chương 875/ 1309

Trên đỉnh ngọn núi cao sừng sững rậm rạp, con đường đá dọc theo khu rừng kéo xuống dưới nối liền khu quảng trường u tịnh, phía cuối quảng trưởng là một tòa tháp bằng đá xanh cao gần trăm trượng. Tòa tháp có khoảng chín tầng, trên đó có những đường hoa văn kỳ dị như do trời sinh, nó tỏa ra thứ đại khí cổ phác khiến cả không gian xung quanh cũng đặc quánh lại.

Phía trước tòa cự tháp là một thân ảnh đang ngồi tĩnh tọa như lão tăng nhập định. Người này mặc áo bào xám, đầu trọc lốc, ánh nắng chiếu xuống phản chiếu những tia sáng lấp lánh, gương mặt vô cùng thanh tú.

Xung quanh người này không hề có bất cứ luồng năng lượng nào, nhìn từ xa giống như một người bình thường vậy. Thế nhưng chỉ những người có cảm tri tốt mới nhận ra đằng sau sự tĩnh lặng kia là một luồng nguyên lực hung hãn.

- Hửm?

Không khí tĩnh lặng duy trì rất lâu, nhất thời đột nhiên nam tử đó mở mắt, vào khoảnh khắc ấy, nguyên lực quanh người lập tức bùng nổ. Nhưng rồi hắn vung tay áp chế bọn chúng vào trong cơ thể. Gương mặt thanh tú đó nhìn về sườn núi với ánh mắt kinh ngạc. Tiếng người ở đó bỗng nhiên ồn ào sục sôi hơn hẳn, thậm chí không khí cũng trở nên nóng bỏng.

Xoẹt!

Lúc ấy, từ xa bỗng có tiếng xé gió, một thân ảnh bay tới, cuối cùng xuất hiện trên quảng trường.

Người vừa đến là một đệ tử của Thân Đồ gia, hắn nhìn nam tử kia với ánh mắt kính sợ, nhất thời cung kính nói:

- Thân Đồ đại ca, Võ hội lần này có biến cố, Trưởng lão bảo đệ đến báo huynh một tiếng.

Trong Thân Đồ gia, với độ tuổi này mà được các đệ tử khác kính sợ như vậy, hiển nhiên nam tử ngồi trước Thạch tháp đó chính là người xếp hạng ba trong các đệ tử trẻ tuổi, uy danh hiển hách cả Hải vực Thiên Phong, Thân Đồ gia, Thiết Tu La Thân Đồ Tuyệt.

Có lẽ chẳng ai ngờ nam tử có biệt hiệu đáng sợ đó lại có gương mặt thanh tú đến vậy…

- Ồ? Vậy trong Tứ gia, ai thắng?

Thân Đồ Tuyệt nghe thấy thế, nét mặt cũng không có thay đổi gì nhiều, chỉ tùy ý hỏi.

- Với tình hình hiện tại có lẽ là Ngụy gia, nhưng lần này Cổ gia mời được một tên viện trợ thực lực không tệ. Giờ hắn đang khiêu chiến Hình thức Tu La. Nếu hắn thành công thì Cổ gia sẽ lật ngược tình thế, có tư cách khiêu chiến với huynh!

Gã đệ tử kia cung kính nói.

- Có người khiêu chiến Hình thức Tu La?

Gương mặt u tĩnh như mặt hồ của Thân Đồ Tuyệt lúc này hơi rung động, ánh mắt có chút ngạc nhiên.

- Ha ha, thú vị thật!

Thân Đồ Tuyệt mỉm cười, gương mặt cũng không có nhiều sự nặng nề. Với thực lực hiện tại của hắn, đừng nói đệ tử Hải vực Thiên Phong, ngay cả gặp một vài cường giả đời trước, hắn cũng không sợ hãi. Còn sự tranh đấu giữa các đệ tử trẻ tuổi trong mắt hắn chẳng là gì.

