chương 576/ 1287

"A... Ha ha ha ha!"
"Oành! Oành! Oành!"
Ngọn núi chặn trước mặt Lý Tả Ý cả hơn hai nghìn trượng.
Hôi hắc sắc quang hoa theo tay Lý Tả Ý bắn ra, đánh tan ngọn núi.
Lý Tả Ý đứng trên cao nghìn trượng, ngọn núi bị đánh gãy ngang lưng đổ xuống, lại bị y đánh thành tro ở giữa, tách ra.
"Ngụy Tác, chân nguyên của y như sơn như hải, uy năng này quá đáng sợ, Huyết Linh lão tổ cũng vị tất thu thập được."
Âm Lệ Hoa theo sát Ngụy Tác cùng đi theo Lý Tả Ý, thấy núi đá liên tục đổ gục, bị đánh nát từ giữa thì nàng ta không nén được kinh hô.
Trong mắt Ngụy Tác trừ kinh hãi thì lại do dự.
Lý Tả Ý điên rồi, không biết vòng tránh, hủy diệt tất cả dọc đường, cả ngọn núi hai nghìn trượng cũng bị đánh gãy, động tĩnh quá lớn khiến gã do dự có nên đi theo không.
"A, ai đấy, đáng sợ quá!"
"Núi cũng đánh vỡ, hao phí chân nguyên thế này, đại tu sĩ đó điên rồi hả!"
"Linh khí ngưng sơn! U Minh cung thái thượng trưởng lão, Cuồng Sơn chân nhân Lý Tả Ý, y đánh vỡ ngọn núi để làm gì?"
Sau ngọn núi là một hoang nguyên sản vật thập phần phong phú, nhiều tu sĩ đang tìm kiếm trong vòng mấy trăm dặm này.
Lý Tả Ý như thượng cổ thần vương tái thế, khai thiên tích địa, từ hai nửa ngọn núi đi ra, tất thảy đều chấn động.
"Thái thượng trưởng lão!"
Một bạch y tu sĩ trẻ tuổi khí vũ bất phàm điều khiển bính ngân sắc phi kiếm, tỏ vẻ chấn kinh lướt đến chỗ Lý Tả Ý. Bạch y tu sĩ chỉ hơn hai mươi tuổi, diện mục anh tuấn, tu vi Phân niệm cảnh tứ trọng, khí tức thập phần âm lãnh, rõ ràng là đệ tử tinh anh U Minh cung.
Bạch y tu sĩ trẻ tuổi khí vũ bất phàm phát giác ra Lý Tả Ý khác thường, đến gần tương trợ.
"Ô ô ô ô... Đáng sợ quá... Đừng cản đương ta, đánh chết ngươi!"
"Phù!"
Nhưng Lý Tả Ý vẫn vung tay, hôi hắc sắc loan nguyệt trực tiếp giáng lên mình đệ tử tinh anh U Minh cung. Đệ tử tinh anh này mới kịp tỏ vẻ hoảng sợ xen lẫn không dám tin thì đã bị uy năng vô cùng vô tận biến cả người và kiếm hóa thành tro.
"Y sao rồi... Điên rồi hả? Cả đệ tử tinh anh U Minh cung cũng giết!"
"Thật ra là chuyện gì? Chạy mau!"
"A!"
Trong hoang nguyên, mọi tu sĩ đều tròn mắt, đoạn ba tu sĩ phát hiện Lý Tả Ý đang lao thẳng tới thì chỉ kịp kêu lên thảm thiết là bị hôi hắc sắc loan nguyệt biến thành tro.
"Ngươi mặc ẩn hình pháp y!"
Ngụy Tác vẫn đi sau, hít sâu một hơi, lấy hai ẩn hình pháp y, đưa cho Âm Lệ Hoa một tấm.
