chương 879/ 1309

Ngày hôm sau, khi tia nắng đầu tiên chiếu xuống Võ Hội Đảo, cả Võ Hội Đảo đã vang lên những tiếng gió rít, vô số thân ảnh như thiêu thân bay qua chân trời, lao về hướng ngọn núi khổng lồ hùng vĩ nhất ở trung tâm đảo.

Đội phòng vệ vốn để phong tỏa ngọn núi cũng được giải tán, trên đỉnh núi lúc này biển người mênh mông không thấy điểm cuối.

Ngọn núi này rất rộng, nhất thời tất cả mọi người đều tập trung ánh mắt về nơi có quảng trường bằng đá xanh lớn vài trăm trượng. Phía cuối quảng trưởng là một tòa Thạch tháp. Từ ngọn tháp đó phảng phất tỏa ra những làn khí tức cổ xưa khiến người ta có cảm giác như trở về thời Hồng Hoang.

- Đó chính là Hồng Hoang Tháp sao?

Mọi ánh mắt nóng bỏng đều nhìn về ngọn tháp đó, rõ ràng mọi người đều không xa lạ gì với ngọn tháp do Ngũ Đại Gia Tộc bảo vệ này.

Theo thông tin được biết thì Hồng Hoang Khí trong Hồng Hoang Tháp rất có ích cho việc tu luyện nhục thể. Nếu vào đó tu luyện, thực lực chắc chắn sẽ tăng lên rõ rệt!

- Cũng không biết ai sẽ được vào Hồng Hoang Tháp?

Tất cả ánh mắt cuối cùng dừng lại ở dưới chân tháp. Ở đó là một nam tử gương mặt thanh tú đang ngồi. Dường như hắn không hề cảm nhận được ánh mắt của mọi người, hai mắt vẫn nhắm chặt như lão tăng nhập định.

- Thân Đồ Tuyệt!

Những tiếng kêu kinh ngạc nhỏ lan tỏa khắp đỉnh núi, không ít cường giả nhìn nam tử đó đều phải thầm chép miệng. Rất nhiều người lần đầu tiên nhìn thấy Thân Đồ Tuyệt đều có cảm giác khác biệt quá lớn. Dù sao thì cái tên Tu La không hợp với gương mặt thanh tú kia chút nào.

Nhưng với những người đã quen với tính cách của hắn thì bọn họ không thấy vậy, bởi vì chỉ bọn họ mới biết, nam tử nhìn có vẻ thanh tú kia thật sự hung hãn đến mức nào!

Xung quanh quảng trường, người của Ngũ Đại Gia Tộc cũng đã đến. Xem ra tất cả mọi người đều rất quan tâm đến trận chiến hôm nay. Đặc biệt là Thân Đồ gia, tuy rất có lòng tin với Thân Đồ Tuyệt, nhưng biểu hiện của Lâm Động hôm qua cũng khiến bọn chúng e dè. Sau này nếu Lâm Động duy trì được kỳ tích đó thì Thân Đồ gia hiển nhiên sẽ mất đi cơ hội vào Hồng Hoang Tháp!

- Lâm Động đến rồi!

Bỗng nhiên mọi người nghe thấy có tiếng gió rít vang lên, một vài thân ảnh từ xa bay tới, cuối cùng đáp xuống quảng trường.

Ba người đến, đứng đầu là Lâm Động, phía sau là Cổ Mộng Kỳ và Cổ Yên!

Lâm Động vừa đáp xuống, liền nhìn về phía nam tử đang ngồi trước Hồng Hoang Tháp.

Thân Đồ Tuyệt dường như cũng cảm nhận được ánh mắt đó, gương mặt không chút động tĩnh bỗng hơi rung lên, sau đó đôi mắt vốn đang nhắm chặt dần mở ra.

Ngay lúc ấy, nguyên lực trong thiên địa bỗng nhiên bùng nổ, Thân Đồ Tuyệt nhìn Lâm Động, khóe miệng khẽ nhếch lên.

Uỳnh!

Theo sau nụ cười đó, gương mặt Thân Đồ Tuyệt bỗng nhiên có phần sắc lạnh, sát khí nhất thời lan tỏa.

- Cuối cùng ngươi cũng tới!

Thân Đồ Tuyệt nhìn Lâm Động, mỉm cười.

Lâm Động cũng nhìn Thân Đồ Tuyệt, nguyên lực dồi dào quanh người Thân Đồ Tuyệt khiến hắn nheo mắt lại, quả nhiên là Sinh Huyền Cảnh Đại thành!

- Thật lợi hại!

Lâm Động thầm nghĩ.

Sau đó ánh mắt Lâm Động chuyển từ Thân Đồ Tuyệt sang ngọn tháp phía sau. Từ ngọn tháp đó tỏa ra thứ năng lượng giống hệt với Hồng Hoang Châu mà Cổ Yên cho hắn trước đó!

- Đó là Hồng Hoang Tháp sao?

Ánh mắt Lâm Động rực cháy, lần này hắn có thể cảm nhận được Thạch phù thần bí lại phát ra âm thanh, một thứ ý niệm khao khát rõ ràng tỏa ra từ Thạch phù!

Ý niệm đó mạnh mẽ hơn lần gặp Hồng Hoàng Châu nhiều!

- Phù!

Lâm Động hít sâu một hơi, dùng tâm thần áp chế dị động của Thạch phù. Hắn sắp lâm đại chiến, nếu Thạch phù thần bí gây loạn thì hắn sẽ đau đầu vô cùng!

