chương 1109/ 1309

Ba ngày chớp mắt đã trôi qua.

Khi ngày thứ ba sắp tới, cả Long tộc dường như náo nhiệt hơn hẳn. Viễn Cổ Hóa Long Đàm khai khởi, đó vốn là sự kiện trọng đại của Long tộc. Dù gì thì một khi xuất hiện long cốt hiếm có thì có nghĩa là Long tộc sẽ xuất hiện một tộc nhân có tiềm lực đáng sợ. Đó là việc không hề nhỏ chút nào với cả tộc.

Lâm Động cũng thấy phấn khích khi ngày này sắp tới. Thanh Thiên Hóa Long Quyết nay đã đến thời điểm then chốt, muốn đột phá bước lên cảnh giới đại thanh thì bắt buộc phải vào Viễn Cổ Hóa Long Đàm hoàn thanh bước Hóa Long Cốt.

Đoạn Đào dẫn Lâm Động đi thẳng vào sâu trong Long Vực. Ở đó không gian lan tràn khí tức đậm đặc, ở đây có thể coi là một nơi hiếm có giữ được nguyên vẹn từ thời Viễn Cổ.

Lâm Động bay trên bầu trời, quét mắt nhìn vùng thâm sơn. Hắn mơ hồ cảm nhận thấy một vài luồng khí tức mơ hồ khó tả thành lời. Nhưng cảm giác đó chỉ thoáng qua rồi biến mất, sau đó dù Lâm Động có thăm dò thế nào cũng chẳng có kết quả.

Lâm Động chép miệng, nếu hắn đoán không nhầm thì có lẽ đó là khí tức của những lão yêu quái mà Hắc Ám Chủ nói rồi.

Trên bầu trời lúc này chốc chốc lại có ánh sáng lóe qua, thỉnh thoảng lại có từng trận long ngâm vang lên. Những thân ảnh Long tộc ngoại giới khó lòng nhìn thấy thì ở đây có thể nhìn thấy ở bất cứ đâu.

Hướng đi của họ cũng là sâu trong Long Vực, hiển nhiên họ đều đi về phía Viễn Cổ Hóa Long Đàm. Tuy chỉ có ba người được vào trong Hóa Long Đàm, nhưng được nhìn thấy tận mắt cũng tốt rồi.

- Lâm Động tiểu ca, sắp tới rồi.

Hơn mười phút sau, Đoạn Đào đột nhiên lên tiếng, sắc mặt hắn lúc này cũng trở nên nghiêm túc hơn, với Long tộc mà nói, Viễn Cổ Hóa Long Đàm chính là thánh địa.

Lâm Động nghe thế, vẻ mặt cũng ngưng trọng, ngẩng lên nhìn về phía xa. Ở đó hắn nhìn thấy bầu trời có dấu hiệu bị biến dạng.

- Ừm.

Khi nhìn về bầu trời biến dạng đó, đột nhiên Lâm Động cảm thấy cơ thể trở nên nặng nề. Không gian này dường như đặc quánh lại khiến tốc độ của hắn giảm hẳn.

- Lâm Động tiểu ca, xung quanh Viễn Cổ Hóa Long Đàm không được phi hành, chỉ có thể đi bộ thôi.

Đoạn Đào nhắc, rồi đáp xuống, nhún chân nhảy từng bước trăm trượng. Lâm Động thấy vậy cũng vội làm theo.

Một vài phút sau hai người Lâm Động đã đến một ngọn núi. Phía trước mà một bồn địa xung quanh có núi bao quanh. Lúc này, trước mắt Lâm Động hiện ra một cái đầm khổng lồ màu đen.

Mặt đầm rộng đến nghìn trượng, không có bất cứ gợn sóng nào, nước đầm đặc quánh đen sì. Bốn bề là những ngọn cây khổng lồ, thân phủ đầy vảy rồng phản chiếu ánh kim loại nhìn khá quái dị.

