chương 1014/ 1309

Uỳnh!

Uỳnh!

Ngọn lửa rực cháy tựa sao băng bay qua bầu trời, những noi ngọn lửa đi qua không khí cũng trở nên nóng bỏng, bên trong ngọn lửa ấy ẩn hiện một thân ảnh thướt tha.

- Hỏa Phụng Hồng Liên!

Một tiếng hô lạnh lùng đầy sát ý vọng ra từ trong ngọn lửa. Lừa thêm bùng cháy, thương ảnh nóng bỏng biến thành một bông hồng liên mỹ lệ. Hồng liên xoay chuyển, như ẩn như hiện, lao tới dạo hắc ảnh kia nhanh như chớp.

- Ha ha...

Hắc ảnh thấy công thế ấy chỉ cười lớn, tiếng cười mang dầy sự cuồng ngạo.

- Tu La Ma Kinh, Diệt Linh Chường!

Hắc quang lan tràn, biến thành một bàn tay khổng lồ cỡ hàng trăm trượng. Hắc quang bao quanh bàn tay khổng lồ tòa ra thứ sát khí âm lạnh, khiến không khí nóng bỏng cũng phải dần hạ nhiệt.

Hai đạo ánh sáng bay qua bầu trời rồi đâm thẳng vào nhau, ngọn lửa và hắc quang mỗi bên chiếm một nửa bầu trời, ngọn Vô Lượng Sơn bị chấn dộng rung chuyển dữ dội.

Hai thứ màu sắc đan xen vào nhai, vô số người đều nhìn về phía này với ánh mắt đầy ngưng trọng và chấn kinh. Trận giao đấu của hai người này đã ác liệt ngoài mức tường tượng.

Họ vốn tưởng trận dấu này Đường Tâm Liên sẽ dương nhiên giành chiến thắng, nhưng lúc này Hỏa Thần càng ngày càng mạnh, khí thế bức người. Tuy công thế của Đường Tâm Liên rất hung mãnh nhưng những người tinh tòng đền nhận ra, dường như công kích của nàng không có tác dụng nhiều với Hỏa Thần.

- Rốt cuộc hắn ta từ đâu ra mà lợi hại như vậy...

Không ít người đều kinh hãi. Danh tiếng của Đường Tâm Liên được tích lũy từ vô số trận khiêu chiến, ít người trẻ tuổi nào ở Loạn Ma Hải có thể kháng cự được. Nhưng lúc này nàng lại bị một kẻ quy dị không danh tiếng gì chiếm thế thượng phong.

- Đằng kia cũng có một trận thảm chiến kìa...

Một số người chuyển mắt sang chiến trường khác, ở đó có tiếng voi rống chấn động trời đất, hai thân ảnh đan xen nhau nhanh như chớp, năng lượng cuồng bạo khiến không gian biến dạng.

- Bạch Tượng Bằng Thiên Chường!

Một tiếng hô trầm đục bỗng vang lên, bạch quang lấp lánh bùng phát, biến thành một con cự tượng hàng mấy trượng phía sau Châu Trạch. Một cánh tay của Châu Trạch cũng lập tức phình to, năng lượng đáng sợ cuộn trào bên trong dó.

Uỳnh!

Vẻ mặt Châu Trạch lạnh lùng, bỗng tung ra một quyền, con cụ tượng phía sau lập tức rung lên dữ dội.

Mọi người nhìn thấy cành tượng đó đều thầm tặc lưỡi. Vạn Tượng Thiên Pháp mà Chầu Trạch tu luyện là môn võ học luyện thể vô cùng lợi hại. Nghe nói tu luyện được nó đến múc cao nhất, nhục thể có thể sánh ngang với cự tượng, sức mạnh đó đủ để dời núi lấp biển.

-Thiên Ma Ân!

Từ Tu nhìn Châu Trạch lao tới với năng lượng khủng bố, ánh mắt lập tức trào dâng 1 hàn quang, lật bàn tay, hắc quang ngưng tụ biến thành một đạo hắc ấn lớn trăm trượng rồi hắn tung quyền.

Keng! Ị

Cự tượng đem theo sức mạnh đáng sợ oanh kích lên hắc ấn, tiếng kim loại va chạm vang khắp không gian, năng lượng đáng sợ lan tỏa khiến những ngọn núi bên cạnh xuất hiện vô số đường rạn nứt khổng lồ.

- Ta đã nói rồi, ngươi không phải đối thủ của ta.

Hắc ấn chấn động, Từ Tu nhìn Châu Trạch lạnh lùng nói. Nguồn truyện: Truyện FULL

-Hừ.

Sắc mặt Châu Trạch lạnh tanh, hừ một tiếng, hai tay siết chặt, bạch tượng lại hiện ra, công thế hùng hồn ập tới tấn công Từ Tu.

Trên không trung, cả hai khu chiến trường đều ác liệt khiến không ai ròi mắt được. Mọi người đều biết có lẽ đây là trận đấu đại diện đinh cao nhất của thế hệ đệ tử trẻ tuổi ở Loạn Ma Hải...