Nhưng cũng may Thạch phù thần bí không phải thứ tầm thường, dường như nó cũng cảm nhận được trạng thái của Lâm Động, vì thế chỉ chấn động một chút rồi giảm dần, cuối cùng ngừng hẳn.

- Yên tâm, chúng ta sẽ vào được!

Lâm Động khẽ xoa ngực, thầm nói.

Dứt lời, Thạch phù thần bí cũng hoàn toàn yên tĩnh, dường như nó cũng nghe thấy lời Lâm Động nói vậy.

Cảm nhận được điều đó, thân thể căng cứng của Lâm Động cũng được thả lỏng, nhưng ánh mắt nhìn Hồng Hoang Tháp lại càng thêm rực cháy. Nhiều năm vậy rồi, đây là lần đầu tiên hắn thấy Thạch phù thần bí có khao khát mạnh mẽ như vậy, xem ra Hồng Hoang Tháp có tác dụng rất lớn với việc hồi phục Thạch phù!

Vì vậy, chắc chắn hẳn phải vào Hồng Hoang Tháp!

- Lâm Động, đó chính là Thân Đồ Tuyệt!

Cổ Mộng Kỳ ở bên cạnh khẽ nói, ánh mắt nàng nhìn nam tử thanh tú kia rõ ràng mang sự nặng nề và lo lắng khó che giấu.

Không ai trong số các đệ tử của Tứ Đại Gia Tộc là không sợ hắn!

- Hai người lùi ra sau đã!

Lâm Động khẽ gật đầu nói.

- Nhờ cả vào ngươi đấy!

Cổ Yên khẽ nói, đây đã là trận chiến cuối cùng, quyết định xem ai được vào Hồng Hoang Tháp.

Dứt lời, nàng và Cổ Mộng Kỳ nhìn nhau rồi lùi về chỗ của Cổ gia ở bên ngoài.

- Không biết Cổ gia lấy đâu ra kẻ viện trợ khó nhằn như vậy?

Phía trước quảng trường chính là chỗ của Thân Đồ gia, ngồi ở phía trước là hai lão giả tóc trắng, một trong hai người chính là Thân Đồ Đào hôm qua Lâm Động đã gặp qua. Người kia cũng là một Trưởng lão địa vị rất cao trong Thân Đồ gia, tên là Thân Đồ Ma, thực lực vô cùng cường hãn.

Lúc này hai lão giả đều nheo mắt nhìn về Lâm Động, ánh mắt có chút ngưng trọng, hiển nhiên cũng biết mức độ khó đối phó của hắn. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL

- Hai vị Trưởng lão yên tâm, có Thân Đồ Tuyệt đại ca, trong Hải vực Thiên Phong, chỉ cần không phải hai người của Càn Khôn Động Thiên và Tà Phong Động thiên thì không ai là đối thủ của huynh ấy!

Một nữ tử mặc hắc y ở bên cạnh lên tiếng.

Nữ tử này mặc hắc y, dáng vẻ thướt tha, dung nhan tú lệ, đó là Thân Đồ Dung, cũng có chút danh khí. Ánh mắt của nàng nhìn Lâm Động có chút coi tường, hiển nhiên lòng tin của nàng đối với Thân Đồ Tuyệt đã ở mức không thể hiểu nổi. Có lẽ trong mắt nàng, Lâm Động chẳng qua chỉ nhờ chút vận may và sự liều lĩnh mà thôi…

- Sư tử bắt thỏ cũng phải dùng toàn lực! Trong thế gian này, người giỏi rất nhiều, nếu ngươi cứ ngông cuồng như vậy, sớm muộn gì cũng chịu khổ1

Sắc mặt Thân Đồ Đào tối lại, mắng.

Thân Đồ Dung khẽ chu môi, nhưng cũng không dám nói gì thêm, chỉ là ánh mắt vẫn không có gì thay đổi.

- Haizzz…

Thân Đồ Đào thấy vậy, thở dài một tiếng, bởi vì có Thân Đồ Tuyệt mà đám đệ tử Cổ gia đều rất kiêu ngạo, đó không phải chuyện gì tốt.

Lâm Động không nghe thấy cuộc nói chuyện đó, ánh mắt hắn vẫn nhìn về phía thân ảnh áo xám trước ngọn tháp.

Sức mạnh Thân Đồ Tuyệt tỏa ra khiến da dẻ Lâm Động phải hiện lên hàn khí. Thân Đồ Tuyệt mới thật sự là đối thủ cường đại!

- Phù!

Một luồng khí trắng tỏa ra từ miệng Lâm Động, sau đó ánh mắt hắn dần trở nên sắc lạnh!

- Ha ha, cuối cùng cũng gặp được đối thủ kha khá! Nhưng ta vẫn phải cho ngươi hay…

Lúc này Thân Đồ Tuyệt chầm chậm đứng dậy, tất cả mọi người đều thấy một luồng sát khí mạnh mẽ bùng nổ ra như vũ bão.

Thân Đồ Tuyệt giống như Tu La bò ra từ nơi sâu thẳm của vực sâu, gương mặt thanh tú lan tỏa đầy hàn khí lạnh băng. Hắn ngẩng đầu lên, nhếch mép nhìn Lâm Động.

- Đường này, không thông!

Bình luận





Chi tiết truyện