chương 211/ 1309

Trong sơn động tĩnh mịch, một đạo thân ảnh yên tĩnh xếp bằng trên đá, màu đồng xanh lạnh lẽo bao phủ toàn thân, toát ra sự lạnh lẽo và cả cảm giác sức mạnh tràn đầy.

Bên dưới lớp đồng xanh kia, dường như là một sức mạnh khủng khiếp.

Đồng thời, bên dưới lớp đồng xanh kia, khi sức mạnh tuôn tràn thì một loại sức mạnh vô hình khác cũng chậm rãi từ trong đạo thân ảnh kia lan ra, tràn ngập khắp hang động. Đó chính là tinh thần lực.

Hiển nhiên, khi nguyên lực của Lâm Động bắt đầu trở nên mạnh hơn thì trong nê hoàn cung của hắn cũng có những thay đổi nghiêng trời lở đất.

Ba viên Bản mệnh Linh phù lơ lửng trong nê hoàn cung, một viên ở chính giữa đã có một vết nứt rất rõ, đó chính là dấu hiệu sắp phân ra thành Tứ ấn.

Rắc!

Từng tia lôi quang lấp lóe trong nê hoàn cung, còn vết nứt trên Bản mệnh Linh phù cũng càng ngày càng lớn, tốc độ xoay chuyển của linh phù cũng ngày càng nhanh hơn.

Ong ong!

Cả nê hoàn cung đều trong quá trình phân liệt này phát ra chấn động nhỏ, tinh thần lực ẩn chứa trong đó cũng theo sự chấn động này mà tăng vọt.

Rắc!

Quá trình chấn động này không kéo dài lâu lắm, đột nhiên, một thanh âm rất khẽ vang lên trong nê hoàn cung, sau đó liền thấy vết nứt đó cuối cùng đã lớn dần lên, hóa thành hai đạo Linh phù, nhẹ nhàng phân tách ra.

Bản mệnh Linh phù thứ tư!

Bản mệnh Linh phù thứ tư cuối cùng trong lúc này cũng đã rời ra!

Ong ong!

Bản mệnh Linh phù thứ tư rời ra, trong nê hoàn cung đột nhiên như dâng lên từng cơn sóng lớn, tinh thần lực vô hình đem theo từng tia sấm sét nhỏ tập trung lại, không ngờ hình thành một cơn bão tinh thần lực. Cơn bão gào thét, một cỗ tinh thần ba động điên cuồng lan ra.

Lần này, tinh thần lực trong nê hoàn cung của Lâm Động ít nhất cũng đã tăng lên gấp năm lần, hắn hiện nay cũng đã thực sự trở thành Phù sư Tứ ấn.

Khi nê hoàn cung của Lâm Động xảy ra biến hóa lớn lao, thân thể của Lâm Động cũng không chịu thua kém, từng cỗ Đại Nhật Lôi Nguyên Lực vô cùng hùng hậu tuôn vào trong đan diền, Nguyên Đan màu vàng sẫm vốn chỉ bằng hạt đào trong lúc này lại vô cùng rực rỡ, đồng thời thể tích cũng đã bằng nắm tay trẻ con. Nguyên lực ẩn chứa trong đó so với trước đã là một trời một vực.

Nguyên Đan màu vàng óng lơ lửng trong đan điền, với tốc độ không nhanh không chậm đều đều chuyển động, trong đan điền, Đại Nhật Lôi Nguyên Lực hùng hậu như sóng lớn cuồn cuộn nổi lên.

Oanh!

Nguyên lực gào thét, cùng với tinh thần lực ba động trong nê hoàn cung tích tụ tới một thời điểm nhất định, giống như núi lửa bừng bừng phun trào.

Thanh âm vô cùng trầm thấp mãnh liệt bạo phát từ trong thân thể Lâm Động mà ra. Trong sơn động, đôi mắt nhắm chặt của hắn cũng đột nhiên mở ra, trong hai mắt kim quang lấp lánh, bá đạo mà sắc bén.

Ầm!

Luồng khí lãng vô hình từ trong thân thể Lâm Động trào ra, đá vụn xung quanh đều trở thành cát bụi, thậm chí cả vách đá cũng vỡ ra mấy vết nứt rất sâu.

- Phù!

Ánh mắt Lâm Động quét qua, một cỗ khí tức vô cùng mạnh mẽ từ trong thân thể hắn lan ra, cỗ khí tức này so với trước kia không biết đã mạnh hơn bao nhiêu lần.

- Tạo Hình Cảnh!

Hai mắt Lâm Động tràn ra vẻ vui mừng khó che giấu được, một bước cuối cùng này, nhờ có Lôi nguyên, hắn cuối cùng đã đạt tới.

