chương 345/ 1287

"Phong Ma sơn, phong ấn trưởng lão Hỗn nguyên ngân oa để lấy tinh tủy... tinh tủy là gì nhỉ?"
Địa đồ có chú giải về Phong Ma sơn, Âm Lệ Hoa nhận ra nhưng không hiểu tinh tủy là gì, không biết rằng tinh thể đầy linh khí mà Ngụy Tác lấy lúc trước chính là tinh tủy.
"Đạo Huyền điện! Linh thảo viên! Ngụy Tác, trước Phong Ma sơn là Linh thảo viên, sau Phong Ma sơn là Đạo Huyền điện! Theo địa đồ, chúng ta đến Linh thảo viên và Đạo Huyền điện không khó khăn gì!"
Thoáng tìm tòi, Âm Lệ Hoa lại vui mừng kêu lên thành tiếng.
Địa đồ chú giải rất rõ, Đạo Huyền điện là nơi chứa cao giai pháp bảo, Linh thảo viên là linh điền trồng linh dược.
"Huyết Tinh đài, Phong Ma sơn, Đạo Huyền điện, Linh thảo viên."
Ngụy Tác chỉ liếc qua là nhìn rõ bốn địa điểm trong địa đồ. Huyết Tinh đài là tế đài đặt Huyết tinh thạch, gã và Âm Lệ Hoa vô tình đi qua, Huyết tinh thạch đã lọt vào tay gã.
"Phát đạt rồi! Ngụy Tác, lần này đúng là phát đạt! Hai con Hỗn nguyên ngân oa, chí ít cũng luyện chế được đạo giai trung phẩm pháp bảo, thậm chí là đạo giai thượng phẩm! Còn ngần ấy ngân lân yêu thú do Lam diện tu la tạp giao sinh ra! A! Toàn là lục cấp cao giai yêu thú! Còn nạp bảo nang của hai tu sĩ Kim đan kỳ. A! Ngụy Tác, mau lên, xem trong nạp bảo nang của tu sĩ Kim đan kỳ có gì rồi chúng ta đến Đạo Huyền điện!" Giọng lục bào lão đầu có phần điên cuồng.
Ngụy Tác tuy vẫn bình tĩnh như thường, nhưng trong lòng kích động khôn xiết.
Thu hoạch lần này kinh nhân hơn mọi lần khác. Nếu không vì còn đang ở trong Đạo Huyền điệnbên ngoài chưa biết chừng còn có hung hiểm, cộng thêm Hỏa Vân chân nhân dù gì cũng có chút giao tình, tạm coi là đồng bạn đã chết thì chắc gã đắc ý vô cùng mất.
Hít sâu một hơi, Ngụy Tác lấy nạp bảo nang của Hỏa Vân chân nhân ra.
Rồi như tiễn chân, gã gật đầu với thi thể Hỏa Vân chân nhân trước khi phát ra tiên thiên chân hỏa đốt thành tro.
Đoạn gã lấy nạp bảo nang của Trần lão quái và Yêu Tán Tán ra, đồng thời cởi cả pháp y nguyên lành của Yêu Tán Tán xuống.
Đối với tu sĩ suýt nữa giết hết bọn gã, gã không đời nào khách khí.
Nếu không vì khi Yêu Tán Tán thi triển "Bảo đăng đoạt xá thuật" đã thiêu đốt toàn bộ tinh huyết, hiện tại thi thể chỉ còn là khúc gỗ khô chắc Ngụy Tác trừ dùng Thực huyết pháp đao hút khí huyết thì còn để Phệ tâm trùng hút sạch não tủy. Nhục thân tu sĩ Kim đan kỳ được kim đan linh khí tưới nhuần, đối với Phệ tâm trùng là đại bổ.
Thu nguyệt bạch sắc pháp y của Yêu Tán Tán lại, Ngụy Tác dùng tiên thiên chân hỏa đốt gọn thi thể y.
Đoạn gã không e dè gì Âm Lệ Hoa, lấy hết mọi thứ trong nạp bảo nang của Yêu Tán Tán ra.
"À!"
Gã hơi bất ngờ vì Kim đan kỳ đại tu sĩ âm nhu gian trá vô cùng này không có gì nhiều, trừ mấy con ngân lân yêu thú mới thù vào thì chi còn hai trận kỳ không rõ dùng làm gì, một linh thạch đại.
