chương 967/ 1287

"Chát!"
Kỳ Long Sơn vừa dứt lời, tiếng xé không khí vang lên, Linh Lung Thiên không biết từ đâu mọc ra.
"Không nhầm chứ?" Ngụy Tác mắt ánh lên, sắc mặt ngưng trọng hẳn.
Tuy gã biết Kỳ Long Sơn và Thanh Bình nói vậy tất tra xét kỹ, nhưng việc này liên quan trọng đại nên không kịp nghĩ, gã đã buột miệng.
"Tin này chính xác, Linh Thú cung vốn định cùng tu sĩ hai tông môn khác vây giết thất cấp đê giai Hạo thiên bạch lộ nhưng lúc đến thì phát hiện có tu sĩ kích sát giết mất Hạo thiên bạch lộ rồi, biết được người đó là một thanh niên điều khiển một hồ lô như kim sắc ngọc thạch luyện chế thành, thân hồ lô có đường vân như tự nhiên mà có, cơ hồ hình thành từ loại câu Hoang cổ nào đó." Kỳ Long Sơn và Thanh Bình bảo Ngụy Tác và Linh Lung Thiên: "Qua hình ảnh chân nguyên Lệ Nhược Hải ngưng thành thì như thanh niên các hạ cho bọn tại hạ biết, không thể sai được."
Ngụy Tác không nói gì, máy nhíu lại.
Bọn Nam Cung Vũ Tinh đều từ tĩnh thất đi ra, thấy Ngụy Tác ngẫm nghĩ thì đều không nói gì, hai tĩnh thất ở gần đỉnh hoang đảo động phủ yên tĩnh hẳn.
Hư Không đạo nhân thuộc phe Hoang tộc, Trạm Đài Linh Lan được Hư Không đạo nhân truyền thừa có thân phận và lai lịch khả nghi, lại từng cùng Minh Đức lừa Ngụy Tác nên gã phải đối phó y, chỉ chưa có cường pháp và pháp bảo xuyên thấu hư không, sợ đánh rắn động cỏ, ảnh hưởng đến thanh tu nên tạm để ý đến việc nhà trước.
Công Đức tông và Trạm Đài Linh Lan liên thủ để lợi dụng uy năng của Thiên khung.
Thiên khung nguyên lành mà nứt thì sẽ dẫn phát thú triều, nhưng còn Thiên khung sụp đổ... Còn như bố trí trên Thiên khung của Thiên Huyền đại lục đã trở thành chỗ vui của yêu thú thì sẽ không dẫn phát thú triều, chưa biết chừng không khiến đại năng khác chú ý, không bị ai quấy nhiễu.
Hiện tại Thiên Kiếm tông của Thiên Huyền đại lục đã bị san bằng, U Minh cung không còn, Bắc Minh tông đại năng Vũ Hóa Phàm vốn là Thiên Huyền đại lục đệ nhất nhân cũng đã chết, Minh vương cảm ứng kinh bị gã lấy được, Hứa thần quân vị tất là đối thủ của Đăng Tiên tông tông chủ và Công Đức tông tông chủ, lại bị dã đả thương, thần thông của Diệp Huyền Thành không thể do được với Vương Vô Nhất.
Tịch Hàn đại lục định tiến công Vân Linh đại lục... tu đạo giới Thiên Huyền đại lục mất nhiều đại năng nên thành đại lục yếu nhất.
"Lẽ nào chúng ta nghĩ lầm?"
Óc Ngụy Tác lóe sáng linh quang, mọi thứ nối thành một chuỗi khiến gã ngưng trọng.
"Kỳ đạo hữu, Trạm Đài Linh Lan cụ thể xuất hiện ở đâu tại Thiên Huyền đại lục, đạo hữu đã hỏi Lệ cung chủ chưa?" Gã hỏi Kỳ Long Sơn và Thanh Bình.
"Đã hỏi." Kỳ Long Sơn và Thanh Bình gật đầu, "Gần Thiên Dưỡng thành."
"Thiên Dưỡng thành?" Ngụy Tác hơi giật giật chân mày, thành trì ở Thiên Huyền đại lục bắc bộ này hiện tại tuy không còn nhưng không lạ gì với gã, cách vị trí Thiên khung không xa.
"Tại hạ đã nhờ Lệ cung chủ sắp xếp người đến đó tra xét, có tin gì sẽ thông tri cho chúng ta ngay." Kỳ Long Sơn bảo Ngụy Tác và Linh Lung Thiên.
"Được." Ngụy Tác gật đầu, nhìn Linh Lung Thiên. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://truyenfull.vn
Lệ Nhược Hải đã từng qua sinh tử khảo nghiệm với Ngụy Tác, có thể tin được, Kỳ Long Sơn và Thanh Bình cũng hiểu nên mới liên hệ, cho y biết tin Ngụy Tác kỳ thực chưa chết, chỉ là với những kẻ đó mà giở trò gì tại Thiên Huyền đại lục bắc bộ thì Lệ Nhược Hải vị tất tìm ra. Xem ra xong việc kết đơn và xung kích Thần huyền lưỡng trọng lần này thì phải đến đó.
Còn ngăn được kế hoạch có thể ảnh hưởng đến cục thế Vân Linh đại lục và Thiên Huyền đại lục của Công Đức tông và Trạm Đài Linh Lan hay không thì gã mặc kệ. Không thành thì khiến đối thủ mạnh hơn một chút, phe gã cần rụt rè hơn một tí, cùng lắm là chạy, có ngần ấy vô thượng cường pháp trong tay, dù đối phương đột phá nhất, lưỡng trọng tu vi, gã bắt kịp chỉ là vấn đề thời gian.