Trên mặt đất xung quanh đó còn có không ít những lùm cỏ, nhưng cỏ cũng giống những chiếc vảy, lay động trong gió lấp loáng ánh sáng.

Mọi thứ xung quanh cái đầm dường như đều trở nên kỳ dị.

- Đó chính là Viễn Cổ Hóa Long Đàm của Long tộc ta.

Đoạn Đào chỉ về phía đầm, vẻ mặt đầy cung kính, ở đó đã tọa hóa vô số tiền bối của Long tộc bọn họ.

Ánh mắt Lâm Động ngưng đọng, phía trên cái đầm đó có một đạo quang trận mỹ lệ. Từ đó bắn ra vô số chùm sáng phong tỏa cả mặt đầm. Nhưng dù vậy vẫn rò rỉ từng luồng năng lượng khủng khiếp khiến không gian méo mó, nguyên lực trong phạm vi nghìn dặm trở nên đặc quánh lại không thể phi hành được.

Sức mạnh đó rốt cuộc khủng khiếp đến mức nào?

Lâm Động chép miệng, chẳng trách là Log tộc lại xem trọng nó như vậy.

- Hà hà, để tránh việc năng lượng của Hóa Long Đàm bị thoát ra ngoài, Long tộc bọn ta đã dùng trận pháp phong ấn lại. Mỗi lần khai khởi đều cần tộc trưởng và ít nhất sáu trưởng lão cùng ra tay.

Đoạn Đào giải thích.

Lâm Động gật đầu, ngẩng lên thì thấy những ngọn núi cách đó không xa đã chật cứng người, trên đỉnh núi chính thì mấy người Nguyên Càn đã đứng đó từ lâu.

Khi Lâm Động nhìn sang thì Nguyên Càn cũng nhìn hắn cười, rồi nhìn xung quanh, trầm giọng nói:

- Tiếp theo sẽ khai khởi Hóa Long Đàm, những ai vào trong đều phải chú ý, năng lượng bên trong vô cùng dồi dào, tuy có khả năng hóa cốt nhưng đều phải chịu những cơn đau như rút xương. Trong quá trình này mà bị hôn mê thì sẽ nổ tung. Bản thân biến thành một phần năng lượng của Hóa Long Đàm.

- Vì thế, nếu không thể chịu đựng được thì phải lập tức đi ra.

Lâm Động nghe vậy, sắc mặt trở nên nghiêm nghị. Thế gian này quả nhiên không có sức mạnh từ trên trời rơi xuống. Muốn có được nó phải trả cái giá mà người thường không thể trả được.

Quả nhiên, bước hóa cốt này có nguy hiểm không nhỏ.

- Các ngươi đã hiểu chưa?

Nguyên Càn nhìn Lâm Động, Nguyên Hinh và Nghiêm Phong.

Cả ba cùng gật đầu.

Nguyên Càn quay sang nhìn sáu vị trưởng lão, vung tay:

- Khai khởi Hóa Long Đàm.

- Rõ!

Sáu vị trưởng lão cùng đáp, rồi vung tay lên, sáu cột năng lượng từ bàn tay họ bắn vào trận pháp phía trên Hóa Long Đàm.

Uỳnh uỳnh!

Trận pháp chầm chậm xoay chuyển, ánh sáng bao quanh Hóa Long Đàm cũng dần biến mất.

Nguyên Càn điểm tay, một đạo kim quang bắn vào trong trận pháp, lập tức có tiếng nổ vang lên, quang trận bay lên, khi cách Hóa Long Đàm nghìn trượng thì biến mất. Bạn đang đọc truyện tại - http://truyenfull.vn

Khi ấy, tất cả mọi người lập tức nhìn thấy một cột hắc quang bỗng từ trong Hóa Long Đàm bắn thẳng lên trời, vùng không gian đó nổ tung.

Cuồng phong nổi lên, vô số tiếng long ngâm vọng ra từ Viễn Cổ Hóa Long Đàm.

Tất cả những người trong Long tộc khi nghe thấy tiếng long ngâm đó đều hơi cụp mắt, gương mặt đầy nghiêm nghị.

