chương 687/ 1309

- Ực!

Năm Tiên Nguyên Cổ Quả trôi xuống họng Lâm Động, ực một tiếng, đã bị hắn nuốt vào bụng!

- Tiên Nguyên Cổ Quả?

Diêu Linh nhìn cảnh đó, nhưng trong mắt không hề có sự kinh ngạc, mà chỉ lắc đầu thương hại:

- Đồ ngu! Xem ra ngươi chưa từng biết gì về Tiên Nguyên Cổ Quả cả. Ngươi có biết một quả có năng lượng cuồng bạo đến mức nào không? Ăn một lúc cả năm quả, đừng nói là ngươi, ngay ta đây e là cũng không tiêu hóa được! Hành động của ngươi đúng là ngu ngốc, thật nực cười!

Diêu Linh nhìn Lâm Động, cười lạnh, có lẽ giờ không cần bọn chúng động thủ, Lâm Động cũng bị năng lượng cuồng bạo giày vò mà sống không bằng chết!

Bên cạnh, bọn Tô Lôi và La Dật cũng nhìn Lâm Động đầy châm chọc, dường như bọn chúng đang muốn nhìn Lâm Động sẽ thành thảm hại thế nào.

- Vậy sao?

Thế nhưng trước ánh mắt sung sướng trước tai họa kẻ khác của bọn chúng, Lâm Động nuốt một lúc năm Tiên Nguyên Cổ Quả chỉ chầm chậm ngẩng đầu lên, trong ánh mắt ánh lên thanh quang hiện rõ vẻ chế nhạo.

- Đúng là đám năng lượng này rất cuồng bạo, nhưng muốn làm khó Lâm Động ta thì có lẽ chưa đủ đâu. Vì thế, khiến các ngươi thất vọng rồi!

Hai tay Lâm Động hợp lại, rồi biến ra vô số ấn pháp khiến người ta phải hoa mắt, chợt một tiếng hét vang ra từ cổ họng hắn.

Uỳnh uỳnh!

Ngay khi tiếng hét chấm dứt, một luồng năng lượng khủng bố bùng phát từ cơ thể hắn, trước tác động của nó, da của Lâm Động cũng đỏ bừng lên.

- Để ta xem ngươi sẽ chết ra sao?

Diêu Linh nhìn thấy vậy chỉ cười lạnh.

- Trấn áp!

Thủ ấn Lâm Động biến hóa rất nhanh, trong đầu hắn vang lên một giọng trầm đục.

Tiếng nói của hắn như sấm vang vọng trong cơ thể, Càn Khôn Cổ Trận huyền phù trên đan điền rung lên, nhiều tia sáng tỏa ra, tựa như một tấm lưới khổng lồ bao phủ lấy toàn bộ năng lượng màu đỏ rực trong cơ thể Lâm Động.

Bùm bùm!

Năng lượng đỏ rực như đợt sóng triều xung kích lên tấm lưới, thế nhưng tấm lưới không chút dao động, bao chặt lấy chỗ năng lượng kia.

- Yên nào!

Lại một đạo ánh sáng ôn hòa bắn ra biến thành một tấm Thạch phù huyền phù phía trên luồng năng lượng. Vô số tia sáng bắn xuống nguồn gốc gây nên sức mạnh cuồng bạo kia.

- Thôn phệ!

Lại một giọng nói trầm đục, một tấm phù văn màu đen hiện ra, lực thôn phệ bùng phát thành một cái hắc động.

Ào ào ào!

Năng lượng đỏ rực bắt đầu chảy ào ào vào cái hắc động, sau khi bị hút hết toàn bộ, nguồn gốc cuồng bạo mới biến thành năng lượng dồi dào chuyển động trong kinh mạch Lâm Động.

Dựa vào Càn Khôn Cổ Trận, Thạch phù thần bí và Thôn Phệ Tổ Phù, Lâm Động gần như trấn áp được một cách hoàn hào năng lượng cuồng bạo của năm Tiên Nguyên Cổ Quả!