"À! Cái gì đây?"
Ngụy Tác mở linh thạch đại của Yêu Tán Tán ra thì ngẩn người, trong đó chỉ có mấy trăm viên hạ phẩm linh thạch, cũng mấy tinh phiến mỏng tang do ngân sắc tinh thạch chế thành. Gã lấy ra xem, tinh phiến gần như trong suốt có hóa văn phức tạp, nhưng không phải pháp khí, mà giống lệnh bài.
"Yêu Tán Tán có ngần này linh thạch cơ à?!" Thấy tinh phiến đặc biệt, Âm Lệ Hoa hít một hơi lạnh.
"Ngần này linh thạch? Là sao?" Ngụy Tác kinh ngạc liếc Âm Lệ Hoa.
"Thế nào, các vị không biết?" Âm Lệ Hoa hơi ngẩn ra, nhìn Ngụy Tác cùng Cơ Nhã, chỉ vào tinh phù trong tay Ngụy Tác, giải thích, "Đây là tinh phù của Tuyền Cơ phường. Tuyền Cơ phường là phường thị lớn nhất Vân Linh đại lục, có phân hiệu ở các thành lớn. Tinh phù của Tuyền Cơ phường, một tấm tựu tương đương với năm mươi vạn hạ phẩm linh thạch. Tùy tiện đến phường thị nào của Tuyền Cơ phường cũng đổi được, mua tinh phù cũng là gửi vào, hết mỗi năm là được Tuyền Cơ phường chia cho số lãi nhất định. Cơ bản mỗi tấm tinh phù, từ một vạn rưỡi đến hai vạn linh thạch."
Âm Lệ Hoa bổ sung, "Phường thị quy mô như Tuyền Cơ phường đâu có thiếu linh thạch. Làm vậy tương đương với lôi kéo chỗ dựa, vì tu sĩ có thể lấy ra năm mươi vạn hạ phẩm linh thạch đổi tinh phù, đều không phải phổ thông tu sĩ. Nếu có tu sĩ nào gây thiệt hại cho Tuyền Cơ phường, ảnh hưởng đến lợi ích của Tuyền Cơ phường cũng là ảnh hưởng đến lợi tức của các tu sĩ đó, chưa biết sẽ khiến họ nổi giận. Bao năm nay chưa có tu sĩ hoặc thế lực nào dám cướp đoạt đồ của Tuyền Cơ phường."
"Năm mươi vạn hạ phẩm linh thạch?" Âm Lệ Hoa nói vậy, cả lục bào lão đầu cũng hít một hơi lạnh.
Một tấm tương đương với năm mươi vạn hạ phẩm linh thạch, vậy mười tấm không phải năm trăm vạn hạ phẩm linh thạch sao?
Ngần này linh thạch, chả trách ngay cả Kim đan kỳ đại tu sĩ như Âm Lệ Hoa vốn kiếm linh thạch tương đối dễ dàng cũng thập phần chấn động.
Nên biết Hiên Viên lão tổ tuy mở miệng là một, hai trăm vạn hạ phẩm linh thạch nhưng đó là với cả một tông môn. Hiên Viên lão tổ là Hải Tiên tông tông chủ, chưởng quản linh thạch cả tông môn còn Yêu Tán Tán không phải Hỏa Hoàng cung chủ, có ngần ấy linh thạch thực quá kinh nhân.
"Tinh phù này ai mang đi đổi cũng được hả?" Ngụy Tác lại hỏi Âm Lệ Hoa.
"Tinh phù này có thể giao dịch cho nhau. Tất nhiên ai mang đi đổi cũng được." Âm Lệ Hoa đương nhiên biết Ngụy Tác nghĩ gì nên bật cười, "Lần này đệ phát tài rồi."
"Phát đạt rồi, Ngụy Tác, lấy được ngần này linh thạch, linh thạch của ngươi tương đương với kho của một tông môn không nhỏ!" Lục bào lão đầu ngẩn ra rồi kêu ầm trong tai Ngụy Tác.
Đích xác, Ngụy Tác vốn có một trăm tám mươi vạn, cộng thêm hơn năm mươi vạn lấy được của Âm Lệ Hoa thì là hơn hai trăm ba mươi vạn, thêm năm trăm vạn này đã thành bảy trăm ba mươi vạn.
