chương 270/ 1287

Ngụy Tác gật đầu, thả Phệ tâm trùng ra.
"Không ngờ Phệ tâm trùng bản thân có năng lực ẩn hình nhưng tiến hóa thành năng lực phản ẩn hình." Thấy Ngụy Tác gật đầu, lục bào lão đầu hiểu thật ra là chuyện gì, lẩm bẩm một câu.
"Lần này không có Phệ tâm trùng, chưa biết chừng chúng ta xong rồi."
Ngụy Tác nhìn "Đoạt xá yêu hồn" bị Hủ thi thủy hoàn toàn luyện hóa, nhãn quang thập phần âm trầm.
Tuy có vẻ đối phó "Đoạt xá yêu hồn" tựa hồ dễ dàng nhưng thực tế còn hung hiểm hơn lúc Ngụy Tác đối trận Trương gia lão tổ. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://truyenfull.vn
Nếu không có Phệ tâm trùng, gã cùng Cơ Nhã dù không tu luyện, trong khi không phòng bị thì không có năng lực chống lại "Đoạt xá yêu hồn".
Chả trách lần trước thấy Phệ tâm trùng đã tiến giai nhưng không tiến hóa ra năng lực đặc biệt nào, hóa ra Phệ tâm trùng tiến giai xong hình thành không phải thủ đoạn công kích mà là năng lực tra xét ẩn hình, nên Ngụy Tác có liên hệ tâm thần đặc biệt với nó mới cảm tri rõ về "Đoạt xá yêu hồn".
Hiện tại Ngụy Tác thậm chí nhớ đến tu sĩ xõa tóc của Long Cổ tông. Khi gã nghiên cứu Tiên cổ diệu thuật lấy được của y, phát hiện "Long diên" có năng lực đặc biệt tìm ra vật ẩn thân và không sợ pháp bảo mê loạn tâm thần. Tu sĩ xõa tóc tựa hồ nhờ vào "Long diên" mà phát hiện ra gã.
Phệ tâm trùng hút não tủy "Long diên" mà tiến giai, hiện tại tiến hóa được năng lực này, Ngụy Tác lại nhớ đến suy đoán lúc trước, Phệ tâm trùng hút não tủy yêu thú hệ nào thì khi tiến giai rất có khả năng hình thành năng lực của yêu thú hệ đó. "Long diên" có năng lực ngự không thì nó là biến chủng của phong hệ yêu thú.
Có điều có phải thế không phải thử mới biết, giờ phải ứng phó "Đoạt xá yêu hồn" đột nhiên xuất hiên này.
"Kẻ ám toán chúng ta rất có khả năng là Âm Thi tông Gia Cát lão quái, bất quá không phải vì phát hiện chúng ta giết đệ tử Âm Thi tông đó mà tham lam đồ của chúng ta. Chắc hôm đó ta cần nhiều thứ, gia tài nhiều hơn tu sĩ tầm thường nên lão thèm muốn, chưa biết chừng đã ngầm bám theo, biết chúng ta vào Hải Tiên tông giao dịch với Hiên Viên lão tổ, nên đoán rằng chúng ta có thứ bất phàm." Ngụy Tác mắt lóe lên mấy lần, trầm giọng: "Nếu vì việc của đệ tử đó, với thực lực của Âm Thi tông, cứ trực tiếp đòi người từ Hải Tiên tông là được, không cần dùng thủ đoạn đó đánh lén ám toán."
"Dù thế nào, tế luyện 'Đoạt xá yêu hồn' đều cần mấy chục năm khổ công, hiện tại chúng ta diệt 'Đoạt xá yêu hồn' này coi như kết thù không giải được với kẻ đó." Cơ Nhã hít sâu một hơi, hỏi Ngụy Tác: "Tiếp theo chúng ta làm gì? Lập tức rời thành?"
