chương 792/ 1309

Phụt phụt!

Quang trận rực cháy ập xuống bao trùm lấy bọn Dương Chiến, ngọn lửa nóng rừng rực khiến những tảng đá khổng lồ trên vách núi cũng phải tan chảy ra.

Phần Thiên Trận chính là một trong các sát chiêu cực mạnh của Phần Thiên Đỉnh, nếu thực lực Lâm Động mạnh hơn một chút thì có thể hút được người vào trong Phần Thiên Đỉnh, sau đó bọn chúng sẽ cứ như vậy bị vây khốn trong Phần Thiên Trận. Đến lúc đó khai mở hoàn toàn sức mạnh của Phần Thiên Trận, cho dù ngay cả cường giả Sinh Huyền Cảnh cũng sẽ bị hóa thành tro bụi.

Thế nhưng hiện tại đương nhiên thực lực Lâm Động không thể đạt được đến mức kinh khủng đó, hơn nữa hắn cũng mới chỉ có được Phần Thiên Đỉnh, vẫn chưa thật hiểu rõ ràng về nó. Nhưng dù vậy, Phần Thiên Trận hắn gọi ra cũng khiến bọn Dương Chiến phải khốn đốn rồi.

Quang trận bao phủ lấy bọn chúng, vô số những ngọn lửa rực cháy bắn ra ào ạt.

Hai người bọn Dương Chiến bị vây trong Phần Thiên Trận, sắc mặt đều thay đổi, sức nóng tỏa ra từ quang trận khiến bọn chúng cũng cảm thấy kinh hoàng.

- Cùng ra tay phá vỡ quang trận!

Nhưng bọn chúng cũng là những kẻ có kinh nghiệm, nhìn nhau một cái rồi gật đầu, nguyên lực bùng phát, hai đạo chưởng phong cuồng bạo mạnh mẽ đánh lên cùng một điểm trên quang trận.

Rầm!

Âm thanh trầm đục vang lên, thế nhưng công kích của bọn chúng lại không có được hiệu quả gì lắm, quang trận vẫn vững vàng trước đòn tấn công của bọn chúng.

- Trận pháp cường hãn thật!

Bọn chúng nhìn thấy vậy, sắc mặt lại biến đổi, ánh mắt hiện lên vẻ kinh hoàng, trong lòng dấy lên một cảm giác bất an.

Lâm Động lơ lửng giữa không trung, nhìn xuống hai người trong quang trận, ánh mắt càng trở nên lạnh lùng.

- Tiếp theo ta sẽ cho các ngươi biết sự lợi hại của Phần Thiên Trận!

Dứt lời, thủ ấn của Lâm Động thay đổi, hỏa diễm trong Phần Thiên Trận bùng cháy, vô số những luồng năng lượng nóng bỏng cuồng bạo dâng tràn.

Sức nóng lan tỏa trong Phần Thiên Trận khiến cho sắc mặt bọn Dương Chiến đỏ gay, ánh mắt càng thêm sợ hãi, bởi vì bọn chúng nhận ra sức nóng ấy đang xâm thực cơ thể mình, cảm giác đó như muốn đốt cháy nguyên lực trong người bọn chúng vậy.

- Trận pháp thật quỷ dị!

Ánh mắt bọn chúng đầy vẻ sợ hãi, hiển nhiên đây là lần đầu tiên gặp phải trận pháp lợi hại như thế này, sức mạnh đó không ngờ lại ảnh hưởng được đến nguyên lực trong cơ thể bọn chúng.

Mồ hôi túa ra trên trán, bọn chúng gắng sức dùng nguyên lực chống lại sự xâm thực của sức nóng, nếu lúc này cơ thể xuất hiện tình hình bất diệu gì thì chắc chắn chết không thể nghi ngờ.

Uỳnh!

Khi bọn chúng còn đang chống lại sự xâm thực thì ngọn lửa đã nhanh chóng ngưng tụ lại, biến thành hai cái vòi rồng bằng lửa xoay tít, vô số luồng năng lượng mang sức phá hoại kinh người lan tỏa ra xung quanh. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL

- Đi!

