chương 292/ 1309

Nhìn vô số những ánh mắt đều ánh lên vẻ tham lam, sắc mặt Lâm Động vẫn từ tốn bình tĩnh như thường. Tuy rằng hắn cũng không hề ngờ tới biểu hiện xuất thế của Đại Hoang Thiên Nhân Chỉ này lại gây nên động tĩnh đáng sợ đến thế này, nhưng với thực lực hiện giờ của hắn ngược cũng không cần phải sợ hãi gì cả.

Lần này không chỉ thuận lợi đạt được Đại Hoang Thiên Nhân Chỉ, loại vũ kỹ Tạo Hóa Cấp cường hãn vô cùng này, vả lại Lâm Động cũng đã mượn nguyên lực thiên địa của không gian cổ bi, thuận lợi đột phá đến Tạo Khí Cảnh. Điều này đối với thực lực của hắn không hề nghi ngờ gì là một sự nâng cao cực lớn.

- Thiên phú vũ kỹ của tên Lâm Lang Thiên đó đích thực là kinh người, lại cũng có thể đạt được vũ kỹ Tạo Hóa Cấp.

Ánh mắt Lâm Động khẽ chớp động, liếc qua Lâm Lang Thiên cách đó không xa, sắc mặt vẫn còn chút cứng ngắt, trong lòng không khỏi thầm than cơ may của tên này. Suy cho cùng hắn có thể thành công có được Đại Hoang Nhân Thiên Chỉ, nói ra vẫn là nhờ vào sức mạnh của thạch phù thần bí mới có thể tìm được Bi Hồn, đồng thời câu thông với nó, như vậy mới có được thu hoạch này, còn tên Lâm Lang Thiên kia thì lại là do tự bản thân hắn tìm ra.

- Có điều vũ kỹ Tạo Hóa Cấp mà hắn đạt được, thiết nghĩ không sánh được với Đại Hoang Nhân Thiên Chỉ.

Nghĩ đến đây, Lâm Động mới thoáng cảm thấy được an ủi đôi chút. Chỉ dựa vào những hiện tượng thiên địa dị biến lúc nãy cho thấy, vũ kỹ Tạo Hóa Cấp của Lâm Lang Thiên có phần kém cỏi hơn Đại Hoang Thiên Nhân Chỉ đôi chút.

Trong lòng xuất hiện ý nghĩ này, mũi chân Lâm Động điểm nhẹ mặt đất, thân hình liền dưới sự quan sát của vô số những ánh mắt trong toàn trường, hạ xuống trên lưng Tiểu Viêm đang phiêu phù ở giữa không trung.

- Tên Lâm Động này quả thật đạt được vũ kỹ Tạo Hóa Cấp, thật không dám tưởng tượng!

- Nhìn cảnh tượng thiên địa dị biến lúc nãy, hình như vũ kỹ Tạo Hóa Cấp mà hắn đạt được, cho dù là vũ kỹ Tạo Hóa Cấp của Lâm Lang Thiên cũng không bì kịp đó.

- Thiên phú vũ kỹ của tên tiểu tử này chẳng lẽ còn mạnh hơn cả Lâm Lang Thiên sao? Làm sao có thể?

- …

Cùng lúc với việc Lâm Động ngồi lên lưng Tiểu Viêm, vô số những ánh mắt trên quảng trường lúc này mới lấy lại tinh thần. Chợt tiếng bàn tán xôn xao liền thi nhau vang lên, trong ánh mắt của mỗi người đều ngập tràn cảm giác chấn kinh.

- Chết tiệt, lại để cho tên tiểu tử đó gặp may nữa rồi!

Sắc mặt Vương Viêm âm trầm, nghiến răng nói.

- Tên tiểu tử đó chẳng qua vận may tốt, câu thông được với Bi Hồn mà thôi, hắn thì có thiên phú vũ kỹ gì chứ?

Một tên cường giả của Gia tộc Vương Thị cũng không cam tâm nói.

Nhưng mà, bất luận bọn chúng ngoài miệng có phỉ báng thế nào, nhưng trong lòng vẫn tràn ngập buồn bực về thu hoạch lần này của Lâm Động. Không chỉ đạt được vũ kỹ Tạo Hóa Cấp lợi hại như thế, thậm chí còn nhân cơ hội này đột phá lên Tạo Khí Cảnh nữa. Như vậy thực lực của hắn ắt sẽ lại tăng lên một khoảng không nhỏ. Chuyện này đối với bọn chúng mà nói không được coi là chuyện tốt đẹp gì.