Ngụy Tác trầm ngâm một chốc, lắc đầu, "Chúng ta vừa diệt 'Đoạt xá yêu hồn', hiện tại mà đi ngay, rất có khả năng bị lão nhắm vào. Chúng ta ở trong Hải Tiên thành, lão nếm đòn cũng là ngấm ngầm, còn e ngại Hải Tiên tông mà không cách nào quang minh chính đại đối phó chúng ta. Nếu ra khỏi Hải Tiên thành, lão tìm lý do nào đó cũng được, sẽ lợi dụng thế lực Âm Thi tông quang minh chính đại vây giết chúng ta. Tốt nhất là chúng ta coi như không có gì xảy ra, tiếp tục ở lại đây bế quan tu luyện. Có Tụ linh trận, nếu thực lực của chúng ta đạt tới mức thoát được tu sĩ Kim đơn kỳ truy sát thì cần gì sợ ai."
"Người Âm Thi tông quá huênh hoang!" Lục bào lão đầu kêu to, "Ta không quen thuộc Vân Linh đại lục, nên không có cách gì, Ngụy Tác, đợi khi chúng ta về Thiên Huyền đại lục, đi tra xét ngay hai thượng cổ động phủ mà ta biết, lấy được vài món pháp bảo lợi hại, nhất định phải quay lại cho Âm Thi tông nếm mùi đau thương!"
Ngụy Tác nghe lục bào lão đầu nói vậy thì thầm nhăn nhó.
Đổi lại gã là trưởng lão Âm Thi tông, có chỗ dựa như thế thì mất một thứ khổ công mấy chục năm thời gian tế luyện được dưới tay một tu sĩ kém hơn mình nhiều thì không đời nào chịu bỏ qua.
Hiện tại có thể cứu trị Hàn Vi Vi và chưa giải quyết Gia Cát lão quái xong, việc quay lại Thiên Huyền đại lục thăm dò động phủ của lục bào lão đầu biết thì quá xa xôi.
Tu vi đề thăng, hiện tại dù có Tụ linh trận, muốn đột phá cũng không thể nhanh.
Từ tu vi Phân niệm cảnh lưỡng trọng đột phá đến tam trọng, Ngụy Tác chỉ mất hơn tám mươi ngày.
Tốc độ tu luyện trong Tụ linh trận gấp hơn hai mươi lần dùng yêu đơn tu luyện.
Theo tình huống bình thường, Ngụy Tác muốn từ Phân niệm cảnh lưỡng trọng đột phá đến tu vi Phân tam trọng ít nhất cũng cần một nghìn bảy trăm ngày, tức là gần năm năm.
Gã đã biết, tu vi càng cao, thời gian đột phá không chỉ đơn giản là gấp mấy lần.
Theo gã dự tính, tu luyện bình thường, từ tu vi Phân niệm cảnh tam trọng đột phá đến tứ trọng thì cần gần bốn nghìn ngày, tức là mười một, mười hai năm.
Dù có kỳ ngộ, hoặc đệ tử tinh anh đại tông môn có đủ linh thạch thì tu luyện đến Phân niệm cảnh tam trọng đều ít nhất cũng hơn hơn ba mươi tuổi, đến tu vi Phân niệm cảnh tứ trọng phần lớn là năm mươi tuổi trở lên.
Tu luyện vô tuế nguyệt, tu vi càng cao, Ngụy Tác càng hiểu hàm nghĩa câu này.
Hiện tại Ngụy Tác muốn từ Phân niệm cảnh tam trọng đột phá đến tứ trọng, còn hơn một trăm bảy tám mươi ngày, tức là hơn năm tháng.
Tìm kiếm quanh chỗ ở, Ngụy Tác cùng Cơ Nhã không yên tâm, an trí Hàn Vi Vi trong tĩnh thất có Tụ linh trận.
Gã trực tiếp an trí Phệ tâm trùng bên ngoài cửa gian tĩnh thất.
Xác định được Bồi yêu dịch không khiến Phệ tâm trùng sau khi tiến giai sẽ không có dị năng, vì không có đủ não tủy yêu thú nên Ngụy Tác để Phệ tâm trùng bơi trong Bồi yêu dịch.
