chương 974/ 1309

Ba tia sáng chói lòa rạch ngang lôi giới, cuối cùng đem theo sức mạnh hủy diệt khó thể hình dung, xông thẳng vào cái xoáy hàng vạn trượng bên dưới lôi hải và đâm thẳng về phía vầng hắc nhật.

Bùm!

Tiếng nổ nhức óc vang lên, hải vực phía dưới bị xung kích nổ tung, biến thành vô số cái hồ khổng lồ.

Vầng hắc nhật gánh chịu xung kích đó gần như lập tức nổ tung, hắc khí tà ác nhanh chóng tan biến. Dị Ma Vương phía dưới cũng lộ ra trước đòn công kích của Tam đại tổ phù.

Á!

Dị Ma Vương nhìn Tam đại tổ phù lao tới với ánh mắt đầy sợ hãi, lần này nó đã thật sự cảm nhận được sự uy hiếp đến tính mạng. Bạn đang đọc truyện tại - http://truyenfull.vn

- Bản vương không thể chết ở đây!

Dị Ma Vương gầm lên không cam tâm, thế nhưng Tam đại tổ phùvẫn xông tới, cuối cùng oanh kích lên người nó.

Bùm!

Thân thể Dị Ma Vương lập tức nổ tung, hắc khí lan tràn khắp nơi rồi định chạy mất!

Phụt phụt!

Nhưng khi hắc khí sắp trốn thoát thì, ba đạo hồng, ngân, hắc quang lập tức lan tỏa, khi hắc khí chạm vào là như tuyết gặp ánh nắng, nhanh chóng tan chảy.

- Á, con người ti tiện các ngươi dám giết bản vương. Các ngươi cứ đợi đấy, có ngày Dị Ma tộc bọn ra sẽ san bằng Vị Diện của các ngươi, các ngươi sẽ vĩnh viễn sống trong nô dịch!

Tiếng kêu thảm thiết đầy sự oán độc vọng ra khi hắc khí bị tan chảy.

- Bản vương không cam tâm!

- Không cam tâm!

Năng lượng cuồng bạo bắt đầu tan đi, tan theo nó là thân thểcủa Dị Ma Vương…

Dị Ma Vương tùng một tay hủy diệt cả động phủ, cuối cùng đã bịtiêu diệt hoàn toàn dưới sự liên thủ của Tam đại tổ phù.

Phù!

Cuối cùng Lâm Động không thể kiên trì được nữa, hai tay vô lực buông thõng, gương mặt cũng tái nhợt. Nhưng dù thân thể yếu ớt nhưng ánh mắt hắn vẫn đầy phần khích. Ai có thể ngờ vừa rồi hắn đã trợ giúp Ma La và Lôi Đế tiêu diệt Dị Ma Vương…

Hắc động trên không cũng biến nhỏ hơn nhiều, cuối cùng thành một đạo hắc quang chui vào đỉnh đầu Lâm Động.

- Lâm Động ca, huynh không sao chứ?

Mộ Linh San vội vàng lại gần, lo lắng hỏi.

Lâm Động xua tay, nguyên lực trong người hắn lúc này gần nhưđã cạn sạch, nguyên thần trong đan điền cũng khá yếu.

- Hà hà, dám dùng thực lực Sinh Huyền Cảnh đại thành tham gia giết Dị Ma Vương, đây là lần đầu tiên ta thấy đây!

Lôi Đế nhìn Lâm Động cười.

Lâm Động cũng cười khổ, nói:

- Là người có Thôn Phệ Tổ Phù, không thể thoái thác việc nàyđược.

Từ khi có Thôn Phệ Tổ Phù hắn đã biết, đã có sức mạnh này thìphải gánh một số trách nhiệm.

Tổ phù ra đời là để bảo vệ trời đất này, những người giữ trong tổ phù cũng phải kế thừa sự bảo vệ đấy.

Lâm Động khẽ gật đầu, ánh mắt nhìn Lâm Động dường như cóchút tán thưởng. Rồi ngón tay điểm trên không, lôi quang bắn vềphíaLâm Động.

- Đây là một vài thứ còn lại của ta, gặp nhau là duyên, tặng ngươi.

Lâm Động hơi khựng lại rồi đưa tay bắt lấy lôi quang. Đó là một viên lôi tinh, nhưng hắn có thể nhận ra một luồng năng lượng vô cùng kỳ lạ từ đó.

- Đây là một số cảm ngộ khi ta đột phá Chuyển Luân Cảnh. Có lẽ nó sẽ có ích cho ngươi sau này bước lên Chuyển Luân Cảnh.

Lâm Động có phần động dung, trong trời đất này, cường giả TửHuyền Cảnh có thể coi là cường giả hạng nhất, nhưng muốn trở thành đại nhân vật hùng cứ một phương thì bắt buộc phải bước vào Chuyển Luân Cảnh. Nhưng việc đó không hề dễ dàng, đã cóvô số cường giả Tử Huyền Cảnh viên mãn không thể bước đến bước cuối cùng.