Vốn dĩ với tốc độ hiện tại của Lâm Động, muốn đạt tới Tạo Hình Cảnh ít nhất phải cần vài tháng nữa, nhưng Lôi nguyên đến tay khiến cho thời gian rút ngắn đi mấy lần.

Lâm Động chậm rãi vươn tay ra, lập tức nắm lại, Đại Nhật Lôi Nguyên Lực màu vàng óng từ lòng bàn tay hắn trào ra, lập tức quay cuồng trước mặt hắn, chỉ trong tích tắc đã hóa thành một cự thú màu vàng. Hình dáng đó, không ngờ lại chính là Lôi Nguyên Tinh Thú.

Chỉ có điều Lôi Nguyên Tinh Thú do nguyên lực tạo thành không có được khí phách như thật, muốn dùng nguyên lực ngưng tụ thành vật giống hệt như thật ít nhất phải đạt tới Tạo Khí Cảnh thì mới có thể.

Đương nhiên, mặc dù như thế, Lôi Nguyên Tinh Thú tạo thành từ nguyên lực này cũng vẫn có sức tấn công rất mạnh mẽ. Ngưng tụ thành vật để công kích, đó chính là tiêu chí và thủ đoạn của cường giả đã tiến vào Tạo Hóa Tam Cảnh.

Lâm Động rất có hứng thú, khống chế nguyên lực không ngừng tạo thành các loại hình thù khác nhau. Trên phương diện ngưng tụ các hình thù nguyên lực này, hắn có ưu thế không nhỏ so với các cường giả Tạo Hình Cảnh bình thường khác, bởi hắn còn có tinh thần lực cường đại. Những thứ này đủ giúp hắn trên phương diện khống chế nguyên lực càng thuần thục hơn.

- Đây chính là khả năng ngưng hình tụ vật của Tạo Hình Cảnh sao?

Lâm Động nhìn nguyên lực dưới sự điều khiển của mình không ngừng biến đổi ra các hình dạng khác nhau, ánh mắt có chút hưng phấn chớp động.

Hắn trước kia ngưng tụ vật phần lớn nhờ năng lực của Thiên Lân Cổ Kích mới có thể phát huy được uy lực của Thiên Lân Kích Pháp, tuy nhiên hiện nay hắn đã tiến vào Tạo Hình Cảnh, sau này cho dù mất đi Thiên Lân Cổ Kích hắn vẫn có thể thi triển ra Thiên Lân Kích Pháp được.

Chơi một lát, Lâm Động mới đem nguyên lực thu vào trong cơ thể, cúi đầu nhìn lại thân thể mình, trong mắt xẹt qua sự ngạc nhiên. Lúc này thân thể hắn đang có màu đồng xanh, sờ vào liền toát ra cảm giác lạnh lẽo và cứng rắn. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL

Rắc!

Lâm Động chậm chậm nắm bàn tay lại, hắn cơ hồ có thể cảm nhận thấy rõ ràng lực lượng cường hãn ngưng tụ trên lòng bàn tay. Hắn hiện tại có đủ tự tin, cho dù không thi triển nguyên lực cũng có thể dùng nắm đấm đánh nát một gã cường giả Nguyên Đan Đại viên mãn, thậm chí, nếu cường giả Tạo Hình Cảnh trúng phải, e rằng cũng không dễ chịu gì.

Ầm!

Lâm Động cúi đầu, đấm mạnh xuống tảng đá cứng rắn phía dưới. Tay hắn như đấm phải một đống đậu phụ, cả bàn tay ngập hẳn vào trong, cánh tay vừa chấn một cái, một cỗ ám kình từ trong tảng đá bạo phát ra, chỉ nghe ầm một tiếng, cả tảng đá liền nát vụn.

- Lực lượng thật cường hãn!

Cảm nhận được lực lượng cường hãn dưới làn da kia, hô hấp Lâm Động cũng không khỏi có chút gấp gáp. Đây chính là Đồng Lôi Thể sao? Quả nhiên cường đại, có thứ này hộ thân, có lẽ Linh bảo tầm thường cũng không thể gây ra thương tổn cho hắn nữa.

- Tạo Hình Cảnh, Phù sư Tứ ấn, Đồng Lôi Thể!

Hai tay Lâm Động khẽ vươn ra, hắn hiện tại bất luận là nguyên lực hay tinh thần lực hoặc nhục thân so với khi mới rời khỏi Viêm Thành đều đã mạnh lên mấy lần. Xem ra lần này đi xa tu luyện quả là đúng đắn!

- Tiểu Viêm vẫn còn ngủ say?