Thấy vòi rồng lửa thành hình, ánh mắt Lâm Động lạnh băng, ngón tay điểm ra, hai chiếc vòi rồng lập tức nhằm thẳng bọn Dương Chiến mà lao tới.

Sức nóng khủng bố lúc này càng trở nên cuồng bạo hơn, bọn Dương Chiến thấy vậy, vội vàng lùi về sau, nguyên lực bùng phát, ấn pháp biến hóa, hư ảnh màu xám lại hiện ra phía sau bọn chúng.

- Hừ!

Thế nhưng lần này hư ảnh vừa xuất hiện thì Lâm Động đã cười lạnh, bàn tay nắm lại, sức nóng cuồng bạo lan tỏa, chỉ nghe bùm một tiếng, hư ảnh nổ tung. Nằm trong Phần Thiên Trận, rõ ràng là bọn Dương Chiến chịu ảnh hưởng khi thi triển vũ kỹ!

Uỳnh!

Ngăn cản bọn Dương Chiến thi triển vũ kỹ, chiếc vòi rồng nhanh chóng lao tới trước ánh mắt kinh hoàng của bọn chúng.

Âm thanh trầm đục vang lên, hai thân ảnh thảm hại bắn ngược ra sau đập lên quang trận, sức nóng trên đó khiến sắc mặt của cả hai đỏ gay, thậm chí hít thở cũng khó khăn.

- Vào trận pháp này rồi thì các ngươi đừng nghĩ tới việc chạy thoát!

Lâm Động nhìn bọn chúng cười lạnh, trong lòng cũng cảm thấy ngạc nhiên và vui mừng trước uy lực của Phần Thiên Trận. Thật không hổ là Linh bảo Thuần Nguyên. Nếu để Lâm Động giao đấu chính diện với hai người bọn Dương Chiến thì chắc chắn sẽ vô cùng khó khăn.

Hơn nữa, nằm trong Phần Thiên Trận, sức nóng kia sẽ không ngừng xâm thực nguyên lực của bọn chúng, cũng có nghĩa là càng ở lâu trong trận pháp, nguyên lực sẽ càng tiêu hao nhanh hơn, mà cứ thế mãi thì nguyên lực sẽ cạn kiệt, không còn chút khả năng phản kháng.

Trong Phần Thiên Trận, sắc mặt bọn Dương Chiến vô cùng khó coi, hiển nhiên cũng đã hiểu tình hình của bản thân lúc này. Nằm trong trận pháp này, bọn chúng không thể thi triển được vũ kỹ, điều này đúng là đã bị Lâm Động giải trừ mất năm sáu phần thủ đoạn.

- Tiểu tử, được lắm, lần này coi như huynh đệ ta thua! Chuyện ở đây bọn ta không nhúng tay vào nữa, chúng ta hòa, thế nào?

Ánh mắt Dương Chiến âm u nhìn Lâm Động, trầm giọng nói.

Lâm Động như cười như không nhìn Dương Chiến, ánh mắt đầy mỉa mai:

- Hai vị, nhìn ta giống bọn tiểu tử mới ra ngoài rèn luyện sao?

- Tiểu tử, ngươi đừng có đắc ý, bọn ta không kịp trở tay nên mới vậy. Nhưng nếu bọn ta thật sự đánh thì hôm nay ngươi chẳng tốt lành gì đâu!

Dương Uy quát lên.

Lâm Động cười, rồi nói:

- Thả các ngươi cũng được thôi, nhưng điều kiện là… các ngươi giao ra Võ Đế Điển!

- Ngươi đừng có mơ!

Dương Uy biến sắc, quát lên:

- Đó là thứ bọn ta đã phải liều mạng lấy được từ trong Cổ Tàng, ngươi muốn thì phải đổi bằng cái đỉnh lô của ngươi!

- Xem ra các ngươi không nhận ra tình hình hiện nay thì phải!

Lâm Động thở dài, búng tay một cái, ngọn lửa trong Phần Thiên Trận bùng cháy to hơn.

- Ngươi!

