chương 1270/ 1309

Hàn khí lan toả bao trùm cả trời đất, trước thứ hàn khí đó, dù là ma khí tà ác hay nguyên lực hùng hồn đều dần đông cứng cả lại.

Biến cố đột ngột này khiến tất cả mọi người đều giật mình, vô số ánh mắt nhìn về nơi hàn khí lan toả. Chỉ thấy Ứng Hoan Hoan chậm rãi bước ra, mỗi bước chân nàng chạm xuống hàn khí đều kết thành một bông băng liên.

Phía sau nàng là ba bức tượng lấp lánh hàn quang, là ba Chân Vương đã vượt qua một lần Niết Bàn Kiếp, hiện giờ chúng đã hoá thành tượng băng cả rồi.

- Đây…

Mọi người nhìn cảnh tượng đó, hàn khí lan toả từ cơ thể Ứng Hoan Hoan thậm chí còn vượt qua cả Lâm Động. Điều này khiến cơ mắt họ co giật, lúc này mới nhận ra, thì ta người mạnh nhất không phải Lâm Động mà là nữ tử lạnh lùng vẫn đứng cạnh hắn ta.

- Ngươi…

Ba người bọn Thất Vương Điện thấy vậy cũng đại kinh. Chúng nhìn Ứng Hoan Hoan, rồi dường như nghĩ ra điều gì, đồng tử co lại, gương mặt đầy kinh hãi:

- Ngươi là Băng Chủ?

Băng Chủ, ở thời Viễn Cổ chỉ đứng sau Phù Tổ, đã có vô số Dị Ma Vương đã biến thành bụi băng dưới tới nàng, thậm chí Thiên Vương Điện mạnh nhất của Ma Ngục cũng bị trọng thương trong trận chiến cuối cùng năm ấy.

Cái tên này cũng có sức uy hiếp đáng sợ đối với dị ma.

Ứng Hoan Hoan lạnh lùng nhìn ba người bọn Thất Vương Điện, tay khẽ nắm lại, cả ba bức tượng phía sau bùm một tiếng nổ tung thành những mảnh vụn bay tứ tán.

Ba người bọn Thất Vương Điện nhìn mà khoé mặt co giật, không ngờ ba Chân Vương trong tay Ứng Hoan Hoan lại yếu ớt đến vậy.

Cuối cùng Ứng Hoan Hoan đến trước mặt Lâm Động, nàng nhìn gương mặt tái đi của hắn. Nam nhân này cứ thích ôm việc gian nan nhất về mình, đôi khi quá ngông, quá bá đạo, nhưng như vậy luôn khiến trái tim lạnh băng của nàng có chút hơi ấm bao phủ.

- Hoan Hoan?

Lâm Động chay mày nhìn Ứng Hoan Hoan.

Ứng Hoan Hoan mỉm cười với hắn, bàn tay mát lạnh chạm vào người hắn, vết thương xuất hiện lớp vảy băng, một luồng sức mạnh lạnh lẽo truyền vào cơ thể chỉnh lại phủ tạng bị chấn động cho hắn.

- Cứ giao chúng cho muội.

Ứng Hoan Hoan khẽ vuốt mặt Lâm Động:

- Huynh không thể để muội cứ giương mắt nhìn huynh bị đánh cho thành thế này mà không hành động gì chứ? Nghĩ như vậy là ích kỷ đấy.

Lâm Động khựng người, lầm bầm:

- Ta rất ích kỷ.

- Muội rất thích sự ích kỷ này của huynh.

Ứng Hoan Hoan cười, nhìn Lâm Động nói:

- Nhưng lần này, dù huynh có đánh muội, mắng muội thì muội cũng sẽ không đứng một bên mà nhìn nữa đâu.

Lâm Động cũng nhìn Ứng Hoan Hoan, nụ cười của nàng mang sự kiên định không gì suy chuyển nổi, cuối cùng hắn khẽ thở dài:

- Cẩn thận một chút.