Màu đồng xanh trên thân thể Lâm Động dần dần nhạt đi, để lộ ra thân thể xích lõa. Hắn lấy một bộ y phục từ trong túi Càn Khôn ra mặc vào, sau đó nhìn chiếc kén làm từ sấm sét bên cạnh. Trên bề mặt kén lúc này đã ngưng luyện hơn nhiều, từng tia sấm sét dồn dập rung đập. Nhờ vào tinh thần lực đại tăng, Lâm Động có thể cảm nhận được khí tức trong đó vẫn tràn ngập sức sống, xem ra Tiểu Viêm vẫn chưa hoàn thành xong quá trình cường hóa.

- Tiểu tử, lần này ngươi phát tài rồi, hà hà…

Tiểu điêu từ trong thạch phù nhảy ra, ánh mắt kinh ngạc nhìn Lâm Động, hiển nhiên cũng cảm thấy kinh hãi trước sự tiến bộ lần này của hắn.

- Lôi nguyên đó, đúng là thứ tốt!

Lâm Động khẽ cười. Quả thật, nếu như không có Lôi nguyên, hắn muốn trong thời gian ngắn như vậy làm cho thực lực tăng vọt hiển nhiên là điều không thể.

- Tuy rằng hiện tại ngươi vừa tiến vào Tạo Hình Cảnh, nhưng nếu đấu một chọi một, e rằng đủ để đánh bại một cường giả Tạo Hình Cảnh tiểu thành.

- Chỉ một thôi sao?

Nghe thấy vậy, khóe mép hắn khẽ nhếch lên, ánh mắt kim quang rung động, lóe lên sự sắc bén vốn có của Đại Nhật Lôi Nguyên Lực. Dã tâm của hắn không chỉ có vậy!

Ầm!

Chính lúc kim quang trong mắt Lâm Động lóe lên, đột nhiên một âm thanh kinh thiên động địa vang lên, lập tức cả sơn động xuất hiện hàng loạt vết nứt rất lớn, đá rơi lả tả, hiển nhiên sơn động sắp sập.

- Hắc hắc, mấy tên này cuối cùng đã tới!

Thấy vậy, tiểu điêu không khỏi cười nói:

- Hai cường giả Tạo Hình Cảnh, sao nào, có thể đối phó được không?

- Để đó cho ta!

Nghe vậy, Lâm Động cũng mỉm cười, kim quang trong mắt càng nồng đậm.

o0o

Bên ngoài sơn động có rất nhiều thân ảnh. Nhân mã của Địch gia và Liễu gia dường như đã bao vây chặt cả ngọn núi này. Địch Đằng và Liễu Quý đứng trên một ngọn cây lớn, ánh mắt âm lãnh nhìn sơn động sắp sụp xuống.

Qua mấy ngày tra xét bọn chúng cuối cùng đã khẳng định Lâm Động trốn ở trong đây.

- Lần này, ta xem tên khốn đó trốn được đi đâu?

Nhìn nhân mã song phương đem nơi này vây kín lại, ánh mắt hai người bọn Địch Đằng tràn đầy sát ý.

Ầm!

Dưới con mắt chăm chú của bao nhiêu người, sơn động đột nhiên sụp xuống, tuy nhiên khi mọi người đang chuẩn bị động thủ, cự thạch đang sụp xuống đột nhiên ngưng lại.

Vù!

Khi không ít người còn đang kinh ngạc, cự thạch đang sụp xuống đột nhiên bay người lại, xen lẫn với tiếng xé gió hung hãn bắn về phía đám nhân mã kia, nhất thời khiến bọn chúng cả kinh tháo chạy.

- Tinh thần lực!

Nhìn cự thạch bay ra, trong mắt bọn người Địch Đằng hiện quang mang, đồng thời ra tay, nguyên lực hùng hậu trực tiếp đem những cự thạch kia chấn cho nát vụn.

- Đồ khốn, cút ra đây cho ta!

Sắc mặt Địch Đằng âm trầm quát.

- Hà hà, Địch Đằng lão ca, sao lại vội vàng thế, các ngươi đem theo bao nhiêu người tới, lẽ nào còn sợ ta chạy mất?

Tiếng cười khẽ từ trong sơn động truyền ra, sau đó một đạo thân ảnh chân đạp kiếm mang chậm rãi bay ra, xuất hiện trước mặt bọn người Địch Đằng. Khoảnh khắc khi hắn xuất hiện, một cỗ khí tức rất mạnh mẽ cũng đột nhiên từ trong thân thể hắn như gió lốc trào ra.

- Tạo Hình Cảnh?

Cảm nhận được khí thức hùng hậu từ trong cơ thể Lâm Động phát ra, sắc mặt Địch Đằng và Liễu Quý trở nên vô cùng khó coi.

Bình luận





Chi tiết truyện