Trong số các đệ tử của Hải vực Thiên Phong, chỉ có hai người khiến hắn coi trọng.

- Về nói với các Trưởng lão, ta sẽ bảo vệ được Hồng Hoang Tháp. Hồng Hoang Khí ở đây rất có ích cho ta tu luyện, nếu lần này vào được thì khi gặp lại lần sau, dù là hai người kia ta cũng không sợ!

Thân Đồ Tuyệt khẽ nói.

- Vâng!

Đệ tử Thân Đồ gia vội đáp, nhất thời nhanh chóng lui ra. Nhưng trong khi lui ánh mắt hắn có chút chấn động và phấn khích. Đương nhiên hắn biết hai người kia mà Thân Đồ Tuyệt nói là ai, chỉ có thể là hai vị thiên tài của Lưỡng đại Động Thiên mà thôi!

Thân Đồ Tuyệt cười nhạt, lẩm bẩm:

- Khiêu chiến Hình thức Tu La sao? Cũng thú vị thật, nếu hắn thật sự qua được thì cũng có tư cách đấu với ta, nhưng mà… Hồng Hoang Tháp này Thân Đồ gia ta phải bá chiếm thêm một năm nữa mới được!

Uỳnh!

Hai luồng nguyên lực hùng hồn tựa thủy triều cuộn trào, đằng sau nguyên lực còn có sát ý lạnh lùng.

Lâm Động nhìn Ngụy Chân và Thần La đứng phía trước như hai hung thần, nhưng gương mặt lại hiện lên nụ cười, trong đôi mắt đen thâm sâu hừng hực chiến ý.

- Vốn định cho ngươi sống đến khi Võ hội kết thúc, nhưng nếu ngươi đã nóng lòng vậy thì hai bọn ta cũng chiều thôi!

Sắc mặt Ngụy Chân u tối nhìn Lâm Động.

Thần La ở bên cạnh cũng nhếch mép, nhưng không nói gì, tay nắm lại, một cây trường thương hiện ra, lập tức có tiếng quỷ thét chói tay vang ra, âm khí đậm đặc, dường như đó cũng là một món Linh bảo Thiên giai Thượng đẳng lợi hại!

So với Ngụy Chân, Thần La thì Ngụy Lực quá bình thường, nhưng khí thế của Sinh Huyền Cảnh Tiểu thành đỉnh phong cũng không hề yếu ớt. Lập tức ba luồng khí tức mạnh mẽ bùng phát khóa chặt lấy Lâm Động. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL

- Không biết ngươi có thể kiên trì được mấy hiệp trước sự liên thủ của bọn ta?

Ngụy Chân chầm chậm cầm lấy thanh cự đao sau lưng, châm chọc nói.

- Lần này không cần kéo dài làm gì, một chiêu phân thắng bại đi!

Thế nhưng Lâm Động chỉ nghĩ một chút rồi nghiêm túc đáp.

Bọn Ngụy Chân, Thần La đồng tử đều hơi co rút lại, sau đó mỉm cười trào phúng:

- Nói năng hàm hồ, thật không biết ngươi lấy đâu ra tự tin như vậy?

Lâm Động mỉm cười, chỉ là sâu trong mắt hắn bắt đầu lan tỏa hàn ý lạnh băng, nhất thời hai tay hắn kết ấn, giọng nói sắc như đao vang lên:

- Ta đã nói rồi, một chiêu là đủ!

Sau khi chữ cuối cùng được thốt ra, bàn tay hắn bỗng đập mạnh xuống mặt đất, sau đó giọng nói trầm thấp vang lên trong lòng:

- Đại Hoang Vu Kinh!

Ầm!

Mặt đất lập tức rung chuyển dữ dội, nhất thời tất cả mọi người nhìn thấy một luồng năng lượng kỳ lạ đột nhiên lấy Lâm Động làm trung tâm, không ngừng bùng phát ra xung quanh.

Nó không bùng phát trên mặt đất mà là trong lòng đất!