Ứng Hoan Hoan thấy Lâm Động gật đầu thì cười, khẽ gật đầu rồi quay người lại, ánh mắt nhìn bọn Thất Vương Điện dường như khiến không khí cũng đông cứng lại.

Chúng thấy ánh mắt đó của Ứng Hoan Hoan, khoé mặt co giật, bất giác thối lui một bước, dù sao thì tên tuổi của Băng Chủ đã quá vang dội rồi.

- Không cần phải sợ, đó không phải Băng Chủ thật sự, chẳng qua là luân hồi chuyển thế mà thôi, sắc mạnh vẫn chưa hồi phục hoàn toàn!

Thất Vương Điện nghiến răng nói.

Nghe vậy, Bát Vương Điện và Thất Vương Điện gật đầu, ánh mắt tối tăm nhìn Ứng Hoan Hoan:

- Vừa hay, nhân lúc sức mạnh của ả chưa hồi phục giết luôn đi!

- Chỉ sợ ba con chuột các ngươi không làm nổi!

Ứng Hoan Hoan đưa tay ra, hàn khí kết lại trên từng đầu ngón tay thành bông băng liên, nàng lạnh lùng nhìn ba bọn Thất Vương Điện.

- Hừ, vậy cứ thử xem!

Ba người bọn Thất Vương Điện nhìn nhau, hàn ý tràn lên trong mắt, rồi cùng bước chân ra. Ba luồng ma khí cuộn trào, khí tức Thất Vương Điện yếu nhất, rõ ràng là do bị Lâm Động đánh trọng thương.

Nhưng dù vậy, khí tức của cả ba cũng bạp phát cũng rất kinh người. Ma khí như làm làn sóng vạn trượng nổi lên, đứng xa nghìn dặm cũng nhìn thấy rõ ràng.

Grào!

Tiếng gầm thét trầm đục vọng ra từ ba kẻ đó, hung quang loé lên, thủ ấn biến hoá, chỉ thấy ba đạo ma khí hàng vạn trượng bắn ra, nhanh như chớp lao về phía Ứng Hoan Hoan.

Ma khí đặc lại như nước, sức mạnh tà ác khiến người ta dựng tóc gáy.

Đối mặt với công thế liên thủ của ba người, Ứng Hoan Hoan chỉ hơi nhướn mày, đến khi ma khí sắp tới thì khẽ giậm chân.

Bùm!

Hàn khí điên cuồng trào dâng, chớp mắt đã biến thành một tấm lá chắn bằng băng khổng lồ phía trước. Ba đạo ma khí xông thẳng tới, sức mạnh còn chưa phát ra thì hàn khí bá đạo đã lan toả.

Rắc!

Ba đạo ma khí đông cứng, lớp băng nhanh chóng lan toả quanh ma khí, chớp mắt đã khiến ma khí biến thành ba đạo băng trụ.

- Đáng chết!

Bọn Thất Vương Điện thấy ma khí bị đóng băng thì sắc mặt vô cùng khó coi, thế nhưng làn này không đợi chúng ra tay, Ứng Hoan Hoan nắm tay lại, cả ba cột băng trụ bắn về phía bọn Thất Vương Điện.

Rầm!

Bọn chúng thấy vậy vội vàng dùng toàn lực đỡ chiêu, nắm đấm đầy ma khí đánh lên băng trụ, hai luồng năng lượng đáng sợ khiến băng trụ vỡ tan tành.

Hự!

Tuy băng trụ vỡ tan nhưng Bát và Thập Vương Điện cùng hự lên một tiếng, còn Thất Vương Điện đã bị trọng thương thì sắc mặt càng tái trắng, máu tươi phun ra.

- Lợi hại thật!

Trên đảo, vô số ánh mắt nhìn về thân ảnh màu lam một mình đánh lại ba nhưng vẫn chiếm ưu thế, không ai là không sững sờ. Biểu hiện của Lâm Động đã khiến họ chấn kinh, nhưng không ai có thể ngờ cô gái luôn ở cạnh hắn lại giấu kĩ như vậy.

