chương 62/ 1287

Đọc qua nô thú tàn thiên của độc nhãn tu sĩ, Ngụy Tác lại dùng thanh quang của Thanh hoàng hồ lô để nghiên cứu địa đồ địa lăng.
Địa lăng được chia thành hai phần càn, khôn; chính thâm cốc gã vừa đi qua là điểm phân chia ranh giới hai bộ phận.
Trên địa đồ, vực sâu như hộ thành hà vây một vòng, tổng cộng có mười tám cây cầu đá như ban nãy nối càn cung ở bên ngoài và không cung ở bên ngoài. Bất quá theo ghi chú trên địa đồ, mười trong mười tám cây cầu đã hoàn toàn gãy nát, chỉ người thiện nghệ phi độn pháp quyết mới qua được, tu sĩ như Ngụy Tác phải dựa vào Phong vân lý mới đằng không được mấy trượng thì không thể đột nhiên bay qua được cự ly dài như thế.
Địa đồ ghi lại địa hình của một phần ba địa lăng, hai phần ba còn lại có lẽ bọn hoàng sam tu sĩ chưa tìm hiểu, nhưng chỉ những nơi có ghi chú trên địa đồ cũng lớn không kém gì Linh Nhạc thành.
Ngụy Tác mà không mua hàng cao cấp như Phong vân lý, tốc độ hơn bình thường mấy lần thì chỉ đi xuyên ngang sang đầu kia cũng mất nửa ngày.
Nơi có Phệ tâm trùng thường xuất hiện gần gã nhất là Thiết Tượng cốc. Tựa hồ chủ nhân địa lăng này là hoàng đế một nước lớn, lại tin vào âm gian hoàng tuyền, lúc xây dựng thì cho rằng mình chết đi còn phải xuống âm gian dẫn quân đội kiến lập cương thổ, nên trong địa lăng không chỉ có nhiều nơi mai táng quy mô lớn chôn vùi nhiều quân sĩ binh mã, mà còn chôn sống vô số thợ thuyền. Thiết Tượng cốc là nơi họ rèn binh khí cho ông ta, bên dưới có huyền thiết khoáng mạch, bên trên được khai tạc thành một sơn cốc, xây không ít lò nung của phàm nhân.
Bất quá qua địa đồ thì sơn cốc đó đổ nát tan tành, địa hình thập phần phức tạp.
Ngụy Tác cho rằng người của Thiết Sách đến đây vì Phệ tâm trùng, rất có thể gần đó sẽ gặp họ.
Gã nghiến răng, quyết định mạo hiểm lén đến đó xem sao, đột nhiên trong Thanh Phong lăng vang lên tiếng đấu pháp đùng đục. Hơn nữa tiếng động lần này mãnh liệt hơn mọi lần trước.
Ngụy Tác hơi biến sắc, nghe một chốc xác định qua địa đồ, nơi phát ra âm thanh là ở bên trái, được gọi là Đông hậu lăng.
Đông hậu lăng tựa hồ là mộ của một phi tử của hoàng đế kiến tạo ra địa lăng, nhìn trên địa đồ là một ngôi mộ hình tròn không khác gì cung điện, bày nhiều quan tài đá rất lớn.
Ngụy Tác nhìn kỹ địa đồ một lượt rồi cất đi, như còn dơi xám lao đi trong phế khư, vô thanh vô tức lướt về phía Đông hậu lăng.
Cách Đông hậu lăng chằng năm sáu dặm, gã đột nhiên dừng lại trong một ngôi mộ hình vuông. Lúc đó tiếng đấu pháp ở phía Đông hậu lăng đã tan hết.
"Phía trước có người đến."
Cơ hồ đồng thời, giọng lục bào lão đầu vang lên trong tai Ngụy Tác, nhắc nhở gã.
Gã nhìn quanh thấy không có nơi nào ẩn thân liền lui nhanh lại. Gã vừa rời con đường, ẩn mình vào bóng tối sau một bức tượng đổ nát thì vang lên tiếng xé không khí.