Gã đã quyết định, đi theo một nghìn dặm nữa, nếu Lý Tả Ý vẫn chân nguyên sung mãn như bây giờ thì dừng truy kích. Lý Tả Ý như viễn cổ hồng hoang cự thú, dọc đường sẽ thu hút không ít cường giả.
Cơ hồ ngay khi Ngụy Tác và Âm Lệ Hoa mặc ẩn hình pháp y, một tiếng hú từ góc khác hoang nguyên vang lên.
Độn quang như vầng ráng bắn tới.
"Kim đan đại tu sĩ đến rồi!"
"Thái Uyên môn Lạc nhật chân nhân!"
Kim đan kỳ đại tu sĩ ở gần đó phát hiện núi lở nên đến tra xét. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://truyenfull.vn
Tu sĩ lao tới này mặc hồng sắc pháp y rừng rực thần huy, thể ngoại linh khí ngưng thành hình một nửa hồng sắc tịch dương, hú vang vang, phi độn với khí thế cực kỳ kinh nhân.
So với các tu sĩ bỏ chạy dưới kia, Kim đan tu sĩ cao cao tại thượng như thần linh trên trời.
"Cuồng Sơn chân nhân! Việc gì hả?"
Cách Cuồng Sơn chân nhân chừng hai nghìn trượng, cơ hồ vừa nhìn rõ linh khí ngưng hình của đối phương thì Kim đan tu sĩ này kinh ngạc dừng lại.
Lý Tả Ý bừng lên uy áp loạn xạ nhưng cực mạnh, khiến y sợ hãi.
"Chát!"
"Chát!"
"Chát!"
Lý Tả Ý vẫn từng bước đi ngang.
"A!"
Kim đan tu sĩ này vừa kịp phản ứng, kêu to thì phát hiện thân thể bị bao trùm trong uy áp cực độ, khiến y không thể động đậy.
"Phù!"
Kim đan hà quang vừa từ miệng y phun ra, Lý Tả Ý phất tay, hôi hắc sắc loan nguyệt quang hoa đổ tới.
Nhục thân y tan nát, hóa thành tro tàn.
"Ha ha ha... Đáng sợ quá... Đầu ta đau nhói... Đừng cản ta."
Lý Tả Ý chụp lấy viên kim đan như vầng ráng trong tro tàn, tiếp tục lướt đi.
"Lạc Nhật chân nhân bị y giết rồi!"
Trong mấy trăm dặm, mọi tu sĩ đều kinh hãi, cơ hồ không dám tin, một vị Kim đan tu sĩ trong tích tắc bị giết, hóa thành tro tàn.
Tình hình cực kỳ đáng sợ, Kim đan tu sĩ với hầu hết tu sĩ cấp thấp là bậc cao cao tại thượng, cả Thiên Huyền đại lục không có bao nhiêu cường giả dám tranh phong.
"Lý Tả Ý giết Lạc Nhật chân nhân! Lẽ nào U Minh cung không sợ thụ địch, không sợ Thái Uyên môn báo thù?"
"Điên rồi! Y điên rồi! Cuồng Sơn chân nhân Lý Tả Ý điên rồi."
Trong tiếng kinh hô, Lý Tả Ý lướt qua hoang nguyên, tiếp tục lướt về gò núi.
"Thần thức y đang hỗn loạn, không tiếc tổn thương tự thân và kim đan, thọ nguyên tổn hao, thực lực cao hơn bình thường nhiều!"
Ngụy Tác vẫm bám theo Lý Tả Ý, Lạc Nhật chân nhân tuy chỉ tu vi Kim đan nhất trọng, nhưng Lý Tả Ý chỉ bằng uy áp cùng thuật pháp phát ra linh khí dao động đã trấn áp đối thủ không thể trả đòn, thực lực hơn xa lúc trước, dù Kim đan tứ trọng đại tu sĩ xuất thủ cũng vị tất sánh nổi.
"Tinh phong pháp y! Là đệ tử Huyền Phong môn!"