Cảm nhận được nhiệt lượng càng ngày càng lớn, bọn Dương Chiến cũng cảm thấy nguyên lực đang dần mất đi càng ngày càng nhanh, sắc mặt khó coi hơn rất nhiều.

- Được, Cho ngươi Võ Đế Điển, ngươi thả hai huynh đệ ta ra!

Dương Chiến nghiến răng, rồi hét lên.

- Đại ca!

Dương Uy nghe thế giật mình, định nói thì Dương Chiến ngăn lại:

- Mạng sống là quan trọng nhất!

Mắt Dương Uy lóe hung quang, rồi cũng gật đầu.

Lâm Động nheo mắt nhìn, ánh mắt lấp lánh hàn quang khó nhận ra.

Dương Chiến nắm tay lại, một miếng hắc ngọc hiện ra, cánh tay khẽ động, hắc ngọc biến thành hắc quang bay về phía Lâm Động.

Vút!

Hắc ngọc bay ra khỏi trận pháp, loáng cái xuất hiện trước mặt Lâm Động, thấy vậy hắn cười rồi đưa tay ra định cầm lấy.

Bùm!

Dương Chiến thấy hành động của Lâm Động, thầm cười khảy, thủ ấn biến hóa, miếng hắc ngọc nổ tung, một đạo hư ảnh kim quang bắn ra với tốc độ chớp giật lao thẳng về phía cổ họng Lâm Động.

- Nguyên thần? Thế này hơi yếu thì phải?

Biến cố bất ngờ khiến Lâm Động thoáng chau mày, nhưng ánh mắt không hề có chút hoảng loạn. Hắn nhếch mép, tâm thần khẽ động, một đạo kim quang bắn ra đâm thẳng vào đạo kim quang kia.

Bùm!

Đạo kim quang đang lao tới lâọ tức bắn ngược về sau, kim quang yếu đi nhiều, cuối cùng biến thành một đạo hư ảnh kim quang cỡ bàn tay, hình dáng giống hệt Dương Chiến, hiển nhiên là Nguyên thần mà hắn tu luyện được. Nhưng so với Lâm Động thì Nguyên thần của hắn mơ hồ hơn nhiều.

- Ngươi cũng tu luyện được Nguyên thần?

Đòn đánh lén bị chặn lại, sắc mặt Dương Chiến kịch biến, hắn chấn kinh nhìn Nguyên thần trước mặt Lâm Động.

- Khốn kiếp!

Dương Chiến nghiến răng chửi rồi nhanh chóng thúc động tâm thần, định thu hồi lại Nguyên thần.

- Đã gọi ra rồi thì về làm gì?

Lâm Động thấy thế cười nhạt, bàn tay đưa ra, một đạo hắc quang bắn ra từ lòng bàn tay, biến thành một cái hắc động xuất hiện phía trước Nguyên thần của Dương Chiến, lực thôn phệ dâng tràn hút nó vào trong.

- Phụt!

Khi Nguyên thần vừa bị hắc động hút vào, sắc mặt Dương Chiến ngay lập tức tái nhợt, một ngụm máu bắn ra, khí tức yếu đi hẳn, vẻ mặt đầy kinh hãi.

- Thôn Phệ Tổ Phù?

Giọng nói đầy kinh hãi phát ra từ Dương Chiến.

- Nhãn lực cũng không tệ!

Lâm Động khẽ mỉm cười, thu Thôn Phệ Tổ Phù về rồi cúi nhìn bọn Dương Chiến, cười:

- Thời gian cũng kéo dài đáng kể rồi, hai vị, cùng nhau xuống dưới kia làm bạn đi!

Dứt lời, nụ cười Lâm Động trở nên lạnh băng, thủ ấn biến hóa, Phần Thiên Trận lập tức xoay tròn, rồi một luồng hỏa diễm cuồng bạo tựa dung nham cuộn trào bên trong Phần Thiên Đỉnh nuốt gọn hai người bọn Dương Chiến.

- Á!

Tiếng kêu thảm thiết của bọn chúng cũng vang lên ngay sau đó.

Bình luận





Chi tiết truyện