chương 1269/ 1287

Lấy được hai khúc Thông thiên cổ hương, Ngụy Tác lại cả kinh.
Gã quá quen với Thông thiên cổ hương, trước đó gã có hai khúc đầu, còn đây là hai khúc giữa, đủ để gép thành một nén.
Lẽ nào giá Thông thiên cổ hương gồm bốn khúc này?
Khúc trong tay Kỳ Thạch viên chưởng quỹ khi xưa sau cùng lọt vào tay Thiên Cửu thần quân?
Chưa kịp tính toán thì lam sắc quang hoa lóe lên, thân ảnh Hoang tộc đại năng đó khuất vào hư không.
"Chát!"
Lại có tiếng nổ vang, bạch cốt tiểu nhân do Thích Già Lam hóa thành lại phun hắc sắc quang trụ, giáng vào hư không. Hoang tộc đại năng lại bị hất ra, tựa hồ thụ thương.
"Không xong!"
Cùng lúc, ánh mắt Ngụy Tác và Thích Già Lam lóe lên, hư không như có lãnh điện quét qua, cạnh vực ngoại thiên ma tu vi ngang với Cổ Ti Lệ đột nhiên rực xích kim lưỡng sắc quang hoa, tựa hồ có lôi hỏa bôc cháy. Mắt bạch cốt tiểu nhân lại phun ra hắc sắc quang trụ vào đó.
Vực ngoại thiên ma có xương trắng hình thuần tròn tỏ vẻ kinh hãi, mới ngoái lại thì Hoang tộc đại năng đã hiện ra bên cạnh.
Hoang tộc đại năng bị đả thương lại chỉ là phân thân không rõ được y dùng thuật pháp hóa thành, tan theo lam sắc quang hoa.
"Chát!"
Hoang tộc đại năng chân thân chặn hắc sắc quang trụ của Thích Già Lam, mười sáu cánh tay tóm lấy vực ngoại thiên ma có xưng trắng hình thuẫn tròn kéo mạnh.
Y bị xé vụn.
"Phù!"
Không hề dừng lại, khí huyết vực ngoại thiên ma đó hóa thành nguyên khí, bị Hoang tộc đại năng hút.
Mọi vực ngoại thiên ma biến hẳn sắc mặt, lao nhanh về phía Thích Già Lam vì trừ y và Ngụy Tác thì không ai đủ uy năng xuyên vào hư không, ngăn cản được Hoang tộc đại năng.
Nếu bị Hoang tộc đại năng đến gần thì hậu quả cũng như vực ngoại thiên ma khi nãy, vì nhục thân của y hơn xa vực ngoại thiên ma thông thường.
"Hắc hắc", giết vực ngoại thiên ma đó xong, Hoang tộc đại năng cười lạnh, thân ảnh cùng mười sáu dải lam sắc thần quang tan đi. Nguồn truyện: Truyện FULL
"Không xong!"
Ngụy Tác biến sắc, Hoang tộc đại năng ẩn vào hư không thì gã nhận ra thần thức y đã quét vào Hoang Vũ thần quân.
Nhưng y chưa kịp làm gì, Hoang Vũ thần quân vừa tỏ ra tuyệt vọng thì thân thể đã nổ tan giữa hư không, biến thành huyết vụ, rồi lại tan vào hư không, tạo cảm giác bị hư không hút vào.
Hoang tộc đại năng bị Thích Già Lam phát ra hắc sắc quang trụ đẩy khỏi hư không.
Ngực y bị Thích Già Lam khoét thủng, nhưng vẫn thản nhiên, nguyên khí dao động còn mạnh hơn.
Sắc mặt bọn Ngụy Tác và Thích Già Lam cực kỳ khó coi.
Hoang tộc đại năng này có thuật pháp và hiểu về đối nguyên khí quy tắc thập phần quỷ dị, tốc độ thi pháp hơn tất cả, dù hai phe liên thủ cũng vẫn chậm hơn.
"À?"
Bọn Ngụy Tác và Thích Già Lam ngẩn người vì thân thể Hoang tộc đại năng sững lại, thần sắc đột nhiên cực kỳ khó coi.
Mười sáu dải lam sắc thần quang hiện ra nhưng không khiến y biến mất như trước.
Mười sáu tia lam sắc thần quang như giữ cứng người ta lại.
"Phù!"
Đồng thời, tử hắc sắc quang hoa đột nhiên lóe lên sau Hoang tộc đại năng, hư không ở giữa mờ đi, hai làn khi tức mà Ngụy Tác và Thích Già Lam không so được va nhau.
Hoang tộc đại năng vừa mới hung hăng tột độ đã hóa thành quang tinh, bị đánh văng đi không biết bao nhiêu trượng.
Cả mười sáu cánh tay cũng nứt nẻ, khí huyết tung tóe.
"Phù!"
Ngụy Tác và toán vực ngoại thiên ma cùng hít hơi lạnh.