Cơ hồ lúc Ngụy Tác vừa xuyên qua hoang nguyên đầy tiếng hô hoán thì chợt nhíu mày, Tịnh hoa phi liên giảm độn tốc.
Thanh, ngân lưỡng sắc độn quang, như sao bằng vẽ lên một vòng lao vào Lý Tả Ý.
Ngụy Tác tri đạo biết là Tinh phong pháp y của Huyền Phong môn. Mặc Tinh phong pháp y đều là đệ tử tinh anh lập công lớn cho Huyền Phong môn.
Đệ tử tinh anh Huyền Phong môn nhanh chóng áp sát Lý Tả Ý.
"Đây là..."
"Ô ô ô ô! Đừng cản ta!" Đệ tử tinh anh Huyền Phong môn chưa kịp nói gì, Lý Tả Ý lại vung tay, uy năng chỉ có thiên cấp đỉnh giai công kích thuật pháp mới tạo thành được ép tới.
"Chát!"
Ngụy Tác và Âm Lệ Hoa không nhìn rõ mặt đệ tử tinh anh Huyền Phong môn đó, thanh sắc quang hoa lóe lên trước mặt y nhưng bị hôi hắc sắc loan nguyệt chấn tan, Tinh phong pháp y bị xé thành vô số mảnh.
Vù!
Ngay khi nhục thân đệ tử tinh anh Huyền Phong môn thành tro thì kim hoàng sắc quang diễm lóe lên.
Ngoài xa có thanh sắc quang trụ chói lòa bốc lên!
"Tu sĩ Huyền Phong môn đều bị chấn động, cao giai tu sĩ trong vòng nghìn dặm, thậm chí vạn dặm sẽ đến!"
Mí mắt Ngụy Tác run lên, dừng lại.
Chỉ một Lâm Thái Hư đã không thể đối phó, tình hình hiện tại nằm ngoài khả năng khống chế của gã, tốt nhất là tìm cách quay về thành.
"Nhiều thế hả? Họ không sợ chết, chỉ đến xem náo nhiệt!"
Đồng thời, Ngụy Tác tâm sinh cảm ứng, nhìn về phía Thái Uyên thành.
Thinh không Thái Uyên thành xuất hiện rất nhiều độn quang. Nơi này cách Thái Uyên thành không xa, Thái Uyên thành địa thế cực cao, hiển nhiên động tĩnh kinh nhân ở đây được trong thành phát hiện. Hiện tại độn quang rất loạn xạ, từ bốn phương tám hướng, khẳng định không chỉ tu sĩ Thái Uyên môn, mà cả tu sĩ đến xem náo nhiệt.
"Ai mà dám giết tu sĩ Huyền Phong môn!"
Ngụy Tác ngoái nhìn độn quang, hơi trầm ngâm thì tiếng động như sấm vang chín tầng trời từ xa tắp vẳng lại.
Một con huyết hồng sắc ngô công khổng lồ lao tới đám mây có Lý Tả Ý.
"Xoẹt!!"
Như có vô số ong vàng bay bên tai, tam túc thần lô liễu nhiễu kim sắc hỏa diễm, có quấy mấy sợi xích vàng đầy phù văn từ đám mây trên đầu Lý Tả Ý bắn xuống mé phải.
"Oành!"
Bạch sắc tinh mang bắn lên thinh không.
Khí tức kinh nhân từ tứ phía dồn lại, như núi lửa phun trào, phong vân biến sắc.
"Tu sĩ Huyền Phong môn bị giết rồi?"
"Có người dám giết cả tu sĩ Huyền Phong môn!"
"Huyền Phong môn có ngần ấy cao giai tu sĩ tại Thiên Huyền đại lục bắc bộ?"
Trong độn quang từ Thái Uyên thành lao tới, nhiều tu sĩ kinh hô.
Khí tức kinh thiên chấn động trời xanh từ bốn phương tám hướng quét tới!

Bình luận





Chi tiết truyện