chương 683/ 1287

Trấn thiên pháp tướng, đỉnh thiên lập địa giữa hư không, tu sĩ thông thường không thể tưởng tượng nổi.
Khôi giáp trông cực kỳ nặng phát ra chinh phạt khí tức ràn rạt, tựa hồ không gì xuyên thủng được.
Một tay chỉ tới, tựa hồ thần phật trước mặt cũng không thể ngăn bước.
Một tay chỉ xuống, tựa hồ thiên địa cũng bị chia ranh giới.
Thân thể Ngụy Tác ở ngực Trấn thiên pháp tướng, như thể là trái tim phun trào nguyên khí.
"Đây là cái gì?!" Trấn thủ phía tây là một đại tu sĩ rực thất sắc hà quang, tốc độ thi pháp cực kỳ kinh nhân, Ngụy Tác vừa lấy ra Thủy chúc yêu yêu đơn thì trước mặt y đã xuất hiện hà quang như vầng trăng tròn, khí diễm ngút trời. Trấn thiên pháp tướng hiển hiện, thân thể y run lên, hà quang sút nữa không thể khống chế nổi.
"Lẽ nào là thần huyền pháp tướng! Không thể nào, y không phải Thần huyền cảnh tu sĩ, sao lại hóa thành được thần huyền pháp tướng!"
"Pháp bảo gì mà uy áp này, lẽ nào là tiên khí!"
"Không xong, uy áp quá đáng sợ, tâm tạng sắp vỡ rồi!"
Nhiều tu sĩ đô loạng choạng lùi lại, có những tu sĩ ở cực xa mà cũng không chịu nổi uy áp của Trấn thiên pháp tướng, ôm ngực phun máu. Ngay cả Phong Ngô Thương ở xa quan chiến cũng biến sắc.
Thiên địa nguyên khí như nước triều tụ vào Trấn thiên pháp tướng.
Sát ý xung thiên, ý chí hùng hậu khiến mọi tu sĩ như trí đứng giữa mùa đông giá.
"Phù!"
Lâm Thái Hư dấy lên vô số thanh sắc thần văn nhưng bị uy áp và khí tức của Trấn thiên pháp tướng chấn tan!
Thiên địa nguyên khí tụ về quanh Trấn thiên pháp tướng, quang văn dưới chân trải ra vô hạn, như giẫm nát thiên địa.
"A!"
Kể cả Lâm Thái Hư, mọi kinh thế đại tu sĩ đều rung mình quát to.
"Uy năng vật này quá mạnh, mau liên thủ diệt y!"
"Mau ngăn y kích phát!"
"Mau giết y, không thì chúng ta đều chết!"
Tất cả đều run rẩy, cảm nhận được nguy hiểm. Nên cả toán kinh thế đại tu sĩ cùng phát động tiến công!
"Oành!"
Một đại tu sĩ đột nhiên phun ra vô số tinh huyết, hóa thành tử hắc sắc ngô công khổng lồ che kín thinh không, thiên địa nguyên khí tựa hồ bị trấn áp.
"Được! Giết y!" Một đại tu sĩ mặc lưu kim trường bào kinh hỉ vạn phần, gầm lên.
Ngần ấy đại tu sĩ phát ra công kích, vạn trượng quang mang, hình thành thủy triều kinh nhân, từ chỗ Ngụy Tác, không khí nổ vang kịch liệt. Trấn thiên pháp tướng tựa hồ tan vỡ.
"Chát!"
Cùng lúc, thiên địa chấn động, Trấn thiên pháp tướng bước tới.
Chỉ một bước, Trấn thiên pháp tướng đã làm tan hết quang hoa trước mặt.
Động tác tựa hồ không nhanh nhưng chỉ một bước là vượt được thủy triều do vạn trượng quang mang hình thành.
"Chát!"
"A!"
Đại đa số quang hoa rơi sau lưng Trấn thiên pháp tướng, chỉ một bước là quang hoa trước mặt lão giả Huyền Phong môn mặc bạch bào tan hết, bị đánh bay, thân thể tan vỡ!
