chương 1011/ 1287

"Đăng tiên tiên thai là nguyên khí của một chân tiên độ kiếp thất bại với kết hợp linh mộc mà hình thành thiên địa chí bảo!"
"Tổ sư dùng không biết bao nhiêu thủ đoạn, đánh tan ý chí còn lại của chân tiên đó mà thay một đoạn ý chí của mình vào."
"Với tu vi hiện tại của ta, ý thức có thể bị tiên thai nuốt chửng nhưng sau khi dung hợp, ít nhất khiến ta đột phá tu vi Thần huyền tứ trọng hậu kỳ! Thậm chí có thể ngộ ra pháp vực của tổ sư để lại."
Trên ngọn núi trắng hình trụ, Đăng Tiên tông tông chủ cầm hoàng sắc tiên thai có chân tiên khí tức cực kỳ kinh nhân, lẩm bẩm.
"Không cần bốn canh giờ, tối đa một canh giờ ta sẽ giết được ngươi!"
Đột nhiên, mục quang Đăng Tiên tông tông chủ liếc hình ảnh trong thanh sắc pháp kính, thấy Ngụy Tác vẫn ngồi trên đỉnh Phi Tiên sơn lạnh lùng nhìn Đăng Tiên tông thì y méo mó mặt mày gầm lên: "Mạc trưởng lão, Tỏa khí trận chuẩn bị xong chưa!"
"Chuẩn bị gần xong rồi." Một hoàng bào lão nhân nhìn Ngụy Tác trong hình ảnh, nghiến răng nói.
"Đi thôi!"
Không hề dừng lại, Đăng Tiên tông tông chủ hóa thành bạch sắc hà quang, lao đến một đại điện bạch sắc vân hà liễu nhiễu trong sơn môn, mọi tu sĩ sau lưng cũng hóa thành lưu quang bám theo.
"Phương thái thượng trưởng lão, Tô trưởng lão, các vị chuẩn bị Đăng tiên hóa phàm cấm, lần này Đăng Tiên tông dốc hết bài tẩy, không để y thoát!"
Vào đại điện, Đăng Tiên tông tông chủ bảo lão bất tử chỉ còn như bộ xương khô.
"Được!"
Hai lão bất tử nghiến răng, không rườm lời, lướt đi.
Đại điện bố trí một pháp trận đã được triệt để kích phát, hình thành một thanh sắc quang tráo mười mấy trượng, trong quang tráo không toát ra khí tức nhưng thiên địa khí tức và linh khí cũng không tiến vào được.
"Ngọc phù này ghi lại mọi sự của ta, nếu ta không còn nhiều n ý chí, bị tiên thai thôn tính xong mà không phân rõ tình hình thì các ngươi đưa ra, tiên thai tự nhiên sẽ rời sơn môn giết y!"
Đăng Tiên tông tông chủ liếc pháp trận đoạn tỏ vẻ quyết liệt, bước vào.
"À!"
Đột nhiên, Đăng Tiên tông tông chủ biến sắc, quát: "Lý Hồng Minh, sao ngươi lại ở đây!"
Đăng Tiên tông tông chủ quát một tu sĩ trẻ tuổi mặc tử hồng sắc pháp y đứng trước hơn mười đệ tử khác, mặt bẹt ra. Các tiền bối theo tông chủ vào đây đều chú ý đến tông chủ và minh hoàng sắc tiên thai nên quên hết những thứ khác.
"Lý Hồng Minh, ngươi ở đây làm gì?" Đăng Tiên tông tông chủ mắng thế, mọi tiền bối Đăng Tiên tông nhận ra không ổn, họ Lý là thân truyền đệ tử của một thái thượng trưởng lão, thân phận trong tông môn cực cao, nhưng y phụ trách điều hành truyền tin, không nên ở đây mới đúng.
"Ha ha! Hàn Hi, không phải ngươi không dám ra gặp ta sao, ta vào gặp ngươi vậy!"
"Lý Hồng Minh" vốn đứng co cúm đột nhiên cười vang, huyết khí như thiên địa hồng lô bàn cùng thần thức uy áp và thần huyền khí tức cuồng bạo cực độ bao trùm đại điện!
"A!" Mọi tu sĩ Đăng Tiên tông hãi hùng, tâm tạng như nhảy khỏi lồng ngực.
"Ngươi... Phù!"
Đăng Tiên tông tông chủ căn bản không ngờ nên không kịp phản ứng, uy năng vô hình đã giáng lên mình y, hất y văng đi hộc máu, pháp y cơ hồ tạc tan nát, da như bị cắt vụn.
"Đăng tiên tiên thai, không ngờ Đăng Tiên tông có thứ nghịch thiên thế này, đưa cho ta!"
"Chát!", "Lý Hồng Minh" bừng lên lam hắc sắc âm khí, ngưng thành quỷ trảo đáng sợ bắt lấy tiên thai văng khỏi tay Đăng Tiên tông tông chủ!
"Ngụy Tác!"
Tận lúc đó, Đăng Tiên tông tông chủ và mấy lão bất tử mới hiểu ra, rợn tóc gáy, "Sao lại thế được!" Họ không hiểu vì sao "Ngụy Tác" còn ở trên đỉnh Phi Tiên sơn, khí tức chấn thiên mà lại đột nhiên đến đây!
"Oành!"
Bạch ngọc đại điện tan nát, bắn đi bốn phương tám hướng, quang hoa thổi cho tan hẳn.
"A!"