- Đa tạ tiền bối!

Lâm Động trịnh trọng bao quyền với Lôi Đế.

- Ta đã chết rồi, để nó tiêu tan cũng trời đất không bằng để nócó tác dụng một chút.

Lôi Đế cười.

- Hơn nữa thực lực ngươi hiện nay chưa đủ, nếu dị ma biết ngươi có Thôn Phệ Tổ Phù thì chắc chắn sẽ tìm đến ngươi.

Lâm Động gật đầu, hắn biết dị ma rất dè chừng tổ phù, nếu cócơ hội chắc chắn chúng sẽ ra tay tiêu diệt những người có tổ phù. Mà thực lực hắn không bằng Ma La, không thể nghênh ngang để cả thế gian biết mình có tổ phù được.

- Tình hình dị ma hiện nay thế nào?

Lôi Đế đột nhiên nhìn Ma La, hỏi.

- Chúng ẩn nấp ngày một kỹ…

Sắc mặt Ma La có chút ảm đạm.

- Hơn nữa chúng càng ngày càng có tổ chức. Theo ta biết trong Vị Diện đã có một tổ chức thần bí do dị ma tổ chức nên.

- Thậm chí…bọn dị ma từng tấn công động phủ này chưa biết chừng cũng do tổ chức này động thủ.

Lôi Đế chau mày, tàn binh dị ma không đáng sợ, đáng sợ là khi chúng tập hợp lại và có mục tiêu xác định…

- Mấy trăm năm nay từng có một số người may mắn có thần vật Viễn Cổ bị người thần bí tấn công, thậm chí một số cường giảđỉnh cấp cũng bị vây công…

Lâm Động nheo mắt, hồi đó Tiểu Điêu có Tổ Thạch hình như cũng gặp tình hình đó. Lẽ nào kẻ tấn công hắn lại là dị ma?

- Chúng định làm gì?

Lôi Đế hỏi.

- Nghĩ mọi cách làm giảm chiếtn lực của con người, đồng thời hủy diệt những người có tổ phù.

Ma La nói.

- Mục đích cuối cùng của chúng có lẽ là phá vỡ khe hở Vị Diện đểđại quân dị ma lại tấn công vào Vị Diện này.

Sắc mặt Lôi Đế thay đổi:

- Trận đại chiến thời Viễn Cổ, con người chiến thắng là nhờ PhùTổ đại nhân xả thân, nhưng nếu đại chiến lại nổ ra thì trong trờiđất này liệu có ai được như Phù Tổ đại nhân?

Ma La lắc đầu, một lúc sau nói:

- Có điều theo ta được biết, trong Bát đại đệ tử của Phù Tổ nămđó từng có người được Phù Tổ cho rằng có cơ hội đạt đến mứcđó.

- Ai?

Lôi Đế có phần kinh ngạc.

- Có lẽ là Băng Chủ, đệ tử kiệt xuất nhất của Phù Tổ.

Ma La trầm ngâm nói:

- Sau trận đại chiến đó, có lẽ người đó đã vào luân hồi, không biết bao giờ tỉnh dậy được…

- Băng Chủ?

Khi Lâm Động nghe thấy cái tên không hề xa lạ này, đồng từkhông kìm được co lại. Bàn tay bên trong ống tay áo siết chặt, Hoan Hoan…chính là chuyển thế luân hồi của Băng Chủ.

- Sao vậy?

Ma La nhìn Lâm Động, có phần nghi hoặc hỏi.

- Không có gì…

Lâm Động lắc đầu, hắn không muốn nói chuyện của Hoan Hoan ra, thậm chí liệu cô có tỉnh lại không cũng phải xem ý trời. Từ ýnguyện cá nhân mà nói, cô không hề muốn từ một người hoạt bát vui vẻ biến thành một con người khác…

Dù rằng Băng Chủ sau khi tỉnh dậy có lẽ sẽ thành đấng cứu thếcho trời đất này.

Ma La thấy vậy cũng không hỏi nhiều, chỉ nói:

- Chúng ta không hiểu nhiều về tổ chức thần bí đó, nhưng giờngày càng có nhiều siêu cấp cường giả chú ý đến chúng, bọn ta sẽ bắt đầu điều tra.

Lôi Đế gật đầu, cười nói:

- Việc này ta không giúp được gì rồi. Hy vọng trời đất này có thểtránh được sự nô dịch của dị ma.

Nói đến đây, Lôi Đế đột nhiên nhìn Lâm Động, Ma La, ánh mắt lóe lên sự khó hiểu, rồi hắn điểm tay, con rắn chín đầu biến thành vầng lôi dương.

- Cá ngươi đến đây, có lẽ là vì nó?

Nghe Lôi Đế nói vậy, ánh mắt Lâm Động và Ma La đều ngưngđọng.

Bình luận





Chi tiết truyện