Một nữ tử thân hình đẹp đẽ mặc áo vàng, sắc mặt trắng nhợt, mồ hôi đầm đìa từ trong thông đạo nhảy ra, rồi một trung niên tu sĩ râu quai nón cao lớn, mặc hồng bào nhảy theo sát sạt.
Cả hai đều không phát hiện Ngụy Tác ẩn thân gần đó, cứ việc truy đuổi nhau, tốc độ của hoàng sam nữ tử kém xa trung niên tu sĩ râu quai nón, sắp bị bắt kịp.
Thấy không thể thoát khỏi, hoàng sam thiếu nữ cực kỳ xinh đẹp nghiến răng dừng lại, vung tay phát ra một pháp khí như con bướm năm màu, hóa thành một đạo ngũ sắc quang mang, vù một tiếng lao vào tu sĩ râu quai nón đang đuổi ngày càng sát, đồng thời nữ tử mặt trái xoan trắng ngần này, lại kích phát một tấm pháp phù, hóa thành một lớp quang tráo trắng muốt bao quanh mình.
"Nhĩ muội yêu!" (1)
Râu quai nón gầm lên một tiếng thuận miệng, phất tay như không có gì, hàn quang lóe lên, trước mặt liền xuất hiện một thanh hậu bối đại đao chém mạnh xuống, hồ điệp pháp khí của hoàng sam thiếu nữ bị chém làm đôi như một con bướm thật, rơi nhanh xuống đất.
"Chà!" Ngụy Tác thiếu chút nữa sặc nước miếng. Lần đầu tiên gã thấy có người sử dụng pháp khí hình dáng như phổ thông đại đao, nhưng theo tình hình vừa rồi thì cây đại đao trông không thể bình thường hơn của tu sĩ râu quai nón ít nhất cũng có uy lực của bán linh khí.
Ngụy Tác còn chưa kịp dùng Vọng khí thuật tra xét tu vi của râu quai nón thì hắn lại kêu to: "Nhĩ muội yêu! Với chút bản lĩnh này mà còn chống cự gì hả, tu vi cao hơn ngươi còn chết dưới tay lão tử, còn không mau ngoan ngoãn đầu hàng."
Giọng râu quai nón thập phần thô kệch, còn vương khẩu âm phương ngôn miền bắc Thiên Huyền đại lục.
Ngụy Tác cảm thấy tên râu quai nón bắt nạt nữ nhân này không phải người tốt lành gì, chỉ là nhất thời tình huống chưa rõ ràng, gã không tiện xuất thủ, chỉ lén dùng Vọng khí thuật nhìn qua.
Râu quai nón mặc áo đỏ và hoàng sam thiếu nữ đều có tu vi Thần hải cảnh ngũ trọng, chỉ là thần hải quang hoa của thiếu nữ mờ hơn nhiều, rõ ràng râu quai nón tu luyện công pháp cao hơn mấy bậc, hơn nữa trong tay hoàng sam thiếu nữ không có pháp khí có thể sánh với đại đao của râu quai nón.
"Các ngươi thật ra là ai là dám ngầm hạ thủ người của Thiết Sách bọn ta, lẽ nào ngươi không sợ bị Thiết Sách truy sát?" Hoàng sam thiếu nữ lại lấy ra một tấm pháp phù không rõ là loại gì, nhất thời không dám xuất thủ, chỉ run giọng hỏi.
"Tên râu rậm này quả nhiên cùng bọn với hoàng sam văn sĩ." Ngụy Tác nghe ra.
Râu quai nón lại dùng phương ngôn khẩu âm bắc phương cực nặng: "Nhĩ muội yêu, trông muội tử cũng khá thông minh, sao lại nói ra hai câu ngu xuẩn như thế. Từ hôm nay Thiết sẽ trừ danh khỏi tu đạo giới, muội tử còn định dùng Thiết Sách ra dọa Lưu Tam Pháo mỗ hả. Ngoan ngoãn đầu hàng mau, lão tử thấy muội muội da thơm thịt mát, nếu để lão tử được thoải mái sung sướng ở đây, lão tử không những không giết mà con cho muội tử lợi lộc nữa."