Đăng Tiên tông tông chủ, cùng mọi tu sĩ tại trường đều điên cuồng.
Đăng tiên tiên thai là truyền thừa chí bảo trọng yếu nhất của Đăng Tiên tông, vốn để đối phó Ngụy Tác nhưng hiện tại lại lọt vào tay gã!
"Phát động Đăng tiên hóa phàm cấm!" Đăng Tiên tông tông chủ bị đánh bay khỏi ngọc điện, liền gầm lên. Nguồn: http://truyenfull.vn
"A! Ha ha a a!" Lục bào lão đầu cũng gầm lên, gầm to cực kỳ hưng phấn, điên cuồng, "Không ngờ lại có một thứ thế này, không biết có lợi lộc gì nữa! Hoàn toàn có thể bù lại tổn thất Tụ linh trận!"
"A!"
Một bạch bào lão nhân vừa kích phát một đạo cổ phù, hóa thành từng dải lưu tinh nhưng đã mất bóng Ngụy Tác. Gã tránh thoát rồi vòng ra sau lưng đá nát tâm mạch lão.
"Phương thái thượng trưởng lão, Tô trưởng lão!"
Đăng tiên hóa phàm cấm không phát động, hai lão bất tử được phái đi ban nãy đã thất tung.
"Đồng bạn của y đã lén vào tông môn của chúng ta!"
"A!"
Đăng Tiên tông tông chủ rực hà quang, nhiều vết thương toác ra như bị chém mấy chục đao, bạch sắc hà quang đạo đồ trước mặt ép tới Ngụy Tác.
"Tông chủ, đi mau! Nếu không đi thì Đăng Tiên tông căn bản ngay cả cơ hội báo cừu cũng không có!" Đăng Tiên tông tông chủ vừa hóa ra đạo đồ thì năm, sáu trưởng lão chặn trước mặt gào to.
"Muốn chạy, không dễ đâu!"
Ngụy Tác phát động Động Hư bộ phạt, trực tiếp tránh khỏi quang hoa xung kích, cái bình màu bị được lấy ra, đồng thời uy năng Đại thừa pháp âm ép lên Đăng Tiên tông tông chủ.
"Cạch! Cạch!"
Đăng Tiên tông tông chủ tan hết xương cốt và kinh mạch.
Khí tức ngút trời từ cái bình màu của Ngụy Tác phát ra, uy năng kinh nhân dấy lên.
"A!" Đăng Tiên tông tông chủ tỏ rõ vẻ điên cuồng, trán đột nhiên bắn ra một đạo bạch sắc hà quang.
"Còn truyền thừa pháp khí nữa hả!"
Đạo bạch sắc hà quang phun ra là Ngụy Tác cảm giác được khí tức hủy diệt khí.
Không phải sức mạnh Đăng Tiên tông tông chủ có thể kích phát, rõ ràng là một món dụng truyền thừa pháp khí dấy lên pháp vực uy năng khác thường.
"Tông chủ đại tông môn được thiên cổ truyền thừa không phải thần huyền đại năng bình thường, lúc đối địch Minh Thổ tông tông chủ may mà ta giả heo ăn cọp không thì không biết y có thủ đoạn gì."
Sắc mặt gã cực kỳ ngưng trọng, đề thăng chân nguyên đến mức cao nhất, kích phát cái bình màu.
"Oành!"
Tinh quang của cái bình màu và bạch sắc hà quang trụ va nhau.
Bạch sắc hà quang trụ chững lại một chút rồi tan dần.
"Xoẹt!!"
Một bạch sắc đạo đài cổ kính hóa ra trước mặt Đăng Tiên tông tông chủ.
Đăng tiên thai!
Đăng Tiên tông tông chủ còn có Đăng tiên đài!
Thấy y sắp cùng Đăng tiên đài biến mất vào hư không.
"Tiếc là Đăng Tiên tông hiện tại quá thiếu tu sĩ lợi hại, những người nà không ngăn được ta một chốc, không phải do ngươi mang theo ngần ấy người chết ở Chập Khí hải thì có họ trợ lực, có lẽ ngươi thoát được."
"Tốc độ thi pháp của ngươi kém ta, ta có song thần huyền, tương đương với hai đánh một, ngươi còn muốn thoát sao?"
Đúng lúc đó, tiếng Ngụy Tác thở dài vang lên.
Đăng Tiên tông tông chủ kêu lên thê thảm, thân thể nát thành mười mảnh.
"Oành!"
Liệt khuyết tàn nguyệt dấy lên khí tức hủy diệt bắn ra, mấy tu sĩ chặn trước Đăng Tiên tông tông chủ văng đi. Liệt khuyết tàn nguyệt chưa tan dư uy, Đăng tiên đài cùng nhục thân Đăng Tiên tông tông chủ biến thành tro.
"A!"
Mọi tu sĩ Đăng Tiên tông gầm lên hãi hùng cực độ.
Tông chủ, Thần huyền tam trọng đại năng, ngay trong sơn môn tông môn mà bị người ta giết!
"Bỏ pháp khí và nạp bảo nang xuống, ta để các ngươi đi!"
Giọng Ngụy Tác vang như sấm trong sơn môn Đăng Tiên tông. "Chát!" Một quang tráo do hắc sắc thần văn ngưng thành được kích phát, bao trùm mấy chục dặm, bao hết mọi nhân vật trọng yếu lại.

Bình luận





Chi tiết truyện