Trên thạch đài, ánh mắt của Lâm Lang Thiên cũng thoáng có chút âm trầm, có điều phút chốc sau liền lấy lại tinh thần. Ánh mắt hắn có vẻ khá ngạc nhiên nhìn về phía Lâm Động giữa không trung, sau đó thân thể khẽ động, lướt về phía Gia tộc Lâm Thị.

- Tiểu tử ngươi lần này coi như lời to rồi…

Ngay lúc Lâm Động ngồi lên lưng Tiểu Viêm, giọng nói của tiểu điêu cũng vang lên trong lòng hắn.

Nghe vậy Lâm Động cũng cười nhạt, nhưng ánh mắt của hắn lại dừng lại phía dưới trong chốc lát, thấp giọng nói:

- Những cảnh tượng lúc nãy ngươi cũng đã nhìn thấy rồi chứ?

- Ân, cung điện dưới lòng đất đó, e rằng mới là kho báu chân chính mà tông phái Viễn cổ để lại.

Trong giọng nói của tiểu điêu cũng có chút vẻ tham lam.

- Thuần Nguyên Đan trong đó, e rằng có đến mấy ngàn vạn mai. Thậm chí ngay đến số lượng Niết Bàn Đan cũng nhiều đến mức khổng lồ. Nếu như ngươi có thể lấy được những viên Niết Bàn Đan này, cho dù là xông phá Niết Bàn Cảnh cũng sẽ có hy vọng không nhỏ đó!

- Xông vào Niết Bản Cảnh còn cần đến Niết Bàn Đan sao?

Lâm Động khẽ kinh ngạc, trong lòng có chút nghi hoặc hỏi.

- Muốn tiến vào Niết Bàn Cảnh, vậy thì cần phải hấp thụ đủ lượng Niết Bàn Khí. Niết Bàn Khí có hai cách để đạt được, một là bản thân tự hấp thụ trong thiên địa, không cần đến Niết Bàn Đan, nhưng hiệu quả lại không cao. Hai là nhờ vào ngoại vật, luyện hóa một số kỳ vật có chứa Niết Bàn Khí. Mà những thứ kỳ vật này, vật sử dụng tốt nhất chính là Niết Bàn Đan! Có điều Niết Bàn Đan này cực kỳ quý hiếm, cho dù là cường giả Niết Bàn Cảnh, muốn ngưng tụ ra cũng cực kỳ phiền phức. Cho nên những cường giả thông thường có rất nhiều người muốn xông phá Niết Bàn Cảnh, đều sẽ sử dụng đủ mọi cách tích lũy lượng lớn Niết Bàn Đan để chuẩn bị dùng khi xông phá Niết Bàn Cảnh. Nhưng ta nghĩ việc tích tụ đó, trong Vương triều Đại Viêm này e rằng vẫn chưa tìm ra mấy thế lực có thể làm được chuyện này…

- Niết Bàn Đan đó lại còn có tác dụng này?

Lâm Động vô cùng kinh ngạc, chợt cũng cảm khái một cách sâu sắc. Có thể nhìn ra việc tích tụ mà tiểu điêu nói đến, ắt hẳn là một bước chuẩn bị mà mức độ khó khăn khá là khủng khiếp, nếu không thì cường giả Niết Lương Cảnh của cả một Vương triều Đại Viêm sẽ không hiếm có đến mức này.

Lâm Động thậm chí đang nghĩ, e rằng ngay đến Gia tộc Lâm Thị có thể có được sự tích tụ này hay không còn là một vấn đề đáng để xem xét nữa.

- Hắc hắc, ngươi xem hôm nay các môn vũ kỹ đều đã thu hoạch hết cả rồi, nhưng người của Tứ đại Gia tộc vẫn không hề có dấu hiệu rời khỏi. Theo như ta thấy, chuyện cung điện dưới lòng đất kia bọn họ chắc cũng biết, vả lại nói không chừng còn muốn động thủ nữa.

Nghe thấy tiếng cười quái dị của tiểu điêu, Lâm Động cũng khẽ kinh ngạc. Ánh mắt chuyển dời nhìn xuống phía dưới, quả nhiên là nhìn thấy Tứ đại Gia tộc đó không chỉ không hề có ý gì rời khỏi, ngược lại dần dần tụm lại thành một đám nữa. Nhìn dáng vẻ đó dường như là đang thương lượng điều gì đó.