Vô số người kinh ngạc nhìn mặt đất rung chuyển, đồng thời cảm nhận được luồng năng lượng bên dưới bàn chân, nhất thời sự kinh ngạc dần chuyển thành sự kinh hãi!

Vì bọn họ nhìn thấy mặt đất đang xanh ngát um tùm, đột nhiên nhanh chóng trở nên khô héo!

Tất cả trưởng bối thực lực cường hãn của Tứ Đại Gia Tộc, sắc mặt đều kịch biến đứng bật dậy. Bọn họ cảm nhận được sinh cơ và năng lượng của mặt đất đang đổ dồn về phía Lâm Động!

Rõ ràng chỗ sinh cơ và năng lượng đó đang bị Lâm Động cưỡng chế hút mất!

- Vũ kỹ thật bá đạo!

Vẻ mặt Cổ Thạc lúc này cũng trở nên ngưng trọng, mắt nhìn chăm chăm vào Lâm Động, lẩm bẩm:

- Mức độ bá đạo của môn vũ kỹ này, cho dù là Lãm Nguyệt Quyết của Cổ gia chúng ta cũng không thể sánh bằng. Xem ra Lâm Động này lai lịch không tầm thường!

Cổ Yên cũng vô cùng chấn kinh, thủ đoạn này của Lâm Động, ngay đến nàng cũng chưa từng biết đến, rõ ràng là hắn vẫn còn giấu không ít tuyệt chiêu!

- Lâm Động muốn dùng chiêu này đánh bại ba người bọn Ngụy Chân?

Ánh mắt Cổ Mộng Kỳ lấp lánh, khẽ nói.

- Tuy môn vũ kỹ này hấp thụ được năng lượng xung quanh, nhưng muốn một chiêu đánh bại ba người Ngụy Chân thì có lẽ hơi khó.

Cổ Thạc trầm ngâm nói.

Ầm ầm!

Khi Cổ Thạc vừa dứt lời thì quảng trường bỗng vang lên tiếng nổ chói tai. Sau đó một đạo quang trụ hàng trăm trượng bao phủ lấy Lâm Động, cuối cùng bắn thẳng lên trời, mức độ hùng hồn của nguồn năng lượng này khiến người ta phải kinh hãi.

Thân ảnh bên trong quang trụ cũng chầm chậm đứng lên, vô số đường rạn nứt lan tỏa ra từ dưới chân hắn kéo dài đến tận hết tầm mắt.

Mọi ánh mắt đều đang nhìn về thân ảnh ấy, sau đó một số người có nhãn quang tốt nhìn thấy hắn đang biến hóa ấn pháp, nhất thời quang trụ bỗng bùng nổ một làn sóng dao động khiến người ta kinh hoàng!

- Võ Đế Nộ, Liệt Thương Khung!

o0o

Khi Lâm Động thi triển Đại Hoang Vu Kinh hấp thụ sinh cơ của mặt đất, nam tử tĩnh tọa trước Thạch tháp, thân thể bỗng hơi rung lên, đôi mắt nhắm chặt nhất thời mở ra, nhìn về phía trước, cây cối um tùm ở đó bỗng chốc khô héo một cách quỷ dị!

- Đó là…

Thân Đồ Tuyệt khẽ chau mày, sau đó đưa tay chạm xuống mặt đất, hắn cảm nhận được một dưới mặt đất có năng lượng đang chuyển động hướng về sườn núi.

- Vũ kỹ thật bá đạo… quả nhiên hắn có chút bản lĩnh!

Thân Đồ Tuyệt lẩm bẩm, thứ vũ kỹ này, rõ ràng Ngụy gia không thể có được. Nếu vậy hiển nhiên là của kẻ khiêu chiến Hình thức Tu La rồi…

Nghĩ vậy, sâu trong mắt hắn lóe lên tia lửa, khóe miệng nhếch lên.

- Hắn cũng khá thú vị, có tư cách làm đối thủ của ta!

Bình luận





Chi tiết truyện