chương 582/ 1287

Xoạt!
Trong tĩnh thất, hai Hắc minh cốt quân dừng lại, Ngụy Tác hoan hỉ cào xuống đất.
Mặt đất cứng đanh hiện rõ năm dấu sâu hoắm như bị lợi khí chém.
Tay Ngụy Tác vẫn bình thường, bột đá rơi lả tả.
"Chỉ ngần ấy thời gian, nhục thân của các hạ tu luyện đến mức này?" Nữ tu thè lưỡi ra.
Nàng thậm chí thử co tay búng vào da Ngụy Tác.
Da Ngụy Tác mềm mại, chạm vào không khác gì da tu sĩ thông thường nhưng lại tạo cho người cảm giác cực kỳ đàn hồi, như vỏ thai thể một món pháp bảo.
Nữ tu nhận ra làn sáng trên mình gã là nhục thân ngưng tụ đến trình độ nhất định sẽ phản quang.
"Không ít thời gian đâu." Nghe nữ tu bảo, Ngụy Tác cười đắc ý với nàng và Âm Lệ Hoa, "May nhờ có long khí của thiên long hài cốt, không thì để đạt Tinh quang mãng thân, mỗ phải liên tục tu luyện hai năm."
"Liên tục tu luyện cũng mất hai năm?" Nữ tu giật giật chân mày, trừ vài tu luyện cuồng, không làm gì hết mà chỉ biết cắm đầu tu luyện, dù thế thì thần thức cũng mệt mỏi, nên thời gian sẽ nhiều lên, ít nhất cũng bốn, năm năm.
"Tinh quang mãng thân, là sao?" Nữ tu lại hỏi, hiện tại trong mắt nàng, gã cũng thần bí, hoàn toàn không kém gì chân truyền đệ tử của đại tông môn, thứ khiến gã mất mấy năm mới luyện thành tất thập phần kinh nhân. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://truyenfull.vn
"Tinh quang mãng thân, là mức độ nhục thân tương đương với Tinh quang cuồng mãng." Ngụy Tác giải thích.
"Tinh quang cuồng mãng, lục cấp yêu thú! Nhục thân có thể chống nổi uy năng linh giai hạ phẩm. Nhục thân các hạ ngang với Tinh quang cuồng mãng, có phải..." Nữ tu và Âm Lệ Hoa biến sắc.
"Linh giai thì mỗ không dám thử, xem bán linh giai xem sao."
Ngụy Tác gật đầu, lấy từ nạp bảo nang đựng pháp bảo không sử dụng ra một huyền thiết giới chỉ. Vật này lấy được ở trận Tiểu Dạ sơn, uy lực bán linh giai, với tu vi hiện tại của Ngụy Tác thì không khác gì cục đá, vẫn cất ở nạp bảo nang lý như cất linh thạch, hiện tại đem ra thử.
"Thử phát pháp bảo này, tại hạ sẽ thử chụp." Ngụy Tác ném cho nữ tu.
"Trực tiếp dụng nhục thân ngạnh tiếp pháp khí? Tay không nát sao." Âm Lệ Hoa nhìn tay Ngụy Tác "trắng nón" thì nảy ra ý nghĩ đó.
"Cẩn thận!"
Nữ tu nhìn Ngụy Tác, vung tay, huyền thiết giới chỉ hóa thành ô quang, bắn vào gã.
"Chát!"
Ngụy Tác giơ tay chụp ô quang!
"Chát!"
Cùng lúc, thể nội cuồn cuộn khí huyết, khí tức như lò lửa tràn ra.
Chạm vào huyền thiết giới chỉ, Ngụy Tác chỉ thấy lòng tay nóng lên, hơi tê dại nhưng rồi thể nội khí huyết nhất dâng tràn, thân thể ấm lại, long tinh hổ mãnh, cảm giác khó chịu tan biến hết, nắm cứng cái nhẫn.
"Lực khí không rõ cao hơn bao nhiêu lần."
