chương 485/ 1287

"Là Kim đan tu sĩ!"
"Ai nhỉ, có vẻ không phải tu sĩ quanh đây."
"..."
Quanh truyền tống pháp trận cực kỳ hỗn loạn, Lệ Nhược Hải lại phát ra thần thức uy áp khiến các tu sĩ biết y là Kim đan tu sĩ, mới đến được trước pháp trận.
Nhìn rõ cảnh tượng, Ngụy Tác thầm hít một hơi lạnh.
Truyền tống pháp trận trừ linh quang tắt hết thì không có gì tổn thương, nhưng quanh đó rải rác mảnh pháp y và huyết nhục.
Mảnh pháp y này rõ ràng là của Kim đan tu sĩ Ngọc Trì chân nhân!
Hiển nhiên lúc truyền tống pháp trận tổn hại, Ngọc Trì chân nhân đang ở trong.
Truyền tống pháp trận xuất hiện phá tổn, truyền tống thông đạo sụp đổ thì cũng có thể an toàn nhưng không truyền tống được hoặc bị truyền tống đến một nơi nào đó, cũng có thể bị không gian chi lực cuồng loạn giết chết.
Ngọc Trì chân nhân quả thật xui xẻo, bị mất mạng trong truyền tống thông đạo.
Một Kim đan tu sĩ chỉ trong tích tắc là mất mạng trong truyền tống pháp trận, đích xác khiến người ta sợ hãi.
Nếu lần đó truyền tống là bọn Ngụy Tác, kết quả e cũng như Ngọc Trì chân nhân.
Ngụy Tác quét nhanh thần thức, không phát hiện kim đan của Ngọc Trì chân nhân ở chỗ nào, xem ra Ngọc Trì chân nhân bị không gian chi lực cuồng bạo xé tan, một phần mảnh vụn thi thể và cả kim đan không rõ bị truyền tống đến đâu nữa.
Cùng lúc, mấy đạo độn quang đáp xuống.
Trong độn quang đều là những lão giả năm, sáu mươi tuổi, đều là trưởng lão Quy Chân tông.
Mấy lão giả tu vi không thấp, chừng Phân niệm cảnh tứ trọng ngũ trọng. Vừa đáp xuống, tất cả đều cuống cuồng.
Quy Chân tông cũng là đại phái tại Thiên Huyền đại lục bắc bộ, cả tông môn chỉ có Ngọc Trì chân nhân là Kim đan tu sĩ, hiện tại Ngọc Trì chân nhân chưa kịp kêu lên thì đã chết trong truyền tống pháp trận, đương nhiên khiến người Quy Chân tông kinh nộ dị thường.
"Vãn bối cả gan, không biết đạo tiền bối lai lịch thế nào?"
Cảm giác được uy áp của Lệ Nhược Hải, mấy lão giả đang cuống lên cũng định thần lại, một đạo sĩ lùn mập mặc chu hồng sắc đạo bào vội hành lễ.
"Tại hạ là một tán tu ở Thiên Huyền đại lục trung bộ, nghe thấy Bắc Minh tông phát tin, qua Tứ Tượng thành thì nghe nói Thiên khung ngoài Hoàng Đạo thành nứt, không ngờ lại có biến cố này." Lệ Nhược Hải không muốn để lộ nên đáp.
"Cẩn thận, đừng để hai con yêu trùng thoát!"
Cùng lúc, một lão giả mặt nhọn mặc hắc sắc pháp y gầm lên.
Lão và hai lão giả khác lấy từ truyền tống pháp trận ra một viên tinh thạch bầu dục.
Tinh thạch này là Phá không pháp tinh mà Ngụy Tác thấy tại giao dịch hội ở Cực Lạc cung nhưng có mấy vết nứt, hai hắc quang nhỏ xíu bắn ra chạy trốn.
Nghe tiếng quát, đạo sĩ lùn mập đang nói với Lệ Nhược Hải biến hẳn sắc mặt, ít nhất có năm, sáu dải quang hoa bắn tới hai làn hắc sắc quang hoa.
