chương 1096/ 1287

"Chát!"
Tích tắc đó, ngay cả Bất hủ đế mộc trong thể nội Ngụy Tác cũng nhận ra cực kỳ nguy hiểm, thò ra.
Đồng thời hai làn khí tức kinh nhân từ hư không chấn động rõ rệt.
Hai làn khí tức khiến tất thảy pháp khí, thậm chí cái bình màu cũng chịu lép!
Đế tức từ thể nội Ngụy Tác chấn động, như đại đế hơn chân tiên không biết bao nhiêu cấp hiển hóa, khí tức còn lại từ cái bình pháy ra, hoàn toàn không kém gì, khiến tất cả chấn kinh từ tận tâm. Trước hai khí tức này, ai cũng thấy mình nhỏ bé, không thể thi pháp.
"Xoẹt!!"
Hư không lại chấn động, chỉ dòng khí do nguyên khí chấn động sản sinh cũng như thần huyền đại năng thi triển phong hệ thuật pháp tạo thành cương phong, trong mấy nghìn dặm thì Kỵ đô bích yên tan hết. Cùng lúc, khí tức càng đáng sợ từ cái bình dâng lên, thần quang và vô số tia sáng bao kín bọn Ngụy Tác.
"Cách!"
Tị tiên ngọc sơn tan vỡ, đế uy trong Bất hủ đế mộc không bị Ngụy Tác khống chế, phát ra tuyệt thế uy năng đấu với cái bình.
"Chát! Chát! Chát..."
Không có tiếng đông, chỉ có hư không tan đi.
"Đại chư thiên tạo hóa bình! Ngụy Tác, đi mau!" Tận lúc đó Bất hủ đế mộcmới cảm thụ được nguy hiểm, tự động diễn hóa đế uy đấu với vô số thần quang, Linh Lung Thiên cũng tỉnh khỏi cơn ngây ngẩn, ré lên kinh hãi!
Tiếng rú này là tiếng rú trước khi chết, khi gặp đối thủ không địch nổi, dù lúc gặp nguy cơ cực độ ở Luân hồi tháp, nó cũng không như thế, không gọi tên gã một cách hoảng sợ như thế!
"A!..." Nguyên Âm lão tổ, Vu thần nữ mới kinh hãi kêu lên.
"Đại chư thiên tạo hóa bình là pháp khí gì?!" Ngụy Tác kinh hãi gào lên, mỗi lỗ chân lông đều tỏa khí lạnh. Chỉ là trong tích tắc đó, đế uy của Bất Hủ đại đế mà trước đấy gã tìm mọi cách cũng không thể điều động lại hóa ra, tan đi từng lớp, không ngăn được uy năng của cái bình!
Uy năng này tuyệt đối là thiên địa ép xuống, không thứ gì so được, dù tế xuất cái bình màu cũng như trứng gà va vào núi đá.
"Đây là một món pháp khí cần đốt tinh hạch mới có thể kích phát, là đế khí của đại đế! Không thể ngăn được! Đi mau!" Linh Lung Thiên tím tái mặt mày, thấy Ngụy Tác chặn trước mặt thì cơ hồ thổ huyết, hận không thể giết gã.
"Sao lại như thế! Sao y lại có thứ đối kháng được Đại chư thiên tạo hóa bình! Đại chư thiên tạo hóa bình hoàn toàn thị siêu việt chư thiên! Không thể nào!" Ở trên Hư không kim hồ, Trung thiên tử lôi tông tông chủ gào lên không dám tin.
"Ầm!"
Cùng lúc, Đại chư thiên tạo hóa bình sáng lên, như có một vì sao nổ tung trong đó, thân bình ánh lên quang diễm khó tưởng tượng nổi.
Cùng lúc, một dòng tựa hồ do vô số vô số quang tuyến, vô số các loại nham tương tụ lại phun ra, Bất hủ đế mộc diễn hóa đế uy tan từng mảng.
Linh Lung Thiên chói lòa tử quang, sắt mặt nhợt nhạt!
"A!" Ngụy Tác kêu gào chấn động hư không.
Dòng chảy bao trùm mấy nghìn trượng là tinh thần nguyên khí khó tưởng tượng nổi.
Nguyên khí này bị đế uy của Bất hủ đế mộc ngăn mất quá nửa, một phần dồn lên Ngụy Tác. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://truyenfull.vn
Nhục thân Ngụy Tác lúc này sánh với thai thể tiên khí, gã vốn tu luyện Thiên long quần tinh tôi thể thuật, có thể hút tinh thần nguyên khí tôi luyện nhục thân, nhưng tinh thần nguyên khí này dồn vào là gã không chịu nổi, nổi bong bóng máu, da nứt ra!