Lại một lão bất tử Huyền Phong môn mất mạng!
"Chát!"
Hắc sắc vu bát trạng rừng rực hắc diễm, giáng vào lưng Trấn thiên pháp tướng.
"Dù là tiên khí, tu vi của y cũng không thể kích phát toàn bộ uy năng, chúng ta ngần này người đủ giết y!" Nhiều đại tu sĩ đồng thời quát to.
"A!"
Nhưng tất cả cơ hồ nín thở.
Hắc sắc vu bát uy năng ngút trời, khắc vô số phù văn cổ kính, to cỡ bốn, năm trượng, ít nhất cũng huyền cấp trung giai, lại là không gian pháp bảo, trực tiếp xuất hiện sau lưng Ngụy Tác, cực khó đón đỡ, nhưng ai cũng thấy tích tắc cái bát giáng xuống, một tay Trấn thiên pháp tướng lật lại đón đỡ!
Dù Kim đơn ngũ trọng đại tu sĩ cũng không kịp phản ứng như thế, nhưng Ngụy Tác chặn được.
"Cách!"
Trấn thiên pháp tướng vung tay qua hư không theo quỹ tích kỳ ảo, như xuyên qua thác nước, ngưng thiên địa nguyên khí thành vô số quang văn. Cái bát đen bị đánh vỡ tan.
"Phù!"
Cùng lúc, linh quang quanh một đại tu sĩ bị bàn tay dấy quang văn chấn tan văng ngược lại, phun máu ào ạt.
"Đừng hoảng! Chúng ta tụ lại!" Lâm Thái Hư kinh hãi, ban nãy y bất chấp thương thế kích phát Phá diệt thần thương nhưng đánh hụt, bị Trấn thiên pháp tướng bỏ lại sau lưng.
"Giết!" Mấy đại tu sĩ đồng thời cuồn cuộn linh khí, tụ lại trước Trấn thiên pháp tướng, kích phát uy năng hình thành quang trụ khó tưởng tượng nổi.
Trấn thiên pháp tướng hơn cả họ tưởng tượng, có đủ chân nguyên hòa và kim đơn uy năng thì nó không phải tiên khí thiếu uy năng mà tương đương với thần huyền pháp tướng! Như một vạn cổ cự đầu trong truyền thuyết, thần huyền đại năng tự thân giáng lâm!
Ngụy Tác chói lòa ngân sắc thần huy, vô số nguyên khí phun ra thu vào, gã vẫn lạnh lùng như được bao bọc trong thần thánh quang hoa, như thần chi.
Dung hợp với Trấn thiên pháp tướng, trong mắt gã hiện rõ vô số quỹ tích huyền ảo bình thường không thấy được, nhiều động tác không ngừng lóe lên trong óc.
Thần thức của gã mênh mông, bao trùm mọi tu sĩ, thời gian như ngừng lại, phản ứng và động tác của họ đâm ra cực chậm.
Chỉ một bước là tránh được năm, sáu đại tu sĩ toàn lực liên thủ, đến trước một vị đại tu sĩ.
Hồng sắc linh khí trên mình y sôi trào hình thành hình hồng sắc thiên mã, là Thiên Tông chân nhân.
Y có tu vi Kim đơn tam trọng sơ kỳ, trong cả tu đạo giới cũng có địa vị siêu nhiên.
Thấy Trấn thiên pháp tướng áp sát, y kinh hãi cực độ, tựa hồ định thi triển pháp thuật bỏ chạy.
Nhưng như viễn cổ thần vương, chiến thần giáng lâm, Trấn thiên pháp tướng phất tay, dấy lên vô số quang văn huyền ảo.
"A!"
Kinh thế đại tu sĩ này rú vang, nhận ra thân thể bị uy năng ép cho bất động, như con ruồi nhặng trong cục hổ phách.
"Chát!"
Chỉ chạm vào quang văn là đại tu sĩ gần đạt mức lão bất tử của Huyền Phong môn tắt hết mọi linh quang.