Nhưng hắc sắc quang hoa không chỉ tốc độ kinh nhân, động tác linh hoạt cực độ, lượn mấy vòng là tránh thoát mấy đạo quang hoa.
Thấy hai tia sáng đen sắp bắn lên không, đột nhiên thanh hắc sắc thủy tinh quỷ trảo lóe lên chụp cả hai xuống. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Quỷ trảo đột nhiên thò ra, âm sát chi khí kinh nhân, uy năng cực kỳ đáng sợ.
"Vị đạo hữu này..." Tu sĩ lùn mập chính đang thi pháp, đột nhiên thấy lưỡng đạo hắc quang bị chụp lại thì ngoái nhìn, thanh hắc sắc quỷ trảo đã tan, trong tay Ngụy Tác cầm hai con hắc sắc tiểu trùng.
Hai con tiểu trùng này không khác gì loại Bích Hồ chân nhân mang đến Cực Lạc cung, chỉ là đã bị Huyền sát quỷ trảo giết chết.
Mấy trưởng lão Quy Chân tông chắc cũng hiểu về dị trùng vô danh này, thấy Ngụy Tác dễ dàng giết chúng thì nhìn gã đầy kính sợ.
"Mau lên! Lấy hết Phá không pháp tinh trong các pháp trận ra!"
Định thần lại, lão đạo lùn mập hiểu ra, gầm lên.
Lão giả mặt nhọn mặc hắc y cùng hai lão giả khác biến sắc, không hề chần chừ lao lên, nhắm thẳng hướng mấy truyền tống pháp trận khác trong thành.
"Chư vị tiền bối, hiện tại truyền tống pháp trận đã vô dụng, muốn đến Hoàng Đạo thành tăng viện chỉ còn cách dùng phi độn pháp bảo." Lão đạo lùn mập qua khí độ của Ngụy Tác và bọn Kỳ Long Sơn, đã nhận ra manh mối, biết họ dù không phải Kim đan tu sĩ thì cũng có thần thông cao cường.
"Quả nhiên là yêu trùng này."
Lệ Nhược Hải nhìn hai con trùng trong tay Ngụy Tác, nhíu mày hỏi lão đạo lùn mập: "Hiện tại tình hình yêu trùng này ở Thiên Huyền đại lục bắc bộ thế nào, có phương pháp hữu hiệu đối phó chưa? Mỗ thấy truyền tống pháp trận vừa này chỉ truyền tống đến Hoàng Đạo thành chứ không có tu sĩ Hoàng Đạo thành đến. Lẽ nào yêu trùng này có thể nghịch hướng truyền tống?"
"Chư vị tiền bối, lần trước Thiên khung có hai vết nứt, nhiều truyền tống pháp trận tổn hại thì không có thêm truyền tống pháp trận bị phá hoại nữa, theo lý thì yêu trùng không thể khuếch tán mới đúng. Tập tính của chúng thì đến nay chỉ biết chúng xuất hiện thành đôi, hủy hoại Phá không pháp tinh rất nhanh chóng, không thể thanh toán được hỏa hệ tinh thạch, lấy Phá không pháp tinh cho vào vật đựng do hỏa hệ tinh thạch chế thành thì không bị phá tổn nữa."
"Đúng rồi, đặc tính kinh nhân nhất của yêu trùng này là sinh tồn được trong không gian pháp bảo như nạp bảo nang, cho Phá không pháp tinh vào nạp bảo nang cũng không an toàn, nếu quanh nơi nào có yêu trùng tồn tại thì nhất định cho Phá không pháp tinh vào vật chứa bằng hỏa hệ tinh thạch mới xong." Sắc mặt lão đạo lùn mập rất khó coi, "Còn cách đề phòng khác vẫn chưa có, trừ phi bố trí một cấm chế dù vật nhỏ nhất lọt vào cũng sẽ cảnh báo, không thì không thể phát hiện được chúng. Chúng không mảy may có yêu khí, thần thức cũng không phát giác."
"Lưu trưởng lão!"
Cùng lúc, hắc y lão giả quay lại, lão đạo lùn mập mặt mũi nhăn nhó kêu lên, vòng tay hành lễ với Lệ Nhược Hải và bọn Ngụy Tác, "Chư vị tiền bối nếu định tăng viện Hoàng Đạo thành thì mau lên. Truyền tống pháp trận của Thủy Di thành đã hỏng rồi."
