chương 1088/ 1309

Uỳnh uỳnh uỳnh!

Lôi quang và những vòng xoáy đen nhằm thẳng những món Thần Vật bị ma hóa kia mà ập xuống như vũ bão.

Bùm bùm!

Dị ma khí là một thứ năng lượng khá khó đối phó, nguyên lực bình thường muốn trừ bỏ nó là rất khó. Nhưng tổ phù lại có sự khắc chế không nhỏ với chúng, vì thế khi hắc lôi quang quấn lấy Thần Vật, có tiếng kêu chói tai vọng ra.

Từng trận khí trắng không ngừng tỏa ra, hắc khí đậm đặc cũng dần dần tiêu tan.

Ầm!

Nham đã biến thành một đạo bạch quang chói lòa chui vào trong biển đen rồi quyết chiến với ma ảnh, thanh thế kinh người dị thường.

Tổ Thạch hiện giờ tuy chưa hồi phục hoàn toàn sức mạnh, nhưng nó vẫn còn tác dụng tịnh hóa đối với dị ma. Vì thế mỗi khi dị ma khí và bạch quang tiếp xúc là ma khí nhanh chóng bị đẩy lùi. Ma ảnh cũng không ngừng gầm lên phẫn nộ.

- Trói bản điện lâu như vậy rồi, ngươi cùng nên cút đi rồi nhỉ?

Huyền Thiên Điện Điện Linh cười khảy khi thấy ma ảnh bị đẩy lùi dần trước sự tấn công của Nham, rồi ngẩng lên nhìn Lâm Động:

- Tiểu ca, sức mạnh của ma ảnh đến từ số Thần Vật bị ma hóa đó, ngươi rừ bỏ ma khí tự nhiên hắn sẽ mất đi sức mạnh khống chế với Thần Vật.

- Ừm.

Lâm Động gật đầu, nguyên lực, tinh thần lực cùng bùng nổ thúc động sức mạnh hai tổ phù đến mức cao nhất. Hắc quang quanh những Thần Vật bị ma hóa trước sự xâm thực của hai luồng năng lượng đó cũng dần nhạt đi. Màu sắc cổ xưa vốn có của chúng cũng dần được lộ ra.

Grào!

Rõ ràng ma ảnh cũng cảm nhận được sự yếu đi của trận pháp, hắn gầm lên một tiếng. Những sợi xích quấn quanh Huyền Thiên Điện Điện Linh giống như những con rắn độc thít chặt lại, lúc này hắn chỉ còn cách ra tay với Điện Linh của Huyền Thiên Điện.

- Ngươi tưởng bản tọa dễ đối phó sao?

Huyền Thiên Điện thấy vậy cười khảy, rồi hai bàn tay nhỏ bé của hắn kết ấn, một chùm sáng ngũ sắc tỏa ra từ cơ thể hắn. Trước sự chiếu rọi đó, hắc khí bao phủ trên trán hắn cũng nhanh chóng biến mất.

Vút vút!

Huyền Thiên Điện Điện Linh xòe mười ngón tay, mười đạo ánh sáng ngũ sắc bắn ra, đánh tan tành tất cả những sợi xích tụ lại từ ma khí.

Những sợi xích ma khí vỡ tan, thân hình Huyền Thiên Điện bay ra.

- Xóa bỏ!

Hắc lôi quang trào lên trong mắt Lâm Động, hai luồng năng lượng cuồng bạo ập xuống trận pháp, tất cả Thần Vạt đông cứng lại, ma khí quanh chúng biến thành từng lớp da màu đen rồi tách ra.

Ầm ầm!

Sau khi dị ma khí bị xóa bỏ, những món Thần Vật kia lập tức phát ra những âm thanh kinh thiên động địa, cả không gian như rung chuyển.

Huyền Thiên Điện lơ lửng trên không, tay vung lên, chỉ thấy những món Thần Vật thoát khỏi sự ràng buộc khỏi thạch trụ, tụ lại quanh người Huyền Thiên Điện.