"Ha ha ha ha... Ta đã bảo không thứ gì chống được Đại chư thiên tạo hóa bình! Ngụy Tác, chịu chết đi, đây là báo ứng, ngươi không giết Hứa Thiên Ảo thì không chết dưới Chân võ tinh hạch!" Trung thiên tử lôi tông tông chủ cười vang.
"Ngụy Tác, đi mau! Không thì chúng ta hết cơ hội, đều chết ở đây! Những gì ta cần bảo ngươi đều trên mảnh tinh kim! Ngươi thoát rồi mới cứu được bọn ta!" Cùng lúc, Linh Lung Thiên gầm vang, ném một mảnh tinh kim, móng tay vạch cực nhanh thành hỏa quang, pháp y rung lên, hai tay áo như mở ra hai hư không, tinh thần nguyên khí điên cuồng tràn vào, liên dồn lên hai ống tay pháp y.
"A!" Cùng lúc, Vu thần nữ, Nguyên Âm lão tổ, Cơ Nhã, Hàn Vi Vi không kịp nói gì, tinh thần nguyên khí tạo thành lực hút khó tưởng tượng nổi, hút tất cả vào Đại chư thiên tạo hóa bình.
Lực hút này như một vì sao nam châm quay tít, cả chân tiên cũng không chống nổi.
"Đi mau!"
Vù! Tử quang lóe lên, Ngụy Tác ngoái nhìn Linh Lung Thiên, chưa kịp nói gì thì nó đã ném tinh kim vừa khắc xong vào miệng gã.
Cùng lúc, hôi quang từ tay Linh Lung Thiên bay ra, sáng lên khó tưởng tượng nổi!
Là cái vòng tay màu xám mà nó luôn giấu, coi như bảo bối!
Cái vòng toát lên khí tức không kém gì đế uy.
Nó ném vào tay Ngụy Tác
"Oành!" Khí tức băng lãnh bao trùm Ngụy Tác, mọi chân nguyên của nó chảy ra rồi tan đi, mọi thuật pháp và pháp bảo đều không thể động dụng.
Hôi quang sáng lên chưa từng có, hôi sắc thần huy như cháy rực.
Mọi hôi sắc thần huy đều bị Đại chư thiên tạo hóa bình ép dính sát Ngụy Tác.
"Ngươi cũng chết thì kiếp sau gặp lại!"
Hôi sắc thủ trạc vốn được nó xem như tính mạng cũng đưa cho gã, mắt Linh Lung Thiên lóe lên tia sáng chưa từng có, trên mình cũng rực tử sắc thần quang chưa từng thấy, dốc toàn lực đá gã văng ngược hướng Đại chư thiên tạo hóa bình. "Gian thương, chạy mau rồi tới cứu bọn ta..." Chỉ thoáng nhìn là nó nói thế, đoạn cùng bọn Vu thần nữ, Nguyên Âm lão tổ, Cơ Nhã, Hàn Vi Vi bị lực hút vô cùng và tinh thần nguyên khí cuốn vào Đại chư thiên tạo hóa bình.
Ngụy Tác đứng trong hôi sắc thần huy chói lòa, như một viên vẫn thạch lao đi, uy năng hôi sắc thủ trạc đấu với thần quang, nguyên khí pháp tắc của Đại chư thiên tạo hóa bình, như phá đi cấm chế mạnh nhất.
"Chát!"
Tinh thần nguyên khí và vô số thần quang thu vào Đại chư thiên tạo hóa bình. Trong vòng nghìn dặm lại trong trẻo, Đại chư thiên tạo hóa bình tan hết mọi thần quang, khí tức.
"A! Sao lại như thế! Sao y lại thoát được!"
Trung thiên tử lôi tông tông chủ, Trạm Đài Linh Lan, Thiên Cửu thần quân gào lên không dám tin, nhìn Ngụy Tác chìm trong hôi sắc thần huy lao đi.
"Sao lại như thế! Y có pháp khí gì mà chống được uy năng cần một viên tinh hạch thôi động!" Cùng lúc, cách đó sáu, bảy nghìn dặm, ai nấy đứng trên kim quang đều tròn mắt.
Là kim sắc long quy, do Vạn Hoàng công tử điều khiển. Trừ Hắc Bồ Đề thiên mẫu, Thiên Hỏa thần quân, Thánh Vương tông tông chủ và hoa y thanh niên còn có Bích Tỳ tông tông chủ, Vương Vô Nhất và Tô Thần Huyết!
"A! A! A!"
Ngụy Tác gầm vang chưa từng có, tinh kim từ miệng Linh Lung Thiên phun ra, bị gã chụp lấy.
"Oành!"
Gã rớt phịch xuống băng nguyên, hôi sắc thủ trạc của Linh Lung Thiên vẫn chói lòa hôi sắc thần huy.

Bình luận





Chi tiết truyện