Có lợi thì không đời nào chịu bỏ qua, nhưng khi không có lợi thì gã lại co mình, đó là phong cách của tiểu gian thương Linh Nhạc thành như gã.
"Đây là thứ Lệ cung chủ nhờ tại hạ mang đến." Kỳ Long Sơn và Thanh Bình thấy chân mày gã giãn ra thì biết gã và Linh Lung Thiên đã có tính toán nên lấy ra một thâm hoàng sắc cao giai nạp bảo nang đưa cho Ngụy Tác.
"Lệ cung chủ có lòng tặng lễ, sau này gặp mặt mỗ phải cảm tạ mới được." Ngụy Tác cầm nạp bảo nang liền hơi ngẩn ra, nói với Kỳ Long Sơn và Thanh Bình.
Trong đó toàn là thủy hệ yêu đơn, đến hơn hai vạn viên, hơn trăm viên lục cấp trở lên. Đối với kẻ tiêu dị thường kinh nhân như gã thì đúng là lễ hậu.
Linh Thú cung tuy thiên về nô thú nhưng sở hữu lượng yêu đơn hơn xa tông môn thông thường, nhưng ngần này thủy hệ yêu đơn, chuẩn bị nhanh tất không được, khẳng định Lệ Nhược Hải nghe được tin đồn về Ngụy Tác, biết tu luyện thị thủy hệ công pháp lại liều mạng mua cao giai thủy hệ yêu đơn tại Hóa Thiên giáo đại hội nên biết thứ này có ích với gã, thành ra chú ý mua thủy hệ yêu đơn.
Đối với Lệ Nhược Hải là để cảm tạ Ngụy Tác cho y biết tin Thiên khung sắp sụp đổ, lại hổ thẹn vì lúc trước e ngại thân phận Linh Thú cung cung chủ mà không thể đấu với bọn Hứa Thiên Ảo. Bất quá đối với Ngụy Tác thì gã rất hiểu Lệ Nhược Hải, coi y là bằng hữu chân chính nên không để tâm.
"Lão đại. Về sớm mà không cho biết, hại bọn đệ lo lắng."
"Lão đại, tu vi lại cao lên!"
Kai kẻ đầu óc đơn giản Chân Sùng Minh và Chu Tiếu Xuân xuất hiện.
"Lão đại không quên bọn đệ chứ."
"Họ nối nhau kết đơn, lão đại nlúc nào thì cho bọn đệ đồ tốt để cũng kết đơn nhỉ."
Chân Sùng Minh và Chu Tiếu Xuân, hai kẻ đầu óc đơn giản này nghĩ gì nói nấy, đòi hỏi lợi ihcs mà không ngượng, như thể đi theo lão đại lợi hại như thế thì việc đó là đương nhiên.
Bất quá Ngụy Tác cũng bật cười.
Dạo trước cả hai bế quan tu luyện nên gã không nghĩ đến, cơ hồ quên mất cả hai, giờ trong động phủ đúng là một người đắc đạo, gà chó lên trời, tuy không được tập trung hỏa lực như Hàn Vi Vi và Nam Cung Vũ Tinh nhưng đều không thiếu linh thạch để tu luyện hay mua đồ cần thiết, không có linh đơn cỡ huyền giai tiên giai thì cũng đạo giai để đề thăng tu vi, cả hai được chia không ít nên tu vi tiến cảnh không chậm.
Cả hai còn chưa đến năm mươi, nhưng tu vi hiện tại đã Phân niệm tam trọng hậu kỳ.
Theo tốc độ bình thường, không có linh đơn đặc biệt thì một, hai mươi năm nữa cũng có hy vọng xung kích kim đơn. Lúc đó cùng lắm mới sáu mươi mấy tuổi, kết đơn tuổi đó cũng không tệ, ngang với đệ tử tinh anh của nhiều đại tông môn.
Nếu không có gì bất ngờ thì thời gian này sẽ rút lại, những người khác đều đạt kim đơn thì những thứ vô dụng đối với kim đơn trở lên nhưng hữu dụng với bậc dưới lại tập trung cho cả hai. Đúng là phận nào phúc nấy.
Ngụy Tác buồn cười vì nghĩ đến cảnh đệ tử tinh anh của các đại tông môn luôn mắt mọc trên trán, tự mệnh bất phàm thấy hai kẻ này kết đơn trước thì không biết nét mặt thế nào.
"Được rồi, chuẩn bị đã xong, tiếp theo là của hai người."
Thấy bố trí quanh hai tĩnh thất không có vấn đề gì, Ngụy Tác cùng tất cả lui ra để cho Hàn Vi Vi và Nam Cung Vũ Tinh xung kích kết đơn.
Xung kích kim đơn là tranh chấp mệnh thọ nguyên với trời, cần khí thế một mạch xông lên.
Lâu quá sẽ ảnh hưởng đến khí thế.
"Chát!"
Rời khỏi tĩnh thất, Ngụy Tác thân ảnh loáng lên, hóa thành lưu quang lướt lên tầng không vô danh hoang đảo.
Hôm nay là ngày gã đột phá Thần huyền lưỡng trọng!

Bình luận





Chi tiết truyện