Đương nhiên, trấn áp được không có nghĩa là hấp thụ được. Mà Lâm Động hiện tại dúng là không có thời gian để làm chuyện đó. Không phải hắn muốn dùng Tiên Nguyên Cổ Quả tăng cường thực lực, hắn chỉ muốn sự bùng phát trong thời gian ngắn!

Trong khoảng thời gian đó hắn sẽ có sức mạnh sánh ngang với bọn Diêu Linh.

Nhưng sức mạnh đột nhiên bùng phát này rất dễ đạt đến cực hạn của sức chịu đựng. Một khi bị sức mạnh ấy xung kích, không chịu đựng nổi thì thân thể Lâm Động sẽ như quả bóng, bùm một tiếng nổ tung!

Năng lượng hùng hồn như hồng thủy tràn ngập khắp tứ chi Lâm Động, một luồng sức mạnh cũng đang dâng tràn, Lâm Động có thể cảm nhận được những cơn đau nhức trong kinh mạch!

- Thanh Thiên Hóa Long Quyết!

Cảm nhận được động tĩnh trong kinh mạch, Lâm Động hít sâu một hơi, thủ ấn biến hóa, rồi sâu trong mắt phát ra thanh quang kỳ dị.

Thanh quang lan tỏa khắp nơi trên cơ thể Lâm Động, khi ấy, thành kinh mạch trong người Lâm Động cũng hiện lên từng lớp vảy xanh.

Những chiếc vảy này giống như tầng phòng ngự bảo vệ kinh mạch của Lâm Động, khi bọn chúng xuất hiện, cảm giác kinh mạch sắp nổ tung cũng tan biến đi nhiều.

Rắc rắc!

Hai tay Lâm Động nắm chặt lại, hắn cảm nhận được sự mạnh mẽ trước đây chưa từng có, gương mặt hắn cũng dần hiện lên một nụ cười.

Dựa vào ba đại Thần vật cộng thêm Thanh Thiên Hóa Long Quyết, hắn đã khống chế được hoàn toàn sức mạnh của năm quả Tiên Nguyên Cổ Quả! Tuy chỉ là tạm thời, nhưng trong thời gian ngắn này Lâm Động sẽ có sức mạnh dị thường.

- Các vị đã sẵn sàng chưa?

Lâm Động ngẩng đầu lên, hai mắt phủ đầy thanh quang nhìn bọn Diêu Linh, cười nói.

- Tên khốn kiếp!

Bọn Diêu Linh nhìn Lâm Động với sức mạnh tăng lên đến mấy lần, sắc mặt đều tối sầm lại. Bọn chúng thật sự không thể tin được Lâm Động lại có thể trấn áp được năng lượng của năm Tiên Nguyên Cổ Quả ấy! Ánh mắt Diêu Linh lạnh như băng, hắn bắt đầu có sự kiêng dè, mọi biểu hiện của Lâm Động đều khiến hắn thấy bất an. Tên biến thái này nếu cứ trưởng thành tiếp thì sẽ là một đại họa!

Nhìn gương mặt đầy khí hung sát của Lâm Động, không hiểu vì sao Diêu Linh lại nhớ đến gã đệ tử cũng đến từ Đạo Tông, cái gã đã đơn độc xông đến Nguyên Môn giết chết ba đại Trưởng lão năm xưa!

- Không thể để hắn sống được!

Nghĩ vậy, hàn ý dâng tràn, ánh mắt lấp lánh sát khí, Diêu Linh bỗng nhiên biến mất.

Lâm Động đứng trên không, yêu nhãn trên trán bao phủ bởi quang mang màu xám, thấy Diêu Linh biến mắt, khóe miệng hắn nhếch lên, hai cánh tay rung lên, thanh quang bùng phát, hai cánh tay biến thành hai long thủ, sức mạnh đáng sợ lan tỏa!