"Phù!" Nhục thân lão văng đi, tan nát.
Ngụy Tác lướt trên không, Trấn thiên pháp tướng phát ra sát ý kinh thiên, tay vạch lên những quỹ tích huyền ảo.
Ai nấy rúng động, run rẩy không ngừng, cơ hồ không dám tin ngần này Kim đơn đại tu sĩ cũng không mảy may ngăn được gã.
Mười hai người liên thủ vây Ngụy Tác đều là kinh thế cường giả, hùng bá nhất phương, cả Thiên Huyền đại lục không có bao nhiêu người ngang vai với họ.
"Ai cho ta biết tin về Đề hồ thánh quả thì còn đường sống."
Ngụy Tác thập phần bình tĩnh cất tiếng.
"Không phải chứ, đại ca..." Hàn Vi Vi mà ở đây tất sẽ trợn tròng trắng kêu như thế, lúc nào rồi mà gã còn nghe ngóng Đề hồ thánh quả, thật sự quá đáng.
Ngần ấy tu sĩ có mặt không cười nổi.
"Giết Lý Tả Ý, hạn chế hành động của y, không thì chúng ta đều chết."
Một tu sĩ lùn tịt ré lên, thân ảnh lao về phía Lý Tả Ý được Ngụy Tác để dưới đất, là Bất lão thọ ông trong Thiên Bắc tam hung.
"Có mỗ ở đây, ai giết được y."
Tu sĩ lùn tịt cơ hồ vừa lên tiếng, Trấn thiên pháp tướng đã đến sau lưng y.
"A!" Bất lão thọ ông kinh hãi, bừng lên vô số quang hoa, thân thể như ẩn vào hư không. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Đối diện Trấn thiên pháp tướng, đại tu sĩ hung danh lững lẫy này cũng không dám đấu, trực tiếp thi triển vô thượng mật pháp, ẩn vào hư không.
"Chát!"
Trấn thiên pháp tướng vẫn vung tay, thiên địa cơ hồ bị xé rách, quang hoa rung lên, Bất Lão thọ ông bị lôi từ hư không ra, mình đầy máu, không hề còn khí tức, không biết bị đánh bay đi bao nhiêu dặm.
"Lâm Thái Hư, ngươi biết chỗ có Đề hồ thánh quả? Không biết thì chỉ còn đường chết." Giết Bất Lão thọ ông đoạn Ngụy Tác nhìn Lâm Thái Hư, cơ hồ sau tích tắc, Trấn thiên pháp tướng đã đến trước mặt y.
"Cùng chết đi!"
Phá diệt thần thương của Lâm Thái Hư đánh hụt, sắc mặt y nhợt đi, trong đầu ánh lên vô số quang diễm, quang phù vuông văn không ngừng tan vỡ. Rõ ràng y tự nổ kim đơn, định cùng Ngụy Tác lưỡng bại câu thương.
"Xoạt!"
Nhưng Trấn thiên pháp tướng vượt khỏi tưởng tượng của y.
Với Ngụy Tác lúc này, y thi pháp rất chậm.
Tích tắc đó, Lâm Thái Hư thấy Ngụy Tác liếc y, Trấn thiên pháp tướng lướt đến phía trên Lý Tả Ý.
"A!"
Lâm Thái Hư gầm lên vang vọng, trên mình rực vô số quang diễm.
Y tự nổ kim đơn, kim đơn uy năng bừng lên!
Lúc tự nổ kim đơn thì Ngụy Tác ngay trước mắt nhưng khi kim đơn phát nổ thì gã đã ở xa, y chỉ nổ tan không khí! Kim đơn nổ rồi, y cũng bó tay.
Chết không nhắm mắt!
Lâm Thái Hư lúc này thật sự chết không nhắm mắt.
"Oành!" Uy năng nổ tung, thân thể Lâm Thái Hư triệt để hóa thành tro, biến thành quang diễm với tốc độ kinh nhân khuếch trương đi.

Bình luận





Chi tiết truyện