Chụp lấy cái nhẫn, Ngụy Tác cảm thấy ngay cả một tảng đá lớn hơn thân người nhiều lần, gã ucngx có thể đấm bay, không bằng chân nguyên, mà chỉ bằng nhục thân đan thuần.
Gã càng hưng phấn vì khi khí huyết lưu động, không chỉ tốc độ luyện hóa mảnh vỡ Diệu thụ nhanh gấp mấy lần mà chân nguyên cũng có vẻ trống rỗng.
Trống rỗng kiểu này không phải chân nguyên tổn hao.
Mà vì thân thể tu sĩ như cái bình đựng chân nguyên, hiện tại thể tích cái bình tăng lên nên chân nguyên không đủ.
Hiện tại trong thể nội gã, kinh mạch, ngũ tạng lục phủ, khiếu vị tựa hồ không thay đổi gì nhưng biến đổ kinh nhân về chất, có thể dung nạp nhiều chân nguyên hơn.
Nhờ mảnh vỡ Diệu thụ, gã không cố ý tu luyện thì chân nguyên cũng từ tăng lên, tác dụng tưới nhuần kim đan càng lớn khiến kim đan to lên!
Hiện tại thời gian còn ngắn nhưng gã đã triệt để cảm giác được dị biến, cảm giác được kim đan có xu thế to lên!
"Ngụy Tác, tay ngươi không sao, có khác gì trảo của Tinh quang cuồng mãng." Âm Lệ Hoa không biết tể nội Ngụy Tác biến hóa, chỉ thấy gã xòe tay, cái nhẫn nằm giữa lòng tay nhưng tay gã không hề hấn gì, vẫn "trắng nón".
"Khí huyết càng mạnh, sinh cơ càng dày. Dù các hạ bị trọng thương, khôi phục sẽ nhanh hơn không biết bao nhiêu." Nữ tu nhìn tay gã, đoạn liếc thiên long hài cốt còn quá nửa, "Môn thuật pháp này mà luyện hóa toàn bộ thiên long hài cốt còn lại thì nhục thân của các hạ sẽ đến mức nào?"
"Biết đâu có thể trực tiếp tu thành Tinh quang giao thân!" Nữ tu nói thế, Ngụy rúng động, mục quang nhìn cổ và đầu của viễn cổ thiên long hài cốt.
Theo Thiên long quần tinh tôi thể thuật, môn thiên cấp đỉnh giai thuật pháp này phân thành "Tinh quang mãng thân", "Tinh quang giao thân", "Tinh quang long thân""Thiên long pháp dận thân".
Thời gian tu luyện mỗi tầng đều gấp nhiều lần, thông thường "Tinh quang mãng thân" ít nhất cũng cần bốn, năm năm, đến Tinh quang giao thân tất cần mười năm thậm chí hai mươi năm.
Nhưng viễn cổ thiên long hài cốt còn quá nửa, nguyên khí ít nhất cũng gấp ba, bốn lần số đã hút.
Rất có thể gã sẽ trực tiếp đột phá đến "Tinh quang giao thân!"
Tinh quang giao thân, nhục thân tương đương với thất cấp giao long, nhả ra vân khí cũng có thể hình thành cương phong, cây cổ thụ cũng dễ dàng bị bật gốc. Chỉ cần tâm mạch không tổn thương thì những chỗ khác bị thủng thì không cần linh dược cũng sẽ lành lại.
Tuyệt vời nhất là nhục thân, xương thịt, da dẻ sẽ không kém gì uy năng linh giai trung phẩm pháp bảo.
Dù nhục thân có thể chịu được linh giai trung phẩm pháp bảo xung kích, lúc đấu pháp cũng không ai đưa nhục thân ra ngạnh tiếp pháp bảo của đối phương, mặc pháp y vào thì chưa biết chừng cả đạo giai, thậm chí huyền giai pháp bảo va vào, nhục thân cũng có thể chịu được, không đến nỗi không khống chế được chân nguyên, thậm chí thụ thương.
Khi động dụng kim đan ngạnh tiếp sẽ cực kỳ trọng yếu.