"Làm luôn ở đây? Chà, tặc tử này dâm đãng quá!" Ngụy Tác trợn tròn mắt, cầm Ngũ hành đồng hoàn và Âm mị nhận chỉ muốn cho râu quai nón một đòn lập tức.
Nhưng gã không ngờ là hoàng sam thiếu nữ sắc mặt trắng nhợt do dự một chốc rồi nghiến răng, nói với Lưu Tam Pháo đang cười hắc hắc đầy dâm đãng: "Chỉ cần chuyện đó là đại ca sẽ tha cho muội?"
"Nhĩ muội yêu, mau cởi y phục. Lão tử bảo muội tử làm gì thì cứ làm cái đấy, cái gì chuyện với chả đó. Chỉ cần ngoan ngoãn nghe lời, Lưu Tam Pháo mỗ đành lòng giết muội tử sao?" Lưu Tam Pháo nói tiếp những lời cực kỳ thô tục.
"Chà, không phải chứ, vì sống sót mà cả việc đó cũng làm?"
Khiến Ngụy Tác há hốc miệng là hoàng sam thiếu nữ đối diện râu quai nón, trong lúc sinh tử quan đầu, để giữ được mạng nên bất chấp hổ thẹn, cởi sạch từng lớp y phục ra.
Chốc sau, hoàng sam thiếu nữ đã trần trụi, bộ ngực tròn vo trắng ngần cùng vùng đen đen thần bí dưới tiểu phúc đều phơi bày hết trước Ngụy Tác và râu quai nón.
Đối diện nữ nhân thế này, Ngụy Tác không vội ra tay. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
Đợi đến khi tu sĩ râu quai nón bắt đầu "chiến đấu" thì xác suất thành công sẽ cao hơn nhiều.
Tu sĩ râu quai nón tựa hồ rất vừa ý với thân thể hoàng sam thiếu nữ, "Nhĩ muội yêu, bỏ nốt cả quang tráo đi, còn nữa, quay đầu lại nằm trên tảng đá, quay mông về phía lão tử."
Hoàng sam thiếu nữ đã mất hết liêm sỉ, rất nghe lời quay đi, hai tay tỳ lên tảng đá mà tu sĩ râu quai nón yêu cầu, tạo thành tư thế khiến máu nóng của Ngụy Tác chạy giần giật.
Cả lục bào lão đầu cũng tròn mắt, không nói được gì.
Râu quai nón cười ha hả đi về phía hoàng sam thiếu nữ như con dê đợi mổ thịt.
Những tưởng hắn sẽ thỏa thuê dâm dục thì tu sĩ tự xưng là Lưu Tam Pháo đột nhiên chỉ tay, thanh đại đao chém nhanh tới, mục tiêu là thiếu nữ đã trần như nhộng, nàng ta thậm chí không kịp kêu lên một tiếng nào, trợn trừng cặp mắt không dám tin, ngã gục xuống.
"Nhĩ muội yêu, lão tử nói thế mà ngươi cũng tin. Ngươi tưởng lão tử thích làm chuyện đó hả. Ngươi chắc chưa biết lão tử ghét nhất là nữ nhân, chỉ thích nam nhân."
Râu quai nón hạ sát thiếu nữ xong, tỏ rõ vẻ khinh bỉ, tiếp đó giơ ngón tay áp út ra, hừ một tiếng miệt thị.
"Nhĩ muội yêu, kẻ nào lén lén lút lút đánh lén ta!"
Đột nhiên, râu quai nón gầm to, đại đao chém mạnh lên, choang một tiếng tóe rực hoa lửa, chém tróm một cái vòng đồng lớn cỡ thùng nước từ trên không lao xuống, khiến vòng đồng nứt một vết lớn.
"Chà!"
Ngụy Tác không ngờ râu quai nón này không chỉ con người biến thái, mà phản ứng cũng biến thái nốt, trán gã tức thì toát mồ hôi lạnh, vù một tiếng, Âm mị cũng được phát ra, mười mấy hắc sắc khô lâu đầu cùng một đạo ô quang, hòa theo âm phong rít gào lao vào râu quai nón.
-------o0o-------------
(1): Này cô em!

Bình luận





Chi tiết truyện