Tiếp đó, Ngụy Tác coi như chưa xảy ra chuyện gì, trừ mỗi ngày một lần xuất môn như trước kia để Hải Tiên tông kiểm nhất tra thông hành linh phù, bổ sung nguyên liệu luyện chế Bồi yêu dịch thì cơ hồ ở trong Tụ linh trận quên ngày quên đêm khổ tu. Đồng thời vì Huyền Sát đại pháp là ỷ trượng quan trọng của Ngụy Tác cùng Cơ Nhã nên hai người lại trở lại tần suất một ngày hai lần song tu.
Nếm đòn một lần mà không được lợi gì, lại mất "Đoạt xá yêu hồn" rất khó tế luyện, Gia Cát lão quái như thể biến mất.
Thời gian vô thanh vô tức trôi qua từng ngày, cơ hồ tu sĩ Hải Tiên thành đều phát giác linh khí tựa hồ ngày càng mỏng.
...
Trong sơn môn Hải Tiên tông.
Dưới chân tượng Hải tiên tử linh vận phi phàm rải rác mười mấy bạch ngọc liên đài.
Trên đó còn hai đệ tử Hải Tiên tông trẻ tuổi xếp bằng.
Hai người đều chừng hai mươi bảy, hai mươi tám tuổi, một người mặc pháp y màu lục nhạt, người còn lại mặc trường bào màu nguyệt bạch đính sợi vàng, ai cũng mày kiếm mắt sao, khí độ bất phàm. Cả hai đều có tu vi Phân niệm cảnh nhất trọng, rõ ràng đệ tử tinh anh của Hải Tiên tông.
Hai đệ tử xếp bằng trên bạch ngọc liên đài, trên mình lấp lánh linh quang theo tiết tấu, rõ ràng đều tĩnh tọa tiềm tu.
Đột nhiên, bức tượng Hải tiên tử trên đầu hai người phát ra tiếng "Chát".
Bức tượng Hải tiên tử bằng ngọc thạch trước đây hoàn hảo nhưng lúc này trên đóa sen đỏ bà ta cầm, không rõ từ khi nào đã có mấy chục vết nứt. "Chát" một tiếng, đóa sen trong tay Hải tiên tử thêm một vết nứt sâu, rơi xuống nhiều mảnh hồng sắc ngọc thạch.
Hai đệ tử mở bừng mắt, ngẩng lên nhìn, biến hẳn sắc mặt.
"Lão tổ!"
Cả hai đệ tử đột nhiên lại cảm giác gì đó, quay lại cung kính tột bậc hành lễ.
Hiên Viên lão tổ mặc hoàng sắc trường bào, râu tóc trắng ngần, không rõ từ lúc nào đứng sát sau lưng hai người, ngẩng nhìn tượng Hải tiên tử phía trên.
"Tiếp tục tu luyện đi."
Hiên Viên lão tổ mặt mũi lạnh tanh phất tay, vẫn hoàn toàn bất động.
Hai đệ tử kính sợ Hiên Viên lão tổ tột bậc, thấy ông ta bảo vậy thì không dám cãi, vội nhắm mắt xếp bằng tu luyện.
Có điều chốc sau, một đệ tử Hải Tiên tông mặc hắc sam lao nhanh tới hành lễ với Hiên Viên lão tổ rồi đưa bạch sắc ngọc phù lên.
Hiên Viên lão tổ chạm vào bạch sắc ngọc phù, mắt ánh lên vô cùng vô tận, tựa hồ trong bạch sắc ngọc phù ghi lại tin tức với số lượng kinh nhân mà ông ta muốn đọc hết một lần.
Sát khí lăng lệ lóe lên trong mắt ông ta, đoạn khí tức nhanh chóng thu liễm lại, tạo cho người ta cảm giác chỉ có một phổ thông tu sĩ Chu thiên cảnh chứ không phải là Kim đơn kỳ đại tu sĩ thần thông kinh nhân, từ bạch sắc linh quang quanh Hải Tiên tông đi từng bước đến trước chỗ ở của Ngụy Tác.
Có điều chỉ một bước là xuyên qua hồng sắc quang mạc, đứng trước linh điền của Ngụy Tác!

Bình luận





Chi tiết truyện