Song phương nếu kim đan uy năng ngang nhau, nhục thân bên nào kém hơn sẽ bị đối phương chấn vỡ nội phủ.
"Các hạ có tiếp tục luyện?" Thấy Ngụy Tác không lên tiếng, sáng mắt nhìn viễn cổ thiên long hài cốt, Âm Lệ Hoa bảo, "Nếu thế thì ta về Âm Thi tông đã."
"Sao vội về Âm Thi tông thế?" Ngụy Tác hơi ngẩn ra.
"Thiên hạ không có bữa tiệc không tàn, hơn nữa hoa rơi có ý, nước chảy vị tất có tình." Âm Lệ Hoa nhìn Ngụy Tác mỉm cười: "Lần này không lấy được đạo thuật pháp của U Minh cung nhưng Âm Mị Ly chắc chắn cho rằng ta đã chết, ta lén quay về ám toán y, chưa biết chừng sẽ có cơ hội thành công."
"Cái gì mà hoa rơi có ý, nước chảy vị tất có tình." Ngụy Tác ấm ức, "Nước chảy có tình, đại thư có làm tông chủ nữa không?"
"Thật ra thì không đành, có không ít người đứng về phía ta, nhiều người còn có ân tình, ta không về, Âm Mị Ly khẳng định sẽ đối phó họ, nếu nước chảy có tình thì đối phó Âm Mị Ly xong ta sẽ quay lại tìm." Âm Lệ Hoa đảo mắt, cười đầy ám muội với gã.
"Nữ nhân này vừa xinh đẹp vừa là Diệu lô đỉnh, lại buông ra được, ta thích!" Giọng lục bào lão đầu thanh âm đột nhiên vang lên trong tai gã.
Không biết lão lén ra từ lúc nào.
Ngụy Tác trợn tròng trắng.
"Nếu tiểu đệ đệ không yên tâm về ta thì truyền cho ta thuật pháp lợi hại, hoặc cho mượn pháp bảo xem nào?" Thấy Ngụy Tác trợn tròng trắng, Âm Lệ Hoa mỉm cười.
"Cũng được." Gã nghiêm túc hẳn, cân nhắc nên truyền Ám hoàng kiếm khí cho Âm Lệ Hoa, hay cho bán huyền giai Hạo thiên ti nam hoặc lôi trận. Với gã, Âm Lệ Hoa là sinh tử chi giao đáng tin.
"Các hạ định về Vân Linh đại lục? Chi bằng tại hạ theo nàng ta." Nữ tu như đã quyết định, nhìn Ngụy Tác, "Có khi tại hạ giúp được gì chăng."
"Các hạ cũng đi Vân Linh đại lục?" Ngụy Tác ngẩn người, nữ tu có lẽ vì Huyền Phong môn quá mạnh nên định tới Vân Linh đại lục tạm tránh.
"Cũng tốt." Ngụy Tác muốn giúp lục bào lão đầu hoa ngưng hình, tạm thời không thể về Vân Linh đại lục. Tuy gã còn bí mật cha nói ra là việc hoài nghi Thiên khung sụp đổ. Nếu Thiên khung của Thiên Huyền đại lục tan vỡ tất sẽ vô cùng hỗn loạn, tìm thứ cho lục bào lão đầu ngưng hình khẳng định cwhc khó. Hiện tại gã đang cân nhắc có nên viết thư nhờ Âm Lệ Hoa mang cho Hiên Viên lão tổ, bảo ông ta giúp Âm Lệ Hoa. Hiên Viên lão tổ đã đột phá đến Kim đan tam trọng, địa vị tại Vân Linh đại lục khác nhiều rồi.
"Bảy trăm linh thạch một lần, có muốn không?"
Cùng lúc, giọng nói thông qua truyền âm pháp khí ở ngoài truyền vào.
"Họ đến rồi!" Ngụy Tác cơ hồ nhảy lên, hớn hở ra mặt!

Bình luận





Chi tiết truyện