- Năng lượng thật khủng khiếp.

Lâm Động cũng hơi cúi đầu, ánh mắt có phần chấn động nhìn Hóa Long Đàm. Tuy ở đó lúc này có luồng năng lượng kinh người lan tỏa khiến cuồng phong bùng nổ, nhưng mặt đầm vẫn không có chút động tĩnh, thậm chí không có cả chút gợn sóng nào. Sự tĩnh lặng đó khiến người ta phải sợ hãi.

- Lâm Động, Nguyên Hinh, Nghiêm Phong, ba người đi đi. Có thu hoạch gì hay không phải xem tạo hóa của các ngươi thôi.

Nguyên Càn trầm giọng nói.

Lâm Động cũng nhìn hai người Nguyên Hinh ở trên một ngọn núi khác, họ lúc này cũng đang nhìn Hóa Long Đàm với ánh mắt cuồng nhiệt. Sau đó họ nghiến răng, biến thành hai đạo lưu quang bay vào trong trước vô số ánh mắt chăm chú.

Hai người bay vào trong nhưng không gây nên chút âm thanh nào, mặt đầm chỉ hơi gợn một chút rồi lại yên tĩnh như không có chuyện gì.

Uỳnh!

Nhưng sự tĩnh lặng lập tức bị phá vỡ, chỉ thấy trong Hóa Long Đàm hiện lên hai đạo long ảnh khổng lồ. Họ dường như đang giãy giụa rất kịch liệt, hai tiếng long ngâm đầy đau đớn cũng vọng ra.

Cơn đau khi hóa cốt lợi hại đến vậy.

- Lâm Động tiểu ca cũng đi đi. Nếu không chịu được thì nhanh chóng ra ngoài, chẳng có gì là xấu mặt cả, không phải ai cũng chịu được cơn đau đó đâu.

Đoạn Đào nhìn Lâm Động, dường như hắn cũng đã từng chịu đựng cơn đau đó rồi.

Lâm Động gật đầu, hít sâu một hơi, ánh mắt hiện vẻ kiên nghị, khó khăn lắm hắn mới có cơ hội này, dù đó có thật đau như rút gân rút cốt thì hắn cũng sẽ không rút lui!

- Ta đi đây, Đoạn Đào đại ca!

Lâm Động bay tới rồi cũng chui vào trong Hóa Long Đàm.

Trên đỉnh núi, Nguyên Càn nhìn xuống, hai bàn tay khẽ siết lại:

- Nhiều năm như vậy rồi, đây là lần đầu tiên có người không có chút huyết mạch của Long tộc lại vào Hóa Long Đàm. Không biết hắn có kiên trì được không.

- Hóa Long Đầm dù gì cũng là do năng lượng của rất nhiều tiền bối của Long tộc ta hóa thành, có sự kháng cự với con người. Nhưng Lâm Động lại tu luyện Thanh Thiên Hóa Long Quyết, có lẽ sẽ không bị kháng cự quá mạnh. Chỉ là cơn đau khi hóa cốt sẽ lợi hại hơn so với Nguyên Hinh bọn nó. Dù gì thì Nguyên Hinh bọn nó vốn là long cốt, vào đó chỉ cần cường hóa long cốt là được. Còn Lâm Động…lại thật sự phải hoán cốt!

Một trưởng lão khẽ nói.

- Cơn đau đó vô cùng đáng sợ!

Một vị trưởng lão khác chẹp miệng, thần sắc có phần đồng tình.

Nguyên Càn gật đầu, ánh mắt nhìn Hóa Long Đàm có phần mong chờ.

- Nhưng Lâm Động cũng không phải kẻ đơn giản. Hà hà, ta muốn xem xem rốt cuộc một con người sẽ có được long cốt đẳng cấp nào trong Hóa Long Đàm…

- Nếu xuất hiện long cốt Viễn Cổ như của Thanh Trĩ thì thú vị lắm đây…

Bình luận





Chi tiết truyện