Ứng Hoan Hoan lạnh băng nhìn bọn Thất Vương Điện. Bước chân khẽ di chuyển đem theo hàn khí dần tới gần bọn chúng. Trong hàng khí dường như có sát ý dâng tràn.

- Liên thủ!

Thất Vương Điện thấy Ứng Hoan Hoan tiến lại thì không khỏi run rẩy, ở thời Viễn Cổ chúng từng giao đấu với Băng Chủ và suýt chết, lúc này nếu không liên thủ thì e là sẽ chết tại đây thật.

Bát và Thập Vương Điện cùng gật đầu.

Ba bọn chúng cùng biến hoá thủ ấn rồi chạm vào nhau, chỉ thấy thân thể chúng nhu động, từng chiếc gai từ từ mọc ra từ cơ thể chúng. Nhìn chúng lúc này giống như ác ma bò ra từ dưới địa ngục vậy.

Phụt!

Máu tưới đột nhiên bắtn ra, huyết dịch đặc quanh ngưng tụ trên không trung rồi biến thành mọt đạo phù ấn quỷ dị màu đen.

Ma ấn phình to với tốc độ kinh người rồi biến to hàng vạn trượng, xung quanh ma ấn có vô số cánh tay ma thò ra.

Ứng Hoan Hoan ngẩng lên nhìn cái ma ấn mọc ra vô số cánh tay, hàn quang trào dâng trong mắt.

- Vạn ma hội tụ, A Tì Ma Ấn!

Ba người bọn Thất Vương Điện cùng hô lên.

Uỳnh!

Ma ảnh với hàng vạn cánh tay kia rung chuyển rồi bỗng lao xuống, vạn cánh tay quẫy động như muốn xé tan trời đất.

Mặt biển phía dưới nổi những con sóng khổng lồ, tiếng uỳnh uỳnh kinh thiên động địa vang lên.

Lâm Động nhìn công thế khủng khiếp đó mà ánh mắt đầy sự ngưng trọng. Vương Điện của Ma Ngục quả nhiên lợi hại, công thế này có lẽ giết được cường giả vượt qua hai tầng Luân Hồi Kiếp.

- Không biết Ứng Hoan Hoan có chặn được không.

Lâm Động lo lắng nhìn thân ảnh mỏng manh kia, tay nắm lại, nguyên lực trào dâng, định nếu có chuyện gì thì sẽ thi triển Không Gian Tổ Phù cứu nàng.

Ứng Hoan Hoan ngẩng lên, chăm chú nhìn A Tì ma ấn, gương mặt không hề có chút dao động nào. Nàng mặc ho kình phong ập tới, y phục bay phần phật, mái tóc dài cũng tung bay theo gió.

Đôi mắt lam lạnh phản chiếu ma ấn khủng bố rồi nhanh chóng to dần, chỉ mấy giây sau, bóng đen khổng lồ đã ập xuống Ứng Hoan Hoan trước bao ánh mắt kinh hãi.

Ứng Hoan Hoan chầm chậm đưa tay ra, ống tay áo rơi xuống lộ ra cánh tay trắng như ngọc. Ngón tay mở rộng rồi giơ lên khẽ chạm vào ma ấn.

- Vĩnh hằng…đóng băng!

Giọng nói băng lạnh, nhưng khiến người ta vô cùng dễ chịu vang lên. Ma ấn với sức mạnh khủng bố đột nhiên đông cứng.

Rắc!

Đồng tử của tất cả mọi người đều co lại khi thấy từng lớp băng lan ra từ tay Ứng Hoan Hoan, bọc lấy ma ấn với tốc độ kinh người khiến nó biến thành tảng băng khổng lồ.

Ứng Hoan Hoan khẽ giơ tay lên, ngón tay búng nhẹ lên ma ấn.

Bùm!

Chỉ thấy ma ấn ngưng tụ sức mạnh của ba người bọn Thất Vương Điện lập tức vỡ tan như thuỷ tinh mỏng manh.

Bình luận





Chi tiết truyện