Chỗ Hoang tộc đại năng đứng lúc trước có thêm một ma vật xanh lét.
Ma vật trông rất giống Hoang tộc đại năng nhưng chỉ có hai tay và tử hắc sắc độc giác.
Tuy so với vực ngoại thiên ma thì không biết ngoại hình bên nào hung hãn hơn nhưng so về âm hiểm thì vực ngoại thiên ma không sánh được.
So ra, diện mạo vực ngoại thiên ma khả ái thiện lương hơn nhiều.
Ma vật hiện thân, lạnh lùng nhìn toán vực ngoại thiên ma và Ngụy Tác, Hoang tộc đại năng cố dừng lại trên không, dù sắc mặt khó coi nhưng không động thủ, mắt ánh lên.
"Ngươi còn chậm lắm." Đột nhiên, ma vật bảo Hoang tộc đại năng.
"Chư vị, chúng ta phải liên thủ đối phó y, không thì cùng chết. Y không chỉ tu vi phổ thông đế thiên, ở ngoài Phong Bạo đảo lại càng không ai là đối thủ." Hoang tộc đại năng đầm đìa máu bảo Ngụy Tác và Thích Già Lam.
"..." Ngụy Tác và bọn Thích Già Lam xôn xao.
Chuyện gì đây?
Tích tắc trước đó, Hoang tộc đại năng còn đấu sống đấu chết với họ, diệt được một người, mà giờ y lại muốn liên thủ đối địch.
Đúng là đùa cợt.
Bất quá không ai dám cười, vì thần thông của độc giác ma vật còn hơn Hoang tộc đại năng.
"Ai kia, không phải ngươi bảo các đại năng đấu với tiên tổ bọn ta khi xưa chỉ còn mình ngươi?" Thích Già Lam hỏi.
"Đó vốn là phân thân của ta nhưng đã có tự ngã ý thức, muốn thanh toán chủ nhân. Bất quá nó cũng như ta, các ngươi đừng mong nó chỉ đối phó ta." Sắc mặt Hoang tộc đại năng cực kỳ khó coi.
"Chát!"
Ngụy Tác run lên, trong óc nhận được hai kinh văn của Hoang tộc đại năng.
Pháp quyết này để giải trừ uy năng gã đang hứng chịu, thiên còn lại là phần bổ sung của Thủy hoàng phệ nhật quyết, có thể mơ thêm nhiều lối cho chân nguyên để hút được thêm tinh thần nguyên khí, khiến chân nguyên khôi phục càng nhanh.
Hoang tộc thủy tổ cấp đại năng nay vì bị phân thân bức đến đường cùng, phải liên thủ đối địch cùng bọn gã.
Cơ hồ chỉ một tích tắc, Ngụy Tác đã cảm ngộ được cách giải trừ uy năng, lam sắc thần quang ở tâm mạch tan đi, vết thương khôi phục với tốc độ kinh nhân.
Thủy hoàng phệ nhật quyết càng hoàn chỉnh thì gã không thử tham ngộ và thi triển, giải trừ uy năng thì đơn giản nhất là phá giải nguyên khí pháp tắc, công pháp này thập phần huyền ảo, gã chưa chạm đến được bản nguyên, sợ bị Hoang tộc thủy tổ cấp đại năng giở trò.
Ba bên đều không nói, sẽ liên thủ đối phó độc giác ma vật, nhưng nó chưa xuất thủ, tựa hồ còn định nói gì đó, cả ba bên không ai động thủ, tránh tự rước họa.
Độc giác ma vật nhìn Ngụy Tác và Linh Lung Thiên, há miệng tựa hồ định nói gì thì lam sắc quang hoa xoáy tít từ dưới da dấy lên.
"Không xong! Y ở trong hư không loạn lưu đã thanh toán đại nhân vật của vực ngoại thiên ma. Chả trách y thoát khốn nhanh thế! Hiện đang cố đọc suy nghĩ của ta!"
"Mau động thủ! Không thì chúng ta không có đất chôn!"
Thấy lam sắc quang hoa hình lốc xoáy từ da nó dấy lên, Hoang tộc đại năng đang tính toán cũng biến sắc rú vang. Cùng lúc vũng xoáy màu vàng và lam từ trán y rực lên, vô số lam sắc, ô kim sắc thần quang như dây xích cỡ ngón tay xuất hiện.
Chỉ một thoáng, cả hư không như bị nghìn sợi xích xuyên qua, khí tức kinh nhân ép độc giác ma vật vào giữa.
Thập lục tí đại năng chiếm cứ nhục thân Yến Bắc Quy gần như nhỏ đi một nửa, để tung đòn này đã hao phí liễu một nửa nguyên khí.

Bình luận





Chi tiết truyện