- Lần này xóa bỏ các ngươi triệt để vậy!

Ánh mắt Huyền Thiên Điện lạnh lùng, ngón tay điểm ra, vô số Thần Vật phía sau cũng đổ xuống ào ào.

Bùm bùm bùm!

Những cột thạch trụ trên biển nổ tan tành, vùng biển đen rộng mênh mông nhanh chóng tan biến.

Á!

Ma ảnh đang bị Nham áp chế lập tức kêu lên thảm thiết, thân thể hắn nhạt dần, rõ ràng đã bị tổn thương không nhỏ.

Đối mặt với sự liên thủ của hai món siêu cấp Thần Vật thứ hai và thứ mười trong bảng, cộng với sự trợ giúp của Lâm Động có trong tay hai tổ phù, rõ ràng ma ảnh không hề có sức phản kháng.

- Muốn giết ta sao, không dễ như vậy đâu!

Hiển nhiên ma ảnh cũng cảm nhận thấy nguy hiểm, liền gầm lên, thân thể lo lớn nhanh chóng thu nhỏ lại, biến thành một đạo hắc quang, chuyển hướng lao vút về phía Lâm Động cách đó không xa.

Trong ba người, rõ ràng Lâm Động là có thân thể dễ bị xâm thực nhất.

Lâm Động vẫn luôn trong trạng thái cảnh giác, vì thế khi thấy ma ảnh lao tới, hắn bất giác cười khảy vung tay lên. Chỉ thấy hắc lôi quang biến thành một quầng sáng bap quanh người.

Rầm!

Ma ảnh đâm sầm lên quầng sáng, tuy có tạo gợn sóng nhưng không thể phá vỡ mà ngược lại bị sức mạnh đánh bật ra sau.

Ma ảnh này không phải dị ma thật sự, hắn chí do ý thức còn lại của rất nhiều dị ma tụ lại mà thành. Nếu bị hắn xâm nhập cơ thể thì vô cùng phiền phức, nhưng đáng tiếc Lâm Động lại có hai đạo tổ phù, có thể chống lại sự xâm thực biến thái của dị ma.

Vút!

Ma ảnh bay đi, hắn chưa kịp có phản ứng gì thì dòng chảy Thần Vật lao thẳng lên người hắn, âm thanh trầm đục vang lên, thân thể dị ma nổ tung mất một nửa.

- Tình Hóa Thần Ấn!

Nham hô lên lạnh lùng, bạch quang ngưng tụ trên không trung biến thành thủ ấn khổng lồ đập mạnh xuống ma ảnh.

Á!

Hắc ảnh nhanh chóng tiêu tan, tiếng kêu thảm thiết vang vọng khắp không gian, mãi lâu sau thần ấn đập hẳn xuống, đánh tan hắc ảnh.

Tiếng kêu thảm chấm dứt, dị ma khí lan tràn khắp không gian cũng biến mất hoàn toàn.

Nham hiện ra trong bạch quang, hắn đứng trên Tổ Thạch, ánh mắt sắc lẹm nhìn không gian, sau một lúc không phát hiện ra còn ý thức của dị ma nữa mới thu lại ánh mắt.

- Ngươi đúng là tự chuốc khổ vào người. Chỉ cần vứt bỏ đám Thần Vật kia đi là xong.

Nham nhìn Huyền Thiên Điện Linh, chau mày nói.

- Nếu vứt bỏ mà chẳng may bị người thường nhặt được, chưa biết chừng bị ma khí xâm thực, đó cũng là ẩn họa.

Huyền Thiên Điện Linh có phần bất lực nói, rồi hắn cười:

- Nhưng ta cũng không ngờ ngươi lại đến giúp…Ta thấy năm đó ngươi bị thương như vậy, tưởng ngươi toi là chắc rồi.

- Vẫn tốt, phúc lớn mệnh lớn.