Trên đỉnh núi, những cường giả có phong ấn khác cũng nhìn về hai chiến trường kinh người đó, sắc mặt vô cùng ngưng trọng. Chỉ khi chứng kiến trận chiến đó họ mới nhận ra khoảng cách giữa mình và những kẻ dó. Ba người dừng đầu Tân Tú Bảng quả nhiên biến thái...

Khi mọi người chấn kinh vì hai cuộc giao đấu đó thì Lâm Động bình tĩnh ngồi trên đỉnh núi. Đôi mắt đên ấy không hề vì nó mà dao động.

- Lâm Động ca.

Mộ Linh San ở bên cạnh Mộ Linh San, đôi mắt trong sáng nhìn thân ảnh bên cạnh mình. Cô bé có thể mơ hồ cảm nhận được dường như trong cơ thể Lâm Động đang ngưng tụ năng lượng.

- Lâm Động ca, huynh có chắc chắn không?

Mộ Linh San lo lắng nói. Mạnh như hai người Đường Tâm Liên cũng dần nhường ưu thế cho bọn người kia. Nếu Lâm Động muốn dùng sức một người để ngăn cản hai người Từ Tu là quá khó.

- Chắc chắn... đâu có gì là chắc chắn hoàn toàn...

Lâm Động nhìn Mộ Linh San khẽ cười. Dường như Đường Tâm Liên, Châu Trạch đại diện cho cường giả trẻ tuổi mạnh nhất Loạn Ma Hải, nếu họ cũng thất bại thì bọn Từ Tu mạnh đến mức nào?

Đối mặt với cường địch như vậy, dù Lâm Động tự tin như vậy cũng không dám nói mình sẽ chiến thắng.

Đây sẽ là trận đấy hung hiểm nhất ngoài chiến dịch ở Dị Ma Thành, hơn nữa trong hoàn cảnh biết bao nhiêu người nhìn thế này thì rõ ràng hắn không dám tùy tiện dùng đến Lưỡng đại tổ phù, nếu không, bị dị ma phát hiện thì rất nguy hiểm.

Nghe Lâm Động cũng nói lời như vậy, Mộ Linh San cẳn môi, xem ra cục diện còn tồi tệ hơn cô tưởng.

- Hai kẻ đáng chết...

- Đường cô nương và Châu Trạch có lẽ sẽ kiên trì được một lúc...

Lâm Động nhìn trận chiến ác liệt phía xa, mắt hơi nheo lại, rồi hít sâu một hơi, hai tay siết lại. Hắn cảm nhận được luồng sức mạnh đang ẩn tàng trong cơ thể đang được hắn điều động ra từng chút một.

- Lâu rồi không động thủ triệt để thế này...

Trận chiến trên không trung ngày càng giằng có ác liệt. Vô số luồng năng lượng khuếch tán, những cường giả Tử Huyền Cảnh đại thành cũng không dám đỡ.

Bùm!

Năng lượng bùng nổ, rồi từ hai nơi, hai thân ảnh cùng bắn ra, thân thể run rẩy, khí tức cũng hỗn loạn.

- Hà hà, hai ngươi không phải đối thủ của bọn ta. J

> Hỏa Thần cười nhạt. ị

Từ Tu ở phía xa, quanh người bao đầy hắc khí, năng lượng đáng sợ như ẩn như hiện.

Đường Tâm Liên lạnh băng nhìn Hỏa Thần, tay siết chặt, nếu họ thất bại thì Lôi Đình Tổ Phù sẽ rồi vào tay dị ma. Lúc dó, kế hoạch của Ma La sẽ thất bại.

Đó là chuyện nàng tuyệt đối không được để xảy ra!

- Ngươi vui mừng hơi sớm quá đấy!

Đường Tâm Liên cắn ngón tay, từ ngón tay chảy ra máu đỏ tươi, ngón tay vung lên vẽ thành vô số đạo ấn pháp đỏ rực.

Khi quang ấn hiện ra, thân hình Đường Tâm Liên bỗng bùng phát hồng quang chói

- Viêm Thần Hóa Sinh Quyết!

Một biển lửa bùng nổ, những ngọn lửa rực cháy bao quanh thân thể nàng, ngọn lửa dần ngưng tụ rồi biến thành đôi cánh hỏa diệm không lố phía sau lưng năng, khí tức lúc này cũng dã tăng mạnh.

- Động dụng đến Viêm Thần Hóa Sinh Quyết rồi sao...nếu vậy...

Châu Trạch thấy thể thở dài, rồi bạch quang cũng tràn ra như hồng thủy, thân thể hắn bỗng biến to hơn.

- Thánh Tượng Bất Diệt Thể!

Khi Châu Trạch hô lên, thân thể hắn đã lớn đến vài chục trượng, không gian phía sau hắn biến dạng, cảm tưởng như có một con bạch tượng hàng nghìn trượng đang đứng sừng sững trên hư không.

Vô số người mặt đầy nghiêm nghị nhìn ngọn hỏa diệm và con thánh tượng. Họ biết Đường Tâm Liên và Châu Trạch đã dùng đến thủ đoạn mạnh nhất rồi.

Hỏa Thần thấy vậy cười nhạt, ánh mắt vô tình và lãnh đạm.

- Hê, bắt đầu liều mạng sao...Nếu vậy thì ta sẽ triệt để tiêu diệt các ngươi.

Bình luận





Chi tiết truyện