- Kho báu mà tông phái Viễn cổ để lại này, đối với các thế lực đó mà nói có sức hút chí mạng. Nếu như có thể phân chia kho báu trong đó, nói không chừng bọn họ còn có thể sở hữu được một lượng lớn Niết Bàn Cảnh do tông phái Viễn cổ để lại. Cho nên nói gì thì nói, bọn họ tuyệt đối cũng không dễ dàng bỏ qua.

Lâm Động khẽ gật đầu, trầm ngâm nói:

- Có điều ta xem bọn họ chưa chắc đã thu hoạch được gì. Trong cung điện dưới lòng đất ấy có sự tồn tại của Thủ Hộ Thú, sức mạnh của Thủ Hộ Thú đó ắt hẳn vô cùng cường đại. Tứ đại Gia tộc nếu muốn thu phục nó cũng không phải là chuyện dễ dàng gì, vả lại…

Nói đến đây, Lâm Động dừng lại đôi chút, ánh mắt dán chặt xuống phía dưới mặt đất.

- Vả lại trong cung điện dưới lòng đất đó còn có sự tồn tại của bộ hài cốt thần bí…

Tuy rằng hắn vốn không biết hài cốt đó là vật sống hay vật chết, nhưng Lâm Động lại cảm nhận được một loại khí tức cực kỳ nguy hiểm từ trên nó toát ra. Loại khí tức đó khiến hắn cũng phải cảm thấy phát lạnh.

Cho nên Lâm Động đã quyết định, những tên này muốn động thủ đối với cung điện dưới lòng đất đó là chuyện của bọn chúng, hắn chỉ đứng một bên xem náo nhiệt. Nếu như có lợi ích có thể chiếm thì thuận tay kiếm chác chút đỉnh, rồi liền rời khỏi.

Ngay lúc ý nghĩ đó đang xuất hiện trong đầu Lâm Động, Tứ đại Gia tộc phía bên dưới đã tụ họp lại thành một nhóm. Mà đối với hành động này của bọn họ, không ít các cường giả có mặt tại hiện trường đều cảm thấy có chút nghi hoặc. Có điều những người có thể đến được nơi đây phần đông đều có chút nhãn quan đặc biệt. Thấy Tứ đại Gia tộc vẫn chưa rời đi mà còn đang tiến hành thương nghị cái gì đó, liền có chút mơ hồ đoán được sẽ có chuyện gì sắp xảy ra, cho nên cũng không ai lựa chọn rời khỏi.

Các thế lực Đại Ma Môn, Âm Khôi Tông, Võ Minh cũng có sự nghi hoặc giống như vậy. Nhìn dáng vẻ đó, dường như bọn chúng không biết gì về sự tồn tại của cung điện dưới lòng đất.

Có điều chuyện này cũng không có gì quá ngạc nhiên. không gian cổ bi rộng lớn như vậy, vả lại không ít nơi vẫn còn tồn tại phong ấn mạnh mẽ và các Yêu thú hung hãn, bọn họ cũng không thể dò tìm từng tấc đất được. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL

Dưới sự quan sát của vô số những ánh mắt đó, ở nơi của Tứ đại Gia tộc tập trung, Lâm Lang Thiên đột nhiên chậm rãi bước ra, ánh mắt quét qua quảng trường, âm thanh nhàn nhạt vang vọng mà lên:

- Các vị, trải qua nhiều lần dò thám của Tứ đại Gia tộc chúng ta, cuối cùng chúng ta đã phát hiện ra một kho báu mà tông phái Viễn cổ đã để lại trong không gian cổ bi. Việc này Tứ đại Gia tộc ta không có ý định muốn giấu diếm điều gì, cũng không có ý nghĩ muốn độc chiếm một mình, kho báu thuộc về ai hoàn toàn dựa vào bản lĩnh của mỗi người.

- Cái gì, bọn họ đã phát hiện ra kho báu của tông phái Viễn cổ?

- Hắc hắc, Tứ đại Gia tộc này lại không có ý định độc chiếm, lại còn nói ra, bọn họ làm như vậy là có nguyên nhân gì đây?

- Tứ đại Gia tộc cũng không phải là kẻ ngốc, tuy rằng bọn họ thế lực lớn mạnh, nhưng nơi đây có không ít cường giả và thế lực, nếu như độc chiếm e rằng sẽ gây nên rắc rối. Đến lúc đó cho dù là Tứ đại Gia tộc liên thủ e rằng cũng không chiếm được lợi ích gì.

