật gù, ánh mắt như có lửa rực cháy.

Ba đại thế lực dần trở về ngọn núi của mình, cả ba đều nghênh ngang chiếm cứ những nơi có tầm nhìn tốt nhất, nhưng chẳng một ai dám nói gì.

Lâm Động thấy không khí căng thẳng dần tan đi, thân thể cũng được thả lỏng.

- Đại ca, xem ra chúng ta kết thù với Thiên Long Yêu Soái thật rồi…

Tiểu Viêm nhìn về hướng Huyết Long Điện, nói.

Lâm Động gật đầu, khẽ nói:

- Lát nữa bảo khố mở ra chắc chắn sẽ rất hỗn loạn, bảo mọi người cẩn thận, chuyện sau này để sau tính. Cường giả Chuyển Luân Cảnh tuy lợi hại nhưng hai huynh đệ ta cũng không phải vừa. Hắn muốn đấu thì chúng ta theo cũng được.

Với thực lực hiện giờ, Lâm Động không sợ bất cứ ai trong cảnh giới Tử Huyền Cảnh. Tuy không thể chiến thắng cường giả Chuyển Luân Cảnh, nhưng nếu thật sự liều mạng thì đối phương cũng phải đau đầu.

- Hắn dám động thủ, có chết cũng phải lấy nửa cái mạng của hắn!

Tiểu Viêm gật đầu, trên gương mặt phủ đầy sát ý.

Mấy người bọn Trần Thông nghe vậy đều chỉ có thể cười khổ, dính líu với hai con người này họ thật sự chẳng có lúc nào được yên ổn.

Không khí ở dãy sơn mạch dần được thả lỏng, đủ mọi loại âm thanh tiếng ồn bắt đầu lan ra.

Ngày có càng nhiều cường giả và thế lực từ khắc các nơi đến đây. Tứ đại Yêu Soái còn lại cũng đem theo đại quân đến, nhưng rõ ràng khí thế của họ đều kém hơn ba đại Yêu Soái kia. Hơn nữa họ cũng có một sự sợ hãi nhất định đối với ba thế lực kia. Dù gì không phải ai cũng có gan chống đối siêu cấp cường giả như bọn Lâm Động…

Lâm Động ngồi khoanh chân trên đỉnh núi, ánh mắt vượt qua biển người nhìn vào sâu trong dãy sơn mạch. Hai mắt nheo lại, hắn cảm nhận được Tổ Thạch trong cơ thể đang dao động mạnh hơn.

- Nham, Huyền Thiên Điện chỉ có thể tự luyện chế Thần Vật. Còn những món có tên trong bảng Thần Vật sao lại ở đây?

Lâm Động đột nhiên hỏi, hắn vẫn nhớ hình như lần mở trước có xuất hiện món Viễn Cổ Thần Vật xếp thứ ba mươi hai trong bảng.

- Trong trận đại chiến năm đó có rất nhiều chủ nhân của Viễn Cổ Thần Vật mất mạng. Thần Vật không thuộc về ai thế là bị Huyền Thiên Điện thu về...Dù sao thì ở đó chúng sẽ được bảo vệ và ngưng luyện tốt nhất. Bạn đang đọc truyện được lấy tại chấm cơm.

Nham nói.

- Huyền Thiên Điện cũng có linh trí sao? Còn biết thu về vật vô chủ?

Lâm Động khựng người.

- Huyền Thiên Điện cũng là do chủ nhân ta đích thân luyện chế, đương nhiên không phải vật tầm thường, có linh trí thì có gì lạ chứ?

Nham ngừng một chút rồi nói:

- Có điều, linh trí của nó vẫn chưa đạt đến mức như ta.

- Ngươi thì là lão yêu quái rồi…

Lâm Động nhếch môi, nếu Thần Vật nào cũng có linh trí như Nham thì mới khiến người ta đau đầu.

- Ngươi nói xem, ta có khả năng lấy được Huyền Thiên Điện không?

Lâm Động xoa cằm, Huyền Thiên Điện đó là món Thần Vật đứng thứ mười trong bảng, chắc chắn sẽ không dễ để có được. Nếu không thì không thể nào nhiều năm vậy rồi mà vẫn ở đó.

- Hề, muốn cưỡng ép lấy được Huyền Thiên Điện, dù là cường giả Chuyển Luân Cảnh cũng không thể.

- Ngươi có cách đúng không?

Lâm Động chớp mắt, cười nói:

- Ngươi là Thần Vật đứng thứ hai mà…

- Yên tâm đi, rồi ta sẽ giúp ngươi.

Nham uể oải nói, nhưng nó lại khiến Lâm Động thỏa phào. Lúc này mà Nham bãi công thì sẽ rắc rối to.

- Đúng rồi, ngươi đứng thứ hai, thế thứ nhất là gì?

Lâm Động do dự một chút rồi hỏi.

Dường như Nham trầm mặc một lúc lâu, rôi nói:

- Sau này rồi ngươi sẽ biết.

Đáp án mơ hồ này khiến Lâm Động khựng người, rồi hắn lắc đầu bất lực. Hắn cũng thấy tò mò, nhìn từ góc độ nào đó thì Tổ Thạch dường như không có chiến đấu lực quá khủng bố, ngược lại nó giống như một thứ phụ trợ hơn. Giống như Nham lấy ra được Vô Gian Thần Ngục Bàn cho Lâm Động tu luyện tinh thần lực vậy.

Đương nhiên, không thể không nói rằng sự phụ trợ này rất đáng sợ. Dù gì, bất luận Thần Vật lợi hại thế nào cũng phải vẫn phải dựa vào thực lực bản thân nó.

Nham trở nên trầm mặc, Lâm Động cũng không nói gì nữa, mắt nhìn vào trong sơn mạch. Một lúc sau hắn bỗng cảm nhận được đại địa dường như hơi rung chuyển.

- Tất cả cẩn thận.

Lâm Động lập tức trầm giọng nói.

Hổ Phệ Quân cũng lập tức căng cứng cơ thể, Tiểu Viêm cũng đứng dậy, vẻ mặt ngưng trọng nhìn về sơn mạch.

Chấn động một lúc không lâu, tất cả mọi người cùng kêu lên kinh ngạc, rồi nhìn thấy từ bên trong sơn mạch đột nhiên bắn lên một chùm kim quang.

Uỳnh uỳnh!

Mặt đất rung chuyển, Lâm Động nhìn thấy hai ngọn núi phía xa dường như đang di động, và chùm kim quang bắn lên từ nơi tách ra đó.

Vô số người cùng đứng bật dậy, ánh mắt ngưng trọng nhìn về phía kim quang. Cuối cùng họ nhìn thấy một tòa điện cổ xưa từ từ tách mặt đất ra đứng sừng sững giữa trời đất.

Thần Vật Bảo Khố đã xuất hiện!

Bình luận





Chi tiết truyện