Nham chỉ lắc đầu, rồi nhìn Lâm Động nói:

- Mấy năm nay theo anh bạn này, vết thương của ta cũng dần hồi phục, nhưng không biết phải đến bao giờ mới hoàn toàn phục hồi được. Cũng may gặp được ngươi, vết thương của ta giao cho ngươi đấy.

Huyền Thiên Điện Linh gật đầu, nói đến chiến lực có lẽ hắn không bằng Tổ Thạch, nhưng về phục hồi thì rõ ràng Tổ Thạch kém xa hắn.

- Tiểu ca này hình như không đơn giản, có tận hai tổ phù, ngoài chủ nhân ra, chưa có ai đạt được đâu.

Huyền Thiên Điện Linh nhìn Lâm Động cười.

- Vãn bối Lâm Động, bái kiến Huyền Thiên Điện tiền bối.

Lâm Động bao quyền, rõ ràng Huyền Thiên Điện là nhân vật thời Viễn Cổ, với những người từng tham gia đại chiến, Lâm Động đều rất kính trọng. Nguồn: http://truyenfull.vn

Huyền Thiên Điện cười xua tay, thái độ này của Lâm Động cũng khiến hắn khá thích thú.

- Nếu đã tìm được ngươi rồi thì theo chúng ta đi. Nếu không sao thì ngươi có thể nhận Lâm Động là chủ nhân để tránh sau này ngươi bị dị ma nhằm vào.

Nham bay tới, ngữ khí như đang nói một việc rất bình thường vậy.

Lâm Động khựng người, rồi căng thẳng nhìn về phía Huyền Thiên Điện Linh. Hắn biết Thần Vật ở tầng thứ này đã có linh trí không thua kém con người, chúng rất có ngạo khí, muốn chúng cam tâm tình nguyện nhận chủ không phải chuyện dễ.

Nhưng Huyền Thiên Điện Linh chỉ khẽ nhướn mày một cái rồi cười, nhìn Lâm Động một lượt rồi nói:

- Được thôi.

Lâm Động kinh ngạc, rồi không biết mình nên vui mừng hay nên cười khổ đây. Từ lúc nào mà thu phục siêu cấp Thần Vật lại dễ dàng thế này?

- Đừng thấy lạ…đặc tính của ngươi chỉ có Thần Vật do chủ nhân ra tạo ra mới hiểu. Hơn nữa Tổ Thạch là Thần Vật có quan hệ mật thiết nhất với chủ nhân, hắn sẽ kok chọn bừa người đâu.

- Bọn ta được tạo ra là để chiến đấu với dị ma, nay chủ nhân đã qua đời, và ngươi là sự lựa chọn của bọn ta.

Huyền Thiên Điện dường như hiểu được suy nghĩ của Lâm Động, cười rồi nhướn mày, một đạo quang ấn từ trán bay về phía Lâm Động.

- Lưu giữ tinh huyết của ngươi lại tạo lạc ấn, sau này ngươi có thể khống chế mọi thứ trong Huyền Thiên Điện và tất cả Thần Vật…

Lâm Động tóm lấy quang ấn, lời của Huyền Thiên Điện khiến hắn thất thần, rồi cười, bắn tinh huyết ra lưu lạc ấn trong quang ấn. Lâm Động lập tức có cảm giác mình và Huyền Thiên Điện có mối liên hệ vô cùng mật thiết.

Dần dần mọi điều huyền diệu của Huyền Thiên Điện cũng mở ra trước mắt hắn.

- Đừng mừng vội…vẫn nên nghĩ xem làm thế nào vượt qua ải khó tới đây.

Nham nói khiến Lâm Động sực tỉnh, lông mày dần chau lại.

Bên ngoài Huyền Thiên Điện bây giờ còn ba đại Yêu Soái và rất nhiều cường giả của Thú Chiến Vực đang chờ…

Bình luận





Chi tiết truyện