Lâm Động nắm chặt lấy Tiên Nguyên Cổ Thụ, bước một bước ra, nhấc gốc cây lên ném thẳng về phía trước. Gốc cây rạch tan không khí tạo nên một âm thanh chói tai.

Ầm!

Gốc cây bay thẳng về phía trước, bỗng một nắm đấm được bao quanh bởi kim quang thò ra từ trong hư không, cuối cùng mang theo sức mạnh hung hãn đấm thẳng vào gốc cây.

Âm thanh như tiếng sấm rền vang vọng trong không trung, làn sóng sức mạnh cuộn trào như cuồng phong, đỉnh núi ở xung quanh lập tức nổ tung, đất đá bay tứ tán.

Vù!

Hai thân ảnh cùng bị sức mạnh đó đánh bật ra sau, dường như cả hai đều không phân cao thấp! Nhờ có Tiên Nguyên Cổ Quả, Lâm Động hiện giờ có thể kháng cự được với Diêu Linh!

- Không hổ là cường giả Cửu Nguyên Niết Bàn!

Lâm Động đứng vững lại, ngẩng đầu lên nhìn Diêu Linh cười, lúc này hắn mới hiểu sức mạnh của Cửu Nguyên Niết Bàn, nếu không có sức mạnh của Tiên Nguyên Cổ Quả thì có lẽ hắn căn bản không thể giao đấu chính diện thế này được.

- Giờ cảm thán thì hơi sớm đấy! Tiểu tử, ta sẽ cho ngươi biết sức mạnh của Cửu Nguyên Niết Bàn!

Diêu Linh cười u tối, hắn nắm hai tay lại, nguyên lực hùng hồn ngưng tụ thành một cây trường thương kim sắc, trên thương sức mạnh đang bao phủ!

Vèo vèo!

Diêu Linh lao tới như chớp, trường thương trong tay biến thành vô số thương ảnh, bắn về phía Lâm Động như vũ bão.

Bụp!

Thế nhưng khi thương ảnh chưa tới người Lâm Động thì hắn đã biến mất.

- Á!

Lâm Động vừa biến mất thì Diêu Linh nghe thấy phía sau một tiếng kêu thảm thiết vang lên. Vội quay lại, hắn nhìn thấy một tên cường giả Thất Nguyên Niết Bàn đã bị Lâm Động dùng gốc cổ thụ đập vào người, sức mạnh khủng khiếp đã khiến hai cánh tay của tên kia nát vụn!

Xoẹt!

Lâm Động ngẩng đầu lên nhìn Diêu Linh cười lạnh, rồi tiếp tục tiến tới một tên Thất Nguyên Niết Bàn khác!

Lâm Động không hề có ý định đánh với Diêu Linh ngay, dựa vào sức mạnh bùng phát, hắn lúc này có thể giết được mấy tên cường giả Thất Nguyên Niết Bàn, nếu đã vậy thì phải thanh trừ sớm!

Tên cường giả Thất Nguyên Niết Bàn kia thấy Lâm Động xông về phía mình, sắc mặt sợ hãi, nhưng hắn cũng không rút lui, tay cầm đại đao, hét lên một tiếng rồi chém xuống.

Bùm!

Gốc cổ thụ đánh tan đao quang rồi đem theo bóng đen khổng lồ oanh kích xuống đầu tên kia.

Máu tươi bắn tung trời, bọn La Dật, Tô Lôi chấn kinh nhìn kẻ đang tắm trong mưa máu, trong lòng dâng tràn hàn ý. Bạn đang đọc truyện được lấy tại chấm cơm.

- Tiểu tạp chủng, hôm nay lão tử sẽ khiến ngươi thịt nát xương tan!

Diêu Linh thấy chỉ trong chớp mắt mà hai tên thủ hạ đã bị Lâm Động giải quyết, hai mắt đỏ rực, hắn gầm lên.

Kẻ xếp thứ tư trong Tông Phái Thông Tập Bảng lúc này đã bị Lâm Động kích nộ rồi!

Bình luận





Chi tiết truyện