Tông môn như Thái Nhất môn thì thông thường trong kho cũng không có số lượng linh thạch như vậy.
Ngần này đủ cho Ngụy Tác đột phá thành tu sĩ Kim đan kỳ cũng không lo thiếu.
Đạt tới Kim đan kỳ, tu vi muốn đột phá, tuyệt đại bộ phận nhờ vào cơ duyên, nhưng thứ hữu dụng với tu sĩ Kim đan kỳ thì có linh thạch cũng không mua được, cần phải cướp đoạt.
Yêu Tán Tán không có pháp bảo gì nữa, viên bàn pháp bảo công thủ song toàn đã bị hủy, thuật pháp của y cũng uy lực kinh nhân, chỉ có đạo giai thượng phẩm pháp bảo mới hữu dụng với y, thấp hơn cũng vô dụng.
Hít sâu một hơi, khó khăn lắm mới bình phục được chấn động trong lòng, Ngụy Tác thu linh thạch đại của Yêu Tán Tán vào nạp bảo nang chuyên đựng linh thạch và pháp bảo không dùng đến.
Gã lại mở nạp bảo nang của Trần lão quái ra. Nguồn: http://truyenfull.vn
Vừa mở ra, hắc sắc thọ văn quan tài rùng rợn đập ngay vào mắt.
"À!"
Ngụy Tác giật giật chân mày.
Trừ hắc sắc thọ văn quan tài, nạp bảo nang của Trần lão quái không có cả linh thạch đại, nhưng có hai thanh bạch sắc cốt kiếm, một hộp gỗ, một hỏa hồng sắc đan bình.
Hai thanh bạch sắc cốt kiếm là bạch cốt lãnh hỏa thập phần quỷ dị có thể kết hợp lại.
Lúc trước Ngụy Tác đã thử, kết hợp ba ngọn bạch cốt lãnh hỏa lấy được của Âm Lệ Hoa và một của Kỳ Tử Vũ thì đạt tới uy năng linh giai thượng phẩm pháp bảo. Cộng thêm hai ngọn này thì đạt tới đạo giai hạ phẩm uy năng pháp.
"Đây là Dưỡng thi vạn thọ quan, Trần sư huynh mấy sáu mươi năm mới luyện chế được." Hắc sắc thọ văn quan tài lộ ra, Âm Lệ Hoa có phần động lòng, lại thấy Ngụy Tác hấp háy mắt thì tưởng vì pháp bảo này nên nàng ta bảo: "Pháp bảo này chỉ thích hợp cho công pháp Âm Thi tông, đối với tu sĩ phái khác là vô dụng. Thư thư tuy không hứng thú với luyện thi chi thuật nhưng luyện hóa uy năng pháp bảo này thfi sẽ tăng tiến tu vi không ít. Ngụy Tác, nếu đệ nhường pháp bảo này thì thư thư không cần thi thể yêu thú." Hiện tại Âm Lệ Hoa tuy càng lúc càng thấy Ngụy Tác lợi hại, thủ đoạn hoàn toàn không kém tu sĩ Kim đan kỳ, nhưng chỉ tiếp xúc không lâu, nàng ta cũng nhận ra gã trọng tình nghĩa, nói là giữ lời nên bàn điều kiện.
"Được." Mắt Ngụy Tác ánh lên, nhét hắc sắc đại quan đầy âm khí vào nạp bảo nang của Trần lão quái rồi đưa cả nạp bảo nang cho Âm Lệ Hoa. Âm Lệ Hoa biểu hiện trong quá trình liên thủ, lại vì một sư thư giao hảo mà bất hòa với Diệp Linh khiến cách nhìn của gã về nữ ma đầu này khác đi.
"Đúng rồi." Đưa nạp bảo nang cho Âm Lệ Hoa, Ngụy Tác nhớ ra gì đó nên hỏi, "Với địa vị của các hạ, cần một Tử ma anh chắc không có gì to tát chứ?"
"Tử ma anh? Đệ cần làm gì?" Âm Lệ Hoa đón lấy nạp bảo nang, kinh hỉ vô vàn nhưng cũng ngạc nhiên hỏi Ngụy Tác.

Bình luận





Chi tiết truyện