- …

Lời nói của Lâm Lang Thiên lập tức gây nên một trận xôn xao trong quảng trường, ngay đến những thế lực lớn như Đại Ma Môn cũng bị kinh ngạc một phen. Hiển nhiên cũng là lần đầu tiên bọn chúng nghe thấy tin tức này.

- Tứ đại Gia tộc ta sở dĩ đem thông tin này chia sẻ với mọi người, chủ yếu là vì kho báu đó có sự tồn tại của một con Thủ Hộ Thú cực kỳ cường đại. Muốn thông qua nó nó, còn phải dựa vào sức mạnh của mỗi một người chúng ta.

Lão Vương Thống lúc trước bị Lâm Động đả thương cũng ngay lúc này đây lên tiếng.

- Hóa ra Tứ đại Gia tộc cũng không cách nào một mình ứng phó được với cái gọi là Thủ Hộ Thú đó…

Nghe thấy lời này, ánh mắt của không ít người chớp động, lúc này mới hiểu rõ tại sao bọn người Lâm Lang Thiên lại đem công khai tin tình báo này. Thì ra, cho dù Tứ đại Gia tộc bọn họ có liên thủ lại cũng không cách nào thuận lợi có được kho báu.

- Khanh khách, nếu như Tứ đại Gia tộc đã khẳng khái như thế, vậy Đại Ma Môn ta cũng sẽ tương trợ một phần. Đối với kho báu của tông phái Viễn cổ này, chúng ta cũng rất có hứng thú đó.

Ánh mắt đẹp của Mộ Thiên Thiên chớp động, chợt thản nhiên cười nói. Kho báu của tông phái Viễn cổ, đối với bất kỳ thế lực nào đều có sức hấp dẫn chí mạng, bao gồm cả Đại Ma Môn trong đó.

Ngay sau Đại Ma Môn, các thế lực Âm Khôi Tông, Võ Minh cũng lần lượt thể hiện ý muốn cùng hợp tác. Nhất thời không khí trong quảng trường này lại trở nên náo nhiệt, ai cũng không ngờ rằng đằng sau Tạo Hóa Võ Bi này lại còn có một kho tàng còn thịnh soạn hơn rất nhiều nữa.

Thấy thế, đám nhân mã của Tứ đại Gia tộc nhìn nhau, rồi gật gật đầu, sau đó gần trăm thân ảnh lao ra, huyền phù trên không trung. Nguyên lực nhất thời bùng nổ khắp không gian, cuối cùng hóa thành một luồng tấn công sắc bén, oanh thẳng xuống thạch đài khổng lồ trên quảng trường ngay trước mặt Tạo Hóa Võ Bi kia.

Rầm rầm!

Đối mặt với một kích tấn công này của Tứ đại Gia tộc, thạch đài trên quảng trường đó đột nhiên nứt ra một khe lớn. Nhìn thấy những động tác này của bọn họ, những người xung quanh cũng giật mình hiểu ra, thì ra kho báu tông phái Viễn cổ đó chính là ở ngay dưới chân bọn họ.

Cùng với một tiếng nổ mạnh đinh tai nhức óc, cả cái quảng trường rộng lớn nhanh chóng bắt đầu đổ sụp xuống. Mà những cường giả ở xung quanh rất nhanh lui về sau giống như đàn châu chấu, dừng lại ở nơi gần chân ngọn núi cùng với trên những gốc đại thụ.

Lâm Động ngồi trên lưng hổ, ánh mắt dán chặt xuống quảng trường tung khói bụi mịt mù ấy. Một lúc lâu sau, đồng tử trong mắt nhất thời co mạnh lại, không suy nghĩ nhiều, vỗ vỗ lưng Tiểu Viêm. Tiểu Viêm liền chấn động lôi dực, thân hình rất nhanh phóng thẳng lên cao.

- Rống!

Mà ngay lúc Tiểu Viêm bay vút lên cao, một tiếng kêu gào kinh thiên động địa giống như từ xa xưa truyền đến, từ phía dưới quảng trường sụp đổ ấy nhất thời vang lên. Ngay sau đó, một luồng khí tức cổ xưa khiếnsắc mặt tất cả mọi người biến đổi kịch liệt, từ dưới quảng trường ấy xông thẳng lên trời!

Bình luận





Chi tiết truyện