"Thủy Di thành?" Lão đạo lùn mập trông khó coi hơn mấy phần.
"Đúng, lúc tại hạ lấy Phá không pháp tinh ở đó phát hiện pháp trận vô dụng, chắc chắn đã có vấn đề." Hắc y lão giả hít sâu một hơi, tựa hồ đợi lão đạo lùn mập hạ lệnh.
"Lưỡng vị đạo hữu, bọn tại hạ không phải tu sĩ Thiên Huyền đại lục bắc bộ, thứ cho bọn tại hạ cô lậu quả văn, không biết Thủy Di thành và Quy Chân thành, Hoàng Đạo thành quan hệ thế nào?" Ngụy Tác giật giật chân mày, hỏi lão đạo lùn mập và hắc y tu sĩ.
"Trong mấy thành trì quanh đây, có pháp trận nối với Hoàng Đạo thành chỉ gồm Quy Chân thành và Thủy Di thành. Từ thành trì khác mà muốn đến Hoàng Đạo thành thì phải trung chuyển ở hai thành trì này, hiện tại toàn bộ truyền tống pháp trận ở Quy Chân thành và Thủy Di thành có vấn đề." Lão đạo lùn mập không nói tiếp nhưng Ngụy Tác và bọn Lệ Nhược Hải đã hiểu.
Không có truyền tống pháp trận, muốn đến Hoàng Đạo thành chỉ còn cách dùng phi độn pháp bảo và độn thuật, Hoàng Đạo thành không khác gì một cô thành, tu sĩ tăng viện sẽ cực chậm!
"Các vị tính sao?" Hít sâu một hơi, Lệ Nhược Hải hỏi Ngụy Tác và bọn Kỳ Long Sơn.
"Còn làm gì nữa, đi thôi."
Ngụy Tác và bọn Kỳ Long Sơn nhìn nhau, đều cười khổ.
Hiện tại để phòng bị dị trùng, Quy Chân thành đã lấy hết Phá không pháp tinh ra, mọi truyền tống pháp trận đều ngừng lại, dù Quy Chân thành dám dùng truyền tống pháp bây giờ thì bọn Ngụy Tác cũng không mạo hiểm.
Ai biết được có như Ngọc Trì chân nhân không, truyền tống pháp trận vừa kích phát là hủy.
Có vẻ yêu trùng này sau khi Thiên khung nứt ra, thông qua truyền tống pháp trận ẩn đi hoặc lan khắp Thiên Huyền đại lục bắc bộ rồi cũng nên, dù quay lại Tứ Tượng thành thì bọn Ngụy Tác cũng không dám dùng truyền tống pháp trận đến Thái Tố thành. Phương pháp an toàn nhất là dùng phi độn pháp bảo, như thế Hoàng Đạo thành xuất phát hay từ Thái Tố thành xuất phát không khác gì nhau cả.
Đã đến đây, bọn Ngụy Tác cũng muốn xem Hoàng Đạo thành thế nào, không được tăng viện kịp thời, đừng nói vá được vết nứt mà Hoàng Đạo thành có giữ được không cũng là vấn đề.
"Vậy thì phải dùng đến phi độn pháp bảo của đạo hữu rồi." Ngụy Tác nói đoạn, Lệ Nhược Hải gật đầu, truyền âm: "Phi độn pháp bảo của Pháp Hoa đạo hữu tuy nhanh nhưng chỉ chở được một người."
"Chư vị đạo hữu, tình huống khẩn cấp, bọn tại hạ sẽ động dụng pháp bảo trong thành."
Ngụy Tác không thừa lời, nói với đạo sĩ lùn mập và hắc y lão giả đoạn tế xuất Ly Hỏa phảng. "Xoạt!", Ly Hỏa phảng chở bọn Ngụy Tác hóa thành hắc hồng sắc độn quang, với tốc độ kinh nhân bắn về phía Hoàng Đạo thành.

Bình luận





Chi tiết truyện